Chương 72: Đứng đầu Bắc Phong (thượng)

Loại thứ hai là đệ tử bình thường. Đệ tử bình thường không có số tốt như vậy. Đệ tử bình thường trong môn phái không khả năng được cho công pháp kiếm pháp tốt bao nhiêu, đều là hạng nhị, tam lưu, tài nguyên và cơ hội rèn luyện đều không được đặc biệt chú ý. Cùng lúc đó, đệ tử bình thường không hạn chế danh ngạch.


Tất nhiên không phải nói đệ tử bình thường không thể thành tài. Có khi đệ tử bình thường được cơ duyên tốt, ngộ tính cực cao thì vẫn có thể thành tài.
Giống như đệ cửu đại, lục kiếm tiên Bắc phong ban đầu đều là đệ tử chân truyền.


Mặt sau Thùy Mộ Kiếm Tiên Lý Nguyên Bạch, Phi Thiên Kiếm Tiên Sở Phi chính là đệ tử bình thường, cơ duyên đủ, thực lực đủ thì có thể trở thành cửu đại tri danh kiếm tiên.


Tuyển nhận đệ tử bình thường không hạn chế danh ngạch, một thời gian là có thể đến một lần. Tuyển nhận đệ tử bình thường không cần tri danh kiếm tiên đích thân đi, đa số do đệ cửu đại trưởng lão, các đệ tử chân truyền đi chủ trì quá trình tuyển nhận đệ tử bình thường. Hiện giờ xem ra Nguyên Nguyên sư bá muốn sai mình đi. Thiệt tình…


Lục Nguyên nhún vai, sao hắn không biết ý định của Nguyên Nguyên sư bá chứ? Nguyên Nguyên Thượng Nhân cũng hiểu cái tính lười chảy thây của hắn, để hắn nghỉ ngơi một thời gian liều cho một nhiệm vụ, để rảnh một lúc rồi lại phát một nhiệm vụ cho hắn, không để hắn quá bận rộn cũng không quá nhàn rỗi. Nhưng bất đắc dĩ, Nguyên Nguyên sư bá là chủ Bắc phong, lão đã ra lệnh thì hắn chỉ có nước nghe theo.


Tuy nhiên, lúc này Lục Nguyên nghĩ ra một cách có thể làm biếng:
- Sư phụ, lúc trước người ra lệnh cấm túc ta chẳng phải còn ba tháng mới đến kỳ ư? Bây giờ đã phải đi tuyển người?
Lý Nguyên Bạch cười mắng một câu:


available on google playdownload on app store


- Để ngươi lười hai tháng nay, giờ chỉ là đi chủ trì một phen công việc tuyển nhận đệ tử bình thường, ngươi còn muốn làm biếng? Lần này là ngũ phong Hoa Sơn tiên môn cùng thu người, ở dưới núi tuyển nhận, đó là khu vực chung của ngũ phong, không tính ra khỏi phạm vi ngũ phong.


Sư phụ đều nói vậy thì hắn chỉ đành đi.
Lục Nguyên nhún vai, chẳng qua là tuyển nhận đệ tử mà thôi, kỳ thực không phải việc gì ghê gớm lắm.


- Đúng rồi, lần này không chỉ một mình ngươi nhận chủ trì sự vụ, còn có một vị họ Ngô đệ cửu đại trưởng lão, rồi còn Diệp Phương hảo huynh đệ của ngươi cũng sẽ đi theo.


Hiển nhiên Nguyên Nguyên Thượng Nhân không chỉ muốn rèn luyện năng lực quản lý công việc của một mình Lục Nguyên, lão muốn luyện hết cả thập đại đệ tử chân truyền.


Lúc này Lý Nguyên Bạch có chút cảm thán. Ông đã trải qua Nguyên Nguyên Thượng Nhân và Nguyên Lăng cửu đại tranh giành, biết so về tài hoa cá nhân thì Nguyên Lăng thắng Nguyên Nguyên sư huynh. Nhưng bây giờ xem ra, ánh mắt của sư bá chủ Bắc phong đệ bát đại không tệ, Nguyên Nguyên sư huynh mới là người tốt nhất thích hợp làm chủ Bắc phong.


Đổi thành Nguyên Lăng, tài hoa của gã tuy rằng trên Nguyên Nguyên Thượng Nhân cũng không cách nào chăm lo cho đời sau như vậy.
Lục Nguyên lập tức rời đi, hắn phải vội vàng chạy tới địa điểm tuyển nhận đệ tử.
Lúc này Lý Nguyên Bạch một người chắp tay đứng trước cửa sổ.


Ngoài song, trong sân, cảnh xuân dạt dào, khắp nơi đầy sức sống.


Lần này phụ trách tuyển nhận đệ tử tổng cộng có ba người. Một là Ngô trưởng lão kinh nghiệm phong phú, còn hai người là đệ lục đệ tử chân truyền Lục Nguyên, đệ cửu đệ tử chân truyền Diệp Phương. Chuyện quá rõ ràng, Nguyên Nguyên Thượng Nhân muốn rèn luyện các đệ tử chân truyền năng lực xử lý mọi chính sự, cho nên mới kêu Lục Nguyên và Diệp Phương chủ trì lần tuyển nhận đệ tử này. Đệ tử chân truyền không chỉ có đánh nhau lợi hại là được, còn phải là nhân vật đảm đương một phía, sau này tiếp nhận chính vụ thì tựa như cửu đại tri danh kiếm tiên, ai chẳng phải là trong tay nắm giữ một đống công việc. Thế nên Nguyên Nguyên Thượng Nhân mới ra lệnh như vậy. Còn về Ngô trưởng lão, kinh nghiệm phong phú ở bên cạnh giúp đỡ chút chút, tránh cho hai đệ tử chân truyền không có kinh nghiệm làm ra sai sót trong tuyển nhận đệ tử.


