Chương 37
"Tô Tô, bạn nhất định phải là người xứng chức bình hoa nhất trong lịch sử hahahahahaha!"
Trong trường quay, Tôn Hiểu Bác và những người khác cũng không nhịn được cười. Trên đạn mạc cũng rất vui vẻ, Bình nước của Nhan Tô Tô vội vàng nói:
[Đẹp, đẹp. Tô của tôi khẳng định đẹp hơn trước!!!]
[Thăng cấp, thăng cấp. Giá trị nhan sắc của Tô của tôi tuyệt đối có thăng cấp! Ai nói không thăng cấp tôi đánh người đó, hahahahaha!]
Các khán giả khác cũng cười nghiêng ngả:
[Đm, đây là bình hoa sao? Hahahahah ... Đáng yêu quá! Ôm đi ôm đi!]
[Hahahaha tôi tuyên bố kể từ hôm nay tôi cũng là bình nước hahahahha!]
[Hẳn là nên để những bình hoa khác đến xem, cái gì gọi là yêu nghề kính nghiệp!]
[Đúng, đúng, đúng. Mỗi lần nói bọn họ là bình hoa còn oan oan ức ức, nhìn xem Tô Tô nhà người ta giác ngộ đi kìa hahahahahaha!]
[Có điều nói thật, tôi thấy Nhan Tô Tô thực sự đẹp hơn so với trước kia ...]
.......
Người dẫn chương trình mượn chủ đề này để làm sôi động bầu không khí rồi mới đi vào chủ đề chính, vấn đề mà khán giả quan tâm:
"Tô Tô, lần này bạn đóng vai Nhan Chân trong . Rất nhiều khán giả đều thích nhân vật này. Đối với câu chuyện bác sĩ pháp y truy tìm ra sự thật, bạn có học hỏi và gặt hái được gì không?"
Nhan Tô Tô suy nghĩ một chút rồi đáp:
"Trong , hành vi của mỗi người đều có quy luật khách quan và những quy luật này không giống nhau, chẳng hạn như cái gì đúng, cái gì sai. Thậm chí quy luật khách quan về hành vi của nhiều người trong là nghĩ một đường làm một nẻo. Khi các nhân vật như vậy được ghép lại với nhau, xung đột sẽ tự nhiên nảy sinh.
Vì vậy, theo quan điểm của Nhan Chân, mỗi khi theo đuổi sự thật, cô ấy thu thập bằng chứng ở hiện trường và sử dụng kiến thức đã học từ ngành pháp y để lấy thông tin đằng sau các chứng cứ đó. Thực chất là sử dụng chứng cứ để không ngừng đắp nặn nên hung thủ hoặc suy luận hành vi của nghi phạm. Nếu suy luận hiện tại không thể giải thích tất cả, thì điều đó chứng tỏ sự thật trước mắt bạn chắc chắn không phải là chân tướng, hoạc có thể nói là, không phải là chân tướng toàn bộ sự việc. Đằng sau đó nhất định có ẩn tình, và nó cần được tiếp tục điều tra.
Vì vậy, điều mà tôi học được là, cho dù là hay ngành pháp y trong thế giới thực, không có sự thật nào nằm ngoài suy luận logic."
Câu trả lời này vượt ra khỏi suy nghĩ của người dẫn chương trình, và cũng vượt ra ngoài suy nghĩ của rất nhiều người trên đạn mạc.
Câu hỏi này rõ ràng là một câu hỏi mở, tùy tiện nói gì đó cũng được. Nhưng lời nói của Nhan Tô Tô nói đã tóm tắt việc suy luận đằng sau công việc theo đuổi sự thật. Có thể nói đây là bác sĩ pháp y Nhan Chân. Thậm chí là quy tắc hành vi chuyên nghiệp của ngành pháp y trong thế giới thực và của nhiều nhà điều tr.a tội phạm. Tôn trọng sự thật, tôn trọng suy luận, tôn trọng chân tướng.
Những khán giả đã nghiêm túc xem lúc này thậm chí bọn họ còn có một loại rằng ảo giác rằng người nói câu "Không có sự thật nào nằm ngoài suy luận logic", không còn là Nhan Tô Tô nữa ... Mà là Nhân Chân chân chính! Người đã một mình bước vào thị trấn nhỏ Chân Tướng và phải tìm ra sự thật dù có gặp phải khó khăn như thế nào đi chăng nữa. Chỉ có người có hiểu rõ chân tướng này mới kiên định như vậy.
