Chương 4: Toàn trường áp chế
Tống Trường Ca nhìn Tần Đình trước mắt, trong lòng thầm nghĩ: “Giả thần giả quỷ! Nhưng cũng mấy phần kinh hãi, loại cảnh tượng vừa rồi kia ngay cả gã nhìn đều có mấy phần choáng váng đầu hoa mắt. Có điều nghĩ đến mình đã bước vào Thần Thông Cảnh, lại an tâm hơn.
Tần Đình à Tần Đình, coi như đạo pháp của ngươi kỳ diệu đi nữa, ở dưới thần thông của ta cũng phải nuốt hận tại chỗ!
Tống Trường Ca đầu tiên là cười ha ha một tiếng, nói: "Tần sư đệ, ngày đó đánh một trận làm ngu huynh mở rộng tầm mắt, ta cũng bế quan tìm kiếm đột phá. Lần bế quan này ngu huynh ta cũng có lợi, nên không kịp đợi muốn tới trao đổi đạo pháp Tần sư đệ.
Tần Đình mỉm cười nói: "Như thế tốt lắm, nói thật ta còn lo lắng lần trước xuất thủ quá nặng, làm hỏng đạo tâm của sư huynh ngươi. Bây giờ nhìn lại sư huynh ngươi vẫn thần dũng như vậy, không biết không sợ, sư đệ ta an tâm.
Sắc mặt Tống Trường Ca âm trầm xuống, cười lạnh nói: "Sư đệ vẫn nhanh mồm nhanh miệng như vậy, chẳng qua lần đấu pháp này cũng không phải nói trên miệng là được."
Tần Đình lãnh đạm nhìn Tống Trường Ca một cái, nói: "Xem ra lần trước ta giáo huấn sư huynh còn chưa đủ, vừa vặn gần đây ta cũng có chút thu hoạch, vậy làm phiền sư huynh giúp sư đệ luyện chiêu.
Tống Trường Ca nghe, trong lòng thầm hận, cười lạnh một tiếng. Mi tâm hiện ra chín đạo thần luân, chín đạo thần luân đều là kim quang lập lòe, trong mỗi đạo thần luân cũng hàm chứa một loại đạo pháp mạnh mẽ vô cùng, một vòng Viêm Nhật hiện lên ở sau lưng Tống Trường Ca, sáng rực sinh uy, chính là tế khởi Đại Nhật Luân Hồi Thánh Điển.
Mọi người dưới đài kêu lên: "Chín đạo thần luân! Tống sư huynh quả thật tu đến Thần Luân Cảnh đại viên mãn, có điều không biết có thật đã bước chân vào Thần Thông Cảnh như lời đồn hay không!"
Tống Trường Ca cười lạnh nói: "Ta khuyên Tần sư đệ vẫn nên nhận thua đi, trên Luận Kiếm Thai sinh tử bất luận, nếu sư huynh ta vô tình làm sư đệ tổn thương đạo cơ, vậy Huyền Thiên tông cũng mất đi một nhân vật thiên kiêu.
Lời nói này ác độc vô cùng, nếu Tần Đình nhận thua ngay trước mọi người, chỉ sợ cả đời Tần Đình đều sẽ có tâm ma, cuộc đời này khó lên cấp một bước, nếu không nhận thua, vậy Tống Trường Ca hạ nặng tay, người ngoài cũng không nói được cái gì, dẫu sao Tống Trường Ca hắn cũng đã nhắc nhở qua!
Tần Đình mỉm cười nói: "Không nhọc sư huynh quan tâm, sư huynh vẫn nên phóng ngựa đến đây đi."
Tống Trường Ca cũng đang chờ những lời này, vừa dứt lời, gã gào to một tiếng, tóc đen bay lượn. Hai mắt ẩn chứa thần quang, chín đạo thần luân đạo pháp gào thét ra, mạnh mẽ vô cùng. Mỗi đạo pháp cũng cương khí hóa hành, giống như từng đạo viêm lưu, trấn áp thiên địa. Gã tu hành Đại Nhật Luân Hồi Thánh Điển từ nhỏ, trong đạo pháp đều ẩn chứa chân khí Thái Dương, vừa vặn hôm nay là ngày chí dương. Một thế này thật làm thiên địa chấn động, như là tận thế!
Loại nhân vật này, không hổ là đệ tử chân truyền của Huyền Thiên tông được chọn ra từ hàng vạn đệ tử, vô luận là thực lực hay tu vi đều vượt xa cường giả cùng cảnh giới!
"Tống Trường Ca không hổ là hoc trò đắc ý của Cực Nhật Phong Ly chân nhân, chiêu Đại Nhật Viêm Lưu Ấn này đã tu luyện là lô hỏa thuần thanh, quả thật là Trường giang sóng sau đè sóng trước a!" Một vị trưởng lão sáng mắt lên, khen ngợi.
Chung quanh, đám đệ tử rối rít gật đầu, nói: "Đại Nhật Viêm Lưu Ấn của Tống sư huynh đúng là có khí thế, có phong thái của nhân vật phong vân trong Huyền Thiên tông ta nên có!"
