Chương 1510. Vẫn còn kẻ núp trong bóng tối
Cũng khó trách Ninh Nhụy Nhụy tức giận như vậy, tên này nói cái gì, hắn đang thiếu vợ nên để cho Ninh Nhụy Nhụy chiếm tiện nghi, lại còn ghét bỏ Ninh Nhụy Nhụy không xinh đẹp, ngực không lớn, chuyện này Ninh Nhụy Nhụy có thể đồng ý mới là lạ.
“Không làm thì không làm, cô kích động như vậy làm gì?” Sắc mặt của Hạ Thiên hiện ra vẻ không thể hiểu nổi: “Cơ hội tốt như thế mà cô không muốn, ta sẽ không cho cô lần nữa đâu, nếu không phải vì đôi chân của cô rất giống với Muội muội chân dài khiến cho ta muốn đánh cô một trận, ta mới không muốn để cho cô làm vợ ta đâu.”
“Này, ngươi nói rõ ràng một chút, vì sao ngươi vừa muốn đánh ta lại muốn để ta làm vợ ngươi chứ?” Từ đầu đến cuối, Ninh Nhụy Nhụy mãi vẫn không hiểu suy nghĩ này.
“Tiểu muội chân dài, sao cô lại ngốc như vậy? Nếu cô không làm vợ của ta, sao ta có thể đánh cô được?" Hạ Thiên khó hiểu hỏi.
“Ngươi, cả ngày ngươi không có việc gì làm nên chỉ biết đánh vợ hả?” Ninh Nhụy Nhụy có hơi suy sụp, đây là ai cơ chứ.
Ninh Nhụy Nhụy vô thức liếc nhìn Y Tiểu m, chẳng lẽ Y tỷ tỷ bị tên này đánh cả ngày sao?
“Đúng vậy, Muội muội chân dài không nghe lời nên thường xuyên bị ta đánh đòn.” Hạ Thiên thản nhiên nói: “Chỉ có điều bây giờ, Muội muội chân dài không thấy đâu nữa, ta có thể đánh cô một trận, coi như là đánh nàng vậy.”
“Ngươi ngươi ngươi…” Ninh Nhụy Nhụy đáng thương lại giận điên lên: "Hạ Thiên, ngươi là người bị bệnh thần kinh, cho dù ta không gả đi được cũng sẽ không làm vợ của ngươi!"
Phải biết, Ninh Nhụy Nhụy cũng là một cô gái kiêu ngạo, phóng tầm mắt nhìn ra toàn thế giới, nàng cũng là một nhân vật thần thoại, thành thật mà nói, chỉ cần nàng đồng ý gả, các công tử của nhà giàu nhất và các vương tử nước ngoài sẽ đứng xếp hàng dài, những năm này, có vô sổ đàn ông điên cuồng vì nàng!
Nhưng bây giờ, tên Hạ Thiên kia không chỉ ghét bỏ nàng, lại còn muốn nàng làm vật thay thế cho người khác, hơn nữa lại chỉ vì để đánh nàng một trận!
Chuyện này thực sự không thể chịu đựng được!
Cho dù Ninh Nhụy Nhụy biết Hạ Thiên rất lợi hại, cho dù Hạ Thiên đã cứu Ninh Nhụy Nhụy mấy lần, cho dù ông nội của nàng vừa mới được Hạ Thiên chữa khỏi bệnh, giờ phút này, Ninh Nhụy Nhụy vẫn như cũ hận Hạ Thiên đến nghiến răng, người này hoàn toàn chính là một người bị bệnh tâm thần, bệnh nhân tâm thần chân chính, nàng tuyệt đối sẽ không bao giờ làm vợ của hắn!
“Không làm thì không làm, cô kích động như vậy làm gì chứ?” Hạ Thiên vẫn như cũ bày ra dáng vẻ chẳng hề để ý: “Dù sao cô cũng không phải rất xinh đẹp, ta cũng không phải nhất định muốn cô làm vợ.”
“Này, tại sao ta lại không xinh đẹp?” Ninh Nhụy Nhụy nghiến răng nghiến lợi: “Dù ngươi có một cô vợ xinh đẹp như Y Y tỷ, nhưng ngươi dựa vào cái gì mà nói ta không xinh đẹp?
“Bởi vì cô không xinh đẹp bằng vợ của ta, cho nên cô mới không xinh đẹp.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Chuyện đơn giản như vậy, tại sao cô vẫn không hiểu thế?”
