Chương 1: Sự trùng hợp
Reng!reng!reng!
Tiếng chuông đồng hồ báo thức reo đến chói tai dẫu thế cô bé trên giường vẫn chưa chịu dậy
* Cốc cốc cốc *
Tiểu mi à con dậy chưa_bà Hoàng gọi
Cô bé vẫn lăn qua lăn lại ở trên giường...
* Cọp *
Tiếng cửa phòng mở ra
" Con bé này con nhìn xem bây giờ là mấy giờ rồi còn ngủ, mau dậy đi "
Cô bé không một chút phản ứng
Bà Hoàng tiến lại gần giường lay lay cô
" Dậy đi mặt trời lên cao rồi kìa không thì trễ học bây giờ "
Nghe 2 tiếng " trễ học " cô mở mắt ra với cái đồng hồ lẩm bẩm: " mấy giờ rồi "
Aaaaaa...chợt cô hét lớn điếc cả tai
Cô lật đật xuống giường vệ sinh cá nhân gấp rút chải gọn đầu tóc rồi mặc đồng phục kéo cái cặp mang lên vai vội vã chạy xuống lầu
" Tiểu mi à con còn chưa ăn sáng, cơ mà con định đi học à "_bà mẹ lên tiếng
Không cần đâu mẹ con phải đi ngay con sắp trễ học rồi_tiểu mi vừa chạy đi vừa trả lời
Chưa dứt câu đã mất tăm bà mẹ chỉ biết lắc đầu ngao ngán
Trớ trêu thay lúc cô vội vã men theo vỉa hè chạy đến trường lại va phải một người con trai hai trán va vào nhau làm cô ngã sóng xoài...
Ui da...đậu xanh rau má củ tỏi nhà nó đứa nào dám làm bà ngã bà cho biết tay_tiểu mi vừa rên xoa xoa cái trán vừa chửi thầm
Thế rồi cô đứng lên chả thèm nhìn mặt ai cô lên tiếng
" Nè anh kia mắt anh bị mù à để đụng phải tôi"
Anh chàng kia đáp lại: tôi cho cô nói lại ý, ai đụng ai trước?
Là anh_tiểu mi khẳng định
(Mặc dù là mình sai nhưng tiểu mi không chịu nhận lỗi bởi tính tình ngang bướng và sĩ diện)
Cô đụng tôi không biết xin lỗi còn đổ lỗi cho tôi à_anh chàng bực dọc
Anh xin lỗi tôi đúng hơn_tiểu mi hắn giọng
Cô chắc chứ? Cô có dám qua xem camera đường cùng tôi không?_anh chàng thách thức
Dám_tiểu mi
Anh nhìn kìa_tiểu mi vừa nói vừa chỉ về đằng sau
Cậu con trai quay lại nhìn hồi lâu vẫn không thấy gì anh lên tiếng:
" Tôi có thấy gì đâu "
Dứt tiếng anh quay lại thì không thấy tiểu mi đâu, cô đã biến mất tự bao giờ
Hừ… cô giỏi lắm tốt nhất đừng để tôi gặp lại cô
* Èo * tiểu mi chạy nhanh với tốc độ bàn thờ vừa tới trường mặt mày xanh lét tiểu mi vừa thở dốc vừa nói:
" Haiza may mà Mình nhanh trí không thì tiêu "
Tính ra thì cô cũng xui thật mặc dù chạy nhanh nhưng cô vẫn đến trễ
" Em làm gì thế hả, mới bữa đầu đi học đã trễ rồi "_cô hiệu trưởng quát
Tiểu mi rụt rè: em xin lỗi ạ
Xin lỗi, thôi được rồi tôi phạt em cuối giờ ở lại chép phạt cho tôi_cô hiệu trưởng
Cô..._tiểu mi
Không ý kiến gì hết đây là lần đầu còn lần sau em sẽ biết tay tôi_cô hiệu trưởng
Tiểu mi xụ mặt rủa thầm: "ôi cái định mệnh mới sáng mà xui thật tất cả là tại tên ch.ết tiệt kia nếu bà đây gặp lại sẽ cho mày biết tay"
Em còn không mau theo cô chủ nhiệm về lớp đi còn lằm bằm cái gì đó_cô hiệu trưởng
Ở đây cô hiệu trưởng nổi tiếng là người khó tính nhất trường nếu cô đứng số 2 thì không ai dám đứng số 1
Tiểu mi theo cô chủ nhiệm về lớp
***Tại lớp 12a1***
Chúng em chào cô_lớp 12a1 đồng thanh
Cô chào các em, mời các em ngồi_cô chủ nhiệm
"Cô thông báo lớp chúng ta hôm nay có một học sinh mới"…mi à em vào giới thiệu đi!
