Quyển 2 - Chương 74: Tính toán của chi thứ Prince
“Mina, con đã chuẩn bị tốt chưa.” Gia chủ chi thứ Prince khẩn trương xác định lại thời gian, ưng vàng gia tộc Malfoy vừa đưa tới thư trả lời, mời họ tới uống trà trưa ở biệt thự Malfoy. Tuy không biết vì sao Malfoy lại đồng ý họ nhanh tới thế nhưng có thể rèn sắt khi còn nóng thì luôn tốt hơn không phải sao?
“Dạ rồi, ba.” Mina Prince lại thay đổi dây cột tóc, hôm nay cô đặc biệt buộc mái tóc đen của mình lên, thực rõ ràng, cô muốn ánh mắt đầu tiên của gia chủ Malfoy sẽ là mái tóc của mình. Tuy rằng ngày đó gia chủ chi thứ Prince đã nói với cô sau khi trở về, nhưng trước mặt Mina Prince đã bị chiều hư thì đều là những đề tài tương lai sau khi cô thành công mà thôi. Còn bạn đời linh hồn, hừ, gia chủ chi thứ Prince cũng chỉ biết đó là “khế ước hôn nhân cao cấp nhất”, càng miễn bàn tới cô nhóc con không biết trời cao đất dày, đó chính là chuyện nội bộ mà chi thứ vĩnh viễn không thể so sánh với chủ nhà, là lo lắng của một gia tộc.
“Mina, hôm nay nhìn thấy cậu Prince…” Lúc trên đường, gia chủ chi thứ Prince bắt đầu nhắc lần thứ vạn lẻ linh một đề tài mấy ngày nay, vẻ ngoài Mina gật đầu nhưng tâm tư đã sớm bay tới Lucius, trong ngày hôn lễ ấy, hình bóng của Huynh Trưởng Malfoy đã khắc sâu vào lòng cô bé, cô không phải không biết tính toán của cha nhưng trong mắt cô, cho làm con thừa tự một gia chủ Prince còn không bằng trực tiếp sinh ra một đứa nhỏ có dòng máu Malfoy và Prince, như vậy xem ra, có ai còn thích hợp hơn cô chứ?
Không thể không nói, hai người kia cảm thấy bản thân quá mức tốt đẹp, mà họ thì không biết gì về chuyện độc dược sinh tử này không phải là bí mật gì với các quý tộc tầng lớp cao cả.
“Chủ nhân mời ngài Prince và tiểu thư Prince đi vào.” Một gia tinh quấn khăn sạch sẽ đứng ở cửa, khi gặp được hai cha con thì dẫn họ vào phòng khách nhỏ.
Đi vào, cha con Prince bị chấn động bởi sự xa xỉ của gia tộc Malfoy, nhất là những trang sức trên tường trong phòng khách nhỏ, gia chủ chi thứ Prince thở dồn dập, đây chính là cả một viên hỏa diệu tinh khắc ra đó! Tinh thạch này ở tận sâu trong tầng nham thạch núi lửa, không chỉ khó lấy được, mà là đã hoàn toàn không còn đầu ra loại đá này vào một trăm năm trước rồi. Hiện tại trên thị trường, một phần ba móng tay của hỏa diệu tinh này có thể bán được giá 1000 Galleons, vì dù là trong lĩnh vực luyện kim hay độc dược thì chỉ cần cho thêm vào một chút thì tính ổn định sẽ tăng cao.
Mà giờ thì, gia tộc Malfoy không chỉ có một viên lớn như vậy, hơn nữa y y y… thế mà y lại lấy nó làm đồ trang sức, nhất thời, gia chủ chi thứ Prince cảm xúc phức tạp. Sở dĩ ông biết đó là vì ở mật thất chi thứ có một cái vạc đã trộn thêm một ít hỏa diệu tinh vào khi ra ở riêng.
Gia tộc Malfoy và Snape Prince, không thể đắc tội bất kỳ ai, gia chủ chi thứ Prince đưa ra kết luận.
Khác với ông, Mina lại bị hoa mắt bởi phú quý, dù cô không biết giá trị của hỏa diệu tinh nhưng từ vẻ mặt của cha, cô biết đây tuyệt đối là đồ vô giá, mà đồ này lại như chỉ được đặt tùy ý trong gia tộc Malfoy. Mắt Mina chuyển chuyển, cô lại có thêm một lý do không phải sao?
Rất nhanh, Lucius đi ra, sau khi thương lượng với lão Prince, Snape nghe theo ý của họ không ra mặt, dù sao hiện tại Snape là gia chủ Prince, quyết định mà anh đưa ra đều sẽ được người ngoài coi là thái độ gia tộc Prince, mà tiếp xúc với hai cha con đến đây không rõ ý đồ là nguy hiểm.
“Xin chào, ngài Prince, a, và cả tiểu thư Prince.” Gậy rắn trong tay Lucius vung một cái, sau một tiếng vang, gia tinh xuất hiện, dâng trà theo lệnh.
