Chương 10
Bỗng nhiên cuồng phong nổi lên cuồn cuộn, một thân ảnh từ trên không trung đáp xuống võ đài, tiên y thanh lãnh vương vấn mùi đàn hương nhè nhẹ, khuân mặt trái xoan trắng nõn đủ góc cạnh tinh tế, đôi mắt phượng hẹp dài lại sắc sảo thanh lệ, hàng mi dài cong cong, bạc thần ( môi mỏng) nhàn nhạt nhưng quyến rũ kì lạ, tóc đen xoã tung tùy ý nhảy múa theo cơn gió. Thân hình nam nhân cao lớn khỏe khoắn như có hàng loạt ánh sáng êm dịu bao bọc mang theo một phần cao ngạo khí chất, không giống loại cao ngạo như đế vương nhìn đời bằng nửa con mắt khiến người ta chán ghét như Ngụy Quân Tư, loại cao ngạo của nam nhân này ăn sâu vào cốt tủy khiến người ta tình nguyện cúi đầu nể phục.
Lăng Vũ nhìn y mới chợt nhận ra bản thân đã quên mất một việc rất quan trọng... KỊCH TÌNH a?!
Đoạn này trong nguyên tác chính là do vị sư muội có tình cảm với Lục Triền kia không can tâm nhìn người mình yêu bị nữ tử khác tính kế mà thân bại danh liệt nên khi nhìn thấy Nhược Y Tuyết giả nam trang liền không lưu tình xuất chiêu đánh thương Nhược Y Tuyết, nhưng tác giả não tàn kia làm sao để Mary Sue của ngài chịu khổ được!
Tiểu sư muội kia vừa đánh một chưởng vào ngực Nhược Y Tuyết, nữ chính của chúng ta lập tức bay lên không trung lúc này đây sẽ luôn có một việc phi lý không khoa học mà bất kỳ các phim kiếm hiệp cẩu huyết nào cũng xuất hiện chính là không có tác dụng của nội lực, không có tác dụng của ngoại lực phi tiêu hay ám khí nhưng dây buộc tóc cột hai lớp vải gắn ngọc quan chắc chắn của nữ chính bỗng nhiên tuột ra, tóc dài của nữ chính hoa lệ bay theo cơn gió, sau đó sẽ có người thốt lên: “ Thì ra hắn là con gái “ (-_-)
Ngay lúc nữ chính còn bay mãi trên không trung không chịu đáp xuống bầu trời bỗng nhiên biến đổi, đại Boss xuất hiện anh hùng cứu mỹ nhân, vừa xuất hiện đã ôm chọn mỹ nhân vào lòng, hai người bốn mắt nhìn nhau 360 độ slow motion* cộng hoa bay phấp phới lập tức tạo nên hiệu ứng hình ảnh mù cmn mắt chó của bọn F.A, gì đây? Muốn ngược cẩu à? (* nếu bạn nào xem phim ấn độ hay tiêu biểu là cô dâu 8 tuổi thì chắc cũng qúa quen với cái vụ có người nói một câu thì lập tức máy quay sẽ lập tức lia lịa quay lại toàn bộ từng biểu cảm của từng người trong nhà và giúp thời lượng của phim dài hơn rất rất nhiều, cái hiệu ứng này rất dễ gây ức chế)
Lăng Vũ hết nhìn y lại nhìn Nhược Y Tuyết đang chật vật dưới chân mình chẳng kiêng nể đạp thêm lên mặt nàng vài cái thầm nghĩ xuyên qua không mang theo hệ thống thật tốt! Kịch tình dù phá nát đến mức nào cũng không bị trừ điểm hay trừng phạt gì đó
- Tiểu Vũ, tiểu Vũ! Chân có đau không?
Nhược Y Tuyết nghe được câu này trực tiếp hộc máu, tại sao lại có loại người trái ngược đi hỏi thăm kẻ gây án như vậy!
- Ân, không đau!_ Lăng Vũ xoa đầu Cảnh Hoài, tay chỉ vào nam nhân vừa xuất hiện kia: - Nhớ hắn không?
