Quyển 2 - Chương 81: Tình thế ban đầu
“Luci, thế nào?” Snape đứng trong phòng khách gia tộc Prince, cho đám Dược bổ máu cuối cùng vào lọ, đây đã là tháng thứ ba.
“A, Sev thân mến của tôi.” Lucius dùng tay gõ gậy rắn, cũng không che dấu sự mỏi mệt trước mặt bạn đời mình, “Giờ còn tốt, hai bên chuẩn bị rất đầy đủ, trên cơ bản vẫn còn chú ý nhau.”
“Ngày hôm qua tôi đã mở trận truyền tống đưa ông ngoại đi rồi.” Snape nói tiếp, động tác trên tay không ngừng, sau khi chiến tranh bùng nổ, Snape lập tức đưa lão Prince vào trận truyền tống tới khu rừng tinh linh dù ông có phản đối. Tuy Snape rất tin vào mình và Lucius, nhưng cũng không loại trừ Chúa tể Hắc ám lại có “ý tưởng kỳ quái đột nhiên” nào đó.
Cái ngày nhìn thấy mọi chuyện ở Hogwarts Snape rất chấn động, kiếp trước có thể nói là anh tham gia toàn bộ hai lần chiến tranh, nhưng khi chiến tranh lần đầu tiên thì anh làm bậc thầy độc dược là chủ yếu, sau đó bị phái tới Hogwarts nơi an toàn duy nhất; cuộc chiến thứ hai lại chấp hành nhiệm vụ gián điệp, nói cách khác Snape cũng không có nhiều kinh nghiệm về tính sát thương quy mô lớn như Bella bọn họ.
Điều này cũng khiến Snape chắc chắn về bản thân Voldemort hơn là Chúa tể Hắc ám, nhưng đời này, Snape lại thật sự cảm nhận được khí chất kiêu hùng của Voldemort khi làm Chúa tể Hắc ám.
“Sev,” Thấy người yêu nhà mình đóng gói xong độc dược, Lucius trực tiếp kéo người vào trong ngực, “Mệt ch.ết tôi, em cũng không biết quả thực tên kia đã điên rồi, Bella bị phái đi “rửa sạch”, trong vòng một ngày chạy bốn nhà, nghe nói khi họ trở về giày dưới chân ướt sũng máu. Hơn nữa nghe nói họ còn đặc biệt thích tr.a tấn những người đó… Merlin ơi, bên kia lại còn ca ngợi vào trình độ tàn nhẫn này nữa.” Lucius dụi đầu vào vai bạn đời mình, cảm giác linh hồn mình chậm rãi được thả lỏng, giọng nói không thể tin được.
“Hừ, người nhà Black đều là kẻ điên.” Snape được Lucius ôm vào trong ngực, cũng tự nhiên hơn, vài năm nay hành động thích ôm anh của Lucius bắt đầu có ích lợi, cá nhân anh đã coi như không thấy một ít hành động thân mật bởi Lucius.
“Sev…” Lucius vùi đầu vào, giọng nói hơi rầu rĩ, “Dumbledore lại mời tôi tham dự hội nghị Hội Phượng Hoàng, đây đã là bức thư thứ năm từ khi chiến tranh bùng nổ, bên kia cũng sắp đến cực hạn, dù sao thì Chúa tể Hắc ám điên cuồng là điều không ai ngờ được.”
Bởi bạn đời nhà mình, Lucius đã sớm biết chiến tranh chắc chắn sẽ bùng nổ, nhưng y không ngờ tình trạng lại thảm thiết thế này. Ba tháng, chỉ ba tháng, phù thủy máu lai nước Anh ch.ết một phần tư, phù thủy Muggle thì gần như bị tàn sát sạch sẽ, thậm chí ngay cả thế gia Gryffindor máu trong cũng có vài gia chủ ngã xuống, trong đó nổi danh nhất chính là vợ chồng Potter.
Một mặt, gia tộc Potter đúng là quý tộc máu trong, thế gia Gryffindor; mặt khác, là một quý tộc máu trong, thê tử gia chủ đầu tiên của gia tộc Potter đến từ gia tộc Black “vĩnh viễn thuần túy”, người thừa kế tiếp theo lại lựa chọn một vị hôn thê thật sự là phù thủy Muggle cũng là một trong những nguyên nhân khiến gia tộc Potter tương đối nổi danh tại giới phù thủy.
Đáng tiếc, hai điều này dù cái nào cũng dẵm lên thần kinh Voldemort, vào tháng thứ nhất chiến tranh bùng nổ, làn sóng đầu tiên của các Tử thần Thực tử phe Voldemort đã quét sạch một đám thế lực quý tộc thế gia Gryffindor bên Hội Phượng Hoàng.
