Chương 107
Là một ngôi sao mới đang lên của nền tảng trang web video, Mengxiang đã bỏ ra một cái giá cao như vậy để mua , tất nhiên cũng sẽ không ngồi yên xem chủ đề nóng của Nhan Tô Tô. Mà Mengxiang dựa vào mối quan hệ hỗ trợ giữa các nền tảng mà nắm giữ một lượng lớn lượng truy cập. Lần này lãnh đạo tập đoàn không ngần ngại quảng bá trên tất cả các các nền tảng. Gắn mác tất cả các chủ đề hot liên quan đến Nhan Tô Tô để quảng bá , mục đích là mượn bộ phim thần tượng này để thúc đẩy một làn sóng Mengxiang.
Lúc này là kỳ nghỉ đông. Kỳ thi cuối cấp hai và đại học đang dần kết thúc. Học sinh đã bước vào giai đoạn vui chơi và các công ty trực tuyến liên quan đến giải trí như nền tảng video và nền tảng trò chơi đều nghênh đón một lượng truy cập cao nhất. Mengxiang đánh vào chủ đề nóng lần này rất chuẩn xác.
Nguyên tác trước đây rất nổi tiếng. Độc giả chủ yếu là học sinh. Hiện tại có Nhan Tô Tô, Đàm Tư Huyên và Hà Húc Nghiêu. Giá trị nhan sắc hay kỹ năng diễn xuất đều tỷ lệ thuận với nhau. Cuộc sống xa hoa chân thật trực tiếp tạo nên làn sóng cuồng phim thần tượng. Mà dưới ánh hào quang của du thuyền, hòn đảo, vẫn là một câu chuyện tình yêu tuổi trẻ có nhiệt huyết, có nụ cười và cả nước mắt đã dẫn đến một làn sóng đề xuất tự phát. Sau nhiều năm, việc tiêu thụ phim thần tượng trong nước cuối cùng đã quay trở lại sản xuất trong nước.
Chàng hotboy đẹp trai lạnh lùng trong phim sẽ bị rung động trước hào quang thiên tài của nữ chính Cảnh Phi, nhận ra trên đời còn có cô gái ưu tú như vậy. Anh rung động trước tâm hồn tự do và theo đuổi độc lập. Từ sự lãnh đạm ban đầu đến động tâm;
Học bá* tính tình u sầu, thậm chí có phần u ám sau khi gặp nữ chính sinh ra đồng cảm. Đương nhiên gia thế giàu có không phải là tiêu chí để đánh giá một con người. Suy nghĩ và tài năng của bạn thuộc về bạn, thứ mà không ai có thể đoạt đi được. Hóa ra vẫn còn người ở trong thế giới h m muốn vật chất này tin chắc vào những điều đó;
Chàng công tử ăn chơi bỗng phát hiện ra rằng những màn ăn chơi tưởng như tuyệt vời kia chẳng có chút giá trị nào. Đua xe không bằng phóng tên lửa, chơi đùa trên du thuyền không bằng chuyến thám hiểm Bắc Cực. Đây mới chính là cuộc theo đuổi thật sự cực kỳ khoe khoang...
Mà hoa khôi giảng đường sau khi gặp được nữ chính, thì mới chính thức thức tỉnh. Đối với con gái mà nói, nhan sắc đẹp như hoa trong mắt người khác và bối cảnh gia thế phía sau đối với bản thân mà nói tất cả đều không quan trọng. Các cô gái cần sống cho chính mình hơn là sống trong giả định hoàn hảo của thế tục về “Thiên kim thế gia”.
Cảnh Phỉ thiên tài không gì không làm được thoạt nhìn rất lãnh tĩnh, nhưng rất nhiều người bạn đã bị cô ấy làm rung động. Tại sao lại không thử cảm động trước bọn họ. Lúc đầu, cô trốn tránh trách nhiệm gia tộc, chán ghét tất cả mọi thứ trong ngôi trường quý tộc này, chán ghét sự kiêu ngạo vô tích sự của những con cháu hào môn này. Cho đến cuối cùng, khi rời đi lần này, cô học cách hòa giải với bản thân, hòa giải với gia đình.
Câu chuyện nhìn có vẻ hào nhoáng, nhưng dưới lớp áo lộng lẫy, thật sự nó là cốt lõi của mọi câu chuyện của tuổi trẻ: Trưởng thành.
Đây mới chỉ là đoạn đầu. Cho dù chủ đề ban đầu của Nhan Tô Tô có bị phai nhạt đi một chút, thì độ nổi tiếng của vẫn không hề giảm mà còn tăng lên.