Người dẫn chương trình biết rõ cuộc phỏng vấn này được sắp xếp tạm thời. Trước đó trang web đã liên hệ với đoàn làm phim, bên kia xác định không cần kịch bản gì, chỉ cần trực tiếp hỏi khán giả họ quan tâm đến điều gì là được.
Vì vậy, những lời mà Nhan Tô Tô nói không phải là lời thoại thuộc lòng. Đây chính là suy nghĩ của chính cô ấy ... Danh hiệu bình hoa này, sợ là không thích hợp.
Đột nhiên những người yêu thích phim gửi bình luận lên đạn mạc:
[Đột nhiên tôi hiểu được tại sao Hướng Hàm Tinh nói ..... Bình Hoa nghe không lọt tai được.]
Nhớ đến nguồn gốc hai bức ảnh động trên gói biểu tượng cảm xúc, trên đạn mạc đều hiện đầy các bình luận trả lời [Chính xác], [Kỳ thật là trưởng lão ...], [Trưởng lão cao kiến]
Mấy người lanh lợi còn nhanh chóng chụp lại ánh mắt sắc bén của Nhan Tô Tô. Photoshop bức ảnh, gắn thêm dòng chữ "Không có sự thật nào nằm ngoài suy luận logic", tăng thêm một bức ảnh trong gói biểu tượng cảm xúc: Bình hoa suy luận.jpg
Người dẫn chương trình lại tiếp tục hỏi:
"Có khán giả đã đặt câu hỏi, tính ra là có đến ba hung thủ trong . Xin hỏi với những thiết kế phức tạp như vậy, linh cảm từ đâu mà có?"
Câu hỏi này dành cho nhà biên kịch, Tôn Hiểu Bác gãi đầu:
"Chúng tôi có cuộc họp kịch bản trước khi phim chính thức bắt đầu quay phim. Theo yêu cầu, có những sơ hở trong suy luận, hoặc phiên bản "Nhan Chân" có thể suy luận ra hung thủ thực sự sẽ trực tiếp bị loại bỏ. Manh mối chính để phát hiện ra hung thủ thực sự trong cốt truyện chính đã được thay đổi mười bốn lần, và cuối cùng nó là phiên bản mà mọi người thấy bây giờ."
Thành thật mà nói, mặc dù có thể đoán được người viết nên một câu chuyện tuyệt vời như vậy là một nhà biên kịch cường đại, nhưng hung thủ thực sự đã được sửa đổi tận mười bốn lần ... Sự kiên trì sáng tạo đằng sau điều này khiến tất cả khán giả phải sửng sốt, quả thật không hỗ là đoàn làm phim của !
"Về phần linh cảm, tôi đọc qua rất nhiều tài liệu ..."
Tôn Hiểu Bác oán niệm Lâu Vũ và Nhan Tô Tô:
"Hơn nữa, đạo diễn Lâu nhốt tôi trong một căn phòng nhỏ, nói nếu kịch bản không được Nhan Tô Tô thông qua thì sẽ không mở cửa cho tôi ra ngoài."
Người dẫn chương trình khôi phục lại tinh thần, nhìn Lâu Vũ, Nhan Tô Tô và ... Cái trán của Tôn Hiểu Bác, không nhịn được cười.
Trên đạn mạc toàn hahahahaha, không biết ai đăng lên một câu: [Đại biên kịch thật đáng thương, tôi sẽ tặng cho anh một sợi tóc!]
Nhìn đến chân tóc của Tôn Hiểu Bác, khán giả trên đạn mạc cười nghiêng ngả, duy trì đội hình: [Thương tiếc biên kịch, tôi sẽ tặng cho anh một sợi tóc!] [+ ] [+ ] ...
Nếu việc quyên góp có hiệu quả, tóc của Tôn Hiểu Bác sẽ không cần lo lắng nửa sau cuộc đời mình viết bao nhiêu kịch bản, đương nhiên điều kiện tiên quyết là không nên để cho Nhan Tô Tô kiểm tr.a lại kịch bản.
Người dẫn chương trình:
"Mọi người còn rất tò mò đặt một câu hỏi khác. Hiện tại mọi người trên mạng đều nói rằng thị trấn Chân Tướng thực sự tồn tại, thậm chí nhiều nhân vật trong là cư dân của thị trấn. Bối cảnh của câu chuyện giống hệt như thế giới thực. Là thật sao?"
