꧁༺༒ Chương 50༒༻꧂ Ngây Thơ
Thời gian đi qua nhanh mới đó lại cũng đã gần tháng thời gian qua đi kể từ ngày Ác Ma Điện được thành lập, sau thời gian khởi đầu có phần không thuận lợi lúc này đây Ác Ma Điện đã đi vào khuôn khổ tuy còn một ít bất ổn nhưng cũng đã không đáng lo.
Cường đại cùng thần bí khiến cho nhiều thế lực lớn tâm muốn diệt nhưng lại e ngại, bọn hắn liên tục phái ra thám báo tiến vào bên trong Ác Ma Thành thám thính tin tức nhưng mà cái bọn hắn thu được cũng chỉ là mơ mơ hồ hồ số liệu không có cái gì cả.
Lúc này đây nhưng thế lực kia đều muốn biết người xây dựng nên Ác Ma Điện đến cùng là phương nào thần thánh, có được cảnh giới như thế nào? Chỉ cần biết được bọn hắn lại có phương án để đối phó nhưng mà bọn hắn cái gì cũng không thu được, đừng nói đến là thông tin chi tiết mà ngay cả diện mạo còn không biết ra làm sao.
Có điều đám này đều là một lũ cáo già không bàn mà hợp đều cho người tới Ác Ma Thành, một mặt là để thị uy hai là để thăm dò thái độ của Ác Ma Điện, chỉ cần Ác Ma Điện lộ ra thái độ thì bọn hắn liền có cách để đối phó.
…..
Lúc này đây ở trước cửa chủ thành không xa, đang đứng bảy đội ngũ, mỗi một đội ngũ đều có một đến hai người dẫn đầu những người này thường có tu vi không kém, theo ở phía sau những người này có vài chục người, quần áo chỉnh tề thần thái sáng láng đều là tuấn nam mỹ nữ.
Bọn họ những người này tất cả đều là cưỡi chiến thú tới nơi đây không có ngoại lệ, hơn nữa chiến thú cũng rất đồng bộ. Mỗi một đội ngũ đều chỉ cưỡi thuần một chủng ma thú.
Bảy đội ngũ nơi này đại biểu cho bảy cổ thế lực lớn nhất ở khu vực Bình Xuyên. Ma Long đại lục chia làm ba khu vực chính một cái là Bình Xuyên nơi có tài nguyên phong thú vô cùng. Hai cái còn lại phân biệt là Vô Tận Hải cùng Man Hoang Chỉ địa, Man Hoang rộng lớn không người hiểu rõ, Hải Vực trù phú là địa phương giàu có nhất Ma Long Đại Lục. Đương nhiên đây chỉ là người ta nói lại còn thực hư thế nào có trời mới biết.
Nơi này tập hợp bảy cổ thế lực lớn nhất bình được nhiên là không thể thiếu được Địa Ngục Tông rồi, lần này dẫn đội của Địa Ngục Tông lại là một người độ tuổi không lớn lắm, người này thần thái kiêu căng ngồi ở trên Đục Ngục Sơn Giáp một bộ không coi ai ra gì.
Theo ở phía sau người này có mấy chục đệ tử của Địa Ngục Tông sắc mặt khác nhau, có kẻ thì ngạo mạn tận trời, có người lại là một bộ âm trầm như nước, có người toe toét mà cười. Nhìn rống một cái ổ thổ phỉ hơn là đệ tử danh môn đại phái.
Do mấy cái thế lực lớn này cũng chẳng nhìn nhau thuận mắt nên môn nhân của bọn hắn tự nhiên cũng là như vậy. Bảy nhóm người giữ khoảng cách với nhau, giữa hai nhóm người cũng không có nói chuyện gì cả.
….
Đi cùng đội ngũ của La Lan học viện lần này cũng có mấy người quen của Xuân Đức, nếu như hắn xuất hiện ở đây sẽ nhận ra bọn hắn.