Phong Thiên Hàn mỉm cười nhìn Tống Trường Ca đánh ra đạo pháp này, chờ Tần Đình bị đánh lật trên đất, bị làm nhục. Trước giờ gã không ưa Tần sư đệ này, nhớ năm đó Phong Thiên Hàn gã vì trở thành đệ tử chân truyền mà chịu hết khổ nạn, một đường quá quan trảm tướng. Mà Tần Đình chỉ bởi vì người mang thần thể, hơn nữa là con cháu của Tần Đế mà trực tiếp có danh phận đệ tử chân truyền. Khiến gã hết sức ghen tỵ. Lần này Tần Đình sắp chịu nhục, Phong Thiên Hàn cực kì vui vẻ.
"Lạc sư huynh, xem ra sư đệ phải thu nhận Ngũ Thải Lưu Ly Hoa của người." Phong Thiên Hàn nghiêng đầu nhìn Lạc Viễn mỉm cười nói.
Lạc Viễn nhìn Luận Kiếm Thai, mỉm cười nói: "Thắng bại chưa phân, sư đệ không khỏi quá nóng lòng."
Phong Thiên Hàn cười lạnh một tiếng, không nói nữa.
Tần Đình đứng bất động, đợi đến khi chín đạo viêm lưu của Tống Trường Ca kia vọt tới trước mặt mình, lúc này mới đưa một ngón tay ra, nhẹ nhàng điểm một cái.
Rào rào!
Chín đạo viêm lưu trong nháy mắt tan vỡ, rối rít hóa thành tro bụi phiêu tán trên không trung. Tống Trường Ca chấn động thân thể, trong mắt lộ ra vẻ khó tin. Toàn thân đột nhiên như bị đòn nghiêm trọng, lui về phía sau mấy chục bước mới hóa giải hết kình lực.
Nụ cười trên mặt Phong Thiên Hàn còn chưa biến mất, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.
Tống Trường Ca vừa giận vừa sợ, còn không chờ hắn có phản ứng gì, Tần Đình động một cái, một chưởng xa xa đanh xuống. Một chưởng này trùng trùng điệp điệp, có thế lãng nguyệt lạc nhật. Chỉ tay hóa thành mỗi loại đạo pháp. Giống như phù văn đại lộ, ầm ầm phủ xuống.
Tống Trường Ca nổi giận gầm lên một tiếng, hết sức vận chuyển công pháp, cả người tựa như một tôn Thần mặt trời. Hai tay gã kết ấn, một đạo kiếm khí hỏa hồng sắc phóng lên cao, hóa thành một tòa kiếm cung. Bên trong có mười bóng người đang vận chuyển kiếm trận, nhất thời kiếm khí đầy trời chen chúc cuốn tới, cắt phá hư không, giống như rồng lửa vậy, biến hóa khó lường.
Nhưng Kiếm Cung đại trận gặp phải cự chưởng linh khí, trong nháy mắt bị đánh bại, hóa thành hư không!
Trong chớp mắt, song phương đã đánh hơn mười chiêu. Chẳng qua là so sanh với tư thái chật vật của Tống Trường Ca liên tục lui về phía sau, Tần Đình càng lộ ra thành thạo, ung dung thích ý.
Mọi người dưới đài đều trợn mắt lĩu lưỡi. Từ đầu Tống Trường Ca còn có tư thai vô địch, đến bây giờ lại hiện ra dấu hiệu bại lui, hơn nữa còn chỉ trong thời gian rất ngắn mà thôi.
Một ít trưởng lão thân cận Tần gia lộ vẻ vui lòng: "Không hổ là nhi tử của Tần Đế, uy thế như vậy, giống như thiếu niên chí tôn!"
Trên đài, Tống Trường Ca bị đanh đến áo quần rối loạn, tóc tai bù xù dùng giọng căm hận nói: "Tần sư đệ, ngươi quả nhiên lợi hại, có điều đến đây cũng chấm dứt!" Dứt lời, trong mi tâm hiện lên một tòa thần phủ, trong thần phủ lại xuất hiện một đạo thần thông. Cảnh tượng kinh đào hải lãng giống như ngày tận thế. Mà mái tóc của Tống Trường Ca cũng tung bay, trong mắt giống như chất chứa ngọn lửa vậy, hóa thân viễn cổ Ma thần!
Đạo thần thông này hóa thành một tòa pháp kiếm, mạnh mẽ vô cùng, xa không phải là thứ đạo pháp trước đó của Tống Trường Ca có thể so sánh. Cự chưởng của Tần Đình bị phá vỡ trong nháy mắt, hóa thành linh khí, biến mất trên không trung.
"Thần thông! Là thần thông! Tống Trường Ca quả thật bước vào Thần Thông Cảnh! Trời ạ! Cường giả Thần Thông Cảnh không tới bốn mươi tuổi !" Mọi người dưới đài điên cuồng!
Tuy nói có tin đồn Tống Trường Ca đã bước vào Thần Thông Cảnh, nhưng tin đồn dù sao cũng là tin đồn. Hôm nay tận mắt nhìn thấy, mới thật sự bị rung động một phe. Cường giả Thần Thông Cảnh không tới bốn mươi tuổi, đám nhân vật này thật là tuyệt đỉnh thiên tài mấy trăm năm khó gặp! Có không biết bao nhiêu người bị kẹp ở Thần Luân không thể bước ra. Tu sĩ một hai trăm tuổi còn ở Thần Luân Cảnh như cá diếc sang sông, nhiều vô số kể!