Chương 102
Lúc ngón tay của Nhan Tô Tô bấm vào nút tắt máy thì cô mới nghe câu nói cuối cùng của Hoắc Lãng. Mặt cô không khỏi đỏ lên, ông chủ không phê bình cô liều lĩnh.
Không biết có phải là ảo giác của cô không, mà cô thấy gần đây ông chủ có vẻ rất dễ nói chuyện...
Nhan Tô Tô nhanh chóng rũ bỏ tâm trạng có chút khó giải thích này mà tập trung chú ý vào lời dặn dò mà Hoắc Lãng nói trước đó. Lần này, Hoắc Lãng yêu cầu rất nhiều chi tiết như trang phục và trang điểm của cô, đồng thời gửi cho cô một tập tài liệu. Đối với yêu cầu lần này, anh cẩn trọng hơn so với những gì đã chuẩn bị cho cô trong . Điều này khiến Nhan Tô Tô càng cẩn thận tỉ mỉ hơn.
Để tránh xảy ra sai sót, Nhan Tô Tô thậm chí còn lấy sổ tay của mình ra ghi từng lời nhắc nhở của Hoắc Lãng vào.
Sáng sớm ngày hôm sau, Nhan Tô Tô tắm rửa, sấy khô tóc. Hoắc Lãng mời một nhà tạo mẫu đến. Nhan Tô Tô thay bộ váy màu đen theo yêu cầu. Nhà tạo mẫu trang điểm cho Nhan Tô Tô theo phong cách cổ điển. Chân mang một đôi giày cao gót đơn giản để lộ cổ chân mảnh mai, tay cầm túi xách rồi lên xe.
Người đến đón cô là Trương Quý Vũ. Lần này Hoắc Lãng phải vội vàng đến đây từ một cuộc họp khác, anh ở một phía khác của thành phố B, không kịp đến đón Nhan Tô Tô.
Xe chạy một mạch đến trung tâm sáng tạo khoa học kỹ thuật nổi tiếng nhất trong nước. Sau đó dưới sự hướng dẫn của nhân viên ở cửa, xe lái vào tận tòa nhà trung tâm, hiển nhiên ở đây đang diễn ra hoạt động quan trọng nào đó. Trên bãi đỗ xe ngoài trời phía bên cạnh có một dãy xe ô tô hạng sang đang đậu ở đó - Nhan Tô Tô vẫn không quá quen thuộc các thương hiệu xe ô tô hạng sang, nhưng lúc trước khi quay , Đàm Tư Huyên đã dạy cô một cách vô cùng đơn giản, đó là xem ngoại hình. Thông thường đẹp đều không hề rẻ tiền - Theo quan sát bằng mắt thường của Nhan Tô Tô, có hàng trăm chiếc xe ở đây, và không có chiếc nào có vẻ rẻ tiền cả.
Cửa xe mở ra, mấy người ăn mặc chỉnh tề nhìn thấy Nhan Tô Tô, không khỏi có chút giật mình. Hoạt động ngày hôm nay, bọn họ nhìn thấy xe đẹp người đẹp quá nhiều rồi, cho nên thẩm mỹ có chút mệt mỏi. Nhưng Nhan Tô Tô bước xuống từ chiếc xe không sang trọng lắm. Mắt cá chân trắng nõn tinh tế, đường cong bắp chân ưu nhã thanh thoát, mặc chiếc váy đen kiểu cổ điển, tóc dài buông xõa, đôi mắt ngậm nước, đôi môi đỏ mọng khẽ mở. Nhất thời mọi người nhìn đến ngây người, quên mất phải nói gì.
Nhan Tô Tô nhìn thấy thiết bị trong đại sảnh, không khỏi hỏi: "Xin hỏi đây là muốn kiểm tr.a an ninh sao?"
Đám người lẽ ra phải thi hành nhiệm vụ của mình phục hồi lại tinh thần: "A, đúng vậy, đúng vậy."
Nhan Tô Tô liền đặt túi xách lên kiểm tr.a an ninh, mỉm cười gật đầu rồi bước vào.