Nhìn về phía tòa thành trì được bao phủ bên trong sương mù màu đỏ thì Ma Văn Tài nhìn qua bên cạnh mình hỏi:
" Lưu Ly, người cảm thấy quen thuộc không, cái sương mù màu đỏ kia ấy? Thật giống là cái thứ lần trước tên kia dùng để đối phó với chúng. Sẻ không phải cái tên tham tiền kia cũng ở đây chứ?"
Lưu Ly nghe vậy thì mày xinh một nhướng, nàng có chút không chắc chắn nói:
" Sẽ không đâu, mà cũng không chắc nữa ta cũng nghi nghi, mà việc này để sau đi trước vào thành nhìn xem một cái."
Mã Văn Tài nghe vậy thì nhẹ gật đầu nói:
“Ừm, mà sao chúng ta cứ đứng ngoài này vậy? Sao còn không nhanh vào trong đi?”
Lưu Ly bất đắc dĩ nói:
“Ta cũng không biết.”
……
Bên trong đội ngũ của Thiên Long học viện.
Đám người Diệp Thanh Thanh, Diệp Linh cùng hai tỷ đệ nhà họ trương đang cùng nhau nói chuyện. Nhìn tòa thành phía trước Diệp Thanh Thanh có chút không dám tin nói:
“Cái này còn là Hắc Nham Thành nữa sao? Đây là đập đi xây lại toàn bộ à?”
Trương Thiên tò mò hỏi:
“Lúc trước bộ dạng nó không có như thế này sao?”
Diệp Thanh Thanh lắc đầu nói:
“Không có, khác xa hoàn toàn luôn, thay đổi toàn bộ không giống cái gì cả.”
Lam Vũ có chút mong đợi nói:
“Thật sự muốn đi vào bên trong nhìn xem một cái.”
…...
Cũng không biết là mấy người dẫn đội của những thế lực trao đổi cái gì phải sau một lúc thì đám người kia mới dẫn theo đội ngũ đi tới cửa thành.
Không qua bao lâu thì đội ngũ của tam tông tứ viện đã tiến đến cửa thành, khi đến đây thì cường giả trong đội ngũ chỉ cảm thấy một cổ áp lực như núi đè lên trên ngực, xuyên qua màn sương mù nhìn đám cốt thú to lớn như ẩn như hiện ở bên trong sương mù màu đỏ thì mọi người không khỏi hồi hộp. Có điều đây chỉ là cường giả mới có thể nhận ra về phần đám vô tri thì không biết gì cả.
Ở trước cửa thành hiện tại đang đứng rất đông vong linh vệ binh để duy trì trật tự, về phần người muốn đi vào bên trong thành số lượng cũng không ít, mọi người lúc này đang xếp thành một hàng thật dài để được chờ tới lượt mình.
Và rồi cái gì đến cũng phải đến, đám người của Địa Ngục Tông tới đây với cái mục đích gây rối thăm dò thái độ lập tức chớp lấy cơ hội làm loạn.
Những kẻ này cũng không có đi xuống thú cưỡi mà nguyên một đám cưỡi thú tiến lên phía, bọn hắn đi không thèm nhìn ai, một đường chen lấn lên phía trước. Nhưng một cái là những người người khác cũng không ai nói gì nguyên một đám dẹp qua một bên để cho đám người của Địa Ngục Tông đi vào.
Thấy thế đám người của Địa Ngục Tông càng thêm không xem ai ra gì, lúc này trực tiếp thúc chiến thú chạy về phía trước.
Người có những thế lực khác thấy vậy thì không khỏi nhíu mày lại, dù sao bọn hắn cũng là danh môn đại phái vậy mà làm ra hành động giống như đám vô học coi được sao. Có điều cũng không tiện nói gì nên mọi người đều im lặng chờ đợi diễn biến tiếp theo.
Một đám vệ binh vong linh lạnh nhạt nói:
“Vào thành cần giao lộ phí. Không giao lộ phí sẽ có nguy hiểm đến tính mạng.”
Đám người của Địa Ngục Tông nghe vậy thì cười to nói:
“Một đám tạp binh cũng dám nói ra lời như vậy, haha, ta không giao lộ phí hơn nữa vẫn cứ đi vào trong đấy để xem các ngươi có thể làm gì ta.”
