꧁༺༒ Chương 44༒༻꧂: Đi Tìm Phấn Khích Nhân Sinh

Không Gian Vong Linh hiện tại đã được cải tạo một lần nữa, Xuân Đức cũng không có để cái đám tử linh du đãng khắp nơi phá vỡ cảnh quan như lúc trước nữa mà dồn tất cả bọn nó vào một khu, sau đó lại cả tạo huyết hồ một phen. Cứ như vậy cảnh sắc ở bên trong Không Gian Vong Linh liền trở nên dễ nhìn hơn rất nhiều.


Do đám tử linh sinh vật bình thường chẳng tắm táp gì nên trên người rất bẩn, lúc này được dùng “linh thủy” tẩy rửa liền trở nên tươi sáng hẳn lên.
Đang lúc tắm rửa cho đám tử linh sinh vật, Lan Lan lúc này hỏi:
“Huynh định dùng đám tử linh sinh vật này làm gì vậy?”


Xuân Đức nghe vậy thì chỉ cười, sau một lúc mới nói:
“Cái này là bí mật tạm thời không thể nói được, bối tối muội sẽ biết thôi.”


Vũ Y lúc này đang ngồi trên bờ hồ, một tay múc nước đưa cho mọi người, một tay cầm một con dao tung tung, lúc này nghe hai người Xuân Đức cùng Lan Lan nói chuyện thì Vũ Y hỏi:
“Mà huynh định thành lập một cái thế lực có phải không? Huynh tự thành lập thế lực làm gì vậy?”


Xuân Đức nghe vậy thì trên gương mặt thanh tú xuất hiện nụ cười ấm áp, hắn nói:


“Cái này là nhiệm vụ bên trong hệ thống phụ trợ đó mà. Bên trong có một cái nhiệm vụ nói huynh cần thành lập thế lực có quy mô hơn ngàn người. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ đạt được một phần thưởng ngẫu nhiên.”
Vũ Y nghe vậy thì có phần ghen tị nói:


available on google playdownload on app store


“Lại là hệ thống phụ trợ, đại ca thật bất công không có tạo cho muội một cái. Muội cũng thích có một cái hệ thống phụ trợ như vậy, bên trong nó có nhiều thứ thật thú vị. Mà phải rồi mấy cái binh khí, đan dược, hay các loại bí tịch ở bên trong hệ thống phụ trợ là ở đâu ra vậy?”


Lan Lan nghe vậy thì nhí nhảnh nói:
“Cái này còn phải hỏi sao, tất nhiên là của đại ca rồi. Nhiệm vụ cũng là đại ca giao, phần thưởng cũng là huynh ấy cho, có điều nó được thông qua trung gian là hệ thống phụ trợ mà thôi. Tuy bản chất giống nhau nhưng như vậy thú vị hơn nhiều không phải sao?”


Vũ Y tay chống cằm một bộ suy tư, sau một lát nói:
“Ừ, thú vị thật đấy, muội thật muốn có một cái hệ thống như vậy để chơi. Hơn nữa còn có thể rất nhanh nâng cao chiến lực bản thân. Muội rất chăm chỉ tu luyện nhưng lại không bằng huynh ấy lười biếng điều này quá bất công.”


Nhìn thấy bộ dạng bất bình của Vũ Y thì Xuân Đức phì cười, nha đầu này cũng quá ngây thơ chứ, hắn không tu luyện nhưng đại ca thì có à, hơn nữa là cả ngày cả đêm tu luyện, tu luyện không biên giới. Hắn thực sự không biết đại ca bây giờ đã là cái cảnh giới gì nữa rồi.


