Quyển 2 - Chương 26: Bách niên tiên thiên hoa
“ Thiếu gia, ngài tính đi đâu thế?” Bích long nhìn Long Phong mà thắc mắc
“ À ta đi tìm hoa, em ở nhà nha. Không được đi đâu thay ta bảo vệ nơi này, hiểu không?” Long Phong nghiêm nghị nhìn Bích long, còn cô nàng thấy thế nhẹ dạ tin và cười gật đầu.
Long Phong bước ra ngoài, ngoài sân Hắc Vân và Thiên Điêu đã đứng chờ sẵn. Long Phong liền bắt đầu đi, theo sau là hai người, và hướng đi về phía Nam. Với khí tức của hai Lục Giai ma thú thì những con ma thú thấp hơn liền lùi lại, không con nào ɖâʍ chặng đường Long Phong. Cứ như thế khoảng nửa canh giờ sau, Long Phong cũng tìm được nơi mà Ái Lạt Nhi nói.
Trước mặt hắn là một cái hang động với miệng cửa rất cao và to, ít nhất là 5 mét, và rộng cũng hơn bốn mét. Long Phong suy nghĩ rằng với kích thước như thế thì con ma thú trong này sẽ rất bự, ít nhất là cỡ gần Hắc Vân hoặc Thiên Điêu. Lúc này Hắc Vân tiến lên nói với Long Phong:” Thiếu gia, hình như chủ nhân của hang này đi đâu rồi.. “
“ Thế à “ Long Phong suy nghĩ một chút rồi nói tiếp: “ Hai ngươi có quen người chủ nhân của hang này không? “
“ Cũng không tính là quen thiếu gia, nói đúng hơn là kẻ thù… do con gà tây điểu này gây chuyện thôi.. “ Hắc Vân nói xong quay lại nhìn Thiên Điêu với ánh mắt ý nói là do ngươi hết, còn Thiên Điêu thì nhìn sang hướng khác đánh trống lãng. Còn Long Phong thì lại tò mò mà hỏi:” Ủa thế à, thế lí do là gì? “
Thiên Điêu thì cười cười gãi đầu rồi nói “ Là vầy thiếu gia, mười năm trước khi thuộc hạ sau khi đã vững chắc ở lục gia cấp độ thì đương nhiên là phải tìm một vùng đất yên tĩnh mà làm bá chủ. Lúc đó ta đi tới khu mà ta ở trước khi đi theo thiếu gia, thì gặp một con ma thú cũng là lục giai như ta, hắn là Hỏa Linh Hùng, là một con gấu rất bự hơn nữa sở trường của hắn là lửa. Lúc đó bọn ta có một cuộc thi coi ại lấy được khu rừng đó. Thì xui ngày hôm đó thuộc hạ bị đau bụng ngày hôm sau thế là nằm ở chỗ ở suốt cả tuần, qua sau đó tên Hỏa Linh Hùng đến và chửi thần là tên hèn nhát, rồi sau đó cứ thế là đánh nhau. Hắn nói thuộc hạ hạ thấp danh dự của hắn, rồi coi thường…. “ Thiên Điêu lắc đầu cười khổ rồi kể.
“ Một kẻ tự hào và coi trọng lời hứa à.. “ Long Phong nói thầm rồi gật đầu, lúc này bỗng nhiên khu rừng bắt đầu rung lên, nhưng ma thú thấp chạy tán loạn, lúc này Thiên Điều cười khổ:” Hắn trở về rồi đó thiếu gia..”
Một con gấu màu đỏ, trên đầu hắn là một ngọn lửa, sau lưng là một bộ xương tạo thành hình cái giáp bao quanh thân thể của nó. Hàm răng nhọn với hơi thở cực nóng từ nó khiến xung quanh nhiệt độ bắt đầu tăng lên. Con gấu này nhìn xung quanh rồi lên tiếng:” Nhân loại sao ngươi lại bước vô lãnh địa của ta..?”
“ Ta muốn tìm Bách Niên Tiên Thiên Hoa, và ta biết được vị trí của nó là xung quanh khu này nên mới đến đây để mà tìm, nếu đã làm phiền thì xin cáo từ, bọn ta đi hướng khác..” Long Phong trả lời
“ Khoan đã, muốn tới thì tới, muốn đi thì đi ngươi nghĩ lãnh địa của ta để ngắm à!!!!” Hoả Linh Hùng cười tức giận nói, bàn tay quơ lên đập về phía Long Phong, lúc này Hắc Vân và Thiên Điêu quay trở lại bản thể, hai người cùng liền tấn công Hoả Linh Hùng, ba con lục giai ma thú khiến xung quanh tất cả gần như bị san bằng, Long Phong thì đã lùi lại, còn Hoả Linh Hùng thì giật mình sau đó thấy Thiên Điêu liền la lên:” Aaaa con gà tây ch.ết tiệt, ngươi còn dám tới đây à?”
