Quyển 2 - Chương 58: Hội nghị ban giám đốc

Trong một tháng, đã xảy ra hai sự kiện không lớn không nhỏ ở hàng ngũ Tử thần Thực tử, một là không hiểu sao gia tộc Malfoy không còn được tín nhiệm, một là cậu chủ nhỏ Black mới xuất hiện.
Hai sự kiện này đều khiến quý tộc cảm thấy quỷ dị.


Gia chủ Malfoy – gia tộc vốn được Voldemort dựa vào để kiềm chế gia tộc Black – sau khi đính hôn thất bại dù không được trọng dụng nhưng cũng không thực sự rời khỏi Tử thần Thực tử. Chẳng qua trước kia lord luôn tỏ ra khen ngợi Lucius mà giờ lại tạm thời rời xa khiến một đám quý tộc lớn nhỏ giới phù thủy không hiểu gì. Theo kinh nghiệm quá khứ, mọi người suy đoán khá nhiều, nhưng nhìn gia tộc Black yên ắng thì các quý tộc cũng có nhận thức chung – không thể trêu vào gia tộc Malfoy.


Ngược lại chính là cậu chủ nhỏ Black được cất nhắc, là phù thủy nhỏ vị thành niên duy nhất trong Tử thần Thực tử, có thể thấy được lord rất tin tưởng gia tộc Black, cũng khiến Orion kiêu ngạo trong một thời gian rất dài. Càng miễn bàn sau khi tin tức lord tự mình chỉ đạo cậu chủ nhỏ Black hai tháng truyền ra từ biệt thự Voldemort, không ít quý tộc có đầu óc đã bắt đầu cân nhắc nhà mình có phù thủy nhỏ độ tuổi tương ứng để liên hôn hay không.


Chẳng qua tất cả mọi người đều xem nhẹ hôn nhân của Narcissa Black, tuy không biết rốt cuộc lord muốn làm gì, việc không thể trêu chọc gia tộc Black và gia tộc Malfoy đã được mọi người thừa nhận.


Trong thời kỳ mẫn cảm cực hạn này, mỗi hành động của hai gia tộc Black và Malfoy đều được chú ý, đó cũng là vì sao mà khi gia chủ trẻ tuổi Malfoy đột nhiên kêu gọi mời tham dự hội nghị ban giám đốc Hogwarts sau một tháng yên lặng, mọi người lại tích cực hưởng ứng tới thế.


Voldemort và Dumbledore có ý kiến khác nhau đã càng ngày càng thể hiện ra ngoài, dù quý tộc máu trong bên nào cũng bắt đầu có lập trường, là gia đình quý tộc từ xưa, họ có nhiều quyền lực đồng thời cũng không thể nào dao động giữa hai bên.


available on google playdownload on app store


Ban giám đốc trường Hogwarts tổng cộng có 13 quý tộc máu trong, gia tộc Malfoy và Black đều có tên trong danh sách, nhưng căn bản ban giám đốc trường chỉ mang cái danh, hàng năm cũng không thể làm điều gì với Hogwarts, nhưng quyền lợi này, chỉ có thể nói Hogwarts đều là một tồn tại siêu nhiên trong lòng phù thủy nước Anh – không ra tay với Hogwarts là quy củ bất thành văn trong giới quý tộc.


Từ ngàn năm trước chiến tranh rời xa, và cuộc sống bình tĩnh của phù thủy nước Anh mấy năm qua, ban giám đốc Hogwarts đã rất lâu không có hội nghị, lần này Lucius mở hội nghị sở dĩ thu hút mọi người là vì người mở ra là gia chủ Malfoy, cũng còn vì giám đốc mới của trường lên sân khấu – lần đầu tiên vị trí của gia tộc Slytherin được bổ sung trong ngàn năm nay, tất nhiên vẫn là đối thủ của hiệu trưởng Hogwarts, ngài Voldemort.


