꧁༺༒ Chương 47༒༻꧂: Kiến Tạo

Bên trong Không Gian Vong Linh.
Xuân Đức sau khi đi vào bên trong này thì liền đi qua thăm mấy tiểu nha đầu dễ thương kia. Lúc hắn đi tới Lâu Đài Sinh Mệnh thì cũng đã thấy mấy người Vũ Y tỉnh dậy, nhìn thấy hắn đi tới thì Vũ Y lúc này chạy đi qua sau đó ôm lấy hắn cười hì hì nói:


“Đại ca về rồi đấy à? Thế cái tế điển gì đó đã xong chưa ạ?”
Xuân Đức nhẹ xoa đầu Vũ Y cười tươi nói:
“Mọi thứ đều đang xong rồi, bọn muội lúc này mới ngủ dậy sao?”
Lan Lan lúc này vươn vai đồng thời ngáp dài một cái, cô bé có chút chưa hết buồn ngủ nói:


“Bọn muội mới vừa ngủ dậy, đang đinh đi ra bên ngoài xem huynh tổ chức tế điển gì đó ra sao rồi. Có điều còn chưa kịp đi ra thì thấy huynh trở lại rồi.”
Tiểu Xà Yêu lúc này vẫn còn đang nằm bò trên thảm hoa hướng về phía Xuân Đức dò hỏi:


“Nè nè, cái tế điển gì đó có vui không? Kể nghe một chút đi ta còn chưa từng đi xem bao giờ luôn á.”


Xuân Đức cùng với Vũ Y lúc này đã đi qua bên này, sau khi đi qua chúng với hai người Tiểu Lan cùng Xà Yêu thì Xuân Đức liền nằm xuống thảm hoa. trước khi nằm xuống hắn cũng không quên lấy ra một chiếc gối đầu để nằm cho thoải mái.
Tiếp đó hắn nhìn qua ba cô em gái cười nói:


“Muốn xem lại không? Huynh để cho bọn muội xem lại cảnh tổ chức tế điển.”
Vũ Y lúc này đang nằm ở bên cạnh hắn liền tục gật đầu nói:
“Muốn xem, muốn xem.”


available on google playdownload on app store


Xuân Đức thấy vậy thì mỉm cười, hắn lúc này lấy ra một viên “ký ức nguyên tinh” sau đó để vào bên trong hệ thống phụ trợ phân tích, không qua mấy giây thì một cái khung cảnh ba chiều sống động hiện ra trước mắt mọi người. Cảnh tượng kia chính là lúc diễn ra tế điển.


Vốn lúc đầu ba cô em gái của Xuân Đức còn rất hứng thú nhưng sau một lúc thì cả ba đều cảm thấy buồn chán, Tiểu Xà Yêu còn ngáp một cái sau đó nói:
“Còn tưởng có gì đặc sắc kia, chán đến ch.ết.”
Lan Lan cũng có phần thất vọng nói:


“Không có gì vui, may mà lúc trước không có đi ra cùng với huynh.”
Xuân Đức nghe vậy thì mỉm cười, hắn lúc này lại đổi một cái hình ảnh. Lúc này ở trước mắt bốn người lại hiện ra bộ dạng của Hắc Nham Thành hiện tại.


Nhìn qua ba cô em gái đang còn chưa biết chuyện gì, Xuân Đức lúc này cười nói:


“Nhiệm vụ tiếp theo của huynh là tái cơ cấu lại Hắc Nham Thành biến nó thành một nơi tiến có thể công lui có thể thủ, về sau này đây cũng sẽ trở thành đại bản doanh của chúng ta. Mọi người lúc này đóng góp một chút ý kiến là nên xây dựng Hắc Nham Thành như thế nào cho hợp lý. Nhiệm vụ này được ban thưởng một món quà đặc biệt à nha.”


Mấy cô bé nghe vậy thì có phần ghen tỵ với Xuân Đức, bọn họ cũng muốn có một thứ tương tự thế này để chơi, có nhiệm vụ hàng ngày, nhiệm vụ hàng tuần, hàng tháng, chính tuyến cực kỳ thú vị. Có điều do biết người ở phía sau màn lại đại ca nên phần thú vị có đôi chút giảm bớt có điều như vậy cũng đã rất thích rồi.


Tiếp đó ba cô em gái bắt đầu đóng góp cho Xuân Đức những ý tưởng xây dựng căn cứ sau này, thực sự mà nói ba cô em gái hắn trí tưởng tượng có thể nói còn phong phú hơn hắn nhiều. Không phải vậy vì sao sau một lúc thì một tòa quái dị pháo đài lại xuất hiện.


