Chương 25
Giải quyết xong tên trước mắt, Carlos tìm khí tức của Mikhail:「 đại ca, tìm được rồi?」
Mikhail mở đôi mắt đã chuyển sang màu đỏ sậm ra,hai mắt sắc bén nhìn về một hướng, hắn cảm nhận được khí tức ban đầu hơi kém nhưng tự nhiên nó lại mãnh liệt phát ra, dự cảm bất hảo của hắn bất chợt xuất hiện.
「 Tìm được rồi, nhưng tình huống có chút quái dị, chúng ta đi nhanh đến đó.」 tay phản khẽ xoay chuyển tạo thành một quả cầu đem tất cả con đường gây 『 chướng ngại 』 phá đi, Mikhail dùng tốc độ mắt thường không thể nhìn thấy được chạy về phía Chu Quân Hành.
Nhìn con đường vừa được hình thành trước mặt, Carlos không khỏi cảm khái, quả nhiên đại ca điều gì cũng có thể làm được, nhưng chỉ có một giây đó thôi, Carlos liền cũng nhanh chóng đuổi theo.
Hai người có thể cảm nhận được khí tức càng ngày càng mạnh của Chu Quân Hành, gần cửa phòng, mặt đất bỗng chốc khẽ rung chuyển, làm cho hai người họ đang định mở cửa khẽ thối lui vài bước.
「 Đại ca……」 Carlos trao đổi ánh mắt cùng Mikhail, ngay lập tức: Phá cửa chạy vào.
Hiện lên trong mắt của hai người là chính giữ căn phòng cháy đen ấy, thân ảnh quen thuộc đang ngồi xổm.
「 Quân Hành……」 Carlos đang muốn đi đến thì bị Mikhail ngăn lại, hắn khó hiểu nhìn Mikhail, nhưng ánh mắt Mikhail không nhìn Chu Quân Hành mà đang nhìn những xác người trong căn phòng
「 Xảy ra chuyện gì?」
「…… Quân hành hắn có vấn đề.」
Lông mày nhăn chặt lại, Mikhail nhìn quang cảnh đó, người được lâu nay bọn họ bao bọc, mặc dù trong quá trì đó bọn hắn không muốn, nhưng không thoát khỏi một số biến dị, bởi vậy, bọn họ mới phong ấn máu của Chu Quân Hành lại, ức chế dị biến, cho đến lúc Chu Quân Hành tiếp nhận mới giải khai……
Nhưng xem ra, toàn bộ ý định đã bị phá vỡ
Nghe được lời nói của Mikhail, Carlos trừng lớn hai mắt, hắn nhìn Chu Quân Hành đang xoay lưng lại phía bọn hắn, cùng với khí tức bất thường mà vừa rồi Carlos hắn không phát hiện ra, nhìn vài giây nhưng Carlos vẫn bỏ đi lời khuyên bảo của đại ca mà đi về hướng Chu Quân Hành.
「 Quân Hành……」 lúc bàn tay vươn ra định chạm vào Chu Quân Hành, một lực mạnh mẽ khẽ đánh vào cơ thể Carlos khiến hắn không thể tránh được, Mikhail đã sớm có đề phòng liền nhanh chóng tiếp ứng.
「 sao có thể như vậy!?」 Carlos nhìn nhìn bàn tay vì giúp hắn mà bị cháy đen, mặc dù có thể khiến nó trở lại như ban đầu, nhưng có thể gây thương tổn cho Mikhail, khiến Carlos vô cùng kinh ngạc.
「 tình huống không ổn.」 không nghĩ đến mình có thể làm Mikhail bị thương, đôi mắt màu đen chuyển sang màu đỏ, nếu như quân Hành trở thành một con quái vật vô thức, thì hắn thà từ bỏ còn hơn
Nghĩ cách tiếp cận Chu Quân Hành, nhưng đều bị khí tức trên cơ thể hắn cự tuyệt, Carlos lo lắng nhìn thân thể dính đầy máu đang ngồi trên mặt sàn.