“Hoan nghênh.” Là người triệu tập, Lucius đến sớm nhất, y dẫn từng người – dù đã thuộc hay vẫn chưa thuộc bên nào – tới chỗ ngồi của mình, hôm nay đều là các gia chủ có quyền lực, cũng có thể nhận ra tầm quan trọng của hội nghị lần này.
Cuối cùng, Voldemort đại diện cho Slytherin tiến vào phòng họp.


“Lord.” Vài gia chủ đã trung thành với Voldemort đứng dậy cúi đầu, không hề kiêng nể cái nhìn của người khác. Chỉ cần nghĩ tới người thừa kế duy nhất của Slytherin lại một lần nữa trở về Slytherin khởi đầu Hogwarts, vài gia chủ quý tộc tốt nghiệp từ Slytherin đã cảm thấy trái tim mình rung động, cũng khiến giọng của họ càng thêm cung kính.


“Ngài Voldemort.” Trong tình huống ấy, xưng hô khác biệt của Lucius lại khiến người ta phải liếc mắt nhìn, nhất là khi thấy Voldemort không hề không vui, tất cả mọi người đều âm thầm gạch một dấu to dưới tên Lucius.


Trên thực tế, hôm nay Lucius khiến họ phải rung động rất lớn. Tại giới phù thủy, nói đến nói đi cái đầu tiên vẫn là thực lực. Có lẽ Lucius là một người thừa kế xuất sắc, nhưng người thừa kế cũng chỉ là người thừa kế thôi, cái ch.ết đột ngột của Abraxas không phải không khiến họ suy nghĩ.


Đáng tiếc, Lucius phản ứng quá nhanh, khi họ còn do dự, y đã thông minh đi theo Voldemort cùng gia tộc Black, do đó khiến gia tộc Malfoy đứng ở một vị trí không thể động chạm vào. Các quý tộc đều hận phản ứng nhanh chóng của cậu chủ nhỏ Malfoy này, cũng không phải không cười trên nỗi đau của người khác.


Cậu Lucius có năng lực bảo vệ gia tộc Malfoy tới đâu? Không phải cũng bị gia tộc Black áp chế một đầu sao? “Gia tộc Malfoy cũng không phải kẻ dưới”, những lời này đã truyền lưu ở giới phù thủy nước Anh mấy trăm năm nay, xem ra cũng đến lúc phải kết thúc.


Nhưng không ngờ, chỉ trong một năm ngắn ngủi, Lucius Malfoy – chỉ nhận được sáu năm giáo dục ở Hogwarts – khi xuất hiện trước mắt họ lần thứ hai đã có sức mạnh khổng lồ. Ở đây đều là gia chủ quý tộc có cái nhìn, thay đổi rõ ràng ở Lucius, nhất là áp suất thoáng hiện ra bên ngoài đã chứng minh cho một phù thủy mạnh, lo lắng tới tuổi tác của Lucius, phần lớn gia chủ quý tộc cũng chỉ có thể bằng mặt mà không bằng lòng thừa nhận gia tộc Malfoy có lẽ còn phải huy hoàng hơn trăm năm nữa.


Dù Malfoy đã dùng cách gì, thực lực mạnh vẫn là cái nhất, còn được vị đại nhân kia kính trọng vài phần, không thấy cậu chủ Malfoy không gọi “lord” mà hắn cũng không tức giận hả? Rất nhanh, một vài gia chủ quý tộc còn đắn đo lập trường bắt đầu tính toán có nên chào hỏi với cậu chủ nhỏ Malfoy sau khi hội nghị này kết thúc hay không.