Nhìn cái tòa pháo đài tà ác xuất hiện ở trên mô hình thì Xuân Đức cũng không biết nói gì cho phải. Có điều hắn cũng có chút thích thích như vậy, một thứ độc là chưa từng xuất hiện hắn cũng muốn một lần tạo ra xem như thế nào.
Sau khi đã thiết kế xong thì Lan Lan hỏi:


“Xây dựng một tòa pháo đài như thế này cần tốn rất nhiều thời gian nhân lực cùng vật lực, huynh tính tới chưa? Mà chúng ta gây náo loạn nơi này nhất định sẽ có người của Địa Ngục Môn tới làm phiền.”
Xuân Đức nghe vậy thì cười nói:


“Không cần lo lắng đâu, xây toàn pháo đài này đã có đại ca lo rồi, về phần Địa Ngục Môn cùng những thế lực khác cũng đã có đại ca xử lý rồi. Nếu bọn hắn dám tới thì đại ca nói liền để bọn hắn không có đường về. Bọn muội không thấy ở trước cổng pháo đài có mấy cây cột sao nơi đó là thiết kế dành riềng để treo đầu người đấy.”


Nghe Xuân Đức nói như vậy thì mấy người khác biết nói gì hơn. Tiếp đó bốn người lại cùng nhau nghe nhạc rồi lại cùng nhau đi ngủ.


Đối với Xuân Đức cùng ba người Vũ Y, Lan Lan, Tiểu Yêu mà nói không có khái niệm gì là xây thành trì cả, đối với bọn họ mọi thứ giống như một trò chơi chỉ cần làm theo chỉ dẫn của đại ca là xong. Thật vui thật thú vị.
…..
Buổi sáng ngày hôm sau.


Do việc xây dựng pháo đài mới cần phải phải phá hủy đi Hắc Nham Thành trước kia vì vậy cần phải di tản người bên trong thành ra ngoài.


Cũng vì nguyên nhân như vậy mà sáng ngày hôm nay thuộc hạ của Xuân Đức đã đi dọc từng con phố bên trong Hắc Nham Thành thông báo đến từng nhà không chỉ thông báo mà bọn hắn còn đi vào phát tờ thông báo cho mọi người, đồng thời gắn thông báo ở những địa điểm quan trọng để phòng có người trong quá trình thông báo xảy ra vấn đề.


Xuân Đức lo xa như vậy một chút cũng không có dư thừa, mặc dù đã thông báo tới từng nhà nhưng lúc gắn thông báo vẫn có không ít người tới xem. Đặc biệt là những người tới từ bên ngoài.


Sau khi thông báo vừa ra thì toàn bộ Hắc Nham Thành bắt đầu chuyển động, người người nhà nhà nhanh chóng thu gom nhưng vật dụng cần thiết bỏ vào bên trong không gian giới chỉ sau đó theo chỉ dẫn đi ra bên ngoài thành.


Có được đám tử linh sinh vật duy trì trật tự việc xảy ra hỗn loạn không hề có xuất hiện, đương nhiên việc ngoài ý muốn phát sinh là không thể tránh khỏi, có điều những phiền toái này đều đến từ những kẻ mới vào thành.


Bọn hắn vẫn tưởng Hắc Nham Thành vẫn giống trước kia nên theo thói quen, thói quen tốt thì không nói làm gì nhưng đằng này toàn là thói quen xấu, đám này gặp ai cũng không để vào mắt, một bộ ta đây lớn nhất.


Ở trước của thành nam, một tên nam tử ăn mặc sang trọng theo phía sau là một đám thuộc hạ lúc này đang khó chịu với đám tử linh sinh vật.


“Các ngươi đám người này có biết bổn đại thiếu gia là ai không? Các ngươi chặn đường của ta không cho ta vào trong là ý gì? Bên trong kia vẫn còn có tài sản của ta lưu lại? Có phải các ngươi đã chiếm dụng bây giờ không muốn trả nên viện cớ có đúng không?”


Tên thanh niên này vừa nói thì một đám thuộc hạ phía sau lúc này hô hào nói:
“Nhanh để cho chúng ta đi vào.”
“Nhanh để cho chúng ta đi vào các ngươi còn biết lý lẻ không?”
“Nhanh gọi thành chủ của các ngươi ra ngoài này.”


Đám lính gác nghe vậy thì sắc mặt lạnh tanh, một tên trong đó máy móc nói:
“Thời gian di chuyển đồ đạc đã kết thúc hiện tại đến thời gian di chuyển đi ra bên ngoài. Đây là mệnh lệnh không người có thể trái.”
Những kẻ khác lúc này tiếp lời:
“Kẻ nào cản trở. ch.ết!”