Kiểu như là tâm linh tương thông, Tiểu Yêu đột nhiên nói ra tiếng lòng của Xuân Đức.
“Không rõ đại ca mạnh tới mức độ nào rồi nhỉ, nửa bước Luyện Hư Kỳ huynh ấy nhẹ tay điểm một cái liền hóa hư vô. Thực sự là mạnh mẽ đến rối tinh rối mù.”
Vũ Y lúc này có chút buồn rầu nói:


“Muội vẫn là yếu nhất, thực sự bất công mà vì sao ai cũng mạnh hơn muội chứ. Thực sự là không công bằng ch.ết đi được.”
Xuân Đức nghe được nha đầu này phàn nàn thì không khỏi nói:


“Tiểu Y thực ra đã rất rất mạnh rồi, bằng tuổi Tiểu Y đa phần mọi người còn chưa bước vào Kim Đan nữa kìa, bây giờ Tiểu Y còn nhỏ mà chiến lực có thể sánh ngang Luyện Hư rồi, còn đòi gì nữa. Muội đừng so sánh với đại ca, huynh ấy không giống chúng ta, huynh ấy thân là thiên ngoại tà ma có số mệnh gia thân lại còn có đại cường giả chỉ điểm chúng ta là không thể so sánh được.”


Những người khác cũng đã biết được thân phận thực sự của Xuân Đức từ lâu hắn là thiên ngoại tà ma được số mệnh an bài tới thế giới này vì vậy cũng không ai ngạc nhiên cả. Đột nhiên lúc này Lan Lan hỏi:


“Nhiều như vậy tử linh sinh vật rồi chúng ta còn tiếp tục nữa sao? Muội thấy bấy nhiêu có lẽ đủ rồi đấy.”
Xuân Đức lúc này nhìn qua xung quanh sơ sơ cũng đã có mấy ngàn đầu tử linh sinh vật được tắm rửa sạch sẽ, nhẹ gật đầu hắn cười nói:


“Chúng ta nghỉ thôi, bấy nhiêu đây đủ rồi.”
Vũ Y nghe vậy thì vươn vai một cái sau đó nhí nhảnh hỏi:
“Xong việc rồi chúng ta đi đâu chơi đây?”
Xuân Đức nhẹ tay búng trán nàng một cái sau đó cười nói:


“Không đi đâu chơi cả, bây giờ đi tắm nắng thôi. Được nhiên mấy đứa không thích thì huynh đi một mình vậy.”
Mọi người nghe hắn nói vậy thì không khỏi lườm hắn một cái. Tiếp đó mọi người đi tới một cái hoa viên được trồng ở phía trước Lâu Đài Sinh Mệnh.


Tới nơi đây mọi người liền nằm xuống nền đất, nằm ở bên trong vườn hoa, cảm nhận hương thơm dịu nhẹ của những bông hoa xung quanh, cảm nhận gió trời lồng lộng cùng ánh chiều tà.
“Thoải mái quá đi muội thích thế này.”


Ba người Vũ Y, Lan Lan cùng Tiểu Yêu lúc này đang lăn qua lăn lại vui đùa cùng nhau, thi thoảng lại phát ra thanh âm cười khúc khích, Xuân Đức ở bên cạnh thấy vậy thì cảm thấy cũng rất vui nhưng lúc thế này hắn thực sự cảm thấy thư thái, hắn cảm thấy cuộc đời mình chỉ cần như vậy cũng đủ mãn nguyện rồi.


Ba cô bé đùa giỡn với nhau một lúc thì cả ba đều nằm lăn ra ngủ mất tiêu, Xuân Đức nhìn ba cô bé ngủ thì bất giác mỉm cười, sau một lúc lâu thì hắn mới thu hồi ánh mắt tư trên người ba cô bé.


Hắn lúc này cũng nằm ra vườn hoa, một tay gối đầu tiếp đó hắn gọi ra hệ thống phụ trợ để giải trí, lúc này đây hệ thống phụ trợ đã thành một thứ không thể thiếu với hắn rồi, thứ này quả thực chơi rất vui, so với bất kỳ thứ gì mà hắn từng gặp qua đều cảm thấy thú vị. Nhiều lúc hắn ước gì gặp được đại ca sớm hơn.