Lâu Vũ gật đầu thừa nhận.
Hiện thực và câu chuyện đan xen vào nhau khó phân biệt. Kế hoạch quay phim này ... Quả thực chỉ có thiên tài mới khiến người khác tán dương. Người dẫn chương trình càng kinh ngạc hỏi:
"Vậy thì đạo diễn Lâu, làm thế nào các anh lại nghĩ đến việc tìm một thị trấn như thế này để quay ?"
Câu hỏi này của người dẫn chương trình quả thực chọc trúng dây thần kinh của tất cả mọi người trong đoàn. Bọn họ gần như đồng thời mở miệng:
"Không có tiền!"
"Đoàn làm phim nghèo!"
"Thị trấn không thu tiền."
"Nhà sản xuất keo kiệt!!!"
Bọn họ ba mồm bảy miệng oán niệm làm cho người dẫn chương trình sửng sốt.
Sự thật đột ngột khiến đạn mạc im lặng trong một thời gian dài. Sau đó mọi người đang uống nước, ăn uống, nói chuyện không hẹn mà cùng với người dẫn chương trình cười nghiêng ngả.
Cmn, vốn cho rằng hết lòng hết sức nghĩ ra sáng ý trâu bò này, sau đó mới tìm thấy một thị trấn phù hợp với câu chuyện. Vậy mà sự thực là do nghèo mới bị bức thành như này?! Hahahahahahahaha ...
Tôn Hiểu Bác oán niệm không dứt:
"Vốn kịch bản gốc của tôi là quay cảnh ở trung tâm mua sắm và đường phố. Nhưng nhà sản xuất nói với tôi rằng bọn không có tiền để thuê, phải xóa mấy cảnh đó đi, tôi!!"
Lâu Vũ ho khan một tiếng:
"Tôi tính toán thấy ngân sách của chúng tôi chỉ đủ để thuê một quán ăn, quay trong thị trấn ... Những thứ này không đắt, sắp xếp cho mọi người ở đó cũng rẻ hơn. Vì vậy để cho Hiểu Bác thay đổi bối cảnh câu chuyện, tái hiện lại câu chuyện dựa theo tình huống ở thị trấn."
Nhan Tô Tô còn nghiêm túc phụ họa cho Lâu Vũ:
"Vì để tiết kiệm tiền, đạo diễn Lâu còn tự mình xuống bếp nấu cơm cho chúng tôi ăn nữa."
Lâu Vũ: ...
... Cái này không cần phải nói ra đâu.
Tôn Hiểu Bác còn chớp thời cơ bổ thêm một đao:
"Mấy móng heo trong phim đều là chính tay đạo diễn Lâu nấu!!!"
Lâu Vũ: ...
Tôn Hiểu Bác, cậu đủ rồi! Đạo diễn thì không cần mặt mũi sao!!!!
Người dẫn chương trình cười ra nước mắt, thiếu chút nữa trôi luôn lớp trang điểm:
"Đạo diễn Lâu, đoàn phim của mọi người thật sự rất lợi lại, hahahaha!"
Trên đạn mạc, mọi cười cũng cười té ghế:
[Đúng, đúng, đúng. nhất định lợi hại. Đầu bếp kiêm đạo diễn, còn treo lên đánh!]
[Không chỉ không chỉ, đầu bếp kiêm đạo diễn kiêm luôn cả tổ đạo cụ!]
[Ha ha ha ha ...]
Còn có rất nhiều câu chuyện nói lên đoàn làm phim nghèo như thế nào không ngừng được tiết lộ. Cái gì mà nhà sản xuất phải xuất trận đóng vai bóng lưng, cái gì mà nghèo đến nỗi phải nhờ người dân trong thôn đến làm diễn viên quần chúng, cái gì mà phòng thí nghiệm của trường tiểu học biến thành phòng giải phẫu tử thi. Quả thực là chuyện sau so với chuyện trước càng khôi hài hơn.
Khi người dẫn chương trình nghe thấy tiếng thúc giục của đạo diễn trong tai nghe, mới miễn cưỡng chuyển sang đề tài tiếp theo:
"Khụ, ngoài việc tò mò về thị trấn Chân Tướng, tôi biết mọi người cũng tò mò về cô gái bên cạnh tôi mà chưa kịp giới thiệu, diễn viên đóng vai Giả Trinh, Bùi Phương lão sư!"
