Chương 36
Sau khi Gil trở lại trên tay là hai ly đồ uống. Một là nước ép táo cho tôi và còn lại là của cậu ấy,hình như là một loại rượu. Thấy tôi hơi cau mày nhìn đồ uống của cậu ta thì Gil liền nói.
- Nó là rượu nhưng đã được pha chế qua nên rất nhẹ,chỉ nặng hơn nước ép trái cây một chút thôi.
Tôi cũng không có ý kiến gì thêm. Dù sao hôm nay cũng là sinh nhật của Gil mà,cậu ta muốn làm gì là quyền của cậu ta.
Tôi cúi đầu khẽ uống một miếng nước,Gil đứng ở bên cạnh tôi nhàn nhã uống rượu của cậu ta. Chúng tôi không ai lên tiếng nói chuyện nhưng bầu không khí lại khá hòa hợp.
Âm nhạc trong bar tự nhiên bị ngắt,mọi người đang tụ tập từng nhóm một với nhau thì lại cùng tập chung về phía giữa trung tâm sân khấu. Sau đó là một giọng nữ vang lên.
- Mọi người ơi...
Mọi người phía dưới liền đồng thanh đáp lại lời cô gái trên sân khấu.
Cô ấy lại nói tiếp.
- Hôm nay chúng ta có mặt ở đây để làm gì.
- Sinh nhật Gil.
Cả nhóm lại tiếp lời. Cô gái liền hướng về tôi và Gil rồi nói.
- Đề nghị nhân vật chính của hôm nay lên đây nào.
Tôi tò mò liền hỏi Gil.
- Cô ấy là ai vậy.
Gil đáp.
- Cô ấy là DJ của quán bar này.
Gil nói xong liền cầm tay tôi đi tới chỗ sân khấu. Khi tôi còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì Gil đã kéo tôi lên sân khấu cùng cậu ta. Mọi người ở bên dưới thấy Gil thì bắt đầu kích động la hét. Cô gái DJ cũng mỉm cười và nhường vị trí cho Gil,Gil cười khẽ đứng trước một chiếc bánh kem đã được cắm sẵn nến rồi khẽ thổi tắt và nâng ly rượu lên nói.
- Cám ơn tất cả mọi người hôm nay đã tới đây cùng tôi.
Mọi người bên dưới cùng nâng ly và uống cùng Gil,tôi cũng vậy mặc dù mình uống là nước ép chứ không phải rượu.
Sau khi uống xong ly rượu Gil liền đeo haedphone vào rồi bắt đầu chỉnh nhạc. Mọi người bên dưới cũng lắc lư nhảy theo.
Tôi im lặng đứng một bên nhìn Gil,cử chỉ của cậu ta rất thành thạo và điêu luyện,có lẽ đã chơi rất nhiều lần. Tôi không am hiểu lắm về nghề DJ và cũng không thích âm nhạc kiểu này,nhưng mà khi nhìn Gil chăm chú vào nó,đôi khi cậu ta sẽ nhìn sang tôi rồi mỉm cười tôi lại thấy âm nhạc kiểu này cũng không khó chịu như mình luôn nghĩ.
Một lúc sau Gil nhường lại vị trí DJ cho cô gái kia rồi lại cầm ly rượu và cùng tôi trở về vị trí cũ. Lúc này một cô gái bỗng nhiên đi tới trước mặt chúng tôi rồi nói.
- Gil à. Ra nhảy với em một bản đi.
Gil còn chưa kịp lên tiếng thì cô ấy lại nói tiếp.
- Hôm nay là sinh nhật Gil mà,không có được thoái thác.
Gil bất đắc dĩ nhìn tôi rồi nói.
- Cậu ngồi một mình được chứ. Hay để tôi gọi chị Khánh Trang tới.
Tôi nhìn về phía chị Khánh Trang thì thấy chị ấy cũng đang nhảy với anh trai của Gil nên nói.- Thôi cậu cứ đi đi. Tôi ngồi đây được rồi.
Gil nghe vậy cũng đành nói.
- Được rồi. Nhớ là đừng đi lung tung nha. Một chút xíu tôi trở lại.
Tôi mỉm cười gật đầu,Gil cũng bị cô gái kia kéo đi. Rõ ràng tôi cảm nhận được ánh mắt cô ấy nhìn tôi không được thiện cảm. Mỗi khi tôi ở bên cạnh Gil và nhận được sự quan tâm từ cậu ta thì sẽ phải nhận một vài sự ghen tị hay ghét bỏ của người khác,có lẽ vì Gil quá nổi bật,cậu ta giống như không thể chỉ thuộc về riêng một ai cả.
Ánh mắt tôi vô tình lướt qua và nhận ra Gil trong đám đông đang nhảy múa. Cũng không phải kiểu nhảy từng đôi một như các bộ phim hay thấy,chỉ là nhảy tự do nhưng vẫn có phân theo cặp với nhau. Gil so với nhiều người con trai có mặt ở đây thì cũng không phải quá nổi bật về chiều cao nhưng vẫn cứ liếc mắt một cái tôi đã nhận ra cậu ta.
Khi thấy cô gái vừa nãy cố tình dựa sát vào Gil thì tôi cảm thấy rất khó chịu. Cô gái đó tuổi cũng chừng như tôi nhưng thân hình rất gợi cảm và ăn mặc cực kỳ thời trang,nhìn qua một lượt các cô gái ở đây tôi có cảm giác như mình là cô gái lọ lem trong truyện cổ tích vậy.
