Chương 67: Bắt tay bố trí, hai nữ chấn kinh
Y quan mỗi tháng cũng có thể tới phủ kho nhận một lượng nhất định dược liệu luyện đan. Ninh Phàm chính là muốn mượn lý do này để lần tới thăm dò phủ kho một cái.
Vào lúc Ninh Phàm đi tới bên ngoài phủ kho, gặp ngay một quỷ vật có ý đồ trộm thuốc, bị trận lực phát hiện.
Quỷ vật kia chính là tu vi Kim đan sơ kỳ, ở Việt Quốc cũng coi là một cao thủ rồi. Nhưng thần niệm của nó lại không phát hiện ra phủ kho có giấu một phòng ngự trận.
Trận pháp một khi bị va chạm thúc giục, sắc mặt quỷ vật đại biến, vội vã rút lui. Nhưng đã quá muộn. Trận lực cùng nhau hợp lại, một cổ niệm lực không thể kháng cự khuếch tán ra. Quỷ vật Kim đan kia kêu thảm một tiếng, thời gian chỉ trong một hơi thở liền bị đốt thành tro.
- Lại là một người Kim đan sơ kỳ trộm thuốc. Qua một đoạn thời gian, đều có người không biết sống ch.ết, nghĩ đến chuyện đánh cắp linh dược phủ kho.
Từ chỗ tối truyền tới mấy tiếng cười lạnh âm sâm, dường như đang cười lạnh trước tên quỷ tự đến tống mạng ch.ết oan kia, tựa hồ cũng là đang cười lạnh Ninh Phàm.
Xem ra đối với những cao thủ này, mục đích Ninh Phàm gia nhập Thanh Bộ có hơn phân nửa cũng là vì phủ kho linh dược. Điều này không khó để phỏng đoán. Bởi vì rất nhiều người trong bọn họ lựa chọn việc trông chừng phủ kho, cũng là vì mục đích này.
Ninh Phàm dừng phắt bước chân, không đi về phía trước nữa. Ở phía trước chính là chỗ trận pháp vô hình kia. Mơ hồ có vô số cao thủ ẩn núp truyền ra khí tức, ẩn thân cực kỳ cao minh. Nếu Ninh Phàm không thả ra thần niệm hoàn toàn, tuyệt đối không tr.a dò được.
Lấy Ninh Phàm tu vi trận đạo, phiến khắc thời gian, liền nhìn ra trận pháp tâm trận hết.
108 tâm trận. Miễn cưỡng coi như là trận pháp cấp "Anh". Trên mỗi một tâm trận lại không bố trí tiên ngọc, tiên quáng, mà là niệm châu.
Đây là một động lực lấy thần niệm, bố trí đại trận cấp Anh, Quỷ tu dưới cấp Nguyên Anh, sẽ bị tiêu diệt dễ như trở bàn tay.
Ánh mắt Ninh Phàm rơi vào trên 108 ra tâm trận, hơi hơi có chút lửa nóng. 108 viên niệm châu kim đan lại bị dùng để bố trí trận pháp. Thật là phí của trời!
Nhưng mà điều này cũng khó trách. Đối với quỷ vật mà nói, linh dược là trân quý. Niệm châu thì sao, giết người đồng bạn là có thể đạt được, trừ luyện chế pháp bảo, bố trí trận pháp, còn lại thật không có gì dùng được. Dù sao, bọn chúng không phải là người sống, không cách nào thôn phệ.
Con quỷ vừa mới ch.ết oan, hồn phách bạo tán ở bên cạnh, chậm rãi thành hình một niệm châu kim quang chói mắt. Và lập tức, liền có một quỷ nữ như thủy xà, thanh quang chợt lóe, hiện ra bên cạnh niệm châu, đưa tay nhiếp một cái, lấy đi niệm châu, đồng thời ánh mắt lạnh lùng cười khỉnh nhìn Ninh Phàm.
- U, đây không phải là Chu Minh là y quan mới vào Bộ lạc sao. Có phải đến định trộm phủ kho, tự nạp mạng hay sao?