“Cuối cùng, tôi xin mời vị khách đặc biệt cho hội nghị hôm nay, hiệu trưởng Dumbledore.” Lucius mở miệng sau khi mọi người ngồi vào chỗ, hôm nay, Voldemort được sắp xếp ở vị trí đầu của dãy bàn dài, Lucius ngồi ở cái ghế đầu tiên phía tay trái Voldemort, không biết là cố ý hay vô tình, các quý tộc bên Voldemort đều ngồi bên trái, bên Hội Phượng Hoàng đều ngồi bên phải, còn đắn đo cũng phân biệt rõ ràng. Chẳng qua mâu thuẫn bây giờ còn chưa bộc lộ ra ngoài, hai bên ngoài cười trong không cười chào hỏi nhau, còn suy nghĩ gì thì mọi người cũng biết rồi.


Cửa bị đẩy ra, một ông cụ râu bạc mặc áo chùng phù thủy màu tím lấp lóe sao mạnh mẽ đi tới, phần lớn các quý tộc đều nhíu mày, phần nhỏ lộ ra sắc mặt vui mừng.


“A, Lucius, cảm ơn lời mời của cậu.” Dumbledore đi tới, tự nhiên ngồi ở đầu dưới dãy bàn, vừa thấy còn tưởng rằng cụ đang đàm phán với Voldemort, “Tôi rất vui khi mà có thể gặp lại… bọn nhỏ đáng yêu ngày ấy sau khi tốt nghiệp.” Nói xong, Dumbledore còn lấy ngón tay lau khóe mắt mình.


“Hừ.” Voldemort ngồi phía trên hừ lạnh một tiếng, hắn không hề nhung nhớ vị giáo sư biến hình này chút nào, gần đây, Voldemort càng ngày càng không khống chế được mình, hắn đã sắp không kiên nhẫn nổi nữa.


Quý tộc hai bên không hẹn mà im lặng, “quyết đấu” giữa hai nhân vật boss không phải là chuyện mà họ có thể tham gia vào.


“A, hiệu trưởng Dumbledore, đã làm phiền ngài phải rút thời gian tới tham gia hội nghị ban giám đốc trong khi bận rộn rồi.” Vẫn là Lucius mở miệng, giọng y không lớn, mang đậm chất quý tộc, “Chúng ta cũng chỉ vì quản lý Hogwarts thôi, ngài nói đúng không?”


Chung quanh đã hiểu được nhân vật chính ngày hôm nay chỉ sợ sẽ là vị gia chủ Malfoy mới nhậm chức này rồi, phần lớn mọi người đều chú ý tới Lucius, chỉ có vài gia chủ bên Dumbledore vẫn nhìn chằm chằm vào Voldemort.


Dumbledore cười càng hiền hòa hơn, còn trong đó có bao nhiêu chân thành thì không ai biết cả, nhưng giao dịch chính là giao dịch, lời nói của Lucius cũng đã ám chỉ cụ tuân thủ ước định, nghĩ lại bậc thầy độc dược đã là bạn đời của Lucius, Dumbledore cũng không còn muốn chạm vào, dù sao cụ đã sắp xếp xong rồi. “Đúng vậy, tuổi tôi thật là hơi lớn, cậu chủ nhỏ Malfoy mấy ngày trước đã đề nghị, tôi cảm thấy cũng đã đến lúc từ chức hiệu trưởng rồi.”


Lời vừa nói ra, các quý tộc phản ứng khác nhau, kẻ gấp gáp đã kêu lên, “Hiệu trưởng Dumbledore, ngài là phù thủy trắng vĩ đại nhất, ngài không làm hiệu trưởng thì còn ai có thể đảm nhận chức vị này?”


“Cáo già.” Voldemort và Lucius vẫn im lặng, cảm thấy khâm phục. Hiện tại tình thế giới phù thủy nói ra rất đơn giản, như là cán cân hai bên, chưa chuẩn bị sẵn sàng thì hai bên chỉ có thể cố gắng lấy thêm lợi ích. Dumbledore lùi để tiến không thể không nói là một chiêu cực đẹp, lát nữa nói tới trợ lý hiệu trưởng, sẽ có thể mượn tay họ nhấn mạnh thế lực của Hội Phượng Hoàng, càng miễn bàn tới có Voldemort ở đây cụ đã thành công bảo vệ vị trí hiệu trưởng thế nào.