Lúc này Ngô trưởng lão, Lục Nguyên, Diệp Phương ba người chạy xuống Sơn Môn Hoa Sơn sơn cước.
Sơn Môn của Hoa Sơn tiên môn xây dựng tại sơn cước Hoa Sơn, nơi này địa thế rất bằng phẳng, lần tuyển nhận đệ tử này cũng tổ chức tại đây.


Một thân đạo bào xám, lưng ấn âm dương ngư, bộ dáng ông lão tiên phong đạo cốt, đó chính là Ngô trưởng lão lúc chạy đi thỉnh thoảng đánh giá Lục Nguyên một cái. Ngô trưởng lão cũng là kiếm tu, sớm nghe nói trong đệ thập đại đệ tử chân truyền, đệ lục đệ tử chân truyền Lục Nguyên kiếm kỹ trác tuyệt nhưng vẫn không cơ hội tiếp xúc. Lần này khó được lão cùng Lục Nguyên chủ trì công việc tuyển nhận đệ tử, cho nên muốn học hỏi một hai.


Trước khi Ngô trưởng lão ra tay thì thầm nghĩ bản thân đã tới cảnh giới luyện khí thập tầng, bàn về thực lực không thua Vân Bình. Lúc trước có lần lão cùng đệ nhị đệ tử chân truyền xử lý công việc chiếm được cơ hội thỉnh giáo Vân Bình, kết quả trận đó hai bên đánh ngang tay.


Lần này khó được cùng đệ lục đệ tử chân truyền Lục Nguyên nổi danh kiếm kỹ cùng nhau làm việc, tất nhiên Ngô trưởng lão phải học hỏi một phen. Lần này thỉnh giáo lão mới phát hiện mình ở trong tay Lục Nguyên chỉ mười chiêu đã vào thế yếu tuyệt đối, lúc thất bại thì chỉ gần hai mươi chiêu mà thôi.


Việc này hù Ngô trưởng lão một phen. Lúc lão đấu với Vân Bình cũng là không phân trên dưới. Kết quả khi đấu cùng Lục Nguyên thì hai mươi chiêu đã thua rồi.


Vốn mọi người luôn cho rằng trong đệ thập đại đệ tử chân truyền, mạnh nhất là hai vị Vân Dật, Vân Bình. Dù mấy ngày nay có không ít người đồn rằng Lục Nguyên kiếm kỹ trác tuyệt, nhưng đa số người vẫn cho rằng thập đại đệ tử chân truyền mạnh nhất là Vân Dật, Vân Bình. Ai ngờ được thực lực của Lục Nguyên đã đến mức độ này?


Ngô trưởng lão thật sự bị rung động. Lão và Vân Bình đánh ngang tay, đấu với Lục Nguyên lại thua trong hai mươi chiêu. Lúc vừa thua Ngô trưởng lão phải mất thật lâu mới lấy lại tinh thần.
Xem ra đứng đầu đệ thập đại đệ tử chân truyền vốn nên là Lục Nguyên.
……..


Rốt cuộc tới Sơn Môn Hoa Sơn tiên môn. Sơn Môn chỗ này có một cổng chào khá cao, bạch ngọc trụ mặt trên rồng bay phượng múa viết bốn chữ to "Hoa Sơn tiên môn". Nguyên cổng chào không dính chút tro bụi, nghe nói chữ là năm ngàn năm trước tổ sư gia sáng tạo ra Hoa Sơn tiên môn Thông Hiểu Chân Nhân đề bút. Thông Hiểu Chân Nhân pháp lực thần thông, năm đó lão viết ra chữ dù là năm ngàn năm xong cổng chào vẫn không có tro bụi. Bốn chữ này tựa như năm ngàn năm trước, không dính chút dấu vết năm tháng.


Đây là ngoài Sơn Môn, ngoài Sơn Môn không nằm trong vòng vây cấm pháp Hoa Sơn tiên môn, chỗ này không trú đóng quá nhiều người thủ vệ, coi như là bên ngoài cùng Hoa Sơn tiên môn. Chỉ có thông qua tầng tầng cấm pháp mới thấy được nội Sơn Môn của Hoa Sơn tiên môn. Phòng ngự nội Sơn Môn và ngoại Sơn Môn là hoàn toàn khác nhau.


Lúc này ngoại Sơn Môn rất náo nhiệt.


Hoa Sơn tiên môn chính là mạnh nhất trong ngũ đại tiên môn, uy danh lan xa. Hoa Sơn tiên môn định tuyển nhận đệ tử, tuy không phải tuyển nhận đệ tử chân truyền mà chỉ là đệ tử bình thường cũng không biết có bao nhiêu người tiến đến báo danh. Trong đó có một số tuổi trẻ gia tộc tu tiên giả đến, cũng có quan viên Đại Tấn, thậm chí là đời sau hoàng tộc, có đời sau nổi danh phú thương đương triều Đại Tấn, cùng với các ngành nghề khác.






Truyện liên quan