Chương 4: Tế đàn bạo

Mọi người cùng nhau yên tĩnh lại. Nhưng trong lòng nổi lên bạo động. Hoàng cấp huyết mạch khiến họ quá rung động rồi. Hai người Lâm Thanh Thanh và Lâm Vũ bọn họ không quan tâm.
Lâm Thanh Thanh đi về phía tế đàn ngồi xuống. Thiên địa nguyên khí quán chú vào trong cơ thể. Một lát sau..
Ầmmmm


Trên người Lâm Thanh Thanh bùng lên màu trắng rực rỡ chói mắt.
- Là Nhân cấp cực phẩm huyết mạch. Trời ơi. Lâm gia muốn quật khởi.
Mọi người lại một lần nữa xôn xao. Một Hoàng cấp hạ phẩm, một Nhân cấp cực phẩm. Lâm gia thực sự đang muốn quật khởi rồi.


Trên đài ba vị lãnh đạo cũng nhìn nhau cười. Lâm gia càng nhiều thiên tài. Bọn họ càng mừng.
- Tốt lắm. Lâm Thanh Thanh. Mặc dù không bằng Lâm Viêm. Nhưng cũng là số một số hai. Ban thưởng cho giống như Lâm Viêm. Mau chóng tăng lên thực lực.
- Đa tạ tộc trưởng.


Lâm Vấn Thiên vui vẻ lên tiếng. Hắn xưa nay vẫn luôn nổi tiếng chí công vô tư. Mặc dù Lâm Vũ là thiếu tộc trưởng nhưng chưa bao giờ bỏ tiền công ra mua Đan dược cho Lâm Vũ. Hết thảy đều phải tự thân cố gắng. Hắn lại nói tiếp:


- Được rồi. Còn người cuối cùng. Lâm Vũ. Lên tế đàn đi. Hãy nhớ không được cố quá. Nếu thấy không được thì dừng lại ngay.
Lâm Vũ nhìn về phía Lâm Vấn Thiên rồi từ từ leo lên Tế đàn.
- hừ! Phế vật lên tế đàn làm gì. Buồn cười. Xuống đi


- Hâhha. Lâm Vũ. Cẩn thận bị Thiên lôi oanh sát.
Lâm Viên trào phúng cười.
Lâm Vũ không quan tâm. Hắn đang ngồi trên bồ đoàn. Nhắm mắt vận công. Nhưng khi thiên địa nguyên khí tràn vào cơ thế. Đi qua kinh mạch thì không thông.
Đau. Quả thực rất đau. Như bị hàng vạn con trình đang cắn trong cơ thể.
Phụtttt!!!


available on google playdownload on app store


Trực tiếp phun ra một ngụm máu
Tần Vũ bắt đầu hoang mang. Hắn thử lại lần nữa. Kết quả vẫn vậy.
Mở mắt ra. Tràn đầy thất vọng
- Hâhhaa! Ta đã nói mà. Phế vật là phế vật thôi.


Lâm Viêm lớn tiếng nói. Miệng nhếch lên trào phúng. Hắn đang cực kỳ vui vẻ. Hoàng cấp huyết mạch. Tần Vũ không thức tỉnh được huyết mạch. Song hỉ lâm môn a.
Trên chủ vị, Lâm Vấn Thiên nhắm mắt lại. Thất vọng không thôi. Mặc dù biết trước kết quả nhưng giờ đây hắn cũng cực kỳ đau lòng.


Lâm Vũ thở dài. Nỗi buồn sâu trong lòng dâng lên. Bàn tay dính máu đưa lên vuốt ve miếng Long Ngọc. Đây như là thói quen của hắn mỗi khi buồn. Bất chợt thấy có điều khác lạ.
Lâm Vũ thấy được mặt Long Ngọc có vết rạn vỡ. Hắn kinh hoảng suýt kêu lên. Tại so lại bị vỡ?


Đêm ba hôm trước, đúng rồi. Hôm đó Lâm Viêm một quyền oanh trúng Long Ngọc.
Bất chợt. Máu ở bàn tay hắn theo vết nứt chảy vào trong Long Ngọc. Long Ngọc lại toát ra ánh sáng nhè nhẹ mà ấm ấm.


Hút khô hết máu dính ở bàn tay. Long Ngọc vẫn sáng như vậy. Như nhớ ra điều gì. Lâm Vũ rút ra đoản kiếm trực tiếp cứa lên cổ tay. Từng dòng máu chảy ra bị Long Ngọc hấp khô hết.
Long Ngọc càng lúc càng sáng. Chiếu rọi ánh sáng màu đen ánh đỏ khắp tế đàn.


