Chương 28
Tối đó, cả gia đình bốn người nhà họ Dương ngồi ăn cơm với nhau. Băng Băng nhìn Sam Sam.
- Mama, con muốn một bộ ghép hình lớn hơn, bộ này con chơi có 1 tuần là xong dễ quá.
- Ừm, mai mẹ với chú Kỳ đi mua cho con.
Sam Sam mỉm cười, Vũ Vũ ngồi ăn thấy rất chi là kì lạ ở điểm....
- Tại sao mama lúc nào cũng đi với chú Kỳ thế? Có ba để làm gì chứ?
Nghe con thắc mắc vậy Sam Sam vẫn là mỉm cười.
- Ba con bận việc rồi, hơn nữa mẹ có chuyện cần nói với chú Kỳ nên không đi với chú thì đi với ai?
- Nhưng.....
Vũ Vũ vẫn thấy không hợp lí nhưng bị Băng Băng ngồi bên cạnh đá chân cho cái. Có lẽ trong cái gia đình này ngoại trừ Vũ Vũ thì ai cũng biết quan hệ của vợ chồng Dương Chí Phong và Lâm Sam Sam ra sao. Có phải là do Băng Băng thông minh quá không mà nhận ra điều đó? Vừa lúc có người gọi đến, Sam Sam bắt máy.
- Tớ nghe đây.
- "Hiểu Mai cô ấy......."
- Ý cậu là sao?
Sam Sam khá căng thẳng khi nghe Đại Lực lấp lửng như vậy. Dương Chí Phong cùng hai đứa con cũng nhìn cô tò mò. Đại Lực khổ sở nói trong điện thoại.
- "Cô ấy đang sinh khó. Có thể....có thể............"
- Ở, yên đó tớ đến ngay.
Sam Sam nói rồi cúp máy lần theo vị trí của Đại Lực mà biết bệnh viện ở đâu. Cô đứng dậy nhìn ba cha con.
- Anh cho con đi ngủ sớm đi. Hai đứa ở nhà nghe lời ba.
Nói rồi cô lấy áo khoác cầm chìa khóa xe đi luôn. Ba cha con nhà kia vẫn ngơ ngơ chẳng hiểu gì cả. Dương Chí Phong thấy lạ, chuyện gì lại khiến Sam Sam vội vã như vậy chứ?
Tại bệnh viện K (một trong những bệnh viện của tập đoàn K), Sam Sam nhanh chóng tìm đến phòng Vu Hiểu Mai đang sinh. Vừa đến hành lang cô đã thấy Đại Lực đang mệt mỏi ngồi ở ghế chờ.
- Đại Lực, tình hình thế nào rồi?
Sam Sam lo lắng hỏi, Đại Lực ngước nhìn cô, ánh mắt đau khổ không dấu được. Sam Sam ngồi xuống bên cạnh vỗ vỗ vai Đại Lực an ủi.
- Đừng lo, cô ấy sẽ không sao đâu.
Sam Sam muốn tin vào điều đó nhưng cô sợ nó sẽ không thể như vậy. Vừa lúc bác sĩ đi ra, bà ấy nhìn hai người đang ngồi kia. Đại Lực ngay lập tức chạy đến gấp gáp hỏi.
- Bác sĩ, vợ con tôi thế nào rồi?
- Xin lỗi tiên sinh, phu nhân đã kiệt sức và.....
- Vậy con tôi thì sao?
Đại Lực nén đau buồn hỏi, vị bác sĩ đó lắc đầu.
- Đứa bé đã ch.ết trước khi ra ngoài.
Lần này thì Đại Lực ngã khuỵu xuống đó rồi. Con của anh, con của anh ch.ết rồi sao? Nó còn chưa kịp ra ngoài, chưa được hít thở một chút không khí nào, chưa được nhìn mặt ba mẹ mình mà đã ch.ết rồi sao? Sam Sam dìu Đại Lực nên ghế ngồi, cô ngay lập tức xông vào phòng nhìn Vu Hiểu Mai đang nằm trên giường mệt mỏi, thẫn thờ kia.
- Vu Hiểu Mai....
- Sam Sam...
Vu Hiểu Mai cất tiếng gọi, Sam Sam ngay lập tức chạy đến nắm lấy tay cô bạn.
- Cậu....tớ biết là quá đáng....nhưng xin cậu.....xin cậu hãy chăm sóc....chăm sóc con tớ và Đại Lực.........Anh ấy sẽ đau khổ....anh ấy..........
