Chương 3-4
Kể từ hôm đó Tiểu Trúc hoàn toàn không gặp lại Lạc Thanh Phong , chỉ có Tề Vân là nhìn nàng bằng ánh mắt sâu thẫm , hắn muốn nhìn nàng không thể quản, nhìn thì sao , sẽ có gì thay khác được chuyện đã xảy ra ?
Khi Tiểu Trúc đang chải lại tóc cho Lạc Thiên Nhi thì nghe được bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa .
" Biểu tiểu thư , lão gia cho gọi mọi người ra ngoài sảnh lớn "
Tiểu Trúc đi theo phía sau Lạc Thiên Nhi và Tề Vân , chưa bước đến sảnh lớn đã nghe tiếng quát tháo của Lạc lão gia .
" Hai huynh đệ các ngươi vì một kỹ nữ đánh nhau ra nông nỗi như vậy ? "
Lạc Thanh Phong xoa một bên má bị đánh đến bầm tím , liếc mắt về phía ca ca hắn , Lạc Thanh Trần .
" Phụ Thân , con chỉ là đến tìm cô nương ta nói chuyện , huynh ấy lại không biết ở đâu chạy đến gây sự "
" Yên Chi đã được ta bao trọn , là ngươi một hai làm khó dễ nàng ấy "
" Bao trọn ? Huynh dựa vào đâu bao trọn nàng ấy , đệ vẫn muốn tìm nàng ấy đấy "
" Chỉ cần đệ còn dám tìm nàng một lần ta sẽ đánh đệ một lần "
Lạc Thanh Trần nắm chặt bàn tay , cố gắng kiềm chế tức giận trong lòng .
" Các ngươi là muốn phản phải không ? Muốn ta tức ch.ết phải không ? "
Lạc lão gia đưa tay lên vuốt ngực , ho từng ngụm khó khăn , thấy vậy Lạc Thiên Nhi vội vàng tiến đến bên cạnh lấy một chum trà đặt vào tay lão .
" Cậu , cậu từng tức giận như vậy ! "
Lạc lão gia tiếp nhận ly trà từ tay Lạc Thiên Nhi , nhìn đứa cháu gái vừa xinh đẹp lại vừa hiểu chuyện ,chỉ là phụ mẫu không may mất sớm mà gương mặt lúc nào cũng u sầu .Nếu là nữ nhi của ông thì thật tốt , tâm tình vừa dịu đi một lát đã nhanh chóng bị người chọc tức .
" Phụ thân , con đã chuộc thân cho Yên Chi , sau này nàng sẽ ở lại Lạc gia chúng ta "
" Ngươi ... ngươi xem nơi này là nơi nào , sao có thể chứa chấp kỹ nữ , ta chưa ch.ết mà ngươi đã muốn làm loạn nơi này lên phải không ? "
Lạc lão gia ném thẳng ly trà về phía Lạc Thanh Trần , sau đó lớn giọng mắng chữi .
Lạc Thanh Phong đứng bên cạnh xoa xoa vết thương rất biết điều mà im lặng , Yên Chi về đây càng tốt cho hắn .
Sau đó Lạc Thanh Trần ra hiệu cho người đang đợi bên ngoài tiến vào .
Ánh mắt mọi người lúc này đều hướng ra cửa , khi nhìn thấy một bóng dáng màu vàng nhạt thướt tha bước vào đều thất thần . Tiểu Trúc mặc dù là nữ nhi cũng không khỏi nhìn theo mê mẫn , nhan sắc nàng ta không dừng lại ở mức thanh tú mà là thanh tuyển , hài hòa với nét lạnh lùng cao ngạo tỏa ra bên ngoài , nếu không biết trước thân thận nàng ta là kỹ nữ , hẳn nàng cho rằng nàng ta chính là một tiểu thư tôn quý , ngay đến Thiên Nhi tiểu thư vốn đã xinh đẹp tuyệt trần , đứng cạnh nàng ta cũng trở nên mờ nhạt . Hèn chi hai vị thiếu gia tranh giành nàng ta như vậy . Nhìn ánh mắt si mê của Lạc Thanh Phong nhìn nàng ta đã biết , hắn tuyệt đối mê đắm nữ nhân này , hèn chi mấy hôm nay lại tha cho nàng, xem ra nàng ta cũng coi như là ân nhân của nàng .
Yên Chi cúi người cung kính chào Lạc lão gia , từng lời nói của nàng đều ngọt ngào êm tai .
" Yên Chi xuất thân cơ hàn may được thiếu gia chiếu cố , nay chỉ cúi xin Lạc lão gia có thể giúp yên Chi có nơi nương tựa vài ngày , đợi đến khi tìm được tỷ tỷ sẽ nhanh chóng rời khỏi " .
Lạc Thanh Phong vội tiến đến muốn đỡ lấy mỹ nhân đã bị Lạc Thanh Trần ngăn cản , ánh mắt hai huynh đệ nhìn nhau không khác kẻ thù là mấy .
Nhìn nữ nhân vẫn cúi người bên dưới , ánh mắt già nua của Lạc lão gia chỉ lướt qua nhưng không hề ghét bỏ , xem ra cũng có chút gia giáo , trong lòng ông cũng cân nhắc rất nhiều , hai nhi tử của ông đều muốn giữ nàng ta ở lại , nếu ông từ chối chỉ nhiều thêm một chuyện mà không giải quyết được gì .
" Vậy chỉ mong Yên Chi cô nương mau chóng tìm được tỷ tỷ để sớm đoàn tụ " ... " Mọi người mau lui xuống hết đi " . Sau đó Lạc lão gia phất tay một cái , ông cũng từ từ đứng dậy rời khỏi .
Trước khi rời đi Tiểu Trúc vẫn còn nhìn thấy ý giận trong mắt của Lạc Thanh Phong , xem ra hắn rất có ý với vị Yên Chi cô nương này , chỉ là trong Lạc gia , thân phận của hắn vốn thấp hơn đại thiếu gia ,thật không biết tên cầm thú này sẽ lại làm ra chuyện gì ?