Đầu tiên hắn xem thông tin cá nhân, sau đó lại lướt qua phần nhiệm vụ, tiếp đó lại nhìn qua cửa hàng hệ thống một lần. Sau khi nhìn qua nhìn lại mấy chục lần vài món đồ mà hắn muốn mua thì hắn cũng tiếc nuối đóng lại cửa hàng.


Rời đi cửa hàng hắn lúc này lại quan sát thông tin của “đai lưng ác quỷ”, ngay khi hắn nhìn tới đai lưng ác quỷ thì một cái thông báo hiện ra.
“Bạn có muốn nhận chủ Đai Lưng Ác Quỷ hay không? Nếu có hãy nhấn đồng ý.”


Xuân Đức không hề một chút do dự liền nhấn ngay đồng ý. Có điều sau khi hắn nhấn đồng ý lại nhận được một cái thông báo.


“Để nhận chủ Đai Lưng Ác Quỷ bạn cần tiêu tốn một triệu điểm tích lũy, bạn có muốn sử dụng một triệu điểm tích lũy để nhận chủ món đồ quý giá này không? Nếu có hãy nhấn đồng ý.”


Xuân Đức thấy vậy thì không nói gì, đại ca hắn chơi thật ác biết hắn kiếm không được nhiều điểm tích lũy mà bóc lột hắn vậy đó như thế này còn làm sao chơi vòng quay may mắn, có điều hắn vẫn là nhấn đồng ý. Ngay khi hắn nhấn đồng ý thì hàng loạt thông báo hiện lên.


“Nhận chủ thành công Ác Quỷ Đai Lưng tự động trang bị. Bạn có thể kiểm tr.a thông tin tại mục thông tin cá nhân.”
“Trang bị thành công trang bị đặc biệt Đai Lưng Ác Quỷ chiến lực của bạn đã vượt qua năm trăm ngàn, bạn nhận được một danh hiệu hiếm.”


“Trang bị thành công Đai Lưng Ác Ma các vong linh kỹ năng tăng tám cấp.Xin chúc mừng bạn mong bạn cố gắng nhiều hơn để trở nên mạnh mẽ hơn, sớm ngày thống nhất thiên hạ.”


“Lần đầu nhận được trang bị hiếm bạn nhận được một phần thưởng động viên là một quyển bí pháp Linh Hồn Ác Quỷ. Xin chúc mừng.”
Nhìn xong một đống thông báo hiện ra trước mắt Xuân Đức không khỏi cảm thấy vui vui, còn vì sao vui hắn cũng không rõ nữa hắn chỉ biết mình đang rất vui.


Đóng lại mấy cái thông báo này, hắn lựa chọn vào mục âm nhạc chọn một bài hát quen thuộc “Giấc Mộng Của Tôi”, tiếp hắn cứ để như vậy rồi nhắm mắt lại thưởng thức. Vậy rồi chẳng biết từ khi nào hắn chìm sâu vào bên trong mộng đẹp.
…..


Thời gian không biết là trôi qua bao lâu, lúc Xuân Đức lần nữa mở mắt ra thì mặt trăng đã treo giữa bầu trời. Hít vào một hơi sâu sau đó thở ra Xuân Đức lúc này ngồi dậy, hắn nhìn qua ba cô bé vẫn đang còn ngủ ở bên cạnh thì bất giác nở một nụ cười ôn nhu.


Nhìn lên bầu trời trong lòng hắn thầm nghĩ “Không sai biệt lắm thời gian cũng sắp tới rồi.”
Hắn nhẹ nhàng đứng dậy sau đó âm thầm rời đi, hắn động tác vô cùng nhẹ cũng không có làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của ba cô bé.
......
Đi ra bên ngoài.


Ở bên ngoài hiện tại cũng giống như ở trong Không Gian Vong Linh cũng gần nửa đêm rồi. Tản ra hồn niệm bao trùm toàn bộ Hắc Nham Thành hắn quét nhìn một lượt thấy mọi thứ đều đã được chuẩn bị đúng theo lời hắn căn dặn thì trong lòng không khỏi cảm thấy thoải mái.


