꧁༺༒ Chương 20 ༒༻꧂: Đến Thiên Long Học Viện
Sau lần tập kích đêm hôm đó thì đi đường thuận lợi hơn nhiều, trên đường đi bọn họ cũng không gặp phải tập kích thêm lần nào nữa, có lẽ đối thủ cảm thấy bọn họ không có khả năng vượt qua nhóm cao thủ đi theo sau nhóm người Xuân Đức nên đành phải bỏ qua.
Nửa tháng sau mọi người đến được Thiên Long thành, Thiên Long Thành rộng lớn mênh mông những kiến trúc điện đài lầu các màu đỏ tươi san sát nhau càng lên cao càng thể hiện vẻ tinh xảo hoa văn họa tiết rồng bay phượng múa được dùng rất nhiều nhưng lại không khiến cho người xem có cảm giác nhàm chán mà ngược lại thấy được vẻ thiên biến vạn hóa như của những con rồng uy vũ uốn lượn trong mây.chúng luôn biến đổi muôn hình vạn trạng không kiểu nào giống kiểu nào càng biến hóa càng thêm vẻ huyền ảo.
Về phần Thiên Long Viện bao gồm 4 ngọn núi cao chót vót nằm ở trung tâm Thiên Long thành, trên núi mây mù lượn lờ nếu đứng từ xa quan sát cũng sẽ không thấy được cảnh sắc trên đó là cái dạng gì, muốn quan sát chỉ có thể tự thân đi lên trải nghiệm.
Thời gian này Thiên Long Viện lại tiến hành chiêu sinh nên trong Thiên Long Thành người nhiều hơn gấp mấy lần, người nhiều hơn cũng phức tạp hơn, thêm vào đó người tới đều kẻ tu luyện hơi một chút chính là dùng nắm đấm để giải quyết mâu thuẫn, nên đi trên đường thi thoảng lại thấy đánh nhau.
Đoàn người Xuân Đức tiến vào trong thành cũng không gặp cản trở gì cả, lúc vào thành thì Xuân Đức đeo mặt nạ lên, mọi người cũng nhìn hắn một cái rồi cũng thôi, đại khái mọi người nghĩ hắn thích đặc biệt.
Nhớ đến ngày lúc còn trẻ có đọc tiểu thuyết, Xuân Đức lúc này vừa đi vừa ngó xem trên đường có tên con ông cháu cha nào làm càn, trắng trợn cướp đoạt dân nữ không nhưng mà khiến hắn thất vọng rồi , mấy cái nhân vật quần là áo lượt, ăn không nằm chờ ch.ết hay việc ác nào không làm ấy hình như chỉ có trong truyền thuyết mà thôi.
Đi tới cửa lớn của Thiên Long Viện thì Xuân Đức nhìn thấy đang có rất nhiều người tới đây báo danh, người nhiều tới mức chen chặt cứng cả cửa vào. Cửa chính không đi được nhóm người Xuân Đức đành phải đi bằng cửa phụ,mặc dù đây cũng là lần đầu tới Thiên Long Viện, Xuân Đức cũng không phải là học viên chính thức đáng lý là không được đi vào bên trong, có điều Xuân Đức nhờ vào mối quan hệ bên trong gia tộc nên được đặc cách vào học luôn mà không cần thông qua bất kỳ khảo hạch gì cả, liền trở thành tân đệ tử của Thiên Long Viện.
Nhìn thấy tình cảnh bên ngoài thì Lam Vũ bắt đầu hướng hắn nói rất nhiều thứ. Nào là sát hạch rất khắt khe , rồi là học viên mới vào cần phải làm gì, học viện phân chia thế nào, ai là người có danh tiếng nhất học viện, rồi mà cái gì học viên phong vân, mỹ nữ đứng đầu.... Tỷ hắn càng nói càng hăng,súng bắn có khi còn không nhanh bằng, hắn nghe một lúc mà đầu óc choáng váng.
Đi vào bên trong học viện thì nhóm người Xuân Đức liền tách ra, dù sao trong học viện nơi ở lại của học viên được phân chia theo khu vực lớp học. Có điều con nhà quyền quý thì có được nơi ở riêng.
Do hắn cũng không muốn ở chung với người nào nên nhờ Lam Vũ đăng ký cho một nơi ở riêng. Mối quan hệ của Lam Vũ bên trong học viện rất nhiều nên đăng ký làm nơi ở riêng cũng không phải cái gì khó khăn. Không qua bao lâu thì Lam Vũ liền đã giúp hắn đăng ký xong.
Sau khi giúp hắn đăng ký xong nơi ở thì Lam Vũ đưa hắn tới nơi kia, dặn dò một hồi sau đó liền rời đi. Nghe nói là cùng với bạn khuê mật hẹn trước hôm nay ra ngoài đi làm nhiệm vụ gì đó, tỷ hắn nói cũng không rõ ràng nên hắn cũng không biết. Có điều hắn cũng không có quan tâm nhiều.
Vào bên trong phòng của mình, quan sát một chút cảm thấy nơi này rất tốt, mọi thứ đều đầy đủ cả. Hôm nay cũng đã muộn hắn cũng chưa vội đi gặp người mà ông hắn nói. Hắn lúc này cùng Vũ Y đi tu luyện một chút sau đó đi ngủ.Do thân thể của Dực Đức căn cơ tu luyện đã bị hủy nên hắn tu luyện cũng không giống người khác là thổ nạp thiên địa linh khí, mà chỉ là tu luyện các loại bí kỹ mà thôi, về phần hắn muốn tấn cấp chỉ việc giết chóc hấp thụ “sinh nguyên” cùng “sinh hồn” để lớn mạnh bản thân là được.
