Quyển 2 - Chương 43: Ma - Long - Nhân
“ Ta đang ở đâu đây?” Long Phong khi mở mắt ra thì cái là hắn thấy chính là một màu đen, xung quanh đều mà đen nghịt, không thấy một chút ánh sáng nào, giống như nó không có tồn tại. Lúc này Long Phong có bình tĩnh lại để mà nhớ lại xem mình đã làm gì, sau một hồi hắn cũng thở dài, lắc đầu cười khổ:” Xem ra Cửu Dương thần công đệ bát tầng không được dùng bừa bãi rồi.
Sau đó Long Phong quan sát xung quanh thì đột nhiên có một cái gì đó lấp lánh ở xa, Long Phong lập tức mà đi tới hướng đó, khi tới nơi thì lập tức hắn bị chuyển đến một chỗ khác, đó chính là một căn phòng, giữa phòng có hai chiếc ghế, Long Phong liền đứng dậy rồi nghe tiếng:” Ngồi xuống đây đi..”, hắn liền thấy chính mình đang kêu hắn ngồi xuống đối diện, Long Phong làm theo và ngồi xuống, sau một hồi hắn liền lên tiếng:” Đây là đâu?”
“ Đây chính là linh hồn của ngươi!!”
“ Còn ngươi là ai?”
“ Ta đã nói rồi, ngươi là ta và ta là ngươi, ta chính là tâm của ngươi…”
“ Được, vậy ta muốn hỏi là ta tại sao lại là ma tộc? Ta tưởng ta chỉ là Thuộc Long tộc….”. Long Phong hỏi
“ Cái này ngươi không biết làm sao ta biết, ta đã nói rồi ta chỉ là tâm, tâm của dòng máu ma tộc của ngươi. Ta chỉ có nhiệm vụ hướng dẫn ngươi tu luyện dòng máu đó, làm sao ta biết!!”
Nhìn vẻ mặt Long Phong, hắn càng bó tay, nói:” Dòng máu ma tộc cho ngươi một đặc điểm đó là sức hồi phục cực lớn và có tỉ lệ cải tử hồi sinh khi ngươi ch.ết đi, đó chính là năng lực của ma tộc. Nên khi ngươi muốn giết một ma tộc, phải bóp nát tim của hắn, nếu không thì hắn có cơ hội hồi sinh, lúc đó thì phiền…”
“ Thật ra tính ngươi cũng rất may mắn, có cái cô nàng ma pháp sư trong người ngươi dùng ma pháp bảo vệ tim ngươi, không thì ngươi thật sự ngủm rồi..”
“ Vậy thì ta phải cảm ơn Nhã tỷ tỷ rồi…”, Long Phong cười nói gãi đầu.
“ Ngoài ra ta còn có tin vui cho ngươi, khi ngươi nắm giữ hoàn toàn dòng máu ma tộc, lúc đó cái chiêu gì Cửu Dương thần công gì gì ấy, ngươi có thể dùng thoải mái, không lo bị phản phệ.”
“ Thật sao??” Long Phong mừng rỡ nói
“ Ta gạt chính bản thân ta chi?!”
“ Vậy làm sao để ta có thể khống chế dòng máu ma tộc này?” Long Phong hỏi, nhưng đáp lại là tâm của hắn chỉ im lặng, sau đó lên tiếng:” Cái đó thì ngươi phải tự tìm hiểu, ta không biết, ta chỉ có thể dạy ngươi tập luyện với nó thôi…, còn những cái khác thì ta không biết “
“ Được rồi, nếu vậy thì ta sẽ tự tìm hiểu vậy!!” Long Phong im lặng rồi nói, sau đó đứng lên xoay người qua lại, rồi lại lên tiếng:” Vậy làm sao ta ra khỏi đây?”
“ Ngươi đi qua cánh cửa kia thì sẽ thoát ra khỏi đây, sau đó ngươi sẽ tỉnh lại!!”