Máy kiểm tr.a an ninh kêu lên, nhân viên nhìn vào màn hình mới đột nhiên nhớ ra: "Xin lỗi cô Nhan! Điện thoại di động của cô đang ở trong túi sách này phải không? Cô không được mang điện thoại di động vào địa điểm này. Xin lỗi."
Nhan Tô Tô hơi kinh ngạc.
Nhân viên công tác liên tục giải thích: "Xin lỗi, quy định của hoạt động ngày hôm nay tương đối cao, vì vậy quy định tại địa điểm cũng rất nghiêm ngặt. Thành thật xin lỗi, xin cô thứ lỗi. Hôm nay, tất cả khách mời đều không được mang điện thoại di động vào. Điện thoại di động của cô có thể đặt trong ngăn tủ nhỏ có khóa này. Cô cầm theo chìa khóa, sẽ không có ai động tay động chân vào điện thoại của cô được..."
Nhan Tô Tô không khỏi có chút kinh ngạc trước thái độ thận trọng của đối phương, cô cười nói: "Không sao, đây là điện thoại của tôi, khóa lại."
Nhan Tô Tô dễ nói chuyện như vậy, trong lòng những người này đều gào khóc. Trời ạ, Nhan Tô Tô ở bên ngoài không những đẹp hơn so với trước máy quay nữa, mà tính tình cũng rất tốt nữa!!!
Lúc này Nhan Tô Tô khiến cho mọi người kinh ngạc đã bước vào đại sảnh. Bên tay trái hình như là phòng triển lãm nhưng không thấy Hoắc Lãng. Vẻ mặt Nhan Tô Tô ngẩn ra, điều này không giống như lời đã nói trước đó. Cô nhìn xung quanh, ông chủ đâu?
Hoắc Lãng từ trước đến nay luôn đúng giờ, chưa từng có ngoại lệ. Chẳng lẽ trên đường đã xảy ra chuyện sao? Nhan Tô Tô đang định gọi điện thoại cho anh xác nhận thì mới nhớ ra điện thoại đã bị khóa trong ngăn tủ ở bên ngoài rồi. Cô cười khổ, biết vậy thì lúc nãy ở bên ngoài cô nên gọi điện cho ông chủ để xác nhận rồi.
Đúng lúc này có người đi đến nói: "Cô Nhan Tô Tô?"
Tô Tô quay đầu lại. Người gọi cô lại là một người đàn ông cô chưa gặp qua bao giờ. Anh ta ăn mặc một bộ comle trang trọng, nho nhã lễ độ: "Xin chào, tôi là Trúc Nguyên Khải của tập đoàn Thái Hưng."
Hôm qua Hoắc Lãng đã giới thiệu qua người này với cô. Mặc dù trước đó, Nhan Tô Tô cũng đã từng nghe đến tên tập đoàn Thái Hưng. Gã khổng lồ khoa học kỹ thuật số một trong nước, nổi tiếng trong ngành thông tin truyền thông, chỉ dựa vào chính mình mà quét sạch thị trường nước ngoài. Mà vị tổng giám đốc Trúc này luôn là tổng tài bộ phận kinh doanh đổi mới của tập đoàn Thái Hưng, quyền cao chức trọng, cũng là một trong những người quan trọng mà Nhan Tô Tô phải gặp mặt trong hoạt động ngày hôm nay.
Nhan Tô Tô cười nói: "Xin chào tổng giám đốc Trúc, cứ gọi tôi Tô Tô là được rồi."
Không biết có phải là ảo giác của Nhan Tô Tô hay không, mà cô thấy thái độ của Trúc Nguyên Khải cực kỳ tốt ôn hòa, biết lắng nghe sửa đổi xưng hô: "Tô Tô, đây là lần đầu tiên cô đến phòng triển lãm sáng tạo mới của Thái Hưng đúng không? Hôm nay Thái Hưng và JV kết hợp tổ chức buổi triển lãm. Có không ít kỹ thuật mới của tập đoàn vẫn đang trong giai đoạn bảo mật được trưng bày ra, cho nên tất cả khách mời đều không được phép mang điện thoại di động vào."