- Ai cơ?_ Ngơ ngác
- Lãnh Vô Hàn!!_ Bất chợt tứ trưởng lão thốt lên, mùi vị hận nghiến răng nghiến lợi
Sắc mặt của các vị trưởng lão càng không tốt, tức giận vặn vẹo nhưng vẫn không che giấu được sự nể sợ. Tu Vân chân nhân vô cùng bình tĩnh nhưng tay nắm chặt thành quyền như đang kiềm chế cái gì đó
- Lãnh Vô Hàn... là đại boss!_ Cảnh Hoài mất một lúc mới nhớ ra vui vẻ thốt lên
- Nói đúng hơn y là nam chính!
Lăng Vũ cười bất đắc dĩ, nếu nói Lãnh Vô Hàn là đại boss không bằng nói y là nam chính “chính chủ” của cuốn tiểu thuyết này!
Nhược Y Tuyết Mary Sue ở tu chân giới lộng hành được mấy kẻ máu mặt nào không lăn giường cùng nàng ta? Cung chủ Viên Thiên Cung, đệ tử Thanh Sơn Môn, Sư huynh Huyền Nhai tông, Hoàng đế, Vương gia, thần y, trích tiên..v..v..
Một cuốn NP não hỏng như thế nhưng từ trên trời xuất hiện một đại nam nhân gọi là Ma Quân của minh giới, dung mạo gia thế năng lực đều chưa bàn tới, chỉ riêng việc y không bị nữ chính dụ dỗ lăn giường đã khiến Lăng Vũ lập tức khắc ghi tạc tượng câu văn tả về y ở trong lòng, tên y cũng được đóng khung vuông vắn một chỗ!
Lãnh Vô Hàn là một nhân vật bí ẩn nhất cũng được yêu thích nhất trong « Nữ chủ! Lại dẫn về một người! » bởi ngoài dung mạo tuyệt sắc cùng với chức vụ Ma Quân thống lĩnh Minh giới ra thì thông tin còn lại về y cái gì cũng không có!
Lãnh Vô Hàn chỉ xuất hiện chính thức vỏn vẹn vài chương nhưng y lại là kẻ duy nhất mà nữ chính Nhược Y Tuyết theo đuổi cả đời! Nhược Y Tuyết phong lưu đa tình Lãnh Vô Hàn lại vô tình với nàng! Có lẽ y thật đã động tâm với nàng nhưng để một kẻ vô tình động tâm đã khó, nàng lại không biết qúy trọng!
Tình yêu trong mắt những người như Lãnh Vô Hàn là một thứ rất thiêng liêng nhưng Nhược Y Tuyết lại coi thứ thiêng liêng đó như đồ ăn san sẻ khắp nơi, vậy nên Lãnh Vô Hàn từ bỏ nàng!
Nàng trong mắt y chỉ như một đóa hoa đẹp khiến y tạm dừng bước chứ chưa thật sự dừng lại! Y không ngu ngốc mù quáng như những kẻ bên cạch nàng!
Người này qủa thật là đại thần nam chính!
Lăng Vũ không hề keo kiệt trong lòng thầm tán dương người kia
- Lãnh Vô Hàn tên ma đầu nhà ngươi đến đây tự chui đầu vào rọ!_ Vị chân nhân của Huyền Nhai tông đập bàn đứng dậy
- Ta chỉ muốn tới xem xem trò cười bày ra của đám tu chân các ngươi mà thôi!_ vẻ mặt Lãnh Vô Hàn rất nhàn nhã cũng rất lạnh lùng nhưng ánh mắt dường như quét qua chỗ Lăng Vũ lại mang ý cười nhàn nhạt
Lăng Vũ nhìn Nhược Y Tuyết dù mặt bị đánh sưng thành đầu heo nhưng vẫn gắng gượng ngắm trai đẹp thầm than nghị lực của Mary Sue qủa nhiên rất phi thường! Trong nguyên tác thì đáng lẽ hiện tại nữ chính này phải yếu ớt như chim nhỏ nép vào lòng Lãnh Vô Hàn, còn lời thoại trên kia phải là “ ta muốn mang nàng đi “ mới phải! Nhưng hiện tại cái gì cũng đảo lộn cả rồi! Người đánh nữ chính đổi thành hắn nên cũng sẽ không có màn bị đánh bay hoa lệ để đại boss anh hùng cứu mỹ nhân nữa! Ấn tượng đầu tiên vô cùng quan trọng, nếu như vậy thì Lãnh Vô Hàn nhìn thấy nữ nhân thảm bại này cũng sẽ không thích nàng!
Kịch tình cái gì?! Đều mang cho chó ăn hết đi!!!