“ Nếu không phải thiếu gia muốn tới, ta cũng chả thèm tới cái lãnh địa thối này đâu..” Thiên Điêu mặt mày ghê tởm mà nói
“ Ngươi…, khoan thiếu gia.. hahahaha hai người các ngươi đường đường là ma thú lục giai mà đi bái một tên nhân loại làm thiếu gia.. thật tức cười “ Hoả Linh Hùng tức giận vì lời nói của Thiên Điêu, sau đó phát hiện liền cười to lên,
“ Nếu thế thì sao, bọn ta tình nguyện đi theo, giờ đã gần đột phá lục giai, còn ngươi thì cứ rút đầu trong cái nơi hẻo lánh, xó xỉnh có ma mà ở đi… bọn ta đi theo thiếu gia làm việc lớn, ăn thức ăn nhân loại ngon hơn..” Hắc Vân vừa nói vừa giật, giống như đang đọc bài
“ Một cái tên mới chỉ đạt Đại Võ Sư mà cái ngươi cũng đi theo, thiên tài cái…. khoan đã,” Hoả Linh Hùng sực nhớ cái gì, quay lại hướng Long Phong hỏi:” Tiểu tử, ngươi bao nhiêu tuổi rồi…”
“ Ta mười một, có vấn đề gì à..?” Long Phong nói
“ Cái gì, ngươi 11 mà Đại Võ Sư, đùa à?” Hoả Linh Hùng giật mình, tính nói gì thì Long Phong liền lên tiếng:” Ngoài ra ta còn là một Ma Pháp Sư..” nói xong, Long Phong liền tung ra một hoả cầu về phía cái cây, sau đó thuỷ cầu để dập tắt, Hoả Linh Hùng nhìn thấy thì chỉ biết im lặng, vì Hắn biết thiên tài mà thường vô khu rừng này chưa tới Đại Võ Sư mà đã 15 -16 tuổi, hắn đang nhìn một tên quái vật.
“ Ngươi đã biết sự lợi hại của thiếu gia chưa. Để ta cho ngươi biết thiếu gia còn là một luyện dược sư, luyện khí sư, luyện phù sư, …” Thiên Điêu kể ra một loạt các ngành, còn Hoả Linh Hùng nghe cái luyện dược sư thì liền ngồi xuống, suy nghĩ sau đó nói:” Ê nhân loại, ngoài thực lực của ngươi, ta còn cảm nhận được một luồng khí khác, nó giống như áp đảo ta khi ta nhìn vào trong. Đó là cái gì?”
Long Phong nghe xong thì chỉ cười, sau đó bắt đầu biến thân, toàn thân liền mọc vảy, hai canh,vảy tạo thành giáp bao quanh toàn thân. Hoả Linh Hùng thấy như thế thì một từ xuất hiện trong đầu hắn: Long, đó chính là ma thú mà hắn ngưỡng mộ, sau đó liền quỳ xuống và nói:” Thiếu gia, cho ta làm thuộc hạ của ngài đi, ta muốn đi theo ngài..”, hắn nói với vẻ mặt đáng thương và cầu xin, còn Long Phong thì dở khóc dở cười biến thân trở lại, sau đó nói:” Nếu ngươi muốn làm thuộc hạ của ta, ngươi phải nghe ta sau khiến, làm gì phải làm theo lời ta, cho dù nó vô nhân đạo cũng phải làm. Thế nào được không?”
“ Được!!” Không suy nghĩ mà lập tức trả lời
“ Vậy thì chúng ta thành lập khế ước!” Khi Long Phong vừa dứt lời thì một viên ngọc màu đỏ bay ra từ Hoả Linh Hùng bay vào người Long Phong, hắn cảm nhận được sự trở nên mạnh của Ngũ Đại Mạch, tuy ít nhưng tốt, ngoài ra thực lực không có gì tiến triển mới.
“ Uống viên này vô đi.., từ nay ngươi là thuộc hạ của ta, tên Hoả Linh ” Long Phong đưa cho Hoả Linh Hùng một viên thuốc rồi nói, còn Hoả Linh Hùng cầm viên thuốc và uống vào, sau đó cả thân thể liền biến hoá, co giãn thành một thân hình của nhân loại, co rút và sau đó biến thành một tên to con và đô. Hắn đi tới Long Phong và quỳ xuống:” Thuộc hạ Hoả Linh xin tham kiến thiếu gia.”
“ Được rồi đứng lên đi.” Long Phong nói, “ À mà ngươi biết vị trí của Bách Niên Tiên Thiên Hoa không? Ta cần nó..”
“ Thiếu gia chờ thuộc hạ một chút!!” Nói xong liền chạy vào trong hang động, một hồi sau Hoả Linh cầm ra một bông hoa to lớn, màu đỏ chói, một mùi hương thơm và diệu. Long Phong cầm nói, khi cầm lên Long Phong cảm nhận được giống như đang cầm một cái miếng ʍút̼, mềm mà dẻo, cười một cái rồi bỏ nó vô giới chỉ. Sau đó tính nói gì thì Hoả Linh lên tiếng:” Thiếu gia, thuộc hạ có chuyện muốn bẩm báo..”
“ Ngươi nói đi.”
“ Ngài có bao giờ nghe tới một loại khoáng thạch tên là Huyết Hắc Thạch chưa? “ Hỏa Linh cung kính nói
“ Huyết Hắc Thạch?” Long Phong thắc mắc mà hỏi
“ Nó là một loại khoáng thạch thường nằm gần những vùng đất thường có rất nhiều ma thú, bọn chúng thường săn bắt nên có rất nhiều máu nhỏ vào dưới đất, hoặc là săn bắt ma thú của loài người, cứ như thế năm qua năm, khoáng thạch nằm dưới đó từ từ chuyển sang màu đỏ, và cứ như thế chúng chuyển màu. Ngoài ra những khoáng thạch đó còn hấp thu năng lượng từ những con ma thú ch.ết, từ đó gia tăng độ cứng và bền. Nghe nói đâu, hơn 100 năm mới được 1 cục khoáng thạch Huyết Hắc Thạch. “
“ Vậy ngươi biết chỗ nào có nó à?”
“ Thuộc hạ ba ngày trước phát hiện ra nó, cho nên chưa có thời gian đi “
“ Được ngươi dẫn đường đi, ta cũng muốn xem thử coi cái khoáng thạch này cỡ nào..” Long Phong cười rồi nói