Quyển 1 - Chương 38: Lễ đính hôn
“Lord.” Orion đưa con gái nhà mình đến trước bàn, Lucius và Voldemort đã chờ ở đó, Orion hơi hơi cúi đầu trước Voldemort, vỗ vỗ tay con gái mình, giờ phút này, ông chính là cha của một cô bé.
Hiển nhiên Voldemort rất hài lòng về thái độ của Orion, hôm nay hầu hết các quý tộc đều tới đây, chứng minh quyền lực của Voldermort tại giới phù thủy rất cao.
“Hôm nay chúng ta tới đây, để chứng kiến một đôi hôn thê ký kết khế ước hôn nhân.” Voldemort nhẹ nhàng nói, Narcissa xấu hổ cúi đầu, Lucius mím chặt môi, cách đó không xa đôi mắt đen Snape trống rỗng. “Lucius Malfoy và Narcissa Black.” Voldemort tiếp tục, “Hãy cầm đũa phép lên.”
Narcissa giơ đũa phép cô lên trước, tay trái Lucius móng bấm sâu vào da thịt, Sev của y đang nhìn, nhìn y ký kết khế ước hôn nhân với người khác, nghĩ thôi cũng đã khiến linh hồn Lucius đau đớn.
“Lucius…” Narcissa khẽ nói, gương mặt đỏ ửng lại hơi nhợt nhạt, cô không ngờ máu lai kia lại có ảnh hưởng lớn tới Lucius như vậy!
Lucius hơi hơi giơ lên gậy rắn, cảm giác có cái gì đó đang đi xa khỏi y.
“Tôi, Lucius Malfoy chào đón Narcissa Black làm nữ chủ nhân gia tộc Black.” Lời thề của Lucius ngắn một cách khó tin, dưới sự chứng kiến của Merlin, căn bản không thể nào nói dối, mà “nữ chủ nhân gia tộc Malfoy” đã là tất cả mà Lucius có thể hứa hẹn.
“Tôi, Narcissa Black, bằng lòng gả cho Lucius Malfoy, hứa chăm sóc anh, quan tâm anh, giữ gìn tôn nghiêm của anh.” Narcissa vẫn nói lời thề của mình ra, cô đã suy nghĩ cẩn thận, lời hứa của Lucius bây giờ không quan trọng, quan trọng là… về sau.
Quả nhiên, mắt Lucius lóe lóe, là một Slytherin thông minh, đáng tiếc… cô vĩnh viễn không phải là Sev.
Voldemort như không hề cảm thấy được hai vị hôn thê đã âm thầm đấu đá, có lẽ hắn cũng không chú ý tới, hắn quan tâm hơn cả là “Malfoy” đón “Black”.
“Vậy, lấy danh nghĩa Merlin, khế ước thành lập.” Voldemort vung cây đũa phép gỗ tử sam, sợi bạc đại diện cho khế ước bắt đầu hiện lên trên cổ tay Lucius và Narcissa.
Lại là khế ước bạn đời cực kỳ bình thường, Narcissa có chút thất vọng, nhưng nghĩ tới khế ước sắp đạt thành, trong lòng vẫn vui vẻ không ngừng.
Bên kia linh hồn Lucius như bị lôi kéo, xung đột giữa “Lucius” và “Malfoy” gần như đập tan y. Theo bản năng y nhìn về phía Snape.
Từ khi Lucius bắt đầu thề Snape vẫn trầm mặc, so với kiếp trước nghe tin Lily kết hôn nỗi đau đớn truyền tới tận sâu trong linh hồn. Anh không thể gắng xoay nhẫn, nhưng rất lạ, thường ngày chiếc nhẫn có thể trấn an anh lại rất im lặng, “Lucius… Lucius…” Snape yên lặng gọi trong lòng, đây là lần cuối cùng, anh nói với mình, dưới thần chú xem nhẹ, hoa văn đã lâu không thay đổi bắt đầu nở rộ, thời gian dài không được trấn an làm Snape cảm thấy vô cùng khó chịu, anh nhịn không được khẽ kêu đau một tiếng.
Nhưng tiếng kêu đau ngay cả Regulus ngay bên cạnh cũng không nghe thấy lại như tiếng sấm nện bên tai Lucius, gần như là đồng thời, “Lucius” áp đảo “Malfoy”, cũng lấy được quyền lực chiếm lĩnh.
Voldemort như đột nhiên bị tấn công, hộc ra một ngụm máu tươi. Cùng lúc đó, hoa văn trên tay Narcissa bắt đầu biến mất cực nhanh, ở nơi mọi người không thấy rõ, dây xích hình rắn trên tay Lucius che lấp hoa văn bên dưới đã bắt đầu nở rộ, tốc độ hệt như Snape.