Đám vệ binh vong linh không có nói gì, cũng không có ngăn cản những kẻ gây náo loạn, bọn hắn vẫn tiếp tục thu tiền lộ phí của những người khác.
Những người đang xếp hàng ánh mắt đôi khi cũng liếc nhìn về đám người của Địa Ngục Tông sau đó không tiếng động cười cười, bọn hắn cười vô cùng âm hiểm, trong lòng cả đám lúc này đang cảm thấy vui vẻ không thôi, bọn hắn thầm nghĩ “Có người thích ch.ết thì không ai cản được, lâu lắm rồi mới thấy người không sợ ch.ết.”
Nhìn thấy đám người của Địa Ngục Tông càng ngày càng tiếp cận tới chỗ sương mù màu đỏ thì một người không nhịn được truyền âm nói với đồng bạn của hắn bên cạnh:
"Hắc hắc, lâu lắm rồi mới có người anh hùng như vậy, ngươi đoán xem khi hắn tới chỗ sương mù màu đỏ sẽ ra sao?"
Đồng bạn của hắn cười âm trầm nói:
" Nếu may mắn nhận một lần cảnh cáo thì còn cái mạng, bằng không thì.... Hắc hắc."
Cơ hồ người này vừa nói xong thì người đầu tiên bên phía của Địa Ngục Tông đã tiến vào bên trong sương mù màu đỏ. Cảnh tượng tiếp theo đó không để cho mọi người nơi đây thất vọng.
Tên kia sau khi tiếp xúc sương mù màu đỏ cũng không thấy bị làm sao, có điều hắn lúc này đứng ngây ra đó, người bên cạnh hỏi cũng không trả lời.
Tiếp sau đó hắn xuống chiến thú rồi đi tới một cái giá kế bên nhặt một bộ áo giáp có sẵn mặc vào rồi đi lên trên tường thành, nhìn thấy một màn quỷ dị như vậy thì người lần đầu tiên tới Ác Ma Thành không khỏi sợ hãi, đám người Địa Ngục Tông lúc này cũng không dám tiếp cận sương mù kia nữa mà nhanh chóng lùi về phía sau, tránh sương mù màu đỏ kia còn hơn cả tránh tà.
Nhìn thấy vậy một màn có người cười lạnh nói nhỏ:
“Một đám ngu xuẩn nơi đây là có thể lộng hành sao, không muốn ch.ết thì ngoan ngoãn giao tiền sau đi vào. Một đám nông cạn không biết trời cao đất giày.”
Không ít người nghe vậy thì đều lạnh lùng mà cười. Bọn hắn vốn cũng không nhìn quen tác phong của cái đám này, thấy bọn hắn gặp nạn được nhiên vui mừng rồi.
……
Nháo kịch qua đi lúc này mọi người lại tiếp tục xếp hàng lần lượt chờ vào thành.
Có người ma tinh không nhiều lúc này hướng một tên thủ vệ kỳ kèo, tên thủ vệ này cũng không phải khô cốt mà là người sống.
Tên thương nhân kia hỏi:
" Đại nhân ta vào thành 3 ngày có thể giảm bớt chút tiền không? Thực sư ta buôn bán nhỏ lẻ tiền lời cũng không có bao nhiêu mà phí vào thành đắt quá."
Tên coi thành nhìn hắn thở dài nói:
"Ta cũng hiểu cho tình cảnh của người có điều quy định là quy định, điện chủ đã có lệnh là như vậy chúng ta những người này cũng không dám làm trái. Có điều điện chủ của chúng ta cũng là người thấu tình đạt lý nên sẽ có một chút gọi là phần quà an ủi các ngươi. Cứ vào thành 3 ngày thì tặng cho một giọt thánh thủy pha loãng, dù là bị thương nặng chỉ cần phục dụng loại thánh thủy này cũng kéo lại nửa cái mạng cho ngươi, được rồi giấy thông hành 3 ngày và thánh thủy của ngươi nhận lấy mà vào đi thôi. Còn không muốn vào thì không nên ở đây, ta còn cần phải làm việc."