“ Vậy thì cảm ơn!” Long Phong cười nói, khi hắn vừa chuẩn bị bước ra thì tiếng nói phía sau vang lên:” Sau này, khi ngươi gặp chuyện khiến ngươi tuyệt vọng, tuyệt nói không thể để dòng máu ma tộc chiếm lấy ngươi, không thì lúc đó ngươi sẽ không khác gì ma vương…”
Long Phong liếc mắt mà nhìn, sau đó gật đầu mà bước vô, lúc này thân ảnh Long Phong liền cười, sau đó liền biến thành một người phụ nữ, trẻ đẹp, phải nói là không ai sánh bằng, nói thầm:” Phong nhi, con hãy cố gắng mà vượt kiếp nạn này, ta sẽ bảo vệ con mãi mãi…”, xong liền biến mất…
Lúc này Long Phong liền bước đi, cứ bước mãi rồi ánh sáng bao trùm hắn, một hồi sau Long Phong mở cặp mắt nặng trĩu, từ từ mà mở, rất nặng, phải một hồi sau Long Phong mới mở được cặp mắt ra hoàn toàn, hắn nhìn thấy trần nhà, và một số vật phẩm quen thuộc, liền nhận ra đây là phòng mình.
Long Phong cố gắng mà cử động, nhưng cơ thể hắn như có một tảng đá nè, không hề động đậy được, sau đó hắn nghe một tiếng nói vang lên:” A Phong, đệ tỉnh rồi à?? “
“ Tỷ tỷ, ta ngủ mấy ngày rồi?” Long Phong quay qua nhìn Long Nhan Nhan mà nói
“ Đệ ngủ đã ba ngày ba đêm rồi, ta lo lắm đó!!” Long Nhan Nhan khóc trong lòng Long Phong, hắn ráng nhất cái tay và xoa đầu Long Nhan Nhan, rồi nói với giọng khàn:” Để tỷ lo rồi, xin lỗi nha….”
“ Để ta đi thông báo cho mọi người, đệ chờ nha….” Long Nhan Nhan lau mắt, rồi bước ra phòng với tốc độ cực nhanh, Long Phong liền lên tiếng:” Hắc Bạch nhị lão, ra đây…”
“ Thiếu gia có gì phân phối?” Hắc Bạch nhị lão đồng thanh nói
“ Đi điều...tr.a cho ta,... một cái tổ chức tên là Phản Thiên Hội,... tr.a mọi ngóc ngách…, tìm hết thông tin liên quan đến bọn chúng….,” Long Phong ngắt quảng mà nói, vì hắn rất mệt
“ Vâng thiếu gia, thuộc hạ sẽ lập tức đi làm…” Hắc Bạch nhị lão lập tức biến mất, vì bọn họ biết lần này thiếu gia thật sự tức giận, lúc này hắn nghe ngoài cửa có tiếng chân đàn chạy rất vội, Long Phong nhìn ra thì thấy phụ mẫu, gia gia, đại ca đang chạy vô, mẫu thân hắn liền nhào vô xoa đầu rồi khóc nói:” Không sao rồi, không sao rồi, khoẻ mạnh lại là tốt rồi…”
“ Con biết không, ngày hôm đó chúng ta chạy thoát được, khi về tới biết con chưa về rất lo, liền dẫn người đi tìm con, nhưng không tìm được. Khi chúng ta về thì liền thấy con đang nằm trước thềm cửa, máu me đầy người, thân thể như là sắp nứt,... hù chúng ta một phen… “
“ Xin lỗi mẫu thân, xin lôi phụ thân, xin lỗi gia gia, xin lỗi mọi người,.... để mọi người lo lắng…” Long Phong nhìn mọi người áy náy mà nói, còn gia gia hắn thì nói:” Không sao, tỉnh lại là tốt rồi, không cần lo gì nữa…”
Sau một hồi nói chuyện phụ thân Long Bất Kim liền đề nghị:” Chúng ta ra ngoài cho Phong nhi nghỉ ngơi đi, hắn cũng mệt rồi…”
“ Vậy con nghỉ ngơi đi, chúng ta ra ngoài..” Long lão nói rồi dẫn mọi người ra ngoài, còn Long Phong thì nhìn Hàn tỷ muội nói:” A Trân, em đi kêu Quách Gia lại đây cho ta, ta có việc muốn hỏi hắn.”