Đây có thể coi như là lời giải thích cho những quy định vô cùng khắt khe trong hoạt động lần này.
Nhưng Nhan Tô Tô đã sớm không quan tâm lý do là gì, đôi mắt nhỏ sáng lên: "Kỹ thuật mới? Sẽ có bài giới thiệu thông tin lượng tử sao?" Mới oán hận công nghệ lượng tử giả... Nhưng tập đoàn Thái Hưng có công nghệ lượng tử thật sự đó nha a a a a a. Bởi vì ngăn cách lĩnh vực này, cho nên tất nhiên Nhan Tô Tô chưa từng thấy qua, muốn nhân cơ hội tìm hiểu sự phát triển.
Trúc Nguyên Khải bật cười: "Đó là dự án trọng tâm của viện sĩ Phan. Hiện đang trong giai đoạn nghiên cứu thăm dò. Nó vẫn chưa đến giai đoạn công khai. Nó chỉ có thể được coi là lý thuyết, chưa đạt đến phương diện kỹ thuật."
Nhan Tô Tô có chút thất vọng. Trúc Nguyên Khải cười nói: "Có điều ngày hôm nay, có trưng bày máy cảm biến nano mới nhất của tập đoàn, chip AI, điện toán sinh học..."
Không đợi hắn nói xong, đôi mắt nhỏ của Nhan Tô Tô lại bắt đầu "Biu" lóe sáng lên. Nếu như không phải hôm qua Hoắc Lãng cứ nhắc đi nhắc lại mãi lời dặn dò hôm nay rất quan trọng, thì hiện tại cô đã muốn đi đến phòng triển lãm rồi.
Nhưng đôi mắt nhỏ của cô không cho người nhìn sai. Trúc Nguyên Khải âm thầm thấy thật buồn cười. Sau đó hắn chỉ vào người đàn ông tóc vàng đang đứng ở phía sau, nói: "Tô Tô, vị này là Carl Schmitt đến từ tập đoàn JV. Đúng lúc Carl còn chưa đến xem phòng triển lãm. Không bằng chúng ta cùng nhau đi nhé."
Tập đoàn JV đương nhiên cũng nằm trong số bài tập mà ngày hôm qua Nhan Tô Tô phải nhớ, thật sự là trước đây cô chưa từng nghe nói đến tập đoàn này. Đây là một trong ba tập đoàn hàng xa xỉ hàng đầu thế giới, bao gồm thời trang, đồ trang sức, đồ da, rượu, mỹ phẩm và còn rất nhiều lĩnh vực khác nữa, giống như tập đoàn Thái Hưng vậy. Đây là một tập đoàn khổng lồ, người của tập đoàn này cũng là một trong những người mà Nhan Tô Tô cần phải giao thiệp ngày hôm nay.
Lần đại ngôn này của Nhan Tô Tô quả thực rất đặc biệt, đều có quan hệ với hai tập đoàn này. Vì vậy cô không thể được cái này mất cái khác, cũng cần phải thể hiện sự tôn trọng đối với tập đoàn JV.
Nhan Tô Tô nghĩ đến mấy chiếc xe sang trọng bên ngoài, vừa chào hỏi vị Schmitt này, vừa nghĩ có lẽ các nhân vật cao cấp của hai tập đoàn đang dự hội nghị trên tầng, mà phía dưới phòng triển lãm lại trống rỗng, hai vị tổng giám đốc có lẽ là tạm thời ra khỏi cuộc họp đi.
Nhan Tô Tô vốn dùng tiếng Anh để chào hỏi, nhưng đối phương đã vươn tay, dùng tiếng Trung tiêu chuẩn nói: "Cô Nhan, xin chào."
Nhan Tô Tô cũng đưa tay ra bắt tay đối phương: "Xin chào."
Trúc Nguyên Khải cười nói: "Hai vị, mời đi bên này."