Chào các bạn mình là Hoàng Phạm Trà Mi rất vui khi được làm quen với các bạn^^
Cuối lớp có một người con trai anh ta hình như đang học bài nên không để ý trên bục giảng, anh ta là người lúc nãy cãi nhau với tiểu mi tên là Dương Thiên Thiên là một hot boy của trường và cũng là một học sinh xuất sắc tuy nhiên cũng hơi lạnh lùng
Khi xem xong bài cũ nghe có học sinh mới anh ta nhìn lên bục giảng thấy tiểu mi rất giống cô gái lúc sáng mắng mình...
Chắc chắn là cô ta rồi_anh khẳng định
Đúng lúc tiểu mi quan sát nhìn thấy anh cô hét lớn:
" Là anh, sao lại là anh? "
" Là cô? "
Hai người hét lên mặc kệ bao nhiêu người đang nhìn mình, đến khi cô phi (cô chủ nhiệm)lên tiếng họ mới hoàn hồn
Ủa? hai em quen nhau sao?_cô phi
Dạ chỉ là trùng hợp thôi ạ_tiểu mi
Ồ ra là vậy được rồi em ngồi cùng với Thiên Thiên nha_cô phi
Không phải chứ? Mình lại gặp tên oan gia này rồi_tiểu mi thầm nghĩ
Tiểu mi_cô phi gọi
Dạ?cô gọi em?_tiểu mi
Em sao thế?_cô phi
Dạ không sao ạ_tiểu mi
Được rồi em về chỗ ngồi đi
vâng_tiểu mi
Cô bước xuống chỗ ngồi vừa đi vừa nghĩ: >
" Chúng ta lại gặp nhau rồi "_thiên thiên
Hờ hờ_tiểu mi
Xem ra chúng ta cũng có duyên ấy chứ_thiên thiên
À hihi_tiểu mi
Miệng thì nói vậy thôi chứ cô không muốn chút nào bụng cô nói:
" Duyên cái con khỉ mốc í bà đây xui xẻo quá mà gặp mày bà tổn thọ thì có "
Để xem tôi xử lí cô ra sao_thiên thiên cười tà nhìn tiểu mi
Hắn bị bệnh à? Nghĩ cái quái gì vậy? Tính trả thù mình chăng?_tiểu mi suy nghĩ
Được rồi các em lấy sách vở ra chúng ta vào tiết học_cô phi
45" sau...
***Giờ giải lao***
Chào tiểu mi mình là Tú Anh rất vui khi được làm quen với cậu_Tú Anh
Ừ hihi_tiểu mi
Mình có thể ngồi xuống nói chuyện với cậu được không?_Tú Anh
Được được chứ cậu ngồi đi_tiểu mi
Tiểu mi cậu thật may mắn nha mới vào mà được ngồi với soái ca lớp trưởng lớp mình_Tú Anh
Ừ thì nhìn cũng đẹp đó_tiểu mi
Cậu biết không bao nhiêu người muốn ngồi chung với anh ấy mà không được ngay cả cơ hội nói chuyện cũng không có_Tú Anh
Gì? Anh ta tự cao như thế sao?_tiểu mi
*Sụyt* nói nhỏ thôi không thì bị phạt đó_Tú Anh
Phạt? Ai phạt?_tiểu mi
Thì là anh ấy chứ còn ai_Tú Anh
Hửm? Anh ta có cái quyền đó sao?_tiểu mi
Ừ vì anh ta là học sinh giỏi nhất xuất sắc của trường nên thầy cô rất xem trọng ảnh và còn chó anh ấy cái quyền đó nữa_Tú Anh
Ồ ra là vậy, nhưng mà anh ta cũng quá đáng chứ bộ_tiểu mi
Thật ra cũng không phải là vậy tại anh ấy tính tình hơi kì quái vả lại đây cũng là quy tắc của anh ấy, không muốn tiếp xúc với bất kì ai_Tú A
Ồ ra là vậy, mình hiểu rồi_tiểu mi
" Tùng! Tùng! Tùng "
Tiếng trống thông báo hết giờ giải lao
Thôi tan học rồi về thôi
Ừ cậu về trước đi mình còn có việc_tiểu mi
Ok tạm biệt hẹn gặp lại_Tú Anh
Hẹn gặp lại_tiểu mi
Tú Anh đứng dậy bước đi bỗng dừng lại:
Ủa sao cậu không đi đi_tiểu mi
Mình thấy tính cách chúng ta rất hợp nhau sau này chúng ta là bạn thân nhé được không?_Tú Anh
Ừ mình cũng nghĩ vậy_tiểu mi
Hihi vậy thôi mình về trước_Tú Anh
__còn__