Chương 16: Chỉnh đốn

Lý Tiểu Noãn quay đầu nhìn Đông Mạt, cười phân phó:
"Sắp xếp ca làm, ca trực thế nào ngươi cứ tuân theo quy củ trong phủ bố trí là được."
Đông Mạt nhướng lông mày, vội vã cười khụy gối đáp ứng rồi xoay người nhìn năm nha hoàn, lưu loát phân công :


"Tiểu Ngọc và Tú Văn một nhóm, Thu Diệp và Xuân Tiếu một nhóm, ban ngày luân phiên đến phòng này sai sử, Lan Sơ thì đi theo ta. Ban đêm, ta ở bên trong Noãn các ngay tại cửa ngăn phía ngoài hầu hạ, gian ngoài, năm người các ngươi thay phiên nhau trực."


Đông Mạt bố trí ổn thỏa xong quay đầu nhìn Lý Tiểu Noãn, khụy gối cười hỏi:
"Cô nương xem như vậy đã ổn chưa?"
Lý Tiểu Noãn mỉm cười gật đầu, Đông Mạt rộ ra vẻ mặt tươi cười xoay người, trầm giọng phân phó nói:


" Buổi chiều hôm nay Tiểu Ngọc cùng với Tú Văn trực trước, tối nay tiếp đến là Thu Diệp bắt đầu thay phiên trực đêm."
Mấy nha hoàn đáp lại, Tiểu Ngọc và Tú Văn lui về tại cửa Đông sương phòng, nghiêm túc đứng chờ đợi sai sử, đám người Thu Diệp lui xuống.


Lý Tiểu Noãn quay đầu nhìn ngoài cửa sổ quan sát đám người Thu Diệp tiến vào phía Đông sương phòng. Đông Mạt lấy ra cái chén cẩn thận giao cho Lan Sơ chỉ thị nàng bưng ra ngoài.
Lan Sơ dùng khay nâng ly trà đi ra, Đông Mạt theo tầm mắt Lý Tiểu Noãn nhìn về phía đông sương phòng, cười bẩm báo :


"Lúc cô nương ngủ, tôi và Ngụy ma ma đã thương lượng đem bốn tiểu nha hoàn dàn xếp ở Tây sương phòng, gian phía Bắc ở đó là lớn nhất. Năm người Xuân Tiếu các nàng dàn xếp ở Đông sương phòng, gian lớn phía Bắc để cho ba người Lan Sơ, Tiểu Ngọc cùng với Thu Diệp ở. Gian bé phía Nam là để cho Tú Văn và Xuân Tiếu ở, gian phía Nam của Tây sương phòng còn trống thì dùng làm khố phòng. Hai phòng Đông sương phòng của chúng ta quá nhỏ rồi, quả thực chẳng thu lấy được đồ gì."


available on google playdownload on app store


Lý Tiểu Noãn mỉm cười:
"Về sau chúng ta còn có thể có thu được cái gì? Hai phòng chính này đều là trống rỗng, chẳng thà..."


Lý Tiểu Noãn dừng lại nuốt câu nói kế tiếp xuống. Trên đường đi, nàng đã nhìn ra được nội bộ hạ nhân Cổ gia, chi phí, ăn mặc của mỗi cấp bậc khác biệt hoàn toàn, nàng mới đến đây vẫn nên cứ chiếu theo quy củ trong phủ là được.
"Cô nương có phải hay không cảm thấy chỗ nào không ổn?"


Đông Mạt cẩn thận nhìn Lý Tiểu Noãn hỏi, Lý Tiểu Noãn cười nhìn nàng lắc đầu, thấp giọng nói:
"Quy củ trong phủ tỷ tỷ hiểu rõ nhất, chẳng qua về sau mọi việc trong viện còn phải nhờ tỷ tỷ lo lắng rồi, nếu Tiểu Noãn có chỗ nào không phải, tỷ tỷ còn phải nhắc nhở Tiểu Noãn mới được."


Đông Mạt ánh mắt rạng rỡ nhìn Lý Tiểu Noãn, khụy gối trịnh trọng nói:
"Cô nương yên tâm, Đông Mạt nhất định sẽ tận tâm hết sức hầu hạ cô nương, cô nương bình an thì Đông Mạt mới có thể sống tốt được chứ!"


Không lâu sau, Ngụy ma ma tiến vào cùng Đông Mạt chỉ huy tiểu nha hoàn lau chùi, trang trí các nơi. Lý Tiểu Noãn ngồi vào bàn học phía trước cửa sổ ở Tây sương phòng im lặng nhất bút nhất họa phỏng theo bảng chữ mẫu của phu tử.


Vào giờ Thân, Lý Tiểu Noãn đứng ở trước gương đồng, cẩn thận để ý quần áo búi tóc xong xuôi rồi mang theo Đông Mạt cùng Tiểu Ngọc đi đến Thụy Huyên đường.


Ăn xong cơm chiều, Lý Tiểu Noãn cùng Cổ Tiêu, Cổ Vân San tỷ muội nói chuyện một hồi lâu với Lý lão phu nhân, mắt thấy sắc trời chạng vạng mới cáo từ đi ra.
Ra khỏi viện, Cổ Vân San dừng chân lại, vẻ mặt tươi cười nắm tay Lý Tiểu Noãn thấp giọng nói:


"Đáng lẽ buổi chiều hôm nay đã muốn đi qua thăm muội, lo lắng muội mấy ngày nay trên đường mệt nhọc, đành phải để muội nghỉ trưa thật tốt, ta cùng Vân Hoan mới nhẫn nại không dám đi qua làm phiền muội."
Lý Tiểu Noãn cười đang muốn nói chuyện, Cổ Vân Hoan đã kéo tay kia của nàng nói:


"Trên đường đi tới ta và tỷ tỷ đã thương lượng, sáng mai muội cùng với Cổ Tiêu đi học nên không thể tới, vậy buổi chiều đi, ta và tỷ tỷ cùng đi qua Tùng Phong viện thăm muội!"
Lý Tiểu Noãn cười gật đầu, Cổ Tiêu vội vàng chen tới nói:
"Còn có ta, ta cũng đi."