Trúc Nguyên Khải đích thân đưa hai người đi tham quan, khó tránh khỏi nghi ngờ, đáng tiếc là Hoắc Lãng không có ở đây, nhất thời Nhan Tô Tô không có manh mối gì. Qủa nhiên cô có quá ít kinh nghiệm trong mấy vụ làm ăn thương trường này... Không đoán ra được lý do.
Có điều người sớm muộn gì cũng biết. Đúng lúc này Hoắc Lãng từ bên ngoài đi vào. Nhan Tô Tô giới thiệu anh với hai người kia một chút.
Hoắc Lãng lễ phép cúi người nói: "Trên đường bị kẹt xe, xin lỗi."
Trúc Nguyên Khải khá hiểu chuyện: "Tình hình giao thông ở thành phố B không thể dự đoán trước được. Tuy nhiên, tập đoàn chúng tôi đã đưa ra một giải pháp giao thông thông minh. Chờ lát nữa sẽ đem các vị đi xem."
Tập đoàn Thái Hưng quả nhiên không hổ danh là ông lớn. Các hạng mục kỹ thuật mới trưng bày trong triển lãm thật khiến cho mọi người mở rộng tầm mắt. Mà Trúc Nguyên Khải tập trung giới thiệu một vài kỹ thuật mới, trong đó có máy cảm biến nano. Trên lý thuyết, thiết bị nhỏ như này, hoàn toàn có thể được triển khai mà chỉ chiếm một diện tích nhỏ, đồng thời nó có thể thu thập được rất nhiều tín hiệu. Thiết bị này so với loại truyền thống tinh chuẩn hơn rất nhiều. Có thể được xem là một kỹ thuật mới mang tính cách mạng, đặc biệt là việc ứng dụng trong lĩnh vực y học.
Với tư cách là con chó nghiên cứu sinh vật học, tất nhiên Nhan Tô Tô đã đặt ra rất nhiều câu hỏi. Nhưng Trúc Nguyên Khải không có không nhẫn nại mà ngược lại rất hứng thú trả lời từng câu hỏi của Nhan Tô Tô. Giống như không phải là một buổi tham quan mà là một buổi trao đổi học thuật. Trong lúc nhất thời mọi người đứng ở khu triển lãm này hơi lâu.
Trúc Nguyên Khải phản ứng lại và vội vàng nói với Schmitt và Hoắc Lãng: "Tôi xin lỗi. Tôi luôn như thế này. Khi liên quan đến lĩnh vực kỹ thuật mình thì không kiềm chế được, haha."
Schmitt mỉm cười và nói: "Ở quê hương chúng tôi có một câu ngạn ngữ. Dịch ra là chuyên tâm và yêu thích mới có thể đạt được thành tựu. Tổng giám đốc Trúc như vậy rất tốt."
Hoắc Lãng cũng gật đầu đồng ý: "Đúng lúc Tô Tô cũng có hứng thú với lĩnh vực này, chúng tôi dự thính cũng học được rất nhiều điều."
Trúc Nguyên Khải ha ha cười, đưa mấy người đến khu triển lãm cuối cùng.
Đó là một màn hình LED rất lớn hiện thời gian hiện tại, trông không có gì nổi bật. Nhưng bước chân của Trúc Nguyên Khải dừng lại ở đó, vẻ mặt tự hào:
"Đây là một trong những chiếc đồng hồ chính xác nhất trên thế giới hiện nay. Sử dụng xung vô tuyến tần số mili giây từ nhiều sao neutron* quay nhanh để đo thời gian trôi qua. Dựa vào hệ thống quan sát được thiết lập bởi năm mảng kính viễn vọng vô tuyến* của châu Âu để thu thập xung động của sao neutron để thiết lập thước đo thời gian. Sai số về độ chính xác thời gian là trong vài phần tỷ giây... Nếu muốn lựa chọn, tất nhiên phải chọn thời gian của thiết bị này."