Tất nhiên, khi số lượng tập càng ngày càng gần về cuối, nhu cầu về con số này sẽ ngày càng cao, nhưng chế độ nhắc nhở mở khóa mới toanh này cũng mang đến một kết quả. Đó là vô số khán giả cảm thấy khó chịu sẽ lên các diễn đàn, nhóm trò chuyện, trang mạng xã hội điên cuồng đề cử . Lúc này, có rất nhiều khán giả vào Mengxiang để đăng ký xem . Mức độ nổi tiếng của bộ phim tăng vọt lên đầu mỗi bảng xếp hạng. Mức độ quảng bá của Mengxiang cũng đạt được thành công. Và hình thức phát trực tiếp hoàn toàn mới đã tạo nên một làn sóng trong kỳ nghỉ đông này.
Ngay cả con mèo Nhan Tô Tô ở trong nhà cũng cảm nhận được độ nổi tiếng gần đây của cô... Cô xuống lầu vứt rác thì bị chủ nhiệm X lôi kéo: "Tô Tô, có phải gần đây cô đóng bộ phim gì mà hào môn đó đúng không? Nữ diễn viên đó cực kỳ giống cô. Lúc đầu tôi còn không tin, nghe vợ con tôi nói tên X, giống hệt tên cô! A, nếu không thì cô cho tôi một chữ ký được không?"
Lên lầu thì gặp phải bà viện trưởng: "Tô Tô tốt nghiệp đại học T phải không? Bây giờ người trẻ tuổi thật sự rất giỏi. Muốn làm gì cũng được. Làm minh tinh cũng rất tốt. Có điều đừng buông bỏ sự nghiệp học hành. Nghe nói ngành điện ảnh cũng chênh vênh lắm. Học giỏi thì không lo ăn đâu. Đến đây, đến đây, chụp với bà một bức ảnh, cho mấy bà bạn kia xem... Xem con từ một đứa nhỏ đã trưởng thành thành một đại minh tinh rồi."
Nhan Tô Tô không dám nói là kiếm tiền làm thí nghiệm, vội vàng gật đầu vâng vâng dạ dạ rồi thôi.
Tôi vừa mở cửa ra thì gặp chủ nhiệm của một bộ môn nào đó ở nhà bên cạnh: “Ồ, Tô Tô, không tệ, không tệ nha. Bệnh viện này có quá nhiều bác sĩ, người nổi tiếng cũng hiếm. Tô Tô, cố lên."
Con trai hắn đứng bên cạnh nói: "Bố, hôm nay con không cần phải đi học thêm sao? Con muốn trở thành ngôi sao như chị Tô Tô, có được không?"
Người chủ nhiệm lạnh lùng vỗ vào đầu con trai một cái: "Chị Tô Tô của con được nhận vào trường đại học T mới trở thành ngôi sao. Con muốn làm minh tinh? Được rồi, đậu trường đại học T cho bố."
Đứa nhỏ kinh ngạc nhìn Nhan Tô Tô. Nhan Tô Tô:....
Nhan Tô Tô lau mồ hôi, cuối cùng cũng trở về nhà sau một hồi chạy bộ.
Đóng cửa lại liền thở phào nhẹ nhõm. Nhìn điện thoại di động thì thấy nổ tin nhắn. Từ bạn tiểu học, trung học cơ sở, đại học, cao học... Tất cả đều là bạn học hỏi cô. Có rất nhiều cuộc gọi nhỡ. Nhan Tô Tô nhìn mà hôn mê. Mặc dù trước đó cũng có mấy cuộc nói chuyện nhưng đều lẻ tẻ, không có dồn dập như thế này. Vẻ mặt Nhan Tô đăm chiêu ủ dột. Lúc nãy cô vừa mới dọn dẹp nhà xong liền muốn đi ra ngoài mua đồ ăn. Giờ nghĩ lại, thật may là cô chưa có đi ra ngoài... Trong viện này đều là người của bệnh viện, bình thường bọn họ đều bận rộn làm việc giống như bố mẹ cô, thỉnh thoảng mới có thể xem tin tức giải trí. Ngay cả bọn họ cũng biết cô, Nhan Tô Tô không dám tưởng tượng đến cảnh đi chợ mua rau.
Nhan Tô Tô thở dài. Cuối cùng cũng cảm nhận được phiền phức của sự nổi tiếng.
Hoắc Lãng gọi điện thoại đến, Nhan Tô Tô vội vàng bắt máy. Bởi vì lúc trước Hoắc Lãng nói với cô tương đối rõ ràng là cuối năm không có đoàn làm phim khai máy, cho nên hiện tại không có sắp xếp công việc gì. cô có thể về nhà nghỉ ngơi. Không biết lúc này có chuyện gì.