Nữ quỷ này vừa xuất hiện, ánh mắt Ninh Phàm nhất thời rét một cái.
Quỷ nữ có Kim đan hậu kỳ tu vi. Xem ra quỷ nữ này chính là trưởng lão trông chừng phủ kho.
- Chu Minh sao dám trộm phủ kho. Bất quá Chu Minh thân là y quan, cũng vì thiếu dược liệu luyện chế đan dược, đặc tới phủ kho lĩnh thuốc. Theo như quy củ của Thanh Bộ, mỗi tháng y quan có thể nhận mười cây trăm năm linh dược dùng để luyện đan. Đồng thời mỗi tháng ít nhất phải nộp lên Bộ lạc 1 viên đan dược nhị chuyển.
Vẻ mặt Ninh Phàm không thay đổi, hơi chắp tay.
Mà bộ dạng hắn ung dung trấn định, ngược lại khiến cho quỷ nữ Kim đan hậu kỳ đó nhìn với cặp mắt khác hẳn. Một chút cười lạnh trào phúng lúc nãy chậm rãi thu hồi, ý vị thâm trường nhìn Ninh Phàm.
- Ngươi biết luyện đan? Mấy chuyển đan dược?
- Không biết trưởng lão xưng hô như thế nào?
Ninh Phàm không đáp mà hỏi ngược lại, khẽ mỉm cười.
- A a, những tiểu quỷ Kim đan sơ kỳ dám hỏi danh hiệu của ta đều ch.ết hết rồi. Thôi, thấy ngươi là luyện đan sư, tha cho ngươi một lần. Nghe cho kỹ, bản trưởng lão tên là Khuất Hàn.
Trưởng lão tên là Khuất Hàn này không ngờ lại trả lời câu hỏi của Ninh Phàm, lời này làm cho những cao thủ chỗ tối đua nhau giật mình. Dù sao, bọn họ chưa từng thấy qua Khuất Hàn trưởng lão đối với quỷ vật Kim đan sơ kỳ có vẻ mặt ôn hòa như vậy.
Nhưng mà điều này cũng khó trách. Dù sao quỷ vật biết luyện đan cực ít. Quỷ vật khi còn sống làm người, có lẽ không ít người cũng biết luyện đan. Nhưng sau khi ch.ết đi biến thành quỷ vật, thường thường mất phần lớn trí nhớ. Cực kỳ ít quỷ vật còn có thể nhớ thuật luyện đan.
Hôm qua Ninh Phàm vào Bộ lạc biểu hiện thực lực như vậy, căn bản không thể nào lọt vào pháp nhãn của trưởng lão. Nhưng nếu như hắn biết luyện đan thì địa vị sẽ được đề cao rất nhiều. Sợ rằng so với trưởng lão Kim đan trung kỳ còn muốn được coi trọng.
Khuất Hàn lạnh lẽo liếc mắt qua Ninh Phàm. Nàng thật tò mò. Vì sao Ninh Phàm là tu vi Kim đan sơ kỳ, có thể ở trước mắt nàng, lại trấn tĩnh như vậy.
- Thì ra là Khuất Hàn trưởng lão. Vãn bối Chu Minh, là luyện đan sư nhị chuyển.
Ninh Phàm điềm đạm đáp. Hắn sẽ không tuyên dương mình có thuật luyện đan tứ chuyển. Như vậy sợ rằng trong nháy mắt liền sẽ đưa tới sự chú ý của vô số cao thủ, khó mà âm thầm hành động.
- Vậy sao, chẳng qua là nhị chuyển sao.
Trong tròng mắt của Khuất Hàn trưởng lão toát ra vẻ thất vọng rõ rệt, ánh mắt lần nữa trở nên lạnh lùng.
Luyện đan sư nhị chuyển mặc dù không nhiều, nhưng tuyệt đối không coi là khan hiếm. Hiệu quả của đan dược nhị chuyển đối với quỷ vật Kim đan gần như là không.