Đúng lúc này có một tên thuộc hạ bay tới nơi này, nhìn thấy Xuân Đức thì hắn cung kính vạn phần nói:
“Chủ nhân.”
Xuân Đức lúc này nhẹ gật đầu sau đó lạnh nhạt hỏi:
“Chuẩn bị tới đâu rồi?”
Người kia ngay lập tức liền đáp:


“Mọi thứ đều đã được chuẩn bị theo đúng yêu cầu của chủ nhân. Hắc Nham Thành đã được tẩy sạch một lần, các kiến trúc đổ nát cũng đã được khôi phục, vị trí tiến hành đại lễ cũng đã chuẩn bị chu toàn, vật hiến tế cũng đã chuẩn bị đầy đủ, người dân trong thành cũng đã được triệu tập tới toàn bộ. Lúc này chỉ đợi chủ nhân nữa thôi.”


Xuân Đức nghe vậy thì nhẹ gật đầu nói:
“Giờ lành vừa điểm chúng ta liền bắt đầu, ngươi trước lui xuống đi.”
Người kia nghe vậy thì gật đầu nói:
“Vâng, thuộc hạ rõ.”


Nói xong người này liền rời đi. Sau khi người này rời đi thì Xuân Đức một mình đứng nơi đó hai tay hắn chắp sau lưng, ánh mắt hắn thâm thúy nhìn lên trời cao. Hẳn cảm nhận được mình đã không giống mình nữa, có điều đây là một loại trải nghiệm mới, một phấn kích mới khiến hắn rất thích thú, nhân sinh như mộng người tỉnh mộng tan, cuộc sống của hắn chính là truy tìm phấn khích nhân sinh.


……
Xuân Đức đứng lặng yên suy nghĩ không bao lâu thì giờ lành đã tới. Hắn lúc này thu lại tâm tư sau đó lăng không bay về phía khu vực tổ chức đại lễ.


Không qua bao lâu hắn liền bay tới khu vực tổ chức đại lễ, nơi đây đã tụ tập đầy đủ thuộc hạ của hắn đồng thời còn có toàn thể người dân bên trong Hắc Nham Thành.
Nhìn thấy hắn bay tới đám thuộc hạ lúc này đồng thanh hô lớn:
“Chủ nhân tới lễ bái.”


Người này vừa dứt toàn bộ thuộc hạ của Xuân Đức đồng loạt quỳ xuống cung kính nói:
“Chủ nhân giá lâm.”
Toàn bộ người dân bên trong Hắc Nham Thành lúc này cũng quỳ xuống đồng thanh hô.
“Cung nghênh chưởng khống giả.”


Trước hàng vạn người cung kính quỳ bái Xuân Đức vẻ mặt lạnh nhạt hạ xuống lễ đài sau đó đi về phía vị trí của mình tại nơi cao nhất. Hắn ngồi trên bảo tọa ánh mắt lạnh lùng quan sát toàn bộ chúng sinh.


Bộ dạng hắn tuy trẻ tuổi, gương mặt quả thực so với nữ nhân còn muốn xinh đẹp nhưng từ trên người hắn tản mạn ra một cổ khí chất tối tăm thành thục khí chất khiến cho vạn người không dám nhìn thẳng. Bị ánh mắt hắn nhìn qua mọi người liền cảm thấy một cổ khí lạnh chạy dọc sống lưng.


Bất chợt Xuân Đức dậm mạnh chân một cái.
“Ầm!”
Lực đạo khủng bố trong nháy mắt lan ra toàn bộ Hắc Nham Thành khiến cho cả tòa thành rung lên mấy lên. Cùng lúc này thanh âm không buồn không giận của Xuân Đức vang lên.
“Bắt đầu đi.”


Thanh âm mặc dù lạnh nhạt không mang theo bất kỳ sự uy nghiêm nào nhưng khiến cho tất cả mọi người ở đây đều cảm giác được một loại áp bách đến hít thở cũng không thông.
[Đã viết lại 14/3/20]






Truyện liên quan