Cha con Prince căn bản có hai phản ứng với hành động của Lucius – gia chủ chi thứ Prince hiểu được Lucius đang cảnh cáo, nơi này là gia tộc Malfoy, Snape Prince bây giờ còn có thân phận là một Malfoy, điều này cũng khiến lòng ông bồn chồn, nhưng nghĩ tới gia tộc Malfoy và gia tộc Prince đều cần có người thừa kế cũng bình thường trở lại; còn Mina, trong mắt cô càng thêm mê luyến, nghĩ đến mình có cơ hội sinh con cho Lucius, Mina đã cảm thấy người mình nóng lên, trong nháy mắt, lòng cô còn có một suy nghĩ – thắng Narcissa.
“Ngài Malfoy.” Vài chén trà qua đi, gia chủ chi thứ Prince trịnh trọng mở miệng, “Hôm nay tôi tới đây là muốn thương lượng một chuyện quan trọng với cậu Snape Prince.”
“Sev còn có việc, ông cứ nói với tôi.” Lucius không để ý lắm.
Nhưng phản ứng của y cũng trong dự đoán của gia chủ chi thứ Prince, “Tôi nghĩ đến sự kết hợp giữa ngài và cậu Snape Prince có thể khiến gia tộc Prince không có người thừa kế sau khi cậu ấy được Merlin gọi về, bởi vậy tôi muốn đưa con của Mina…” Gia chủ chi thứ Prince chưa nói xong đã bị giọng nói ngọt ngào của con gái mình cắt ngang, “A, Huynh Trưởng Malfoy,” Cô nói như mật, “Có lẽ một người thừa kế có huyết thống Prince sẽ khiến ngài càng hài lòng.”
Nếu như nói khi gia chủ chi thứ Prince nói đã khiến Lucius kinh ngạc thì câu nói tiếp theo của Mina lại khiến Lucius tức giận. Thật vất vả y mới có thể ăn người ta, ngày hôm sau đêm tân hôn lại đã có người không nhịn được tới cửa làm phiền.
Chúa tể Hắc ám đời trước còn chưa tính, dù sao sớm hay muộn cũng là người trong nhà, hơn nữa cha không có nhà, y cũng coi là một nửa trưởng bối, nhưng gia chủ chi thứ Prince và tiểu thư Prince này làm sao vậy?
Đừng tưởng rằngy không biết hàm ý của gia chủ chi thứ Prince, là một gia chủ trung lập bên ngoài trên thực tế lại trung thành Voldemort, chỉ trong mấy tháng Lucius đã gặp qua rất nhiều quý tộc âm mưu quỷ kế, nhưng người có chỉ số thông minh giống gia chủ chi thứ Prince này thì Lucius hoàn toàn chưa thấy bao giờ.
Còn Mina Prince, Lucius càng hết chỗ nói, không nói về việc cho tới bây giờ y không có ấn tượng gì với vị tiểu thư này, mà chỉ nhìn vào vẻ mặt khiếp sợ của cha cô sau khi cô ta nói xong đã biết đây hoàn toàn là ý của một mình cô ta rồi.
Một vị tiểu thư quý tộc, một người thừa kế dù là chi thứ cũng là một quý tộc, lại tự tiến cử mình sau khi bạn đời đối phương đã được công khai, nếu chuyện này truyền ra thì chỉ sợ chi thứ Prince chẳng còn thể diện gì. Tuy cuộc sống riêng tư của các quý tộc rất phức tạp nhưng cam chịu và tuyên dương lại khác hẳn nhau.
“Tôi nghĩ, chuyện giữa tôi và bạn đời còn không cần hai người ngoài quan tâm tới, nếu hai vị khách không được hoan nghênh không bị quỷ khổng lồ dẵm lên đầu thì họ nên biết người đối mặt với họ đã có bạn đời.” Snape xanh mặt đi ra, lần đầu tiên không che dấu khí thế sắc bến trên người mình. Trên thực tế, từ khi Mina bắt đầu nói chuyện Snape cũng không nhịn nổi nữa, tuy anh không biết sinh vật pháp thuật có thể sinh con nhưng là bậc thầy độc dược, anh vẫn biết tới độc dược sinh con. Nói cách khác, chỉ cần Lucius chịu ở mặt dưới thì người thừa kế hoàn toàn không là vấn đề gì. Snape đương nhiên sẽ không uống độc dược sinh con, đó cũng là nguyên nhân vì sao mà tới giờ Snape cũng không có cái gọi là không cam lòng khi bị Lucius áp chế, trong mắt Snape, sớm hay muộn Lucius cũng phải khuất phục, nói như vậy, anh không để ý y kiêu ngạo vài ngày đâu.
Vì thế mới nói, căn bản giáo sư rất gian xảo, chẳng qua Lucius rất may mắn mà thôi.
“Sev, tôi cũng không đồng ý với họ, em biết tôi mà.” Không để ý hai cha con Prince ở đây, Lucius lên tiếng giải thích, vì phúc lợi tân hôn của mình, Lucius cố gắng hết sức.