Narcissa mặt trắng bệch, Orion cũng sốt ruột, nhưng Voldemort không nói gì, ông cũng không dám tự tiện đi lên.
Sắc mặt Lucius chậm rãi trở nên hồng hào, đau đớn xé rách linh hồn trở thành sự an ủi hiền hòa; nhẫn của Snape đột nhiên trở nên thông suốt, cảm giác quen thuộc cuồn cuộn truyền vào lòng Snape, thoáng chốc, Snape như nghe thấy được Lucius đang ngân nga gọi tên mình — Sev.
Yên tĩnh, tuyệt đối yên tĩnh. Biệt thự Malfoy chìm vào yên tĩnh…
Đây là… khế ước thất bại? A, râu của Merlin! Giờ phút này, các quý tộc trong lòng đều kêu Merlin, rồi bắt đầu tính toán nguyên nhân khế ước thất bại.
Pháp lực người khế ước không đủ… các quý tộc liếc Voldemort một cái, người nào lại không biết dòng dõi và pháp lực của người này chứ; người thề giả dối, a, lời thề của gia chủ Malfoy đã giản lược đến mức không thể giản lược hơn, căn bản không có vấn đề, trừ khi… mọi người ở đây đương nhiên có thể nghe được lời thề dũng cảm của Narcissa, mà hiện tại khế ước thất bại như đang châm chọc gia tộc Black dụng tâm kín đáo. Nhất thời, có mấy người phản ứng mau nhìn Orion, muốn nuốt gia tộc Malfoy vào chứ gì độc thực đó!
Orion sắc mặt xanh mét, ông hiểu con gái, nên ông suy đoán đầu tiên, Lucius có vấn đề, nghĩ lại lời nói có chút quỷ dị của Abraxas trước khi ch.ết, Orion hận không thể đánh tan xác – gia chủ Malfoy cả đời trên đầu ông ta mà ngay cả sau khi ch.ết cũng không để ông ta an bình, chắc chắn hắn đã làm gì đó!
Không thể không nói, ở mức độ nào đó Orion… đoán rất đúng.
“Lord, xin ngài tha thứ sai lầm của tôi, cậu chủ nhỏ Malfoy còn chưa trưởng thành, Abraxas vốn nói với tôi, Malfoy có hạn chế với người thừa kế của mình, trước khi trưởng thành không thể ký kết khế ước hôn nhân.” Orion nhanh chóng phản ứng, ông tiến lên một bước, thỉnh tội trước Voldemort.
Lucius mới kịp nhận ra, ngay sau đó liền quỳ xuống, “Lord, xin tha thứ sai lầm của tôi!”
Còn chưa rõ cái gì, bên trong vườn hoa đã quỳ xuống một tảng lớn, nếu gia chủ Black đã tìm bậc thang để xuống, ai mù mà đi chọc ông ta.
Trong lòng Voldemort biết rõ, vấn đề ở trên Lucius, hắn nhớ tới dấu hiệu hắc ám thất bại, ngược lại nghi ngờ có phải gia tộc Malfoy thật sự có khế ước hạn chế bảo vệ trước khi trưởng thành hay không. Hắn cưỡng chế phản phệ vì khế ước thất bại – lần này khác lần trước, ký kết thất bại và chứng kiến thất bại hoàn toàn không giống nhau. Cái trước là ký kết không thành công thì thôi, còn cái sau thì phải bị trừng phạt vì thất bại.
“Lord, mời ngài vào phòng khách nghỉ ngơi trước.” Đầu óc Lucius chưa bao giờ rõ ràng như vậy, gia tộc Black xem ra đã đắc tội rồi, hiện tại y chỉ phải nhờ vào Voldemort coi trọng. Lucius đánh cuộc Voldemort không thể mặc kệ gia tộc Black chỉ lớn mạnh, hắn cần gia tộc Malfoy kiềm chế.
Quả nhiên, Voldemort lóe qua tia hài lòng, “Nếu là sơ sót, Orion.”
“Vâng, thưa Lord.”
“Khi Lucius trưởng thành, ta sẽ ban cho các ngươi vinh quang.” Voldemort nói vậy, chính là đang nhắc gia tộc Black, đồng thời ám chỉ cho qua chuyện này.
Lucius nhanh chóng tìm gia tinh, khẽ sai bảo vài câu rồi mời khách mời vào trong nhà, bắt đầu dạ hội.
Các quý tộc khôn khéo không đề cập tới đính hôn vừa rồi, dường như họ chỉ là đang tham gia một dạ hội bình thường, thậm chí có tiểu thư can đảm không để ý gia tộc Black bắt đầu nhìn trộm Lucius, trước khi vị hoàng tử lập gia đình bỏ qua Narcissa.
