Chương 6
Thấy Khang đi khuất rồi, Ngọc mới mon men lại gần Hà, hỏi:
- Hà à, mày có xuống căn teen vs tụi tao không?
1s...
2s...
3s...
Chưa có biểu hiện gì xảy ra.
- Hà ơi! - Đến lượt Đan ra khều khều tay Hà.
1s...
2s...
3s...
4s...
5s...
Lần này đợi lâu hơn nhưng vẫn chẳng có gì xảy ra cả.
- HÀ! - Cả Ngọc và Đan đều hét to và tai cô khiến cô giật mình.
- Ơ, hả hả hả? Chuyện gì thế? - Hà tròn mắt hỏi.
- Con mẹ này, sao tự dưng nãy giờ lại đơ ra thế hả? Thôi xuống căn teen ăn nhan đi còn về kí túc xá nữa em yêu. - Đan mắng yêu rồi kéo tay của Ngọc và Hà xuống căn teen (tg chưa có nói gì về ktx đúg k0, lát nữa sẽ gt nha). Riêng Hà thì vẫn suy nghĩ 1 điều gì đó. "Gương mặt nóng giận khi đó, gương mặt ấy sao... quen thế nhỉ?".
Và đương nhiên là chỉ có nó mới biết được suy nghĩ ấy của cô bạn thân qua khuôn mặt đầy nghĩ ngợi ấy. Nó lướt nhanh đôi mắt qua 4 vị trí: hotboy - Nhật, coldboy - hắn, coolboy - Khang và anh chàng ngồi cạnh bà chị mình - warmboy. Đôi môi nó khẽ tạo nên 1 nụ cười và vụt tắt chưa đến 1s rồi nó cũng đi xuỗng căn teen vs 3 người kia.
"Hình như... các cậu quên mất tụi tớ rồi!"
__ __ __
Dưới căn teen, bọn nó thấy một chiếc bàn 8 chỗ chỉ có 1 người ngồi bèn chọn chiếc bàn đó và ngồi xuống.
- E hèm!
Bọn nó đưa mắt nhìn người đối diện. Là Khang.
- Ủa. bàn này của anh à? - Hà hỏi.
- Không phải mà là của tất cà bọn tôi mới đúng. - 1 giọng nói trầm ấm vang lên. Tất mọi người quay lại. Giờ thì là warmboy Tuấn Kiệt đang đứng cùng hắn và Quang Nhật.
__ __ __
Nhân vật mới:
Vũ Tuấn Kiệt - Keran: 16t, cao 1m84, IQ: 199/200, body cũng chuẩn chẳng kém gì hắn, là anh trai cùng cha khác mẹ vs hắn, tóc màu xanh đen chuốt keo dựng lên, mắt màu hổ phách, sống mũi dọc dừa, giọng nói trầm ấm và tinh nghịch giông giống Đan chứ không lạnh như nó và hắn (Linh Đan trầm ấm?!). Gia thế đương nhiên giống hắn, vô cùng yêu thương hắn (nhưng ảnh ko bị gay à nka) và sở hữu đai đen giống Đan nhưng hơn vẫn mạnh hơn Đan chút xíu, sd gậy và súng.
__ __ __
Nhìn thấy bọn hắn đã đầy đủ, nó không quên nhếch môi tạo nên 1 nụ cười nhạt rồi nhanh chóng dập tắt bằng sự lạnh lùng mọi khi mà nếu ai nhìn không kĩ thì sẽ tưởng là nó đang nhếch môi khinh bỉ. Nó cất giọng lạnh băng:
- Của các anh thì tại sao có tới 8 chỗ liền. Còn dư 4 chỗ thì bọn tôi ngồi có sao đâu.
- Linh, em ngốc quá! - Đan khẽ cười, lần này là cười khinh thật. - Chỗ đó là để dành cho những con người khác vô cùng NHẦY NHỤA. - Đan nói và nhấn mạnh ngôn từ cuối.
Nó quay sang nhìn bà chị mình.
"Chị nhận ra rồi à?"
" Ừ, có lẽ là ngay sau em!"
Hai đôi mắt nhìn nhau với những ý nghĩ ẩn chứa mắt chỉ có cả 2 mới hiểu được.
- Chị nói vậy thì khác nào đang nói chính chúng ta không? - Hà lườm.
- Chị không có ý nói vậy. Chỉ là... - Đan nhăn nhó.
- Thôi, chị cùng 2 đứa nó về ktx đi, em đem cơm về cho. - Nó cắt ngang.
- Ừm. - Cả 3 gật đầu cái rụp rồi tay trong tay về ktx vui vẻ cười đùa. Nó cũng đi lấy đồ ăn luôn, bỏ lại 4 anh chàng đã bị cho ra rìa lúc nào cũng không hay.
__ __ __
Giới thiệu chút về ktx nè:
Kí túc xá được ra làm 2 bên: kt nam và ktx nữ. Mỗi bên đều đc chia ra thành 3 khu J, G, và L như khu học. Chỉ khác là mỗi khu là lại thành địa phận các lớp và mỗi địa phận lại chia thanh số phòng thôi. [VD: phòng 1, lớp 11JA, khu J, ktx nữ (hoặc nam)]
__ __ __
Nó mang từ căn teen về phòng 4, lớp 11JA thuộc khu J trong ktx nữ 1 túi đồ ăn bự chảng.
- Giờ ăn đến rồi, đồ ăn tới rồi! Dậy ăn thôi, dậy ăn thôi! - Nó mở cửa phòng gọi Hà, Ngọc và Đan.
3 cô nàng bụng đang đói meo nghe thấy 2 chữ "đồ ăn" liền sáng hết cả mắt, lao vào nó hay đúng hơn là cái túi trên tay nó như là thây ma đói í. Hà "khai trương" đầu tiên. Cô lôi tất cả những gì có bên trong chiêac túi ra: cơm cháy, mỳ tôm, phồng tôm, cơm hộp, thịt bò hầm đóng hộp, bánh mỳ, v.v... . Tiếp đến là tất cả cùng vào cuộc... ăn. Cả 4 nàng đều cuoiqf nói rất chi là vui vẻ. Đến 1 con người lạnh lùng như nó thỉnh thoảng cũng phải khẽ bật cười vì những hành động trẻ con của 3 người kia như tranh nhau 1 miếng thịt chẳng hạn. Chỉ là 1 bữa ăn trưa thôi nhưng lại rất sôi nổi và vui tươi. Mang lại cho con người ta cảm giác ấm cúng như 1 gđ thật sự vậy.