*Sao neutron: Sao neutron là một dạng trong vài khả năng kết thúc của quá trình tiến hoá sao. Một sao neutron được hình thành từ những gì còn lại của vụ sụp đổ một ngôi sao lớn sau các vụ nổ siêu tân tinh; Sự hình thành của sao neutron: Trong vòng đời của một ngôi sao có một sự cân bằng giữa lực hấp dẫn và áp suất, khi lực hấp dẫn chiếm ưu thế, phần lõi sẽ bị nén lại và nóng lên. Sự tăng nhiệt độ này hình thành, biến helium tạo nên các nguyên tố nặng hơn tạm thời ngăn chặn sự suy sụp lực hấp dẫn. Các chu kỳ tiếp tục qua hàng thiên niên kỷ, với lõi của ngôi sao ngày càng trở nên nóng và đặc. Trong các vùng bên trong của lõi, một khối lượng của tro sắt bắt đầu được tạo thành. Đây là phần cuối của vòng đời: sắt không thể hợp nhất thành các nguyên tố nặng hơn và không thể sinh ra năng lượng đủ lớn như trước. Khi lượng sắt đủ lớn được tích tụ trong lõi, nó sụp đổ nhanh chóng. Electron và proton được "vắt" với nhau để hình thành neutron do lực hấp dẫn quá lớn. Các nơtron tạm thời nhưng dữ dội này ngăn chặn sự sụp đổ. Các lớp bên ngoài của ngôi sao sao đó bị thổi bay trong vụ nổ siêu tân tinh, vụ nổ ngoạn mục nhất của tự nhiên. Lõi còn lại của ngôi sao, dày đặc với các neutron, được gọi là một ngôi sao neutron. (Nguồn: khoahoc.tv)
*Kính viễn vọng vô tuyến: Kính viễn vọng vô tuyến hay kính thiên văn vô tuyến (tiếng Anh: radio telescope) là một dạng của ăng ten hướng tính sử dụng trong thiên văn vô tuyến. Các loại ăng ten tương tự cũng được sử dụng trong việc theo dõi và thu thập dữ liệu từ vệ tinh và tàu thăm dò không gian. Trong vai trò thiên văn của họ, chúng có sự khác biệt với các kính thiên văn quang học ở chỗ chúng hoạt động ở phần tần số vô tuyến điện của quang phổ điện từ, nơi chúng có thể phát hiện và thu thập dữ liệu về các nguồn sóng vô tuyến. (Nguồn: Wikipedia)
Schmitt khẽ cau mày: "Tổng giám đốc Trúc, tôi đặc biệt không đồng ý với điều này."
Câu nói đột ngột này khiến Nhan Tô Tô cảm thấy vi diệu. Không phải hai tập đoàn này muốn hợp tác với nhau hay sao? Tại sao vị Schmitt lại nói điều này? Nhan Tô Tô nhạy bén cảm thấy rằng điều này có thể liên quan đến việc Trúc Nguyên Khải tự mình đưa họ đi xem triển lãm ngày hôm nay, không chỉ cho Nhan Tô Tô, mà còn cho ông Schmitt... Lúc nãy tổng giám đốc Trúc không giới thiệu thân phận của vị Schmitt ở tập đoàn JV.
Nhan Tô Tô vô thức nhìn Hoắc Lãng. Hoắc Lãng khẽ lắc đầu, đại ý nói yên lặng theo dõi diễn biến.
Nhưng Trúc Nguyên Khải không tức giận, ngược lại tươi cười chuyển chủ đề: "Nửa còn lại của phòng triển lãm lần này là do tập đoàn JV sắp xếp. Tôi là người ngoài nghề, xin mời ngài Schmitt đến giới thiệu."
Schmitt khẽ cúi đầu: "Vinh hạnh của tôi."
Khu vực triển lãm của tập đoàn JV là tất cả các sản phẩm thời trang mới nhất của năm nay, đồ trang sức, đồ da, v.v. Nhan Tô Tô nhìn hoa cả mắt, chỉ có thể đi theo bước chân của ông Schmitt bước vào những lĩnh vực xa lạ này. Nhan Tô Tô có thể thấy được đằng sau những thương hiệu xa xỉ này, ngoài việc nhấn mạnh vào chất lượng, nó còn mang đậm bản sắc tinh thần.