Vốn ngông cuồng đã quen tên đại công tử cùng đám thuộc hạ của hắn lúc này hồn nhiên không sợ, có kẻ còn cười nhạo nói:


“Các ngươi cái đám cặn bã này sủa loạn cái gì vậy? Giết? Các ngươi định giết ai? Các ngươi biết đại công tử nhà chúng ta là ai không? Thành chủ các ngươi gặp còn muốn quỳ ɭϊếʍƈ chân của đại công tử nhà ta đây.”


Đám lính gác không có để ý tới lời của kẻ này, bọn hắn lúc này đồng loạt nói:
“Người vi phạm mệnh lệnh lập tức tiêu diệt.”
Lời vừa dứt trong chớp mắt mấy chục tên vệ binh nơi đây đồng loạt xuất thủ, không động thì thôi vừa động liền khiến tên thiếu gia kia biến sắc.


Những lính gác này cũng không phải cái gì a miêu a cẩu mà đều là tử linh sinh vật vô cùng cường đại, về phần cường đại tới mức nào chỉ có mình Xuân Đức mới rõ ràng.
“Phập phập phập…”


Không khác gì xiên hoa quả, mấy chục tên cả gan chống lệnh không qua một cái hô hấp liền bị xiên ch.ết đương trường, đừng nói là phản kháng mà kêu một tiếng cũng không có.


Sau khi giết xong mấy chục người thì đám vệ binh kia lúc này lại quay về chỗ cũ, trên tay cầm một ngọn giáo có xiên một cái thi thể, tình cảnh này khiến cho đám người mới tới một trận tâm kinh đảm hàn.


Chỉ có thành viên của Ác Ma Điện là cảm thấy bình thường hơn một điểm, dù sao bọn họ đều đến từ một cái thế lực. Có điều cách hành xử lạnh lùng của thủ vệ giả khiến bọn họ cũng có chút sợ hãi trong lòng.
……


Tốc độ di tản người dân bên trong Hắc Nham Thành vô cùng nhanh, vừa có người duy trì trật tự thêm vào người bên trong thành đều là tu sĩ không có phàm nhân nên tốc độ nhanh vô cùng. Không qua mấy canh giờ thì bên trong thành không còn bất kỳ một ai.


Sau khi tất cả người dân đã đi ra bên ngoài thì đám vong linh vệ binh cũng theo ở phía sau để duy trì trị an. Đồng thời cũng là một loại bảo hộ đối với thành viên bên trong điện.
Động tác của Ác Ma Điện lần này vô cùng lớn, vì vậy thu hút rất nhiều người hữu tâm đến đây quan sát.
……


Bên trong tầng mây cách Hắc Nham Thành không xa đứng hai người trung niên, cả hai đều ăn mặc giống nhau, toàn thân hắc y trùm đầu, đã vậy mặt còn đeo nạ không làm sao phân biệt được.
Một người nói:


“Không rõ là kẻ nào tự phụ đến mức chiếm cả địa bàn của Địa Ngục Tông xây dựng thế lực, bọn hắn đây là chán sống sao?”
Người còn lại thì lắc đầu nói:


“Ngươi nhìn lầm, thế lực này không giống bình thường đâu. Ngươi quan sát đám vệ binh mặc giáp xanh được vũ trang tới tận răng kia không?”
Người lúc trước nghi hoặc hỏi:
“Bọn hắn làm sao?”
Người kia nói:


“Người chẳng lẽ còn không nhận ra trang bị bọn hắn đang mặc trên người đều là trang bị tốt nhất cho Hóa Thần tu sĩ sử dụng sao? Hơn nữa ngươi có cảm ứng được tu vi bọn hắn không?”


Người còn lại nghe vậy thì lông mày không khỏi nhíu lại, hắn đúng thật nãy giờ không có chú ý đến đám kia, bởi vì trong tiềm thức hắn của hắn vệ binh giữ thành chỉ là một đám cặn bã một thôi. Cơ bản không đáng nhắc tới.


Đúng lúc hắn kinh ngạc vị phát hiện ra điều gì đó thì dị biến đột nhiên phát sinh. Lúc này ở từ bên trong Hắc Nham Thành hắn cảm nhận được một cổ khí tức kinh khủng dị thường, cổ khí tức kia quét qua tí nữa khiến hắn thổ huyết.


Hai tên mật thám này thấy vậy thì đều cả kinh, lúc này cả hai đều nhanh chóng lấy ra một chút gì đó đó dùng để trị thương, sau khi thương thế khôi phục lại được một ít thì bọn hắn liền nhìn về phía Hắc Nham Thành.


Chỉ thấy ở nơi kia lúc này xuất hiện một người mặc bạch y như tuyết, hắn trên mặt cũng đeo một cái mặt nạ nhìn không rõ gương mặt.
Nhìn thấy Xuân Đức một mình đứng nói đó nhìn khắp nơi bộ dạng quan sát cái gì một người kỳ quái hỏi:
“Người kia là đang định làm cái gì?”


