Chương 37
── Ngoại ô phía Bắc ──
“Y sao rồi?” Kì Viêm đưa lưng về phía Sí hỏi.
“Xin Vương yên tâm!” Sí quỳ một gối xuống đất, cung kính trả lời, “Hàn đã thay y giải xà độc, hiện đang ở Đông sương phòng! Nhân thủ của chúng ta cũng đã mai phục ở ngoại ô phía Bắc, nhất định có thể hành động dễ như trở bàn tay!”
Kì Viêm vừa lòng mỉm cười, “Tốt lắm! Hết thảy chuẩn bị cho tốt! Hiện tại chỉ chờ ễ Hồng Lẫm chui đầu vào lưới thôi! Trong lúc này các ngươi không được lơ là......”
“Vâng!”
........................
“Các ngươi bắt ta tới đây là có mục đích gì?” Mắt Tấn Nhã bị dải bắng che lại, tay chân cũng bị trói, đối với vấn đề này, y đã hỏi không biết bao nhiêu lần.
Nhưng Hàn không có để ý y, vẫn im lặng ngồi ở một bên đùa nghịch cây sáo của mình.
Lúc này Sí từ ngoài cửa bước vào......”Hàn, đổi người, Vương tìm ngươi!”
Hàn gật đầu, yên lặng đi ra ngoài.
“Các ngươi sao lại làm như thế?” Tấn Nhã lại chưa từ bỏ ý định mà hỏi Sí.
Sí so với Hàn tốt hơn nhiều lắm, chỉ nghe hắn dùng thanh âm trầm ổn nói: “Yên tâm, ngươi chỉ là một con mồi! Chúng ta sẽ không làm gì ngươi.”
“Mồi?” Chẳng lẽ người bọn họ muốn đối phó chính là......
“Tễ Hồng Lẫm thực yêu ngươi...... Nếu là ngươi, hắn nhất định sẽ đến!” Sí ngắt lời.
“Lẫm ca ca?” Tấn Nhã theo lời hắn suy đoán, người phải hao hết tâm tư để đối phó với Tễ Hồng Lẫm chỉ có.....”Là Thao Liễm Vương Kì Viêm sao? Là do hắn chỉ thị......”
“!” Sí bị phỏng đoán của Tấn Nhã làm cho hoảng sợ, không nghĩ tới Thái tử phi này còn thông minh như vậy, “Thứ ta không thể nói rõ!”
Vì tránh cho lộ ra dấu vết, Sí quyết định rời khỏi phòng, khi hắn sắp bước ra khỏi cửa, Tấn Nhã gọi hắn lại, “Ngươi nói cho Kì Viêm, Lẫm ca ca sẽ không tới! Hắn là Thái tử Kỳ Nghệ, không có khả năng vì ta mà khơi mào chiến tranh!”
“Không, hắn sẽ đến!” Kì Viêm lên tiếng bước vào phòng, hậu mặt còn có Hàn.
“Vương?” Sí kinh ngạc, Kì Viêm thế nhưng tự động hiện thân...... Kì Viêm liếc mắt, Sí cùng Hàn lui xuống, trong phòng chỉ còn hai người bọn họ.
“Ngươi là Thao Liễm Vương...... Vi sao phải làm chuyện như vậy?” Tấn Nhã không hiểu, vì sao hắn lại có dã tâm lớn như thế?
“Các ngươi sẽ không hiểu được......” Kì Viêm nhắm mắt lại, “Ngày tháng không có quyền lực, không có địa vị, cái gì cũng không có...... Những kẻ luôn sống trong hạnh phúc như các ngươi sao có thể hiểu......”
Tấn Nhã không biết hắn đã trải qua chuyện gì, sao lại nói như thế? “Cho nên ngươi muốn Kỳ Nghệ chịu sự chi phối của ngươi, ngươi muốn giết Lẫm ca ca bọn họ?” Y không cho chấp nhận!
“Hừ......” Kì Viêm xem như cam chịu, “Ngươi đã cứu ta, ta sẽ không giết ngươi! Chỉ là ta muốn dùng ngươi để loại bỏ chướng ngại Tễ Hồng Lẫm này!”
“Lẫm ca ca thích ta, nhưng hắn sẽ không vì ta mà buông tha thần dân của hắn, quốc gia của hắn!” Tấn Nhã phản bác.
Kì Viêm lãnh khốc cười, ánh mắt nhìn phía ngoài cửa sổ, “Vậy sao...... Nhưng thực đáng tiếc..... Nghe đi, hắn đến đây nga!”
“A!” Tấn Nhã yên lặng lắng nghe thanh âm bên ngoài phòng, quả nhiên vang lên tiếng đao kiếm tương gia.
“Tễ Hồng Lẫm tuy rằng tài giỏi, nhưng hắn cũng là một nam nhân trọng tình cảm! Sai lầm lớn nhất hắn phạm phải chính là yêu thương ngươi!” Lưu lại những lời này, Kì Viêm liền ly khai!