Voldemort biết rõ thế lực của mình phần lớn là quý tộc, việc ép một gia đình quý tộc máu trong đến tuyệt cảnh có thể làm cá ch.ết lưới rách rốt cuộc đáng sợ đến thế nào. Vì thế ngay khi bắt đầu, mọi người còn chưa kịp phản ứng thì hắn đã giải quyết phần khó khăn nhất. Thậm chí nguyên nhân cũng có – một Gryffindor sát hại một tiểu thư quý tộc Slytherin, đây chẳng qua là Slytherin đang trả thù thôi.
Biện pháp Dumbledore xử lý trên lễ đường nói thật không khiến tất cả mọi người đều vừa lòng, nhưng không còn cách nào khác, chiến tranh đã bắt đầu, đối mặt với thế tới rào rạt của Voldemort tất cả mọi người phải dựa vào Dumbledore, vì lão phù thủy râu bạc kia kiên định nói cho họ biết: họ sẽ thắng.
“Anh quyết định đi sao?” Tay Snape nâng lên, do dự vẫn đặt sau lưng Lucius, bạn đời của anh thật vất vả.
Là thế lực trung lập ngay từ đầu chiến tranh Lucius đã gặp áp lực cực lớn, dưới cường quyền thì không có công lý đã được giới phù thủy phát huy rất nhanh, dù Lucius đã sớm “ăn ý” với hai bên trắng đen cũng chỉ có thể duy trì thế lực trung lập hiện có không bị lan tới, cứ lui lại rồi tập trung đã trở thành việc trong nhật trình.
“Tôi không thể không đi,” Cảm giác Snape đang an ủi, Lucius thỏa mãn ôm chặt hơn, “Mấy tháng này Hội Phượng Hoàng bên kia tổn thất quá nặng, nhưng Voldemort lại như thế chẻ tre, tố chất chỉnh thể giữa Tử thần Thực tử và Hội Phượng Hoàng cách xa nhau, mà Dumbledore bên kia còn phải gánh vác Hogwarts…”
Lucius nói Snape cũng hiểu, Dumbledore bị Voldemort đánh trở tay không kịp, rồi lại bị kế hoạch nhổ các quý tộc có tác dụng nhất với mình, thanh danh phù thủy trắng khiến cụ không thể từ bỏ bảo vệ Hogwarts, điều này cũng hạn chế phạm vi hành động của cụ đi nhiều. Hiện tại quân cờ trên tay cụ đã không còn nhiều lắm, nên cụ mới phải ra tay với thế trung lập trước. Từ lúc quyết định làm trung lập, Snape và Lucius đã hiểu, cái gọi là thế lực trung lập trong mắt hai bên trắng đem cũng chỉ tạm thời là một cái ao nhỏ, sớm muộn gì cũng phải trở thành dự bị cho lực lượng của mình.
“Nói thật, nếu không biết vị kia phân tách linh hồn thì dựa vào tình thế của họ bây giờ, tôi còn phải cho rằng hai tháng nữa giới phù thủy sẽ bị Voldemort thống trị.” Lucius nói tiếp. Y nói rất đúng, gặp Orion vài lần ở nơi Voldemort, mắt gia chủ Black gần như đã nâng lên tận trời, trong ngôn ngữ ngập tràn khinh thường bởi Lucius không được đánh giá. Lucius cũng biết, chia cắt thế gia Gryffindor thì không ít quý tộc Slytherin sẽ có được tài nguyên khổng lồ, mà tài nguyên này khiến họ có thể phát triển qua vài chục năm nữa.
“Phải cẩn thận, Luci,” Snape chậm rãi nói, nhớ tới lần trước mình nhìn thấy Voldemort ở Hogwarts, “Hiện tại Chúa tể Hắc ám không còn giống như kẻ tôi đã cho anh nhìn, không chỉ có bề ngoài, dù phân tách linh hồn năm lần nhưng hiện tại hắn vẫn có lý trí.”
Nói đến vấn đề này, Lucius đứng thẳng người, vẻ mặt cũng nghiêm túc, “Em xác định cái lần trước em thấy là Trường Sinh Linh Giá?”
Snape đầu tiên là trầm ngâm một chút rồi cẩn thận trả lời, “Tôi cũng không tận mắt thấy vương miện Ravenclaw, sau chiến sự tích của Potter tại Hogwarts được đề cập vô số lần, trong đó Neville dùng thanh kiếm Gryffindor giết Nagini, Potter hủy vương miện Ravenclaw được mọi người biết đến. Vương miện Ravenclaw được đặt ở Phòng Cần Thiết, tầng tám.”
