Chương 33: Kẻ thắng lợi cuối cùng
“Nói thật, tớ không muốn làm như vậy, nếu như đem Đằng Mộc đẩy ra ngoài, anh ta sẽ rất nguy hiểm! Nhưng nếu không đẩy ra, cuộc chiến này như thế nào cũng không thể đánh!” Thật là làm khó a, rõ ràng đã đáp ứng Đằng Mộc sẽ bảo vệ anh ta, rõ ràng hứa hẹn với Mộng sẽ cứu mạng anh, bây giờ ngược lại muốn đem anh ta đưa vào miệng cọp, phải mà có biện pháp vẹn cả đôi đường thì thật tốt! Ai! Khuôn mặt lo lắng buồn rầu ngồi ở một chổ. Mộng đến ngồi bên cạnh, kéo tay tôi “Thần, tớ không biết cậu nghĩ gì, nhưng là cậu đã tận lực có đúng hay không. Chớ tự trách!” Nhìn Mộng, trong lòng ê ẩm ! Quyết định, ai! Mặc cho số phận đi!
“Được rồi, chúng ta thương lượng chi tiết một chút, bắt đầu hành động chứ!” Phong lên tiếng đầu tiên, mọi người vừa thảo luận, mà tôi ra khỏi phòng họp. Đến gõ cửa phòng Đằng Mộc
Nhìn thấy người vào cửa là tôi, có chút kinh ngạc, rất nhanh khôi phục “Có chuyện gì sao?”
“Không có chuyện gì tôi sao lại tới đây! Tôi cảm thấy bây giờ là lúc anh bắt đầu hành động “
“Muốn tôi làm gì” kể từ khi Thượng Đảo Hùng ch.ết, Đằng Mộc càng ngày càng trầm mặc, trên mặt không có nụ cười, trừ thời gian ăn cơm ra thì chỉ ở trong phòng không nói chuyện với ai! Cảm giác cả người bị đè nén. Nhìn thấy Đằng Mộc lúc trước hoạt bát và sáng sủa, từ từ trở nên âm trầm, thật xin lỗi! Cũng là tôi hại anh
“Rất đơn giản, tôi nghĩ anh hẳn là vẫn còn giữ liên lạc với thủ hạ của anh chứ! Tôi muốn biết anh còn có bao nhiêu người tín nhiệm!”
“Hiện ở trong bang có một phần ba người còn đi theo tôi” ít người như vậy, nhưng mà không sao, có còn hơn không!
“Nói cụ thể một chút đi! Nếu không tôi cũng không có biện pháp an bài chuyện phía sau “
“Được, cha tôi bí mật huấn luyện một nhóm tử sĩ, nhân số chỉ hơn một vạn, sức chiến đấu như thế nào tôi cũng không quá rõ ràng, chẳng qua là nhóm người này chỉ nghe lệnh của Đại bang chủ, ngay cả Thượng Đảo Thứ Lang cũng không sai sử bọn họ được! Tiếp theo còn có vài người đi theo cha tôi và tôi! Nghề nghiệp sát thủ đại khái 300 người, Ninja chừng 1000 người, còn có một số người đang ẩn núp trong bang!”
“Còn gì nữa không?” Nhân số có phải hay không rất nhiều! Nhưng mà, như vậy hẳn là đủ rồi!
“Được rồi! Tôi đã biết, hiện tại anh hãy âm thầm triệu tập nhân thủ! Sau khi làm xong, cho tôi biết! Chú ý đừng để thân phận bại lộ, cẩn thận một chút” ra khỏi phòng
Cuộc chơi bây giờ chính thức bắt đầu? Chờ xem!
Vẻn vẹn chỉ hai ngày, Đằng Mộc đã làm xong hết thảy, chờ của động tác tiếp theo của tôi! “Hết thảy đã sắp xếp xong xuôi, lúc nào hành động” chờ giờ khắc này đã lâu! Mau bắt đầu đi!
“Đừng nóng vội! Tôi muốn biết, anh muốn giữ lại cái gì, xí nghiệp hay là bang phái” chỉ có thể hết sức giúp anh ta giữ lại một chút vật ngoại thân thôi
“Xí nghiệp! Tôi muốn phá hủy Ám U, để nó hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này “ nếu không phải vì thứ ch.ết tiệt… Ám U kia, tôi cũng sẽ không cửa nát nhà tan, mặc dù là do một tay cha tôi lập nên, nhưng tôi muốn nó phá hủy cùng ông ấy!
“Được rồi! Tôi đã biết! Mấy ngày qua bọn họ làm việc cũng rất cẩn thận, tìm không được cơ hội động thủ, chỉ có “ nhìn Đằng Mộc một cái
“Chỉ có cái gì, nói thẳng đi!”
“Chỉ có cho anh đi làm mồi dụ bọn họ ra, tôi mới có cơ hội ra tay” ai!