Người kia nghe vậy thì trong lòng vui vẻ, hắn lúc này nhìn qua thứ thánh thủy kia liền biết là đồ tốt, đây là đồ bảo mệnh rất trân quý nhiều khi có tiền cách gì mua được. Hắn giao tiền cho tên thủ vệ sau đó còn không quên cảm ơn:
"Cảm ơn đại nhân."
Nói xong người này nhanh chân đi vào bên trong.Về phần mấy người ở kế sau thấy vậy cũng lấy ra ít nhất 3000 nhiều thì 9000 giao cho tên thủ vệ rồi lại vui vẻ kéo nhau về phía sương mù màu đỏ.
Mấy người phía tông môn, học viện phía sau đang theo dõi mấy người đi đằng trước, thấy bọn họ vào trong sương mù màu đỏ rồi biến mất chứ không có dừng lại rồi biến thành linh cốt thì nhẹ thở phào một hơi.
Về phần đám người của Địa Ngục Tông lúc này sắc mặt ngày càng kém, có điều bọn hắn có thể làm gì đây, có làm gì nữa cũng chỉ là tự rước lấy nhục, vì thế bọn hắn chỉ có thể nhẫn nhục.
Qua một lúc rất lâu thì rốt cuộc cũng đến đội ngũ của La Lan học viên.
Mã Văn Tài lúc này đi lên trước nói với tên thủ thành:
" Lão ca chúng ta có 21 người ,19 người vào thành 3 ngày, 2 người vào 30 ngày.”
Tên thủ vệ nghe vậy thì nhẹ gật đầu hắn nói:
“19 người 57.000 ma tinh, 2 người 60 ngàn ma tinh, đây là 39 giọt thánh thủy pha loãng của ngươi."
Vừa nói hắn vừa đưa giấy thông hành cùng thánh thủy pha loãng cho Ma Văn Tài, sau khi tiếp nhận giấy thông hành cùng thánh thủy thì Ma Văn Tài liền chạy về đội ngũ.
Có điều hắn còn chưa chạy vào trong thì đã bị một người giữ lại, người này là một trung niên nam tử bộ dạng rất đôn hậu, tóm lấy Mã Văn Tài người này nói:
“Lấy ra.”
Mã Văn Tài không tình nguyện đáp:
" Tam thúc cái này là ma tinh ta bỏ ra mà, tam thúc ngươi không tính cướp đoạt đấy chứ."
Tam thúc của Mã Văn Tài chính khí lẫm nhiên nói:
"Ta là ai mà lại đi cướp của tiểu tử ngươi cơ chứ, lấy ra mau lên. Để ta nhìn xem là thật hay giả."
Mã văn tài mở cái nắp bình ra, ngay lập tức một mùi hương khiến cho người ta thần thanh khí sảng tràn ra ngoài, còn chưa kịp nói gì thì cái bình đã bị tam thúc của hắn lấy đi sau đó hồn nhiên cất vào bên trong nhẫn không gian.
Mã Văn Tài thấy vậy thì la lên:
" Cái này là đồ của cháu mà, ta còn định mang về tặng Mộng Dao...Á."
Hắn chưa nói xong đã bị thúc thúc của hắn gõ vào đầu cho vài phát sau đó mắng :
" Con nha đầu Mộng Dao đó cho tiểu tử ngươi uống mê dược gì mà cái gì cũng đem cho nó, tiểu tử ngươi biết cái nước này là gì không, cái này là vĩnh sinh tuyền của tinh linh tộc đó, tuy bị pha loãng 1000 lần nhưng đôi khi có tiền cũng không mua được đâu"
Mã Văn Tài không cho là đúng:
"Vào thành chúng ta mua một ít là được mà"
Tam thúc hắn đạo:
" Còn non và xanh lắm cháu à, đồ tốt ai lại chê nhiều đâu, thôi thì cái này tam thúc giúp tiểu tử ngươi bảo quản cho."
Mã Văn Tài [Không nói gì.]
Mọi người [Mặt mũi đâu]
(Đã viết lại 21/3/20)