Rốt cuộc, lễ đính hôn đầu voi đuôi chuột này qua loa kết thúc, khi người gia tộc Black rời đi cũng xanh mặt, dù bên ngoài tất cả mọi người không nói gì, nhưng sau lưng tuyệt đối gia tộc Black sẽ tiếp nối gia tộc Prince, trở thành trò cười lớn nhất giới quý tộc. Nghĩ mà xem, khế ước hôn nhân giữa quý tộc chính là khế ước bạn đời bình thường nhất còn chưa tính, khế ước bạn đời còn thất bại nữa!
Tất thối Merlin vài năm không giặt! Khế ước hôn nhân thất bại đã mấy trăm năm nay không xuất hiện tại giới phù thủy rồi, lần này gia tộc Black thật đúng là nổi bật.
“Khóc, khóc, khóc! Chỉ biết khóc! Khi không lại sửa lời thề làm gì!” Rốt cuộc Orion bùng nổ khi về nhà trong tiếng khóc của Narcissa.
“Được rồi, căn bản không liên quan tới Cissy!” Walburga cũng không hiền lành gì, “Trước đó Cissy đã hỏi em về lời thề, em tr.a rồi, không có vấn đề.”
Orion lạnh lùng, “Abraxas Malfoy.” Ông ta gần như nghiến răng nghiến lợi nói, “Đừng để tôi biết anh làm gì.”
So sánh với gia tộc Black lạnh lẽo, tâm trạng Lucius hiển nhiên tốt hơn nhiều.
Tuy gia tộc Malfoy ít nhiều cũng sẽ bị liên lụy bởi khế ước thất bại, nhưng lời thề quy củ lại khiến cho rất nhiều quý tộc không biết sự thật đứng cạnh y cho rằng y bị Narcissa “liên lụy”. Lucius gian xảo cũng biết thời biết thế, ra vẻ trung thành với Voldemort sắp xếp.
Đợi tất cả mọi người đi rồi, Lucius mới gỡ dây xích hình rắn ở cổ tay trái ra, dây xích tay là sản phẩm luyện kim truyền thừa của gia chủ Malfoy, từ khi Lucius xác định thần chú xem nhẹ của mình không giấu diếm được Dumbledore thì đã lấy dây xích tay này ra.
Hoa văn khế ước đã lâu không nhìn làm Lucius há hốc miệng, nụ hoa tường vi vốn đang nửa mở lại gần như nở rộ hoàn toàn. Lucius cau mày nhớ lại tình cảnh mình ký kết khế ước với Sev, dường như rất dễ dàng.
Lucius suy nghĩ nhìn hoa văn trên cổ tay, cha mình rốt cuộc đã làm khế ước gì? Có lẽ mình phải chăm lật thư viện gia tộc Malfoy thôi, hoặc đi xem bức ảnh của cha? Tuy rằng từ khi Abraxas ch.ết bức họa của người trống không một cách kỳ lạ, hơn nữa thi thể cũng biến mất.
Lucius mỏi mệt day trán, cảm thấy mọi chuyện liên tiếp xảy ra làm y sắp phát điên. Nhìn quà tặng đính hôn chất cao như núi, Lucius đành phải an ủi mình, coi lễ Giáng sinh lần hai là được. trong quá trình gia tinh khuân vác, một cái hộp màu xanh đậm rớt ra. Lucius nhặt lên, ma xui quỷ khiến mở ra.
Không có thư, không có đề bút, trống trơn không giống là quà tặng đính hôn. Trên thực tế nó cũng không phải, Lucius nhìn gương hai mặt quen thuộc nằm trong hộp cười khổ. Y cầm lên, nghĩ lại chủ nhân mấy ngày trước cũng đặt nó trên tay thế này.
Thật lâu sau, Lucius đặt gương hai mặt mình đã bài mòn vào hộp, tìm một tấm da dê viết rồi cho vào trong gói lại.
Cho nên, khi Snape trở lại Đường Bàn Xoay đã thấy một con cú xa lạ đang bay quanh nhà anh, nhưng vì hệ thống phòng ngự mà không thể đi vào. Snape không biết tại sao lại cầm lấy quà mà con cú gửi.
Vào trong nhà, Snape chỉ cảm thấy thật mệt mỏi. Anh lười biếng mở hộp ra, bên trong một cái gương hai mặt quen thuộc, vừa nhìn đã thấy là thường xuyên được cầm trên tay, như đang nhắc nhở mọi chuyện xảy ra hôm nay.
Snape nhìn mặt gương im lặng kia, như nhìn một dược liệu quý hiếm. Thật lâu sau, anh mới cầm gương lên, một tấm da dê rơi xuống, trên đó viết một dòng chữ quen thuộc, “Take care of yourself.”