"Không phải chiều hôm nay đệ đã qua rồi sao?"
Cổ Vân San vỗ vỗ bả vai Cổ Tiêu nói.
"Cái kia không tính! Đó là giúp muội muội xem phòng ở, không thể tính là đi thăm muội muội !"
Cổ Tiêu ngẩng đầu tranh cãi cùng Cổ Vân San, Cổ Vân Hoan phụ họa giúp Cổ Tiêu:


"Được rồi đệ muốn đi thì đi, cũng không phải không cho đệ đi !"
Bốn người cười nói xuyên phía sau hoa viên, chào tạm biệt xong mỗi người đều tự trở về viện của mình .


Đông Mạt và Tiểu Ngọc theo Lý Tiểu Noãn đi qua một ngọn núi giả, giữa lúc trời xẩm tối, bên kia tường của Tùng Phong viện chợt hiện ra một bóng người vút qua lắc mình đi vào trong cửa Tùng Phong viện.


Lông mày Đông Mạt lập tức dựng thẳng lên quay sang nhìn Lý Tiểu Noãn. Lý Tiểu Noãn nhìn chằm chằm cửa viện, sắc mặt trầm xuống quay đầu liếc nhìn Tiểu Ngọc, Tiểu Ngọc nhìn cửa viện vẻ mặt khủng hoảng nhìn Lý Tiểu Noãn run run nói:
"Nô... Nô tỳ, dường như thấy có bóng dáng người... Đi vào."


Lý Tiểu Noãn cười rộ lên, giọng điệu thoải mái tùy tiện nói:
"Có lẽ là nha đầu nào đó được sai đi lĩnh đồ, muộn rồi, mau trở về thôi."
Vẻ mặt của Tiểu Ngọc trầm tĩnh lại, vội vàng cười gật đầu :


"Cô nương nói nói phải, cũng không biết là người nào, ngược lại khiến tôi giật cả mình."
Lý Tiểu Noãn cười khanh khách quay qua nhìn Đông Mạt lông mày đang dựng thẳng, nhẹ nhàng yên ổn lôi kéo nàng đi vào sân.
Ngụy ma ma đi ra đón, Lý Tiểu Noãn cười cho bà trở về nghỉ tạm .


Đông Mạt đi theo Lý Tiểu Noãn vào Đông sương phòng, Lý Tiểu Noãn ngồi trên giường nhìn Đông Mạt hỏi:
"Là Xuân Tiếu?"
"Dạ, tôi cũng thấy giống nha hoàn kia!"
Đông Mạt nhướng lông mày vẻ mặt tức giận xoay người muốn đi ra ngoài.      
"Tôi đi tr.a hỏi nàng!"
"Quay lại!"


Lý Tiểu Noãn gọi nàng lại, ra hiệu bảo nàng ngồi vào bên giường, thấp giọng nói:


"Nếu lúc này ngươi đi hỏi nàng chẵng những nàng ta không chịu nói màcòn không chịu thừa nhận. Trời đã tối gọi nàng đến chẳng phải sẽ làm nháo lên? Toàn bộ nha hoàn trong viện này, tính tình bản tính, quan hệ phía sau ra sao, chúng ta hoàn toàn không biết gì cả, coi như không có gì xảy ra. Phải bảo đảm ngày mai không một ai được phép đem chuyện này truyền ra ngoài, chúng ta vừa mới chuyển đến nơi này bất quá chỉ mới một ngày liền đã gây ra chuyện, ngươi nghĩ sẽ đẹp mặt lắm sao?"


"Vậy phải làm sao bây giờ? Lẽ nào cứ như vậy quên đi? Vạn nhất sau này có chuyện gì xảy ra..."
Đông Mạt trở nên nôn nóng, Lý Tiểu Noãn giơ tay bảo nàng dừng lại, nhíu mày cân nhắc một lát, ngẩng đầu nhìn Đông Mạt phân phó nói:


"Ngươi đi gọi tất cả các nha hoàn trong viện lại đây, ta cảnh cáo trước một lần, về sau nếu lại làm trái với quy củ, cũng không thể coi là chưa giáo huấn mà mà đã trừng phạt ."


Đông Mạt gật đầu, không bao lâu sau, kêu chúng nha hoàn tiến vào, quy quy củ củ đứng thành hàng, cung kính đứng hầu. Lý Tiểu Noãn ngồi ngay ngắn ở trên giường, bình tĩnh lần lượt đánh giá một vài nha hoàn, thanh âm nhẹ nhàng nói:


"Chỗ này của ta quy củ nghiêm chỉnh, nếu nói là nơi vẻ vang danh giá thì nửa phần cũng không có! Trong số các ngươi nếu có ai khó xử thì cũng đừng gượng ép cứ nói ra, ngày mai ta trả các ngươi cho phu nhân và lão tổ tông lui về chỗ cũ đương sai là được."


Vài cái nha hoàn lưỡng lự không ngừng nhìn xung quanh, vội vàng lại cúi đầu, Đông Mạt quan sát mọi người :
"Lời cô nương nói đều đã nghe được? Nếu có chút khó xử, đừng để ý cứ nói ra."






Truyện liên quan