---o0o---
Sau một đêm an bình sáng ngày hôm sau Xuân Đức dậy sớm làm chút vệ sinh cá nhân, sau đó đi nấu một chút gì đó cho cả hai huynh muội cùng ăn sáng với nhau. Sau khi ăn xong thì hắn liền đi gặp người mà ông hắn nói nhất định phải gặp.
Người mà ông hắn muốn hắn đi tìm là lão viện trưởng của Thiên Long Viện. Do không biết đường đi tới nơi ở của lão viện trưởng nên hắn phải hỏi đường, có điều lão viện trưởng là thần long thấy đầu không thấy đuôi người biết hắn ở đâu cũng không nhiều.
May mắn có Lăng Vân tên kia biết đường, bằng không Xuân Đức muốn tìm đến được nơi ở lại của lão viện trưởng còn không biết tới khi nào.
Nơi ở của lão viện trưởng nằm ở đỉnh của ngọn núi chính giữa, đường đi lên đỉnh ngọn núi kia là một bậc thang dài thật dài, cũng không rõ là bao nhiêu bậc. Thở dài Xuân Đức cảm thấy thực sự bất đắc dĩ, hắn lúc lúc này phải mang Vũ Y leo lên những bậc thang kia.
Sau một lúc thì hắn cũng đi hết những bậc thang đi lên trên đỉnh núi, có điều lúc lên trên này thì hắn ngạc nhiên phát hiện ở trên này cũng không phải kiểu cường giả ẩn danh sống trong nhà tranh nhà trúc mà là cả một cái cung điện to lớn nguy nga tráng lệ.
Ngay khi hắn vừa tiến lên trên này thì đột nhiên cảm nhận được nguy hiểm từ bên cạnh, mặc dù chưa biết nguy hiểm kia đến cùng là cái gì nhưng theo một bản năng hắn lách người sau đó tung ra hai chưởng về vị trí hắn phát giác được nguy hiểm.
“Ầm ầm.”
Hai tiếng nổ mạnh vang lên. Xuân Đức cảm nhận được nguy hiểm đã được giải trừ thì lúc này mới nhìn lại, lúc hắn nhìn lại thì phát giác thứ mình vừa đánh ch.ết chính là một con đại xà. Nhìn thấy con đại xà bị đập nát đầu thịt vụn văng khắp nơi, máu chảy đầy đất thì Xuân Đức liền cảm thấy không ổn.
Trong lòng vừa dâng lên dự cảm không tốt thì một thanh âm tức giận vang lên:
“Ngươi...Ngươi vậy mà giết ch.ết Tiểu Hoa của ta.”
Quay đầu nhìn lại thì Xuân Đức nhìn thấy một thiếu nữ đang dùng ánh mắt tràn đầy thù hận nhìn hắn. Thiếu nữ kia trong mắt sương mù dày đặc nhìn giống sắp khóc, Xuân Đức thấy vậy liền biết không xong rồi.
Quả nhiên ngay sau đó thiếu nữ kia liền rút ra một thanh “linh kiếm” sau đó triển khai bộ pháp nhanh trong tiếp cận hắn. Nhìn bộ dạng sống ch.ết muốn báo thù cho con đại xà của thiếu nữ thì Xuân Đức liền cảm thấy nhức đầu.
Hắn thời gian tu luyện không bao lâu nên nhiều khi bản năng chiếm phần nhiều, cảm nhận được uy hϊế͙p͙ lập tức giết ch.ết, chứ nếu bình tĩnh suy xét hắn sẽ không làm như vậy.
Nhìn thiếu nữ nước mắt lả chả cầm kiếm xông tới, Xuân Đức giải thích:
“Ta không cố ý.”
Có điều thiếu nữ kia nào nghe hắn giải thích, nàng ta liên tục dùng đủ loại phương thức tấn công hắn. Có điều cô nàng kia tu vi không cao không làm gì được Xuân Đức. Nhưng mà liên tục bị công kích Xuân Đức cũng có chút phát bực, hắn là Xuân Đức chứ không phải Dực Đức.
“Ta nói lần cuối cùng, ta không phải cố ý ngươi còn không dừng lại thì đừng trách ta rồi.”
Thiếu nữ kia vẫn không chịu nghe, nàng vẫn kiên trì tấn công hắn. Xuân Đức thấy vậy thì cũng không có trốn tránh nữa mà bắt lấy sơ hở của thiếu nữ sau đó tung ra một chưởng.
“Ầm!”
“Phụt…”
Thiếu nữ bị một chưởng trúng ngực, lập tức bay ngược ra sau miệng nôn máu tươi , sau đó rơi trên mặt đất cả người co quắp.
Xuân Đức thấy vậy thi trong mắt hiện lên một ít lo lắng, hắn lúc nảy không chế lực đạo không tốt khiến cho thiếu nữ kia bị thương không nhẹ.
Hắn lúc này nhanh chóng đi tới bên cạnh thiếu nữ nhẹ giọng nói lời quan tâm:
“Ngươi còn sống không vậy?”
Thiếu nữ kia trừng mắt nhìn Xuân Đức một cái sau đó đầu lệch qua một bên.
(30/12/19)