- Sở Thần, ngươi mang hắn tiến vào chọn thuốc, chỉ cho phép lấy trăm năm linh dược. Năm trăm năm linh dược, ngàn năm linh dược, nếu ít đi một cây, ngươi biết hậu quả rồi đấy.
Lời nói của Khuất Hàn lạnh như băng, mang sát cơ, thân hình lay động, vô ảnh vô tung, một câu cũng không muốn cùng Ninh Phàm nhiều lời.
Ngay lúc đó, liền có một lão giả đầy vẻ già nua ăn mặc như ngư phu, cầm một trận bàn chậm rãi xuất hiện, cười một tiếng "a,a" với Ninh Phàm.
- Lão phu Sở Thần ra mắt Chu đại sư.
Ngư phu lão giả nhìn chỉ là tu vi Kim đan sơ kỳ, nhưng cách xưng hô với Ninh Phàm lại cung kính, vẻ mặt mang một tia a dua nịnh nọt. Nhưng hắn mới vừa xuất hiện, áo lót Ninh Phàm liền thoáng qua một tia lạnh lẽo. Ánh mắt bất động, nhưng trong lòng Ninh Phàm dâng lên một tia bản năng kiêng kỵ đối với lão giả này.
Cổ quái! Cho dù là đối mặt với cao thủ Kim đan hậu kỳ, cũng không người nào có thể gây cho Ninh Phàm cảm giác nguy cơ như thế này. Lão giả này thật là không đơn giản.
Ninh Phàm quét ánh mắt qua lão giả như không chuyện gì xảy ra, cuối cùng từ trong khí tức của lão giả tìm ra một tia dấu vết.
Nguyên Anh chi khí. Lão giả này là cao thủ nửa bước Nguyên anh. Cao thủ nửa bước Nguyên anh chí ít cũng là nhân vật cấp đại trưởng lão của quỷ bộ. Chỉ sợ lão đầu dáng mạo tầm thường này chính là đại trưởng lão của quỷ bộ.
Ninh Phàm trầm ngâm trong lòng. Sợ rằng lão giả này cùng mục đích như mình vậy: ngụy trang tu vi, lẻn vào Thanh Bộ. Nếu hắn ở chỗ này trông chừng phủ kho, chủ ý đánh vào, dĩ nhiên là linh dược.
- Tiểu tử Chu Minh ra mắt Sở tiền bối. Làm phiền tiền bối dẫn đường, mang tiểu tử đi trước nhận linh dược.
Hắn rối bời tâm tư, sắc mặt cũng không lộ một phần, chắp tay cười một tiếng với lão giả, theo lão giả tiến vào phủ kho.
Lão giả tựa hồ cực kỳ giỏi nói chuyện. Thiên Nam hải bắc, kiến thức cực kỳ rộng lớn, nhưng bóng gió cũng là nói xa nói gần, hỏi dò lai lịch của Ninh Phàm.
Đối với câu hỏi của lão giả, Ninh Phàm đều trả lời câu có câu không qua loa lấy lệ.
Hắn vốn tiên đế lịch duyệt, tự không khả năng bị lão giả bộ ra lời.
Mà cho dù Ninh Phàm cũng không nói nhiều về chuyện gì, chỉ là có thể tiếp giọng cùng lão giả, đã làm cho lão giả âm thầm nhíu chân mày một cái.
“Lão phu là đại trưởng lão của Tử bộ, khi còn sống ngang dọc Vũ giới, sau khi ch.ết khổ tu ngàn năm mới có được kiến thức bực này. Tên tiểu tử này cốt linh nhìn qua bất quá 17 tuổi, có thể tiếp lời của ta. Tâm cơ của hắn không tệ, có thể nhận biết được lão phu muốn thăm dò hắn. Hắn nhìn trái phải mà nói, dù sao hắn cũng không biết, chỉ cần một khi dám tiếp lời cùng lão phu là đã bị bại lộ rất nhiều vấn đề. Người này chắc có điều ẩn giấu, sợ rằng chủ ý tới Thanh Bộ cũng là vì phủ kho này. Hắn có cùng mục đích với lão phu. Ngược lại không hẹn mà hợp. Bất quá thứ mà lão phu nhìn trúng, tên tiểu tử này, không cướp đi được đâu.”