Bị bỏ qua một cách chói lọi như vậy đã chứng minh thái độ của Lucius và Snape với chuyện này, nhất là Snape, áp suất thoáng tản ra không thua với Lucius, mà Snape còn nhỏ hơn Lucius kìa!
“Cậu Prince,” Không thể không nói, gia chủ chi thứ Prince thật sự là một kẻ thông minh, khi cảm thấy không đúng thì ông đã lùi bước, ngược lại biểu hiện rất khiêm nhường, “Ngài kế thừa gia tộc Prince đã yêu cầu phải có một người thừa kế, mà gia tộc Prince chỉ có thể cho người có huyết mạch Prince kế thừa.” Ông còn đang khuyên bảo, cố gắng cuối cùng.
“Hừ! Nếu gia chủ “chi thứ” Prince tôn quý ngài có thể có chỉ số thông minh hơn Mandrake một chút thì nên biết, hiện tại gia chủ Prince là tôi, mà “chi thứ”, khi nào thì có tư cách để ý tới chuyện chủ nhà?” Snape ác ý nhấn mạnh hai từ “chi thứ”, vừa nãy lão Prince đã nói với họ, đối với chi thứ Prince mà nói thì cái giá bị chủ nhà vứt bỏ sẽ khó có thể tưởng tượng nổi, nhất là hiện tại gia chủ Prince anh đã thức tỉnh huyết thống Prince trong huyết quản. Đó cũng là lý do vì sao Snape lại có gan không che dấu trước mặt họ, Snape tin chắc họ sẽ không nói chuyện ngày hôm nay cho bất kỳ ai.
“Cậu Prince…” Dù nói với mình phải kiên nhẫn hơn nữa thì gia chủ chi thứ Prince vẫn lạnh mặt, dù hôm nay Snape ông nhìn thấy hoàn toàn không giống trước nhưng gia chủ chi thứ Prince cũng chỉ nghĩ là do Lucius, nghĩ tới chủ nhà Prince hiện tại chỉ có một cậu trai như vậy, hơn nữa 11 năm trước người này căn bản chỉ sống ở giới Muggle, người như vậy, chỉ cần không có gia chủ Malfoy thì nhất định sẽ đồng ý mình.
“Mày dựa vào cái gì? Chỉ là một máu lai đê tiện, chẳng lẽ mày còn vọng tưởng độc chiếm Huynh Trưởng Malfoy?” Không đợi gia chủ chi thứ Prince nói gì, Mina đã nổi bão, từ sau khi Snape đi vào Lucius đã đặt toàn bộ tâm tư lên người anh, Mina mẫn cảm chú ý chén trà của Snape cũng do Lucius tự mình rót. Tên máu lai đê tiện này, không phải chỉ may mắn thôi sao? Mina cô không thể kém nó, ngay cả ánh mắt cũng không cho, dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì!
“Huynh Trưởng Malfoy?” Snape nhếch môi, “Chỉ sợ mắt tiểu thư Prince chỉ dùng để xả giận, quả cầu trên cổ cô ta chẳng lẽ không thể nói cho cô ta biết rằng nơi này không có ai là “Huynh Trưởng Malfoy” hay sao? Hay là ký ức “chính xác” của tiểu thư Prince nói rằng tất cả mọi người ở đây đã nhớ lầm, để tôi nhắc nhở cô, tiểu thư Prince tôn quý, “Huynh Trưởng Malfoy” của cô đã tốt nghiệp từ lâu rồi!” Snape châm chọc khiến sắc mặt hai cha con Prince trở nên đỏ đỏ đen đen, rõ ràng, nếu cứ tiếp tục cũng chỉ tự rước lấy nhục.
“Mina, chúng ta đi.” Gia chủ chi thứ Prince hoàn toàn không giữ nổi phong độ của mình, hiển nhiên ông ta không có cái gọi là phong độ lễ nghi của các quý tộc dù xảy ra cái gì cũng phải duy trì, điều này cũng biểu hiện ông ta nông cạn.
“Tôi nghĩ, cái quả cầu chứa đủ thứ của gia chủ chi thứ Prince kia còn nhớ rõ hiệp nghị giữa chi thứ và chủ nhà, nhớ kỹ cái gì là ông không nên chạm vào!” Snape đứng lên, không hề thu lại áp suất của mình, áp suất luôn bị đè nén từ khi thức tỉnh huyết thống như được bùng nổ. Sắc mặt hai cha con Prince càng trắng, Mina hoảng sợ vì nhớ tới chuyện mình đã làm, gia chủ chi thứ Prince lại nhớ tới hiệp nghị họ đã ký với chủ nhà.
Lucius nhìn bóng dáng xám xịt của hai cha con Prince, vừa định mở miệng hỏi Sev nhà mình cái hiệp nghị kia là gì, thì cũng cảm thấy cơ thể bạn đời nhà mình căng thẳng, một giọng nói vang lên sau bọn họ, “Chậc chậc, tinh linh hắc ám? Cậu Malfoy, cậu thật sự rất may mắn.”