「 Quân Hành, là chúng ta a! Ngươi nghe được không a! Chúng ta là tới đón ngươi.」 Carlos có chút sợ nói, bởi vì hắn biết Chu Quân Hành đang vuốt ve là ai,đó là người hắn coi trọng – là thân nhân của hắn, Doãn Thơ Vũ, vốn là một nữa hài hoạt bát ngịch ngợm, vậy mà giờ đây mặt lại đầy bụi, không có hơi thởi, mà vệt răng nanh trên cổ càng làm cho Carlos hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Mikhail cũng nhìn thấy nữ hài không động đậy trong ngực Chu Quân Hành, đi về phía trước một bước, cắn răng cố gắng tránh khỏi cự tuyệt của Chua Quân Hành, đang muốn chạm vào hắn, người ấy tự nhiên lại nói.
「 Ha ha…… Rất buồn cười a! ta muốn bảo vệ Thơ Vũ khỏi tay các ngươi, vậy mà ta lại là hung thủ giết nàng.」Chu Quân Hành nhìn nữ nhân – muội muội Doãn Thơ Vũ nằm trong lòng mình, đôi lông mày nàng nhăn chặt lại, đầy thống khổ.
「 Quân Hành, đây không phải lỗi của ngươi.」 Mikhail còn cách hắn có vài bước khẽ thấp giọng nói, hắn thử đưa tay vươn tới đầu vai Chu Quân Hành.
「 Nếu không phải lỗi của ta thì là lỗi của ai? Là nữ nhân kia? Người cùng nhà với các ngươi?」 như bị độngvào chốt mở, Chu Quân Hành buông cơ thể Doãn Thơ Vũ ra, đứng lên xoay người lại, người nọ đã không nàng theo nụ cười hôn hoà ngày nào, giờ đây đáy mắt chỉ còn toàn hận ý, oán hận khiến khuôn mặt hắn méo mó dữ tợn.
「 Ha ha…… Không… Là ta, ch.ết tiệt… người nọ là ta, ta…… Ta lại không ngăn cản ham muốn hút máu của nàng? Ha ha…… Tại sao ta lại có bộ dạng quái vật ghê tởm này? Tại sao? Tại sao —」 tiếng rống giận, thần sắc Chu Quân Hành bị che đầy oán hận, hắn đem tất cả oán hận trút về phía Mikhail, túm lấy Mikhail không phản kháng,đè chặt lên tường.
「 Tại sao người các ngươi chọn lại là ta? Tại sao lại khiến cho Thơ Vũ – người không liên quan trong chuyện này đến đây? Tại sao chỉ vì quan hệ với các ngươi mà chúng ta phải bước vào tình cảnh này? Tại sao…… Tại sao…… Ngươi nói a!?」
Nhìn Chu Quân Hành nổi giận, nhưng Mikhail không có chút sợ hãi nào cả, dùng thần sắc tự nhiên nhất đối diện với Chu Quân Hành đang bộc phát cảm xúc, giờ đây hắn đã cũng là đồng loại, mặc dù hắn có chút không giống trước kia. Chu Quân Hành khẽ nghĩ, nếu không gặp hai người này, cuộc đời hắn sẽ không bao giờ rơi vào đường cùng như thế này
「 Ngươi muốn biết?Ngươi không phải đã biết rồi hay sao? Ý nghĩ của chúng ta.」 vươn tay ra, khẽ chùi đi nước mắt ẩm ướt trên khuôn mặt hắn, Mikhail nói:「 mặc kệ muốn chúng ta nói mấy lần, mặc kệ ngươi có muốn giết ch.ết chúng ta hay không, nếu như thời gian có thể quay trở lại, chúng ta vẫn sẽ yêu ngươi, thượng ngươi, Quân Hành……Mon amour.」