"Tô Tô, cô đang ở nhà? Gần đây thế nào?"
Nhan Tô Tô vội vàng nói.
Hoắc Lãng: "Gần đây có hai hoạt động, cô có thể phải tham gia."
Thái độ làm việc của Nhan Tô Tô vốn rất nghiêm túc. Cô hỏi chi tiết công việc chuẩn bị.
Hoắc Lãng do dự một chút, "Hay là bây giờ cô trở về ký túc xá đi. Hoạt động tiếp theo bắt đầu từ ký túc xá."
Nhan Tô Tô có chút không hiểu.
Hoắc Lãng giải thích: "Tiểu khu cô đang ở đều là người của bệnh viện, sự riêng tư cũng tương đối tốt. Nhưng gần đây cô đang rất nổi tiếng, độ hot về đời sống cá nhân của cô cũng rất cao. Để phòng ngừa vạn nhất, tốt hơn là trở về ký túc xá."
Ký túc xá hiện tại mà Nhan Tô Tô ở không phải là ký túc xá lúc đầu cô ở. Hoắc Lãng sắp xếp một căn hộ chung cư cao cấp với sự bảo mật riêng tư rất tốt. Nhưng khi nghe Hoắc Lãng nói như vậy, Nhan Tô Tô không khỏi có chút chán nản. Thời gian cô tiến vào giới giải trí lâu như vậy, mặc dù bản thân chưa từng trải qua sự theo dõi của các tay săn ảnh, nhưng cô cũng đã nghe nói qua. Nếu như điều này mang lại phiền phức cho mọi người trong tiểu khu... Cô không muốn nhìn thấy điều đó.
Tuy nhiên, cô nhanh chóng phấn chấn tinh thần lại. Không sợ. Chị Phương và Mạn Lâm đều nói mặc dù giới giải trí có phiền toái nhưng nó mang lại danh lợi và tiền tài. Nếu có thể kiếm càng được nhiều tiền, thì không bao lâu cô sẽ hoàn thành mục tiêu, thời gian rời khỏi giới giải trí sẽ không còn xa nữa! Nghĩ đến việc có thể lập tức trở lại phòng thí nghiệm, tránh xa những hỗn loạn này, Nhan Tô Tô phục hồi lại tinh thần, đồng ý với Hoắc Lãng.
Hoắc Lãng nghe được cảm xúc thăng trầm của cô qua điện thoại, không khỏi cười thầm: "Được rồi, vậy là xong chuyện sinh hoạt. Cô vất vả lâu như vậy rồi. Chốc nữa thưởng cho cô."
Nhan Tô Tô: “Hả?” Ông chủ keo kiệt muốn phát thưởng! Đột nhiên có chút kích động chuyện gì xảy ra vậy!
Dường như Hoắc Lãng biết cô đang suy nghĩ gì. Ở đầu bên kia điện thoại ngừng cười, âm thanh truyền đến khiến cho lỗ tai người nghe đỏ bừng: "Bé ngoan tất nhiên có thưởng."
Nói xong anh liền tắt điện thoại.
Nhan Tô Tô nhìn điện thoại di động. Một lúc sau Tô Ánh Tuyết đi làm về, cô mới hồi phục tinh thần. Cô nói với mẹ về việc trở về ký túc xá. Tuy rằng trong nhà rất luyến tiếc nhưng bà biết hiện tại Nhan Tô Tô cũng coi như là đang làm việc trong giới giải trí. Hơn nữa gần đây Nhan Tô Tô rất nổi tiếng. Có thể ở nhà lâu được như vậy, nói thật cũng khiến cho ba Nhan, mẹ Nhan rất ngạc nhiên. Hiện tại phải tiếp tục đi làm, trong lòng cũng cảm thấy bình thường.
Một nhà bọn họ, ba Nhan, mẹ Nhan vốn đã là bác sĩ cấp bậc chủ nhiệm. Bình thường không cần phải trực đêm. Nhưng bây giờ là cuối năm, không ít bác sĩ trẻ tuổi là người xa xứ, ngày thường làm việc cực khổ rồi, cho nên cũng muốn trải qua một năm yên bình. Ba Nhan, mẹ Nhan xung phong đi đầu trực vào đêm giao thừa, không thể cùng người trong nhà trải qua đêm đoàn viên. Cho nên chỉ đơn giản làm một bữa cơm ngon vào ngày hôm đó, cả gia đình đón tết sớm.
Mà một trong những hoạt động mà Nhan Tô Tô phải tham gia tất nhiên là lễ trao giải "Siêu tân binh".
Sự nổi tiếng của , đại ngôn JV, siêu tân binh năm nay không phải của cô thì là của ai?