Lão giả cùng Ninh Phàm theo đuổi tâm tư của mình, dần dần không nói thêm gì nữa.
Sau khi Ninh Phàm bước vào phủ kho, một mặt đáp qua loa lấy lệ lão giả, một mặt lại âm thầm quan sát bố trí trận pháp bên trong phủ kho.
Phủ kho chia làm bốn tầng. Tầng thứ nhất phòng ngự yếu nhất. Ninh Phàm chỉ cần cẩn thận một chút, thủ đoạn không bại lộ, liền có thể trộm sạch tầng thứ nhất. Nhưng tiếc là tầng thứ nhất chỉ có trăm năm linh dược.
Tầng thứ hai cất giữ không ngờ lại là niệm châu cùng với một ít Quỷ tu pháp bảo.
Tầng thứ ba cất giữ linh dược có niên đại năm trăm năm trở lên. Tầng thứ bốn cất giữ ngàn năm linh dược.
Ninh Phàm âm thầm vui mừng trong lòng. Xem ra niệm châu Kim đan không phải là thứ mà Thanh Bộ coi trọng nhất. Tầng thứ hai có trận pháp phòng ngự không đạt tới Anh cấp. Ninh Phàm bằng vào Trảm Ly kiếm Phần hồn thần thông, nắm chắc một kiếm chém vỡ đại trận, cướp đi tất cả niệm châu.
Dĩ nhiên, điều này là để chờ ngày khác, len lén lẻn vào, lần nữa đi trộm thuốc.
- Trăm năm linh dược, đều ở đây trong tầng thứ nhất này, Chu đại sư cứ mặc tình lựa chọn đi.
Lão giả khẽ mỉm cười, tiếp tục quan sát Ninh Phàm.
Ánh mắt của Ninh Phàm bất động thần sắc quét qua trăm năm linh dược bên trong căn phòng.
Mỗi một loại linh dược, đều bị trận pháp lực phong ấn ở trên kệ gỗ, không chỉ để phòng ngự người trộm thuốc, mà cũng có thể giữ được sức thuốc không tiêu tan.
Ánh mắt vội vã quét qua một đám linh dược, trong lòng Ninh Phàm âm thầm kinh ngạc, trong Vũ giới, rất nhiều linh dược tuyệt chủng, không ngờ lại có thể ở tại Yêu Quỷ lâm này tìm được.
Như Thăng Linh đan cần luyện chế nhưng thiếu hụt hai vị dược liệu, như trong Cố Linh đan thiếu hụt một vị thuốc chủ yếu...
Thăng Linh đan, đối với Ninh Phàm mà nói thì đã vô dụng, nhưng Cố Linh đan... Đây chính là vật phải có để đột phá Dung linh tột cùng a!
Bên ngoại giới, Cố Linh đan bởi vì số lượng ít ỏi, đã sớm bị đẩy lên đến cái giá trên trời, lại thường thường bị Kim Đan lão quái chiếm làm của mình, để lại cho hậu bối sử dụng.
Mới đầu Ninh Phàm đối với trăm năm linh dược, không hứng thú chút nào, chỉ là giả bộ một chút cho ra dáng vẻ, nhưng hôm nay, thấy trăm năm linh dược chất đống như núi, trong lòng Ninh Phàm dâng lên một cái ý nghĩ.
Hay là đánh cắp cả trăm năm linh dược, luyện chế số lượng lớn Thăng Linh đan, Cố Linh đan, không chỉ mỗi mình uống, mà còn để lại cho Hắc Ma Tam Thần quân. Không ngoài mười năm, Ninh Phàm có lòng tin đem Hắc Ma tam thần quân, toàn bộ đào tạo đến Dung linh cảnh giới!