Khán giả trên đạn mạc cũng thực sự rất tò mò, nhân vật Giả Trinh rất phức tạp kia. Có thể nói rằng cô ấy chính là xâu chuỗi tình cảm phức tạp nhất trong toàn bộ câu chuyện. Cô ấy và Đầu Heo và Vưu Bình, yêu hận khó phân biệt.
Cô gái xuất hiện trong cảnh bị đánh đập bởi người chồng nghiện rượu và cờ bạc, nhưng Nhan Chân phát hiện một vài tình tiết cho thấy bọn họ cũng đã từng thật lòng yêu nhau; Vẻ đau đớn giận, vô tội của Giả Trinh khi bị Vưu Bình cưỡng ép, hình ảnh yếu đuối này chạm đến trái tim hầu hết mọi khán giả nữ.
Lúc đó giữa cô ấy và Vưu Bình, cô ấy đã đặt hy vọng sống của mình vào người thanh niên giống chồng cô ấy khi bọn họ còn trẻ, hay là bởi vì cô ấy căm giận người chồng của mình mà giận chó đánh mèo lên người thanh niên, chỉ là lợi dụng anh ta phạm tội giết người?
Khi cô ấy phát hiện ra rằng người thanh niên có ý định tìm kiếm tình yêu đích thực và nằm ngoài tầm kiểm soát của mình, cô ấy đã ác độc dẫn hướng người đàn ông LiLy, để cho Vưu Bình phát hiện bộ mặt thật của LiLy, khiến cho tình yêu hy vọng cuộc sống trong người Vưu Bình bị lời nói dối làm sụp đổ, một lần nữa quay đầu trở lại lòng bàn tay mình.
Người phụ nữ như vậy, đã không thể đơn giản dùng hai từ hư hỏng để hình dung được. Cô ấy là hiện thân của tất cả các bản chất con người, nhưng sau khi cô ấy ngã xuống, kẻ sát nhân thực sự khác ẩn sau cô ấy lại chỉ ra rằng cô ấy có thể cũng chỉ là một nạn nhân khác.
Người dẫn chương trình không cầm lòng nổi nói:
"Diễn xuất quay trở lại lần này của Bùi lão sư đã thực sự khiến cho chúng tôi rung động. Ở đây tôi nhất định phải giới thiệu cho mọi người một chút. Bùi lão sư năm đó dựa vào bộ phim , giành được giải ảnh hậu của một trong ba giải thưởng phim điện ảnh lớn nhất nước, và cũng là nữ diễn viên đầu tiên của Trung Quốc giành được giải ảnh hậu tại liên hoan phim quốc tế ....."
Đạn mạc đã sớm xuất hiện một loạt bình luận "Con mẹ nó". Những người xem đều là những người trẻ tuổi. Nhưng lại có một vị trí đặc biệt trong lịch sử điện ảnh trong nước. Đó là bộ phim đầu tiên ra nước ngoài và là tác phẩm có danh tiếng ở nước ngoài. Chưa xem qua nhưng nhất định nghe qua.
[Các trưởng lão, tôi đã đến từ điển bách khoa toàn thư tìm lý lịch của Giả Trinh. Tôi thông báo rằng tôi đang bò trở lại. Chúng ta không xứng đáng để đứng nghe Bùi lão sư nói chuyện ...]
[Tôi nói là Giả Trinh nhìn có chút quen. Tôi còn xem qua a a a a a!]
[Đm. Đây có phải là diễn xuất giống như phẫu thuật thẩm mỹ trong truyền thuyết không?]
Bùi Phương mỉm cười giải thích lý do tại sao cô ấy chọn đóng vai này sau hai mươi năm:
"Nhân vật Giả Trinh khiến tôi cảm động. Lúc đầu, tôi nghe bạn nói rằng có ba hung thủ thực sự trong . Cá nhân tôi nghĩ rằng ít nhất phải có bốn người.
Trong cuộc đời của Giả Trinh có rất nhiều bi kịch, bạo lực gia đình, thất nghiệp, sống ch.ết, những mối đe dọa, và mỗi bi kịch xảy ra đều có những người đứng xem. Trên thực tế, chỉ cần bất kỳ người đứng xem nào ở thị trấn Chân Tướng giúp đỡ cô ấy, cuộc đời cô ấy sẽ không trượt xuống vực thẳm này. Vì vậy tôi nghĩ tất cả những người phớt lờ nó đều là những kẻ sát nhân thực sự. Sự lý giải này khiến tôi nghĩ rằng nhân vật Giả Trinh rất có phân lượng.