Mà góc nhỏ cuối cùng lại không trưng bày bất kỳ sản phẩm tinh xảo nào mà trưng bày một vài linh kiện nhỏ. Mặc dù trong lòng có chút mong chờ nhưng khi nhìn thấy linh kiện lớn bằng quả trứng gà nhưng cấu trúc cơ học tinh vi phức tạp thì tâm tình Nhan Tô Tô cực kỳ chấn động. Cái này hoàn toàn không liên quan gì đến tính vật lý, mà thuần túy là xung động thị giác. Đó là một tác phẩm nghệ thuật cực kỳ tinh vi phức tạp.
Schmitt rất tự hào nói: "Đây là tourbillon*, là một linh kiện truyền thống trong cấu tạo đồng hồ. "Bộ thoát*" sẽ bị ảnh hưởng bởi trọng lực. Tourbillon kết hợp toàn bộ cơ chế điều chỉnh tốc độ của bộ thoát đồng thời giúp nó chuyển động, quay liên tục ở một tốc độ nhất định, giảm thiểu ảnh hưởng của trọng lực... "
*Tourbillon (/tʊərˈbɪljən/; tiếng Pháp: [tuʁbijɔ̃] - "cơn lốc"): Là một thành phần bổ sung cho bộ chỉnh động (bộ thoát) của đồng hồ cơ. Sở dĩ gọi Tourbillon là “thành phần bổ sung” bởi vì chúng không nhất thiết phải có mặt trong cấu tạo của đồng hồ đeo tay. Sự xuất hiện của Tourbillon tùy thuộc vào sở thích, đam mê và khoản đầu tư mà bạn muốn dành cho chiếc đồng hồ của mình. Một điều quan trọng nữa, phần lớn đồng hồ Tourbillon được đánh giá là đồng hồ cao cấp và có mặt trong hầu hết các thương hiệu đồng hồ xa xỉ, điều này góp phần chứng minh giá cả của chúng không hề khiêm tốn chút nào.
*Bộ thoát: Là một trong những bộ phận quan trọng nhất của chiếc đồng hồ, và còn có thể được coi như là bộ não của đồng hồ. Đây là thiết bị điều khiển mức năng lượng sẽ được giải phóng từ dây cót, giúp cho chiếc đồng hồ đạt được sự chính xác trong việc đếm giờ, đồng thời cũng sẽ ảnh hưởng tới tuổi thọ của bộ máy.
"Đó là tính năng retrograde*. Sau khi kết thúc một chu kỳ, kim đồng hồ sẽ ngay lập tức quay về lại điểm xuất phát. Dưới nghệ thuật cơ học, bạn dường như có thể chạm vào cảm giác thời gian quay ngược."
*Retrograde: Có nghĩa là ngược dòng, đây là cơ chế hoạt động chạy ngược về điểm xuất phát mỗi khi đến đích và được đánh giá là một chức năng cao cấp chỉ xuất hiện trên các mẫu đồng hồ cao cấp. Nếu đồng hồ của bạn sở hữu chức năng này thì dường như cả vũ trụ nằm trong tay bạn, bởi chức năng Retrograde cho phép hiển thị từ biểu đồ bầu trời, chu kỳ mặt trăng hoặc các chức năng hiển thị cơ bản với cơ chế hoạt động tự động quay trở lại vị trí khởi đầu để bắt đầu một chu kỳ mới.
"Đây là minute repeater*. Với sự trợ giúp của một hệ thống ghi âm di động tinh tế mà có thể đặt báo thức dựa theo âm thanh ứng với kim giờ, kim phút. Chỉ cần xoay núm xoay, hai chiếc búa nhỏ trong bộ chuyển động bắt đầu hoạt động. Mỗi Kim giờ, kim phút đều có một âm thanh và tần số riêng biệt. Do đó, cho dù không cần nhìn vào mặt đồng hồ, chỉ cần chú ý lắng nghe liền có thể biết thời gian hiện tại là lúc nào. Ngay cả người mù cũng có thể sử dụng."