1400 tên dung linh! Cho dù Ninh Phàm không Nguyên Anh tu vi, muốn càn quét Cực Âm môn, đều không phải là việc khó!
Hắn thu hồi tâm tư, bất động thanh sắc, tùy ý lấy đi mười cây linh dược bình thường, cáo từ rời đi. Hắn cũng không lấy đi Cố Linh đan dược liệu, để tránh khiến cho người hiểu lầm.
Mà Ninh Phàm sau khi rời đi, lão giả hướng Khuất Hàn trưởng lão, bẩm báo quá trình Ninh Phàm lấy thuốc.
- Trăm năm Ly giang thảo, trăm năm Tà cốc, trăm năm Lục hương... Đây là dược liệu dùng để luyện chế nhị chuyển đan dược —— Tỉnh Hồn hoàn, người này không có điểm khả nghi. Sở Thần, ngươi đi xuống đi. Bản trưởng lão nhắc nhở ngươi một lần cuối cùng, không được có chủ ý vào phủ kho.
Khuất Hàn ngồi xếp bằng ở trên ghế cao, nhắm mắt không nói gì, đối với nhị chuyển luyện đan sư Ninh Phàm, căn bản không hứng thú chút nào.
- A a, Sở Thần bất quá là Kim Đan sơ kỳ tu vi, sao dám đi phủ kho chịu ch.ết. Nếu có trưởng lão hậu kỳ tu vi, Sở Thần ngược lại là vô cùng nguyện ý làm chút gì đó.
Lão giả cười hắc hắc, cáo từ. Chẳng qua là sau khi lui ra cửa, nhìn phương hướng Ninh Phàm rời đi, dâng lên vẻ nghi hoặc hiếm thấy.
- Ánh mắt của người này, mới vừa rồi chủ yếu ở trên chủ dược của "Cố Linh đan", dừng lại đến mấy cái hô hấp... Cố Linh đan, đó là thứ mà Dung linh tiểu bối mới cần, đối với Kim Đan quỷ vật bọn ta, không có chút hữu dụng nào. Hắn lại động tâm đối với Cố Linh đan, sắc mặt vui mừng ấy tuyệt không phải ngụy trang... Chẳng lẽ Chu Minh này, không phải Kim Đan! Nếu hắn không phải Kim Đan quỷ vật, như thế nào có thể tiến vào đệ tam khu vực, trừ phi, hắn là người sống... Chẳng lẽ là kẻ đã chém ch.ết Cốt hoàng phân thân... Hắc hắc, người này nếu thật là người chém ch.ết Cốt hoàng phân thân, lão phu, ngược lại là rất nguyện ý hợp tác với hắn, cùng nhau diệt Thanh bộ.
Lão giả này, chỉ bằng một chút biểu tình của Ninh Phàm, liền suy đoán ra nhiều như vậy. Cũng may lão giả này, ngược lại không đối với Ninh Phàm có ý đồ gì, mà là có tâm tư giao hảo.
Dù sao Sở Thần này, là "Tử bộ" đại trưởng lão, mà Tử bộ, từng là thuộc hạ của "Lan đế" Mị Thần, cùng Cốt hoàng căn bản không phải một đường.
Ninh Phàm chém Cốt hoàng phân thân, can hệ gì đến lão đầu lão chứ. Lão tự nhiên sẽ không tố giác Ninh Phàm, đi lấy lòng Cốt hoàng.
. . .
Ninh Phàm không lập tức trở về phòng, mà là thừa dịp ban ngày, ở Thanh bộ đi vòng vo di chuyển một vòng.
Trong lòng của hắn, đã quyết định trị thương cho hai quỷ nữ, đồng thời cũng giải trừ cấm chế cho hai người, lấy điều này để lôi kéo hai nữ, trợ giúp hắn ăn trộm phủ kho.
Chữa trị cho hai nữ, giải trừ cấm chế, cần không ít đồ, mà trong Thanh bộ, có không ít cửa tiệm, là cao thủ tự mình khai mở kinh doanh, trong đó có những vật mà Ninh Phàm cần, chỉ cần chi một chút linh dược giao hoán là được.