Hắn vốn là đang nghi hoặc không biết Xuân Đức làm cái gì nhưng rất nhanh hắn liền biết được câu trả lời, hắn chỉ thấy Xuân Đức dơ tay lên sau đó hạ xuống một cái.
“Uỳnh!”


Nhẹ tay một hạ cả tòa Hắc Nham Thành rộng lớn thoáng cái hóa thành một mảnh phế tích, toàn bộ tường thành các loại kiến trúc thoáng cái đều hóa thành cát bụi, nhìn thấy như vậy một màn thì hai tên thám báo kinh ngạc đến đứng đơ ra không nói ra lời.


Có điều rất nhanh bọn hắn liền biến sắc, chỉ thấy sau khi Hắc Nham Thành sụp đổ một cổ khí lãng cuồn cuộn quét về bốn phương tám hướng, mặc dù đã đề phòng nhưng hai tên thám báo vẫn là bị thổi về phương trời nơi xa. Cùng số phận giống bọn hắn còn có không ít người, tất cả những kẻ kia đều là thám tử của các thế lực tới nơi đây thăm dò.


Ở trong làn sóng xung kích chỉ có thành viên Ác Ma Điện là không có việc gì, có mấy ngàn vong linh thủ vệ bảo hộ bọn họ đến cọng lông cũng không bị thương. Những kẻ vừa mới tới Hắc Nham Thành còn chưa rõ ràng những chuyện phát sinh liên tiếp nhìn thấy hai màn như vậy khóe mặt không khỏi co giật liên hồi.


Ở bên trong đám người, Lam Ngân Thảo hướng về phía sư phụ mới bái nhận của hắn nói:
“Điện chủ thật đáng sợ à, cả một tòa thành trì như vậy nhẹ cái liền hủy diệt nếu như chúng ta còn ở trong đó không phải cũng bị chôn theo sao.”
Lam Nguyệt ở bên cạnh nghe vậy thì nói:


“Đần vừa thôi chứ , thế ngươi nghỉ mọi người vì sao phải di chuyển đi ra ngoài này lại còn có được vong linh vệ binh bảo vệ.”
Lam Thảo nghe vậy thì cười ngây ngô, vì để tránh xấu hổ hắn lúc này chuyển qua chuyện khác nói:


"Sự phụ sao điện chủ luôn đeo mặt nạ vậy, người đã thấy điện chủ lần nào chưa ?”
Sư tôn của Lam Thảo nghe vậy thì ôn hòa cười nói:
"Ta cũng chưa từng thấy qua, nghe nói chỉ có ba tiểu cô nương hay theo điện chủ là biết được gương mặt thật sự của điện chủ mà thôi.”


Lam Nguyệt có phần hiểu kỳ hỏi:
" Sư tôn, sao con chưa từng thấy ba người bọn họ ra ngoài đi chơi, hôm tế điển cũng không có thấy bọn họ. Bọn họ là thân muội muội của điện chủ hẳn rất mạnh phải không sư tôn."
Sư Tôn của Lam Nguyệt nghe vậy thì cười cười:


“Đương nhiên rất mạnh, hơn nữa cực kỳ mạnh, mạnh tới mức mà bọn con khó thể tưởng tượng ra được. Một người trong đó tên gọi Vũ Y có thể một kiếm chém giết Hóa Thần đại năng, một người khác tên gọi Tiểu Xà Yêu cũng rất mạnh, lão thành chủ Hắc Nham Thành là bị nàng giết nghe nói là bị nàng một ngụm nuốt gọn. Về phần người còn lại thì ta chưa từng gặp qua nàng động thủ.”


Hai đứa bé nghe vậy nắm lấy tay sư phụ của bọn hắn sợ hãi nói:
"Đáng sợ như vậy, đệ tử cũng không dám rủ bọn họ chơi cùng đâu, lỡ may bọn họ tức giận liền ăn thịt bọn đệ tử."


Ông lão kia xoa đầu hai đứa bé tâm lý thầm nghĩ “ Tu vi như thầy trò chúng ta người ta còn xem thường ăn ấy chứ.”


Đang lúc ba thầy trò nói chuyện thì đột nhiên dị biến phát sinh, chỉ thấy ở nơi xa Xuân Đức vung tay lên một tòa pháo đài hư ảnh hiện ra. Tiếp đó chỉ thấy Xuân Đức một tay đập nát hư ảnh kia.


Hư ảnh vỡ nát hóa thành vô tận tinh quang phiêu tán khắp nơi, ngay sau đó tất cả những kiến trúc đổ nát phái bên dưới như sống lại, bọn nó tự động dung hợp lại với nhau hình thành nên một tòa pháo đài cùng những cảnh quan xung quanh pháo đài.
[18/3/20]






Truyện liên quan