“Được, muốn tôi làm như thế nào” cũng chỉ có như thế! Dẫn anh đến phòng họp, nhóm người đã đợi ở đó, nhìn chúng tôi đi vào cũng không nói gì?
“Được rồi, các vị, mọi chuyện tôi đã nói với Đằng Mộc xong, anh đã đồng ý rồi!” Đầu tiên đánh vỡ trầm mặc
“Nói cặn kẽ kế hoạch một chút đi!” Hạo
“Căn cứ theo quan sát nội bộ Ám U mấy ngày qua của chúng ta, Thượng Đảo Thứ Lang từng nhiều lần bị ám sát, nhưng không thành công, cho nên trong bang hiện tại đề phòng rất nghiêm, chúng ta không có biện pháp cứng rắn tấn công vào!” Vũ
“Ân, hiện tại ở lại Ám U phần lớn chính là người của ông ta! Chỉ có một số nhỏ người ông ta còn còn chưa tống ra ngoài, cho nên cũng không có biện pháp thống nhất Ám U, hơn nữa, ông ta đang đang âm thầm thăm dò tin tức của Đằng Mộc, còn nói, người nào có thể giết ch.ết Đằng Mộc lập tức thăng chức làm phó bang chủ?” Vũ
“Hiện tại ông ta căn bản cũng đang tìm kiếm Đằng Mộc, hơn nữa! Ông ta ngưng việc làm ăn trên hắc đạo, triệu tập nhân thủ khắp cả nước đến bên cạnh, cơ hội hạ thủ của chúng ta càng khó!” Hạo
“Có, tớ có biện pháp rồi, ông ta bây giờ không phải là đang triệu tập nhân thủ sao? Như vậy… “ Mọi người châu đầu ghé tai vào nghe! ok!
Thống nhất, hành động!
Sau khi khai báo hoàn mọi chuyện cần thiết xong, Thời gian phía sau có chút rãnh rỗi! Hoả hinh đã phóng, chỉ chờ bùng nổ là xong
Mấy ngày qua xem TV, các tin tức lục tục báo cáo vài việc quốc gia xx khu xx phát sinh sự kiện nhiều người tử vong! Mà trong đó người nào cũng là, danh nhân, xí nghiệp gia, lão đại hắc đạo, thậm chí là thị dân(người thành phố) bình thường, làm lòng người hoảng sợ! Thậm chí lão đại hắc đạo các quốc gia khác trong một đêm toàn bộ bị giết! tr.a không ra hung thủ là ai ! Người trong hắc đạo càng ngày càng bất an, mọi người giống như chim sợ cành cong! Các nơi trong cả nước cũng lần lượt phát sinh sự kiện chém giết trên diện rộng, tử thương vô số! Tiếp theo không chỉ có Nhật Bản, những quốc gia khác cũng lần lượt phát sinh sự kiện chém giết trên diện rộng, trong nhất thời cả hắc đạo sôi trào! Khắp nơi đều tràn đầy giết chóc máu chảy thành sông. Trong thời gian gần đây chính phủ cũng bắt đầu hành động tập kích!
Vài ngày sau! Xuất hiện những tin tức đầu tiên! Hôm nay vào lúc hừng sáng phó tổng tài của Tập đoàn Thượng Đảo đứng hàng thứ thứ ba quốc tế đột nhiên ch.ết trong nhà, toàn thân có nhiều vết đạn, mất máu mà ch.ết, cảnh sát hiện đang điều tr.a truy tìm dấu vân tay của tội phạm! Cổ phiếu của tập đoàn Thượng Đảo đang rớt giá không phanh! Không ít người chơi cổ phiếu đã tán gia bại sản!
Ha ha anh ta đã giết ông ta rồi, nhưng mà, công ty của anh ta hình như đang gặp phải nguy cơ!
“A! tớ nói, chuyện bên này đã làm xong hết rồi, chỉ còn vài việc nhỏ, chúng ta không phải là cũng nên trở về đi” dựa vào trên ghế dựa nhìn mọi người
“Đúng a! Chuyện này đã trì hoãn hơn một tháng, thi giữa kỳ cũng bỏ lỡ, cũng sắp đến cuối kỳ rồi” Mộng
“Được rồi! Còn dư lại thì giao cho bọn họ xử lý đi, chúng ta ngày kia trở về nước” Phong
“Ây da! Rốt cục được về rồi tớ nhớ ba mẹ muốn ch.ết” Phỉ cao hứng nhảy loi choi
Ba, mẹ. Tôi nên đối mặt với bọn họ như thế nào đây? Thấy tôi sa sút, Phong đến ngồi cạnh tôi, ôm tôi vào lòng “Thật sự định cả đời cũng không tha thứ bọn họ sao?” Không nói lời nào, lắc đầu, tôi không biết! Có lẽ không! Đã quen trong cuộc sống không có cha mẹ, cuộc sống sau này nên như thế nào thích ứng chứ?