Tôi không muốn tiếp tục nhìn những hình ảnh khiến mình khó chịu nên liền đứng dậy đi tìm nhà vệ sinh. Cũng may là không khó tìm lắm,tôi ngắm nhìn mình trong gương và nhớ lại những lời mọi người đã nói về mình khi mới cùng Gil bước chân vào nơi này,xinh đẹp,dễ thương,trong sáng,ngây thơ. Tôi không nghĩ mình được như họ nói,bởi vì so với nhiều cô gái có mặt ở đây tôi cũng chẳng là gì.
Tâm trạng có chút chán nản,tôi dựa lưng vào bức tường lạnh lẽo. Lúc đang thất thần thì cửa bị mở ra khiến tôi có chút giật mình,khi nhận ra người vào là Gil thì tôi mới hoàn hồn trở lại. Gil có chút lo lắng đến trước mặt tôi rồi hỏi.
- Cậu có sao không.
Tôi không hiểu lý do vì sao Gil lại hỏi vậy nên hỏi lại.
- Tôi không sao cả. Sao tự nhiên cậu hỏi vậy.
Gil nghe thế mới thở phào nhẹ nhõm mà nói.
- Thấy mãi không thấy cậu ra nên tôi lo lắng.
Tôi ngạc nhiên hỏi lại.
- Cậu biết tôi đi vào đây à.
Gil đáp.
- Tôi vẫn luôn để mắt tới cậu mà.
Nghe Gil nói vậy tâm trạng không vui bỗng nhiên tan biến hết. Tôi khẽ mỉm cười sau đó nói.
- Chúng ta đi ra ngoài thôi. Tự dưng ở đây nói chuyện cũng kỳ.
Gil cười rồi cùng tôi đi ra,lúc ra tới bàn thì chị Khánh Trang và anh trai của Gil cũng đi tới. Họ đưa ly cụng ly với Gil rồi nói chúc mừng sinh nhật. Chị Khánh Trang tặng Gil một hộp quà nhỏ,Gil vui vẻ nhận rồi nói.
- Cám ơn chị dâu nhiều nhé.
Chị Khánh Trang nghe vậy thì có chút xấu hổ đỏ mặt. Anh trai Gil thì lại nói.
- Em nha,lúc nào cũng ăn hϊế͙p͙ chị dâu. Sau này anh cũng sẽ nhờ em dâu trị cho em một trận.
Nói xong ánh mắt anh ấy còn liếc nhìn tôi đầy ý tứ khiến mặt tôi cũng nóng ran. Lúc này may mà có thêm vài người lại mời rượu Gil nên không khí lúng túng mới bị phá tan. Tôi vẫn duy trì im lặng đứng bên cạnh Gil và cũng chịu trận với một vài ánh mắt đánh giá của các cô gái có mặt ở đây.
Hơn 9h tối mọi người vẫn còn nhảy nhót vui chơi nhưng tôi cần phải về. Tôi đã gọi điện xin phép ba mẹ nhưng không có nghĩa là tôi được đi quá khuya. Hơn nữa quán bar bắt đầu mở cửa nên có khách ở ngoài vào,tôi cũng cảm thấy không an toàn nữa.
Gil giống như linh cảm được suy nghĩ của tôi nên cậu ta khẽ nắm tay tôi đi ra chỗ anh trai và nói với anh ấy vài câu rồi cùng tôi đi ra cửa. Lúc chở tôi về Gil đi rất chậm vì cậu ta cũng đã uống một ít rượu,cho dù không say nhưng tôi hiểu cậu ta là không muốn tôi gặp bất trắc gì. Sự quan tâm chu đáo của Gil khiến tôi rất hạnh phúc.
Cho dù tốc độ xe không cao nhưng tôi vẫn ôm chặt Gil. Cảm giác dựa vào lưng cậu ta rất bình yên, giống như mọi phong ba sóng gió đều không tồn tại. Thứ bình yên khiến cho con người trầm luân và muốn con đường này giá như cứ kéo dài mãi mãi.
Thế nhưng trong cuộc sống không có gì là mãi mãi. Chặng đường có dài tới đâu thì cũng có ngày đi hết. Chiếc xe dừng lại trước cổng nhà tôi khiến tôi có chút tiếc nuối,lúc đưa cho Gil chiếc nón bảo hiểm tôi mới khẽ lên tiếng.
- Hôm nay,chúc mừng sinh nhật của cậu nha. Xin lỗi vì không chuẩn bị được quà cho cậu.
Gil nghe tôi nói vậy thì cười khẽ nói.
- Cậu tới là tôi vui rồi. Đừng đặt nặng chuyện quà cáp.
Tôi khẽ cúi đầu không nói. Gil bỗng nhiên lại đưa tay nâng mặt tôi lên rồi nói.
- Nếu cậu áy náy. Chi bằng hiện tại tôi nhận quà cũng được.
Trong lúc tôi đang định mở miệng nói rằng mình thực sự không có gì trên người để tặng cậu ta cả thì bất ngờ trên môi lại bị một thứ mềm mại chặn lại. Tôi chỉ còn biết mở to mắt kinh ngạc nhìn khuôn mặt đang phóng đại trước mắt mình,Gil... Cậu ta đang hôn tôi.. Còn là hôn môi nữa...
........
Ăn mừng nụ hôn đầu của hai bạn trẻ. Tung bông tung hoa nào các đại ác ma.
Klq là tieuacma vừa được thông báo trúng thưởng bên page Lan Khuê đó cả nhà. Hạnh phúc rớt nước mắt luôn ấy. Sống gần nửa đời người mà lần đầu thấy mình may mắn vậy á.. 😃😃😃😃😃