Vu Hiểu Mai đã quá mệt mỏi và đã ch.ết. Trước kia sinh ra đứa con trai đầu lòng cô đã rất khó khăn và gần như là có thể thấy tử thần rồi. Lần này vẫn vậy, sức khỏe cô vốn lại đang yếu nữa.
- Hiểu Mai.....Vu Hiểu Mai..........cậu bị sao vậy?
Sam Sam lay lay Vu Hiểu Mai nhưng cô ấy không mở mắt ra. Sam Sam hoảng hốt.
- Này Vu Hiểu Mai, mở mắt ra ngay, ai cho cậu ngủ như vậy hả? Còn Dương Dương thì sao? Còn Đại Lực thì sao? Cậu định bỏ mặc ba con họ sao Vu Hiểu Mai? Đồ xấu xa, cậu tỉnh lại cho tôi.
Sam Sam kích động, cô vẫn hét lên.
- Cậu đổ hết trách nghiệm cho tôi rồi nằm đó ngủ sao? Mau tỉnh lại cho tôi Vu Hiểu Mai.
Vì Sam Sam quá kích động mà bác sĩ lẫn y tá phải kéo cô ra ngoài. Cô vẫn tiếp tục gào thét làm loạn trong bệnh viện. Đại Lực nghe Sam Sam hét giật mình chạy vào phòng thì thấy Vu Hiểu Mai đôi mắt nhắm nghiền không chịu mở nhìn anh lần nữa. Sao lại như vậy chứ? Sao ông trời lại nhẫn tâm cướp đi người vợ của anh chứ? Sam Sam sau khi bị lôi ra ngoài, cô ngồi bệt xuống sàn hai tay ôm lấy chân gục đầu mà khóc. Tại hành lang này nhiều người đi qua thấy cô khóc rất lạ, chẳng lẽ người nhà mất sao?
Đêm đó Sam Sam không về nhà, Dương Chí Phong cho hai con đi ngủ. Vũ Vũ do ngày chơi mệt mà đâm ra ngủ luôn, Dương Chí Phong hôn chúc ngủ ngon cả hai đứa trẻ, bàn tay hắn đưa lên định tắt đèn thì Băng Băng lên tiếng.
- Ba....
- Sao vậy Băng Băng?
- Ba đừng bỏ mama ba nhé. Con biết cả hai người không yêu nhau nhưng xin ba đừng khiến bọn con mất một trong hai người là ba hoặc mama.
Băng Băng nói rồi không đợi câu trả lời của Dương Chí Phong mà nhắm mắt ngủ luôn ý ba đừng có nói gì nữa. Vũ Vũ nằm giường bên cạnh không nói gì cả chùm kín chăn lên. Chỉ một cái chở mình mà đã nghe được một chuyện bí mật của gia đình. Vũ Vũ không chắc đối mặt tiếp theo sẽ phải làm sao. Dương Chí Phong trở về phòng, hắn ngồi trên ghế suy nghĩ chuyện Băng Băng vừa nói. Con bé đã phát hiện bí mật này rồi sao? Nếu con bé biết về bản hợp đồng nữa thì không biết sẽ còn phản ứng ra sao. Mà đã 10h rồi sao Sam Sam chưa về. Cô có việc gì sao? Từ trước nay chưa bao giờ Sam Sam ra ngoài buổi tối muộn như vậy. Dương Chí Phong cầm điện thoại, số ngay đó mà cứ lưỡng lự ấn hay không. Vừa lúc có điện thoại gọi đến, là của Thiên Bảo.
- Chuyện gì?
- "Chí Phong....chị dâu bị ngất ở bệnh viện."
- SAO?
Dương Chí Phong hét lớn, Thiên Bảo nhanh chóng nói địa chỉ rồi cúp máy luôn sợ tên này nổi khùng lấy cậu ra làm thớt chém là khổ. Dương Chí Phong cầm áo, cầm chìa khóa xe đi nhanh xuống nhà, hắn nhìn mấy cô giúp việc.
- Nếu sáng mai tôi không về thì chuẩn bị bữa sáng cho hai đứa nó, sẽ có người đến đưa hai đứa đi học.
- Vâng thưa tiên sinh.
Mấy cô hầu cúi đầu. Dương Chí Phong nhanh chóng lái xe đến bệnh viện K, chuyện quái quỷ này là sao? Đi gấp gáp rồi không về nhà để bây giờ nhận được tin đang nằm ở bệnh viện. Sam Sam mà có chuyện gì thì không xong với rất nhiều người đặc biệt là hai đứa tiểu quỷ ở nhà kia. Rốt cục là cô bị làm sao chứ?