*Minute Repeater: Là một trong những chức năng được yêu thích nhất trên đồng hồ, chức năng này có nhiệm vụ vang chuông báo hiệu các mốc thời gian và thường được khởi động bằng cách ấn nút, trượt hoặc sử dụng cần gạt ở mặt bên của đồng hồ.
Schmitt nhìn mấy người Nhan Tô Tô, trong đôi mắt xanh lục của ông hiện lên sự nhiệt tình không thể nhầm lẫn được: "Mọi người có thể tưởng tượng được không? Nó rõ ràng chỉ là máy móc, bánh răng, nhưng thông qua một số cấu trúc đáng kinh ngạc, nó có thể thể hiện sự trôi qua của thời gian."
Nhan Tô Tô cảm thán từ tận đáy lòng: “Thật tuyệt vời!” Cô thật muốn xem bản thiết kế chi tiết của thiết bị này... Nhưng cô không biết đó nó có phải là cơ mật hay không...
Mà Trúc Nguyên Khải lại nói: "Ngài Schmitt, đồng hồ cơ đương nhiên là đẹp, nhưng về độ chính xác thì không bằng."
Trúc Nguyên Khải chỉ vào màn hình LED cách đó không xa, cười nhẹ: "Xung vô tuyến tần số mili giây của sao neutron quay nhanh... Có thể có phép đo thời gian trôi qua chính xác hơn thế này không?"
Dựa vào tính ổn định của thang đo thời gian trắc lượng sao xung* tất nhiên bỏ xa đồng hồ cơ.
*Sao xung: Sao xung là các sao neutron xoay rất nhanh, nó biểu hiện như một nguồn sóng radio, được phát ra đều đặn ở các chu kì ngắn. Cường độ bức xạ thay đổi theo một chu kì đều, điều này chỉ ra chuyển động xoay của ngôi sao.
Schmitt lắc đầu và nói: "Tổng giám đốc Trúc, mọi người quan tâm thời gian trôi qua, không chỉ để đo lường chính xác xem thời gian đã trôi qua bao nhiêu, mà còn quan tâm đến câu chuyện của chính thời gian trôi qua đó. Bản thân cỗ máy chính là nghệ thuật của ý nghĩa này."
Trúc Nguyên Khải không nói gì mà nhìn về phía Nhan Tô Tô: "Tô Tô, nếu như được chọn một trong hai thứ này, cô sẽ chọn cái nào?"
Tranh luận của hai vị này, một người là đứng trên quan điểm xác định thời gian của đồng hồ cơ, một người lại đứng trên quan điểm của công nghệ tiên tiến để định nghĩa chính xác hơn về thời gian theo. Câu hỏi này được đặt ra cho Nhan Tô Tô thật sự là rất khó.
Hoắc Lãng đứng phía sau cười, hắn nghĩ Nhan Tô Tô sẽ trả lời tốt.
"Tôi thật sự rất yêu thích nghệ thuật của đồng hồ cơ học, chúng... Quá đẹp."
Nhan Tô Tô cúi đầu nhìn những bộ phận tinh xảo được trưng bày trong tủ, trong mắt hiện lên vẻ kinh động: "Đây thật sự là một tác phẩm nghệ thuật kết hợp bởi thời gian với trí tuệ. Về độ chính xác, tôi tin rằng trên thực tế độ sai số của thang đo thời gian trắc lượng sao xung và sai số của những chiếc đồng hồ cơ này không quá khác nhau lắm."
Trong mắt của Schmitt không khỏi hiện sự tán thành sâu sắc.
Nhưng Nhan Tô Tô nói tiếp: "Nhưng nếu cho tôi lựa chọn, tôi vẫn là lựa chọn thời gian dựa vào thang đo thời gian trắc lượng sao xung."
Trúc Nguyên Khải tò mò hỏi: "A? Tại sao?"
Nhan Tô Tô cười rạng rỡ, trong mắt hiện lên tia sáng: "Bởi vì phía sau kia chính là vũ trụ! Là một ẩn số mà con người chưa khám phá hết!