“Vậy sao em có thể xác định?” Lucius hỏi.
“Giống con bé Weasley trong trí nhớ của tôi, Gryffindor kia thường xuyên mất đi ký ức, hơn nữa phản ứng sau khi uống Chân Dược của cô ta rất kỳ lạ, trước sau hoàn toàn không thống nhất, dường như… câu trả lời phía sau không phải là của cô ta.” Snape nói ra ý kiến của mình.
“Vậy em cảm thấy, Chúa tể Hắc ám biết sao?” Vấn đề này mới quan trọng, nếu Chúa tể Hắc ám biết Trường Sinh Linh Giá có thể cắn nuốt sinh mệnh của người khác rồi cuối cùng khống chế cơ thể thì hắn nhất định sẽ cảm thấy được chỗ thiếu hụt của Trường Sinh Linh Giá, mà một khi Chúa tể Hắc ám không phân tách linh hồn nữa thì ưu thế duy nhất của họ sẽ mất đi.
“Chúa tể Hắc ám sẽ không biết rõ ràng như vậy,” Snape tỉ mỉ nghiên cứu ký ức ngày đó, “Dường như hắn phát hiện Trường Sinh Linh Giá có ảnh hưởng với người cầm nó, nhưng hắn không biết nhiều hơn, nếu đã biết thì hắn sẽ không để cho Gryffindor kia cầm nó đi. Hơn nữa Gellert đã nói, một khi linh hồn bị phân tách thì sẽ giống như bị nguyền rủa, không thể ngừng lại.”
Lucius sờ cằm, trong khoảng thời gian này căng thẳng và bận rộn càng khiến đường cong gương mặt y trở nên góc cạnh, “Vậy chúng ta cứ làm theo kế hoạch chúng ta vạch ra?”
“Đúng, nhưng Luci à, anh càng phải cẩn thận, trong kế hoạch vốn có thì Chúa tể Hắc ám để vương miện Ravenclaw ở Hogwarts, nhưng phần này đã thay đổi, ai cũng không biết vị trí khác có thay đổi hay không…”
“Mà hiện tại chúng ta không có thời gian cũng không thể đi xác nhận.” Lucius nói tiếp.
“Vì vậy chúng ta…” “Chủ nhân, ngài Black tới chơi.” Lời của Snape bị Valar cắt ngang.
Black? Orion? Snape và Lucius liếc nhau, Lucius xoay người trực tiếp đi vào mật thất Prince, là bạn đời của Snape, y có quyền mở ra.
“Ngài Prince.” Orion kiêu căng đứng trong phòng khách gia tộc Prince, gia tộc máu trong thì sao? Gia chủ thì thế nào? Qua một thời gian nữa đều sẽ tôn sùng người nhà Black. “Lord muốn gặp cậu.”
“Nếu cái não nhồi đầy cỏ lác của gia chủ Black tôn quý còn có một ít chỉ số thông minh thì ông ta nên biết, hiện tại ông ta đang đứng trong phòng khách Prince.” Snape mặt lạnh, trước mặt Orion anh không hề che dấu khí thế xà vương của mình, có lẽ Chúa tể Hắc ám sẽ nhận ra điều khác lạ của anh, nhưng Orion, hừ, ông ta chỉ biết cho rằng anh lạnh lùng và tự đại.
“Mày…” “Cái đồ máu lai ti tiện” bị Orion nuốt vào, bắt đầu chiến tranh, là người có địa vị cao nhất bên người Chúa tể Hắc ám, khi nào thì Orion bị người ta không nể mặt thế này. “Lord bảo hai giờ chiều mai cậu tới biệt thự Voldemort gặp ngài.” Orion quyết định hoàn thành nhiệm vụ rồi lập tức rời đi, gần đây gia tộc Black có thêm không ít tiền thu.
“Tôi sẽ đến đúng giờ, hiện tại, Valar,” Gia tinh xuất hiện, “Tiễn khách.” Snape không khách sáo, ở bên ngoài thì dù là gia tộc Prince hay gia tộc Malfoy, Orion cũng không dám động vào anh.
“Hừ.” Orion oán hận liếc Snape một cái rồi rời khỏi, ông ta còn phải làm chuyện khác mà lord đã sắp xếp.
“Sev?” Lucius đi ra khỏi mật thất, vừa lúc gặp bạn đời mình đang cau mày, “Nếu cảm thấy khó xử thì đừng đi, để tôi nghĩ cách.” Veela viễn cổ luôn bảo vệ bạn đời trước tiên.
“Không phải,” Snape nhìn Lucius suy nghĩ, “Trên người Orion có mùi của một linh hồn khác.”