Dần dần. Như đã hấp thu đủ máu của Lâm Vũ. Long Ngọc vỡ tan ra.
Bùm
Một giọt máu đen ánh đỏ chui vào trong cơ thể của Lâm Vũ. Chạy xuôi hết theo khắp cơ thể. Giót tinh huyết như hoá hình thánh một con Huyết Long. Đi đến đâu trong cơ thể thì kinh mạch lại được nối lại. Không ngừng hoang thiện kinh mạch Lâm Vũ.


Qua 12 vòng tuần hoàn. Giọt máu tan hết như hoà vào trong huyết mạch. Kinh mạch của Lâm Vũ không ngừng mở rộng và kiên cố. Ẩn ẩn toát ra màu đen ánh đỏ. Cực kỳ huyền bí.
Đùnggggg


Ngay sau đó. Như có tiếng nổ vang trong đầu Lâm Vũ. Hắn chỉ thấy như có thêm một phần ký ức. Đưa thần thức tới quan sát. Hắn không khỏi giật mình.
Huyết Long Phệ Thiên Quyết
Đây là một môn công pháp. Không rõ cấp bậc. Còn giọt máu kia nữa. Tại sao lại kẻ bên trong miếng Long Ngọc.


Trong đầu hắn cực kì thắc mắc. Nhưng vội trấn an lại. Chuyện này nhất định không đơn giản. Không thể cho người khác biết. Không thì mang đến họa sát thân.


Ổn định lại tinh thần. Bắt đầu vận chuyển Huyết Long Phệ Thiên Quyết. Ngay lập tức. Thiên địa nguyên khí ào ào hướng về phía Lâm Vũ. Thiên địa nguyên khí bàng bạc khắp bốn phương tám hướng ùa về quán chưa vào cơ thế hắn.


Đến khi người Lâm Vũ cảm thấy trướng đau. Hắn vội chuyển hết nguyên khí hướng về phía Đan điền. Mở ra Đan điền là hắn có thể tu luyện rồi.
Nguyên khí như hoá thành vô số con rồng, không ngừng lao về Đan điền.
Ầmmmm!


Cả cơ thể hắn run lên. Chỉ thấy Đan điền của hắn đã mở ra. Thiên địa nguyên khí không ngừng ùa vào. Lại vận chuyển thiên địa nguyên khí tuần hoàn trong kinh mạch. Dần dần. Những thiên địa nguyên khí được chắt lọc. Mất đi màu bàng bạc. Thay vào đó là màu Đen ánh đỏ.


- Huyết Khí! Là Huyết Khí. Ta trở thành võ giả rồi. Hâhhaha.
Hắn vui mừng đến nỗi hò hét trong lòng. Huyết mạch này không đơn giản. Không để người khác biết được.
Huyết khí dần dần ổn định lại. Lâm Vũ chỉ thấy những Huyết Khí hoá thành từng con Huyết Long. Không ngừng bơi lội trong Đan điền.


Huyết khí như Long. Đây là trong truyền thuyết a.
Không đợi hắn kịp vui mừng lâu. Thiên địa lúc này biến sắc. Mây đen kéo đến ùn ùn.
Ầmmmmm!
Một đạo thiên lôi khủng bổ oanh sát lên Tế đàn. Lâm Vũ hoảng sợ. Chợt Huyết khí trong người bùng lên.


Bên ngoài cơ thể của hắn xuất hiện hư ảnh một con Huyết Long bay lên. Trực tiếp đối kháng với Thiên lôi
Huyết Long há miệng ra nuốt trọn đạo thiên lôi rồi quay trở lại Đan điền của Lâm Vũ.
Rắc rắc!!


Tế đàn bắt đầu nứt vỡ chằng chịt như mạng nhện. Mọi người xung quanh vội vàng chạy ra xa. Một màn vừa rồi khiến bọn họ quá hoảng sợ rồi.
Ầmmm!
Tế đàn vỡ nát. Khói bụi bay mù mịt.


Lâm Vấn Thiên ngồi trên chủ vị hết sức hoảng sợ. Lâm Vũ. Có lẽ đã thập tử vô sinh rồi. Hai hốc mắt đỏ lòm.
- Hâhha! Lâm Vũ à Lâm Vũ. Trời còn tru diệt ngươi. Ngươi không đáng sống mà.
Lâm Viêm cực kỳ hả hê. Không ai có thể hiểu được nỗi vui sướng trong lòng hắn lúc này.






Truyện liên quan