“Đánh rắm, sao chuyện này lại đơn giản? Đây là cái suy nghĩ quái quỷ gì vậy?" Ninh Nhụy Nhụy vốn là một cô gái thùy mị nết na, lúc này nàng không nhịn được chửi tục.
“Nhụy Nhụy, ngươi đừng nói với hắn nữa.” Cuối cùng, Y Tiểu Âm cũng không thể nhịn được phải mở miệng nói, nếu cứ tiếp tục như thế Ninh Nhụy Nhụy thực sự có thể bị tức giận ói ra máu.
Dừng một chút, Y Tiểu Âm nói thêm một câu: “Hắn vẫn luôn như vậy, ngươi không cần tức giận với hắn.”
“Y Y tỷ, sao ngươi lại tìm người như thế này làm chồng? Nếu ta là ngươi, ta đã sớm chia tay với hắn rồi!" Ninh Nhụy Nhụy thở phì phèo nói.
“Tiểu muội chân dài, cô có biết nói chuyện như vậy sẽ bị đòn không?” Lần này Hạ Thiên có chút không vui.
“Đã là người ba mươi mấy tuổi rồi, ngươi không thể bình thường hơn chút được sao?” Y Tiểu Âm nhìn Hạ Thiên, tức giận nói, đối với lời nói của Ninh Nhụy Nhụy, trong lòng nàng ít nhiều cảm thấy có chút bất đắc dĩ, người đàn ông này cũng không phải do nàng tìm. Còn chuyện chia tay với hắn, nàng càng không cần nói đến, có thể duy trì mối quan hệ trên danh nghĩa giống như bây giờ đã là điều rất tốt rồi.
“Ta rất bình thường mà, ta vẫn luôn bình thường như vậy.” Hạ Thiên nhìn Y Tiểu m: “Vợ Y Y, ngươi mới rất không bình thường. Ngươi cũng là vợ ta, sao ngươi lại không ở chung với ta chứ?”
Lần này, Y Tiểu Âm không thèm để ý Hạ Thiên nữa, nàng chỉ nhìn về phía Ninh lão gia tử, mở miệng nói: “Ninh lão gia tử, thật xấu hổ, hắn vẫn luôn là người như vậy, ngươi đừng để ý."
“A, không có việc gì, không có việc gì, ta đã từng nghe nói đến một số truyền thuyết về Hạ thần y, nhưng đều là chuyện rất lâu trước kia rồi.” Ninh lão gia tử cười nói.
“Ninh lão gia tử, có chuyện này ta cần nói với ngươi một chút. Bệnh của ngươi chắc đã bị người khác động tay động chân, cho nên mấy ngày gần đây ngươi phải cẩn thận hơn chút.” Y Tiểu Âm bắt đầu nói đến chuyện chính.
“Y tiểu thư, cảm ơn đã nhắc nhở, ta sẽ xử lý.” Ninh lão gia tử mỉm cười: “Ngươi và Hạ thần ý hãy ở nơi này thêm vài ngày nữa. Ta sẽ để Nhụy Nhụy tiếp đãi các ngươi thật tốt, thuận tiện ở đây chơi đùa."
“Ninh lão gia tử, ta có thể sẽ đi ngay lập tức.” Y Tiểu Âm nói xong nhìn về phía Hạ Thiên: “Nếu như bây giờ ngươi không muốn trở về Giang Hải thì hãy ở lại chỗ này vài ngày, xem như giúp ta một việc, có thể người kia vẫn còn tiếp tục ra tay với Ninh lão gia tử, có ngươi ở đây quan sát cũng tốt hơn.”
“Vợ Y Y, ngươi đi nhanh như vậy làm gì?” Hạ Thiên không tình nguyện với chuyện này, hơn phân nửa là vì vợ Y Y cố ý trốn tránh hắn.
“Ta phải về âm Y môn một chuyến.” Y Tiểu Âm bình tĩnh nói: "Vừa rồi ta đã nói với ngươi rất rõ ràng. Đi theo ta không tốt cho ngươi. Đừng quên ngươi còn có chuyện quan trọng hơn phải làm.”
Đang nói chuyện thì điện thoại của Y Tiểu Âm chợt đổ chuông, nàng nhận điện thoại, sau đó sắc mặt của nàng càng trở nên khó coi.