“Ngu ngốc, vì sao lại tới a?” Tấn Nhã không thể tin, thì thào tự nói, “Ngươi không phải là một Thái tử anh minh sao? Sao lại phạm phải sai lầm như vậy!”
........................
“Gia khỏa Kì Viêm này thực không đơn giản...... Hành động của ta đều bị đoán được!” Hồng Lẫm thấy một đám hắc y nhân đều vây quanh mình, hiển nhiên đều là sớm có phòng bị!
Sí cùng Hàn bước lên, chỉ thị người phía sau nói: “Giết hắn! Vương có trọng thưởng!”
“Đáng giận!” Mắt thấy đám người kia hướng về phía mình, Hồng Lẫm nắm chặt kiếm trong tay, trong lòng lại suy tính về phần thắng của mình......
Những người đó vừa tiến lên liền liên tiếp triển khai thế công sắc bén, nhất tề ra chiêu hướng Hồng Lẫm đánh lại. Vừa mới bắt đầu, Hồng Lẫm còn có thể chống đỡ, cũng không biết là ai lại tung quyền đánh trúng vào vết thương cũ, miệng vết thương vốn dĩ đã khép lại nay lại chảy ra máu......
“Ngô......” Hồng Lẫm bởi vì đau đớn mà hé miệng, mọi hành động điều bị Sí thu vào đáy mắt!
Những người theo sau đều hữu ý vô tình đã công kích vào miệng vết thương dưới bụng Hồng Lẫm...... Hồng Lẫm vừa phải phòng gnừa cogn kích của bọn họ, lại phải bảo vệ vết thương, một người ứng đối không nổi, căn bản không có khả năng đi cứu Tấn Nhã! Tính thế nếu tiếp tục như vậy thì sẽ không ổn a!
Hồng Lẫm đang suy nghĩ, một người một đao từ phía trên bổ nhào tới hắn. Hồng Lẫm lấy kiếm ngăn trở, rồi mới dùng sức chấn khai! Người nọ không nghĩ tới Hồng Lẫm lại mạnh như vậy, đao trên tay bay đi không nói, ngay cả thân thể cũng bị chấn lực đánh bay ra ngoài! Hồng Lẫm không có tiếp tục bận tâm đến hắn, chuyển hướng đối phó những kẻ bên cạnh......
Nhưng người nọ lại đứng dậy, “Hỗn trướng!” Hắn thấy đao trong tay đã bị đoạt, nhìn chung quanh bốn phía để tìm vũ khí mới......
Bỗng nhiên một cây mộc côn bị hắn thu vào tầm mắt! Hắn cầm lấy mộc côn, Hồng Lẫm đang đưa lưng về phía hắn, này không thể nghi ngờ chính là cơ hội trời ban......
“Chịu ch.ết đi!” Người nọ cầm gậy đập thẳng vào sau đầu Hồng Lẫm!
“Không xong!” Hồng Lẫm cong lưng, vươn tay sờ sau đầu, trên tay một cỗ ẩm ướt, quả nhiên đã chảy máu...... Nhưng hắn không thể thua, Tấn Nhã còn đang chờ hắn! Hồng Lẫm tự nói với mình như vậy, lại lần nữa đứng thẳng lên!
Người nọ thấy hắn ương ngạnh như thế, lại nâng lên mộc côn muốn bồi thêm một kích! Chính là......
“A!” Khi đang muốn đánh xuống, một thanh lợi kiếm đâm xuyên qua ngực hắn, ch.ết ngay lập tức!
“Ngươi......” Hồng Lẫm muốn nhìn rõ người tới là ai...... Nhưng người nọ che mặt, nhìn không thấy.
Người bịt mặt một đường giết đến bân cạnh Hồng Lẫm, võ công cùng khí thế đều cường hàn không gì sánh kịp, “Đại ca, là ta!”
“Quả nhiên là ngươi!” Hồng Lẫm nhìn chiêu thức võ công của hắn liền biết, là Phong!
“Ân......” Phong gật đầu, “Ngươi đi cứu Nhã ca ca, rồi chạy theo phía Tây, ta đã chuẩn bị ngựa cách đó không xa, các ngươi đi mau! Nơi này giao cho ta!”
“Một mình ngươi......” Hồng Lẫm vì đệ đệ lo lắng.
“Yên tâm, không ch.ết được!” Phong đã chuẩn bị xong tư thế tác chiến, “Còn có người chờ ta về chăm sóc a!” Bằng thực lực của hắn, bãi bình đám người này thật không có vấn đề gì!
“...... Vậy làm phiền ngươi!” Hồng Lẫm nhìn ánh mắt kiên định của hắn, cũng buông tha cho kiên trì của chính mình, “Đi thôi!”
“Ngăn hắn lại!” Sí thấy Hồng Lẫm hướng phòng của Tấn Nhã chạy tới, liền ra lệnh.
“Để xem các ngươi có bản lĩnh này hay không!” Phong chắn trước mặt bọn họ nói.....