Tất nhiên, đội ngũ sản xuất cường đại của cũng là một trong những lý do hấp dẫn tôi ..... "
Tất cả mọi người trên đạn mạc đều cười tủm tỉm bàn tán:
[Bùi lão sư không hổ là diễn viên chân chính, ăn nói khiêm tốn, đội ngũ sản xuất cường đại ... Nghèo đến mức phải để đạo diễn trở thành đầu bếp sao?]
Sự nghèo khó của đoàn phim hiển nhiên đã trở thành một điều không ai không biết.
Nhưng đột nhiên có người nói:
[Các vị trưởng lão ... Tôi giới thiệu các bạn cũng nên thêm đạo diễn Lâu và nhà biên kịch Tôn vào bách khoa toàn thư ... Tôi nghĩ lần sau sẽ quỳ xuống xem QAQ]
Một lúc sau, trên đạn mạc chằng chịt các bình luận [Con mẹ nó]
Mặc dù gần đây Lâu Vũ không có tác phẩm nào, nhưng lúc trẻ đã giành được nhiều giải thưởng cho các tác phẩm của mình. Không ít trong số đó còn được phát sóng vào khung giờ vàng. Rất nhiều người nhớ về ký ức tuổi thơ.
Về phần Tôn Hiểu Bác thì khỏi phải nói, xuất thân chói lọi của Ivy League trong bách khoa toàn thư, đã tham gia rất nhiều dự án lớn ở Tinh Hoàn và Hwu, trực tiếp làm mù mắt người ta.
Có điều, trong đầu một số Bình Nước chợt lóe lên suy nghĩ: Khiến cho một nhà biên kịch trâu bò như vậy phải thay đổi kịch bản tận mười bốn lần ... Tô Tô lợi hại đến mức nào?
Nhưng nhìn nhan sắc đỉnh cao không chút tì vết trong buổi phát sóng trực tiếp, lại cảm thấy ý nghĩ này quá điên rồ, làm sao có thể? Tô Tô chính là bình hoa nghiêm túc đáng yêu nhất, hahahahaha~
[Các trưởng lão ... Tôi phải tuyên bố tôi phải xem chân tướng ba lần.]
[Chúc mừng chúc mừng. Đoàn làm phim trâu bò như vậy, đi xem ba lần là đáng giá.]
[Không, tôi vừa mới quay đầu nói với bố mẹ một câu Bùi Phương. Bọn họ nhất định muốn đi xem [cười khóc]]
Trên đạn mạc lại cười ngả nghiêng một lần nữa. Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, không phải là một đoàn làm phim kém cỏi trên lề đường chút nào, đội ngũ sản xuất thực sự rất mạnh, và điều này đã ăn sâu vào lòng người.
Không biết là ai trên đạn mạc, đột nhiên hiện hồn hỏi một câu:
[Câu hỏi tiếp theo là, nhiều nhân vật trâu bò như vậy lại tập hợp để quay , tại sao đoàn làm phim lại nghèo như vậy? ... Rốt cuộc sự thật là gì? Bình hoa suy luận.jpg]
Người dẫn chương trình hỏi, Lâu Vũ bất đắc dĩ nói:
"A, tôi chọn quay ở thị trấn, hoàn toàn không phải vì nghèo. Thành trung thôn, nó là khe nứt giữa thành phố và nông thôn, không thể vào thành phố, cũng không thể về nông thôn. Giống như Bùi lão sư nói, người ngoài cuộc vô tâm đều là kẻ sát nhân thực sự, các tác phẩm điện ảnh và truyền hình cũng cần đề cập đến những vấn đề hiện thực. Chúng tôi cũng mong rằng sau khi xem , khán giả có thể quan tâm nhiều hơn đến những người thiệt thòi trong xã hội ... "
Nhan Tô Tô khó hiểu, những gì đạo diễn Lâu nói hình như không liên quan gì đến câu hỏi ....
Tôn Hiểu Bác ở bên cạnh cũng bất mãn: Hắn ta đang nói cái ý tưởng sáng tạo gì vậy, chỉ là hắn không dám nói thật, sự thật là lão Hoắc quá khấu trừ*!
*Thành trung thôn: Làng trong phố.