Nhưng kể cả Voldemort hay Lucius, cũng không thể nào phá được mưu kế của Dumbledore.


Với Voldemort, hắn còn chưa chuẩn bị sẵn sàng, Slytherin biết ẩn nhẫn, dù hắn hận không thể giết ch.ết Dumbledore ngay, nhưng tình thế còn chưa lộ rõ mà đã ra tay thì cực kỳ bất lợi; Lucius thì đơn giản hơn, nếu y đã lựa chọn trung lập thì phải tận lực đảm bảo thực lực hai bên tương đương nhau, cho tới giờ trung lập không phải là mình có thể lựa chọn, mà là kết quả giằng co giữa hai bên.


“Hiệu trưởng Dumbledore, ban giám đốc vẫn rất hài lòng với công tác của ngài.” Người nói vẫn là Lucius, dù hôm nay có Voldemort là người phát ngôn hay là người kêu gọi hội nghị, Lucius cũng có quyền nói vậy. Y vừa nói xong, người hai bên đều ngạc nhiên nhìn y, chỉ khác là một bên tưởng Lucius thay đổi, bên kia thì nghĩ có phải do Voldemort bày mưu đặt kế hay không.


“Nhưng là phù thủy trắng vĩ đại nhất thế kỷ này, tôi nghĩ ngài sẽ có lúc không sâu sát được, bởi vậy cần phải có thêm một trợ lý hiệu trưởng.” Lucius ngân nga, gậy rắn trong tay theo lời y mà vẽ lên đường cong uyển chuyển.


Im lặng, im lặng một cách kỳ lạ, nhìn Voldemort còn chưa biến sắc, người trì độn tới mức nào cũng hiểu được góc khuất chỗ này – chắc đã sớm có kết luận chung rồi. Không ai không biết nhìn sắc mặt tới nỗi phản đối, chẳng qua mục đích của Dumbledore cũng đạt được rồi, vài gia chủ thế gia Gryffindor sắc mặt đều vô cùng khó coi, rồi sau đó thảo luận chọn trợ lý hiệu trưởng thế nào.


Vài quý tộc từ thế gia Slytherin kiên trì trợ lý hiệu trưởng phải do quý tộc đảm nhận, bên kia thì trực tiếp đề nghị do phó hiệu trưởng kiêm nhiệm, mà phó hiệu trưởng là giáo sư McGonagall xuất thân từ Gryffindor, kể cả gia chủ thế lực Tử thần Thực tử cũng cười nhạt với hành động cho có này.


Dumbledore vừa nói “bọn nhỏ” rất nhiều gia tộc bên Hội Phượng Hoàng cũng nghẹn lại một chút, quả thật, dựa vào địa vị và tuổi tác của Dumbledore thì gọi “bọn nhỏ” không đáng trách gì. Nhưng ở đây đều đã là người đứng đầu một gia tộc, bị người ta gọi vậy thật đúng là… không quen.


“Đề nghị của hiệu trưởng Dumbledore cực kỳ tốt.” Ngạc nhiên hơn, lần đầu tiên Voldemort mở miệng, giọng hắn trầm thấp, mềm nhẹ, mang theo một sự mê hoặc khó hiểu.
Boss hai bên cũng đã lên tiếng, những người khác không có ý kiến gì.


Lucius vẫn mang theo nụ cười quý tộc tiễn mỗi người ra ngoài, qua hôm nay, mọi quý tộc sẽ biết gia tộc Malfoy vẫn được Voldemort coi trọng, a, chỉ sợ không chỉ Voldemort, mà cả Dumbledore.
Cách một cái bàn, Voldemort nhìn đôi mắt màu lam phía sau cái kính nửa vầng trăng của Dumbledore, để tôi xem cụ muốn làm gì?






Truyện liên quan