Chương 35
Phỉ Y Hân mơ màng nằm trên giường, cơ thể hắn vừa rời khỏi đã khiến cô khó chịu, còn khó chịu hơn cả trước khi hắn chạm vào cô nữa!
Cô không tự chủ được mà vặn vẹo thân hình, chiếc áo sơ mi hở cổ làm thoắt ẩn thoát hiện bộ ngực căng tròn bên trong, lại còn có thêm nội y tối màu nửa che nửa hở nữa chứ!
Hoắc Đông Thần cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, chỉ buông cô ra để tự thoát y một lúc thôi mà hắn đã không chịu nổi, khao khát được giày vò cô trong cự long của hắn đã lên đến đỉnh điểm!
Sau khi hoàn toàn không còn chướng ngại vật trên người của mình, hắn liền nằm đè lên thân thể mềm mại của cô, hôn xuống chiếc cổ mẫn cảm.
"Ưm... Aa..."
Đôi môi của Hoắc Đông Thần di chuyển đến đâu, Phỉ Y Hân bị kích thích đến đó, rên lên thành từng tiếng nỉ non.
Mùi hương nam tính tự nhiên của hắn cộng với mùi nước hoa này càng làm đầu cô như muốn nổ tung, cả cơ thể đều mềm nhũn mà nằm trong lòng hắn.
Hoắc Đông Thần cởi hết hàng nút trên áo sơ mi của cô, luồng tay vào nội y mà xoa nắn ngực cô, nhanh chóng tìm đến nhũ tiêm mà chơi đùa, hết xoa nhẹ nó lại đưa miệng đến ngậm chặt.
"Aa..."
Người Phỉ Y Hân run lên, cơ thể cũng tự động ưỡn lên như thôi thúc hắn mạnh bạo hơn nữa. Môi hắn ẩm ướt lại nóng bỏng, ɭϊếʍƈ bầu ngực cô thật sự quá kích thích.
Dù đây chỉ mới là phản ứng tự nhiên nhất của Phỉ Y Hân, nhưng Hoắc Đông Thần cũng bị cô giày vò không ít, hạ thân thật không có tiền đồ, cô chỉ mới uốn người vài cái đã căng cứng đến thế rồi!
Hắn có chút tức giận vì định lực của mình quá kém, liền cắn nhẹ lên nhũ hoa, hai tay cũng kéo váy của cô lên đến ngang hông để hắn tiện bề hành động.
Phỉ Y Hân muốn phản kháng cũng không được, chỉ còn biết ngửa cổ lên mà thở dốc. Không chỉ có ngực cô bị hắn làm cho điên loạn, mà bên dưới hoa huyệt cũng sắp chịu không nổi, nó thật ngứa!
Hoắc Đông Thần rốt cuộc cũng dời môi khỏi ngực cô, điểm đến tiếp theo của hắn chính là động hoa nhỏ hẹp nhưng vô cùng ướt át bên dưới.
Hắn cúi xuống ɭϊếʍƈ nhẹ hoa huyệt bên ngoài chiếc qυầи ɭót mỏng đã ẩm ướt từ bao giờ. Vừa chạm đến, hoa huyệt liền run nhẹ như nhắc nhở hắn dịu dàng. Hoắc Đông Thần liền động lòng, nhưng khi nghe tiếng rên của Phỉ Y Hân càng nức nở hơn nữa, kích thích dục vọng hắn vô cùng mãnh liệt!
Hoắc Đông Thần kéo mạnh qυầи ɭót cô xuống, lại bị đôi giày cao gót làm vướng víu, trực tiếp tự tháo giày cho cô, quăng qua một góc, rồi giựt phăng qυầи ɭót ra ngoài, cúi xuống ʍút̼ mạnh hoa huyệt.
"Aa... Đừng.... Hức Aaa..."
Phỉ Y Hân bị kích thích dữ dội, mật hoa khỏi nói cũng biết càng ra nhiều hơn, cơ thể kích động giãy giụa, nhưng bị hai bàn tay to lớn của hắn giữ chặt hông mình, tiếp tục thưởng thức.
Mùi hương của cô cùng vị ngọt của hoa dịch tiết ra như muốn làm hắn phát điên, hắn tham lam ɭϊếʍƈ vòng quanh hết hoa huyệt như không muốn bỏ xót một tinh hoa nào.
Bị cô giãy giụa chỉ càng khiến hắn muốn chinh phục cô hơn mà thôi!
Hoắc Đông Thần đưa lưỡi tiến sâu vào mật động của cô hơn, hai vách tường bị xâm nhập liền ép chặt đầu lưỡi hắn, ngón cái của Hoắc Đông Thần xoa lấy hạt châu tròn nhỏ, lập tức mật hoa chảy ra như suối, lưỡi hắn càng dễ dàng hành động.
Phỉ Y Hân vừa trải qua cao trào, nhưng vẫn bị Hoắc Đông Thần bám lấy, tiếp tục trầm luân. Cô rên đến khàn cổ họng, nhưng vẫn không thể ngừng rên rỉ. Thật sự rất sướng!
Hoắc Đông Thần ngồi thẳng người lên, nhìn người con gái mà hắn khao khát đã vô lực dưới thân hắn, phân thân trướng đến phát đau, liền có ý định muốn tiến vào nơi nhỏ hẹp của cô.
"Tiểu Hân, muốn tôi đút vào không?"
Nếu là bình thường chắc chắn cô sẽ không dễ dàng nói ra suy nghĩ của mình, nhưng hiện tại đã bị kích thích thành đủ mọi cảm giác, cô chỉ biết hiện tại thật sự rất muốn hắn thỏa mãn mình!
"Ưm... muốn, đút vào đi..."
Hoắc Đông Thần nghe giọng nhỏ như muỗi kêu của cô, nhưng muốn bao nhiêu mật ngọt là có bấy nhiêu mật ngọt, trong phút chóc những lời nói trêu trọc muốn nói với cô đều nuốt vào bên trong, nhanh chóng cầm cự long tiến thẳng vào động hoa ẩm ướt....