*Khấu trừ: là khoản bớt lại từng phần tiền nợ hoặc trừ lại phần phải thực hiện nghĩa vụ trong số tiền được hưởng. Với khấu trừ tiền lương của người lao động là việc người sử dụng lao động trừ bớt đi một phần tiền lương nhất định của người lao động để bù vào khoản tiền đã chi hoặc đã bị thiệt hại trước mà người lao động gây ra cho doanh nghiệp, tổ chức trước đó.
Bùi Phương ho nhẹ, nhìn Tôn Hiểu Bác: ...... Phí bản quyền của cậu vẫn chưa được thanh toán à?
Nhưng khi khán giả lắng nghe, họ cảm thấy rằng ý tưởng sáng tạo của Lâu Vũ thậm chí còn cao hơn cái gọi là chủ đề hồi hộp. Trong có phần hiện thực, thị trấn Chân Tướng cũng có sự thật xã hội, thế giới Thành trung thôn cũng được đội ngũ sáng tạo của đoàn làm phim quan tâm, khiến người xem không khỏi thán phục.
Vào ngày hôm đó, lượng truy cập của bùng nổ, và các hashtag #Đoàn phim nghèo nhất lịch sử# #Đạo diễn kiêm đầu bếp# #Lựa chọn địa điểm quay Thành trung thôn# #Ảnh hậu bương giả quay trở lại# Rất nhiều chủ đề lên hot search.
Nếu như ban đầu cuộc thảo luận về chỉ tập trung ở nhóm nhỏ những người yêu thích thể loại phim hồi hộp, những người yêu thích điện ảnh và những người hâm mộ Nhan Tô Tô.
Thì lần này, lợi dụng chủ đề các diễn viên và cuộc phỏng vấn chấn động , bất luận là đoàn làm phim nghèo, hay là tổ chế tác cường đại, nỗ lực của đội chế tác, Bùi Phương bặt vô âm tín 20 năm bùng lên, thật sự vượt ra khỏi ngành.
Giao hẹn chiếu phim mười ngày chỉ còn lại ba ngày, gần một ngàn rạp chiếu phim không nòng cốt của Tinh Ảnh đều được người đặt không sót một buổi nào. Không ngừng lập hội xem phim, cuối tuần hay ngày thường đều chật kín người, còn có yêu cầu tăng thêm suất của người xem.
Phải biết rằng, điều lệ bao rạp là chỉ cần có 70% số ghế thì có thể thành lập nhóm xem, nhưng tất cả các suất chiếu ban ngày hay cuối tuần đều đạt tỷ lệ 100% số ghế người đến xem, điều này chưa từng xảy ra trước đây!
Nhận được yêu cầu mạnh mẽ như vậy, Nghiêm Tranh nắm chặt thời cơ tạm thời giảm lịch chiếu vào cuối tuần! Tăng thêm suất chiếu cho !
Lúc này, sau khi xem xong cuộc phỏng vấn của , Hướng Minh cuối cùng cũng không thể ngồi yên, đích thân gọi điện cho Nghiêm Tranh:
"Tổng giám đốc Nghiêm, gọi cuộc điện thoại này có cậu rất không thích hợp, nhưng tôi nghĩ đi nghĩ lại, chuyện này liên quan đến việc chiếu rạp của hai bộ phim và . Sợ là chỉ có thể nhờ cậu giúp đỡ."
Một nhân vật như Hướng Minh, nói chuyện thẳng thắn và thoải mái, Nghiêm Tranh tất nhiên không thể không thể đánh Thái Cực Quyền như đối với Qúy Tuấn Trì, hắn giải thích:
"Tổng giám đốc Hướng, nói thật với ngài, trước đây tôi chỉ nghĩ đến việc mở những suất chiếu phim ở các rạp chiếu phim không quan trọng để thử hình thức xem phim mới, không ngờ lại được chào đón như vậy. Nhưng ngài yên tâm việc sắp xếp suất chiếu phim của luôn được ưu tiên hàng đầu. Tôi nhất định sẽ cho ngài và một câu trả lời. Với lại, ba ngày sau sẽ không được chiếu ở rạp nữa, chuyển sang chiếu trên trang web video, sẽ không có xung đột gì với nữa."
Hướng Minh cười khổ:
"Tôi chính là vì chuyện không chiếu ở rạp nữa mới tìm đến cậu. Nếu có thể, tôi hy vọng cậu có thể cố gắng kéo dài thời gian công chiếu trên rạp của ."