Chương 28:
Nghe xong lời này, sắc mặt Trình Ấu Dung cũng không thay đổi gì, thờ ơ đáp: "Ừ, ta biết rồi."
Thẩm An Chi còn muốn nói thêm mấy lời nữa nhưng trông nàng có vẻ mệt mỏi nên đành thở dài, nuốt hết lời muốn nói xuống bụng.
Khi Tố Lan tiễn y ra ngoài, thần sắc Thẩm An Chi nghiêm túc nói với nàng: "Thuốc này là công chúa lấy cho mình hay cho người khác, người mới ốm dậy mà..."
Tố Lan hiểu ý vội nói: "Ta sẽ để mắt đến điện hạ, nhưng chuyện của công chúa phận làm nô tỳ như ta không thể xen vào... Haiz, thuốc này đáng sợ như vậy, sẽ không nguy hiểm đến tính mạng chứ?"
Thẩm An Chi gật đầu lại lắc đầu: "Thuốc này rất mạnh, sở dĩ không hại đến tính mạng là do khi vào cổ họng sẽ tạo vết cắt gây phun máu."
Y thấy sắc mặt Tố Lan tái nhợt, lại nói thêm: "Nếu điện hạ muốn tự dùng thì nhớ báo với ta, ta sẽ chuẩn bị trước thuốc giải, bằng không trì hoãn lâu sẽ làm cổ họng tổn thương nghiêm trọng."
Tố Lan vội gật đầu, nghiêm túc nói: "Ta biết rồi!"
Nàng lại cau mày thở dài: "Nhưng sau khi điện hạ tỉnh lại thì càng phòng bị ta, haiz."
Cuối năm, người trong cung đều rảnh rỗi, trong hai ngày cuối cùng đã chuẩn bị kỹ lưỡng cho mọi sự cố bất ngờ phát sinh, quy trình tổ chức yến tiệc và mọi thứ liên quan đều đã sớm hoàn thành thỏa đáng.
Cuối cùng Tiết Chi cũng có chút thời gian nhàn hạ, năm nay không phải năm đầu y điều phối tổ chức yến tiệc nhưng lại là năm đầu tiên tự mình chủ trì, mọi chuyện lớn nhỏ liên quan đến yến tiệc năm mới đều do y quyết định, nửa tháng nay nói đầu tắt mặt tối cũng không ngoa.
Tấc An bớt việc tay chân thì đầu óc lại hoạt động nhiều hơn.
"Chưởng ấn, hai ngày nữa mới Tết, hay là chúng ta về nhà nghỉ ngơi nhé?" Tấc An thận trọng dò hỏi.
Tiết Chi đang đọc sách, nghe vậy thì liếc nhìn hắn mới nói: "Vậy ngươi tự đi đi, dù sao ngươi cũng không có việc gì lớn."
Tấc An vội nói thêm: "Chưởng ấn, nô tài đây là đau lòng cho người cho, nửa tháng nay thấy người gầy nhiều như vậy, không phải vì lúc nào cũng căng thẳng sao, sau yến tiệc năm mới còn nhiều việc phải làm nữa, nếu người không nghỉ ngơi cho tốt thì lại bị đám lâu la ruồi nhặng làm phiền, lại làm người mệt thêm nữa."
Tiết Chi giơ tay lật trang sách, nghiêm túc đọc, lười nói chuyện với Tấc An.