Tam chuyển đan dược "Phục minh đan", thiếu hai vị thuốc. Luyện chế hai viên, bỏ vào trong hốc mắt trống rỗng của nữ tử, nhất định có thể khôi phục lại ánh sáng cho nữ quỷ.
Tam chuyển đan dược "Huyết Hợp đan", thiếu một vị thuốc. Bị thượng phẩm pháp bảo đánh cho bị thương, vết thương thật khó mà khép lại, chỉ có uống Huyết Hợp đan mới có thể làm cho vết thương khép lại.
Về phần giải trừ cấm chế, cần một ít độc dược, phẩm cấp càng cao càng tốt.
Ninh Phàm cần đại lượng độc, càng tuyệt độc càng tốt. Trong Tiên đế ký ức, có một loại phương pháp lấy độc công độc, đặc biệt là phá giải cấm chế trong cơ thể, thậm chí, nếu là độc tính quá mạnh, ngay cả niệm cấm là loại cấm chế không có cách giải cũng có thể bị phá vỡ.
Dĩ nhiên, phá niệm cấm cần độc dược nhất định kinh khủng vô cùng, ít nhất Vũ giới sẽ không có.
Hoán đổi vào tay dược liệu cần thiết xong, Ninh Phàm trở lại phòng, bắt đầu luyện đan.
Nơi này vốn là chỗ ở của y quan, không thiếu địa hỏa cùng đan đỉnh. Tam chuyển đan dược, lấy thuật luyện đan, thần niệm của Ninh Phàm hôm nay, muốn luyện chế tự nhiên không khó.
Chờ đến bóng đêm hạ xuống, đan dược đã cơ hồ thành đan, từng làn đan hương ở trong trúc lầu bay ra ngưng mà không tán.
Bên ngoài trúc lầu, quỷ nữ quần áo trắng cùng nữ quỷ quần áo đỏ đúng kỳ hạn tới, tất nhiên là tới để giám thị Ninh Phàm.
Chẳng qua là mới vừa đi tới bên ngoài trúc lầu, hai nữ liền bị từng làn đan hương trong trúc lầu mê hoặc thật sâu.
- Thật là thơm! Chu Minh ấy chẳng lẽ là đang luyện đan sao, trời ơi, hắn lại biết luyện đan, chẳng qua là không biết, luyện chế là mấy chuyển đan dược, sao lại thơm như vậy, không phải là tam chuyển chứ?!
Quỷ nữ quần áo trắng nếu có con ngươi, giờ phút này nhất định trong mắt bắn ra từng ngôi sao sáng nhỏ.
- Làm sao có thể chứ, Chu Minh ấy chỉ là một tên vô lại chuyên lột da, tu vi thấp, bất quá là biết dỗ gái cho vui vẻ thôi. Cho dù hắn biết luyện đan, cũng chỉ luyện chế ra nhị chuyển đan dược, có giỏi gì đâu chứ...
Nữ quỷ quần áo đỏ mép nhẹ nhàng phẩy một cái, nhưng đôi mắt huyết vẫn như có như không nhìn về trúc lầu. Một tia đan hương truyền ra, vết thương trên bụng vĩnh khó khép lại của nàng lại mơ hồ bắt đầu mọc thịt ra...
Nàng mặt ngoài trào phúng lạnh lùng, thực sự trong lòng đã là cực kỳ chấn kinh.
- Chu Minh ấy kết quả là đang luyện chế đan dược gì, lại chỉ dựa vào một luồng đan hương, liền có thể khiến cho vết thương của ta xuất hiện triệu chứng khép miệng lại!
Mà thanh âm một tiếng vỗ xuống nắp đỉnh truyền ra, lòng của hai nữ đồng thời bị kéo tới trên cổ họng.
Đan dược, thành!
- Không vào xem một chút, Chu mỗ luyện chế đan dược gì sao?
Trong trúc lầu truyền ra tiếng Ninh Phàm trêu chọc.