“ Vâng thiếu gia!!” Tuy rất muốn cho thiếu gia nghỉ ngơi nhưng nàng không dám cãi lời, cuối cùng cũng đi, còn Long Phong thì đang suy nghĩ cái gì. Khi Quách Gia tới, hắn phất tay cho hai nàng ra, rồi khép cửa, sau đó hỏi:” Cuộc hành thích này điều tr.a được gì?”
“ Bẩm thiếu gia, chúng ta điều tr.a được là bọn chúng chủ yếu là bắt người làm con tin, nghe nói đâu là bọn họ muốn lợi dụng mà ép buộc các môn phái chống đối triều đình, giết ch.ết Hoàng đế,.. còn về người phía sau thì chúng ta không điều tr.a được…”
“ Không cần lo, ta đã cho Hắc Bạch nhị lão đi tr.a rồi, bât giờ chờ tin thôi. À ngươi cho người đi kiểm tr.a địa bàn, tất cả nơi trong thành coi có ai khả nghi không. Ta muốn ngươi lật tung cả Kim La thành này mà điều tra. Ngoài ra còn điều tr.a cho ta danh sách khách mời lần này của Lễ Thành Nhân, ta nghi ngờ có nội gián, nếu không thì bọn chúng không hề biết được thông tin cơ mật, còn có biết được địa điểm để mà phục kích. Ta muốn ngươi lôi hắn ra, hiểu không?”
“ Thuộc hạ sẽ cố gắng hết sức..” Quách Gia quỳ xuống mà nói, vì hắn bị một khí áp đèn nén
“ À mà bên Nguyệt và Nhật viện đưa quà đến chư a?”
“ À đưa rồi thiếu gia, đều đầy đủ hết!!”
“ Vậy thì tốt, ngươi lui ra đi. Việc của ngươi ba ngày sau lại nói.” Long Phong hiểu ý, nhìn Quách Gia nói, sau đó nhắm mắt dưỡng thần. Quách Gia cúi người rồi bước ra.
Lúc này Long Phong đang cố gắng suy nghĩ, tại sao bọn chúng lại muốn giết Hoàng đế và tại sao lại gọi hắn là Cẩu Hoàng đế? Cho dù có hành thích được thì cũng không có quân đội để mà lật đổ, hơn nữa triều đính cũng còn hai vị Hoàng tử, lúc này Long Phong lập tức nghĩ tới một điều, hắn liền mở mắt, sau đó nghĩ nếu như là sự thật thì phải chuẩn bị thật kĩ, sau đó lại than thở, nghĩ rằng bão sắp tới rồi..
Tây Bắc Gia,...
“ Ngươi nó thằng nhóc nó tỉnh lại rồi à? “ Tây Bắc Xà trầm giọng nói
“ Vâng, gia chủ. Có cần cho thuê Sát Ma đoàn làm không?”
“ Không, lúc này Long gia bảo hộ rất là chặt chẽ, một con ruồi bay ra còn không được chứ đừng nói bay ra, cho người theo dõi chặt chẽ. Ngoài ra phái người hối thúc bọn Phản Thiên hội mau tiến hành bước típ theo, ta sẽ cho người phối hợp.”
“ Vâng gia chủ, vậy cần làm sạch nhân chứng không?”
“ Thà giết nhầm còn hơn bỏ sốt!!!” Tây Bắc Xà hung tợn mà nói, sau đó phất tay cho tên kia đi ra. Còn hắn quay vô bên trong, mở ra một cái đường hầm, bước vào trong, và trước mặt hắn là một cái bàn thờ…