Chương 5: Huyết Họa Tinh nhập thai
Hoàng cung nguy nga trước hoàng hôn, cảnh vật như nhuộm màu đỏ thâm thẩm của buổi chiều tà tĩnh lặng. Trong Thanh Nương Cung cái bóng của người phụ nữ mang danh là mẫu nghi thiên hạ đang phải nằm trên giường với hơi thở yếu ớt, đôi mắt long lanh từ từ khép lại để đón nhận một giấc ngủ vĩnh hằng, để chào đón một thế giới bên kia.
Trong khi Hoàng Thượng đang chìm vào đau buồn ở ngoài lại có những tiếng xì xào, họ nhìn lên hướng của Huyết Họa Tinh, nó như một ngày to hơn đến gần hơn. Có rất nhiều câu hỏi được đưa ra chưa có lời giải đáp.
- Đó là gì vậy.
- Hình nó như đang bay về hoàng cung.
- Nó là điềm lành hay là điềm báo xấu.
- Nhìn nó ghê thật.
-...
Chưa biết chuyện gì xảy ra họ lại thấy đó một luồng sáng màu đỏ thẩm bay thẳng về hướng Thanh Nương Cung bọn họ còn chưa kịp suy nghĩ gì hết, từ nhạc nhiên cho đến hốt hoảng. Còn luồng sáng đó chính là Huyết Họa Tinh. Huyết Họa Tinh bay vào Thanh Nương Cung đến cả Hoàng Thượng và Ninh Phi cũng vô cùng nhạc nhiên sáu đó liền bay thẳng vào bụng Hoàng Hậu. Ở ngoài còn có thể nghe được tiếng la cào xé ruột gan của Hoàng Hậu.
- Có chuyện gì vậy? Thái Y nhanh chóng bắt mạch cho Hoàng Hậu.- Hoàng Thượng còn chưa hết vẻ mặt nhạc nhiên sốt sắn nói.
Thái y bắt mạch xong với vẻ mặt vô cùng khó hiểu quỳ xuống tâu. Còn Kim Thanh thì đã gất lịm đi.
- Thưa Hoàng Thượng hiện tại Hoàng Hậu nương nương và long chủng đã không còn nguy hiểm gì nữa, nhưng thần vẫn không hiểu tại sao Hoàng Hậu nương nương lại có vẻ vô cùng đau đớn, mạch đập thì vô cùng rồi loạn, thần cũng không còn cách.
- Trần thái y là người giỏi nhất trong hoàng cung rồi, nếu ông còn không có cách thì ai có cách đây chứ.- Ninh Ninh ra vẻ lo lắng nói.
Ở bên ngoài cửa bật mở một tên thái giám già nua vào tâu.
- Hoàng Thượng tướng sĩ lang Lý Phong xin vào nói là có chuyện gấp ngay cả giày còn không đi mang.
- Cho Lý sĩ lang vào.
Tên thái giám bước ra. Lý sĩ lang vào với bộ mặt hớt hả, thở không ra hơi mồ hôi nhễ nại, rõ ràng là đã chạy một mạch tới đây tới giày còn chưa mang vào.
- Lý sĩ lang chuyện gì mà khiến khanh tới đây gấp đến nổi cả giày còn không mang vào mà đã tới đây gặp trẫm.- Nhìn thấy chuyện này Hoàng Thượng rất muốn cười mà trong tình thế này người lại không cười nổi.
- Hoàng Thượng thứ tội, chuyện mà hôm nay vì thần tới đây an nguy đến Huyền Đô không thể xem thường, luồng sáng mới nãy bay vào bụng Hoàng hậu nương nương chính là Huyết Họa Tinh mà thân đã nói với người.
- Vậy Kim Thanh nàng ấy có sao không?, liệu cái thai này còn có thể phá bỏ không?.- Hoàng Thượng giờ lại hốt hoảng hơn.
- Hoàng Hậu nương nương chỉ vì Họa Tinh đột ngột nhập thai cơ thể thích ứng không kịp nên mới gây ra mạch đập hỗn loạn. Nhưng mà nếu muốn phá bỏ sợ rằng... phải hy sinh luôn cả Hoàng Hậu nương nương bởi vì Huyết Họa Tinh đã liên kết toàn bộ với Hoàng hậu nên muốn phá bỏ chỉ còn cách này.- Lý Phong vội vã tâu.
- Thật không còn cách nào sao?. - Ninh Phi lo lắng hỏi.
- Không còn cách nào nữa.- Lý Phong đáp nhạt
- Hai câu khanh bói được là gì?.- Hoàng Thượng cúi mặt xuống hỏi.
- Huyết Họa Tinh chuyển thế ngày huyết nguyệt.
Vạn kẻ rơi đầu máu chảy thành sông.
Sau khi Huyết Họa Tinh được sinh ra sẽ đại nghịch thiên địa, thiên hạ bất dung. Khi sinh ra đã thấm nhộm máu tanh, đậm sát khí, yêu ma vây đầy, nó sẽ đem đến tai họa cho người thân mình. Còn kể sau này sẽ cô độc cả đời, không người thân, không bằng hữu, không tình cảm, kẻ thù ở khắp mọi nơi. Thần cầu xin Hoàng Thượng hãy hi sinh Hoàng Hậu nương nương để thiên hạ thái bình.
-...- Hoàng Thượng không nói gì chỉ trầm ngâm đúng hơn là thất thần.
Ninh Ninh nghe nói tới thì rất sợ nhưng nhận thấy đây là cơ hội tốt cho mình vừa có thể diệt Hoàng Hậu, vừa có thể diệt đứa bé, cũng vừa cứu giúp thiên hạ.
- Hoàng Thượng người nên lấy dân chúng đại cuộc làm trọng, hy sinh một người vì vạn người xin người hãy...- đến lúc này thì Kim Thanh quỳ xuống với người mặt như xin khẩn,
- Nếu còn xem ta là Hoàng Thượng thì quyết định của ta là trên hết. Chuyện này không được bại lộ ra ngoài nếu ai đám hé lộ một chữ thì xử tội ch.ết.- Hoàng Thượng cắt ngang lời của Ninh Phi, vô cùng tức giận đứng dậy nói rồi quay lưng bỏ đi còn không quên nhắc nhở vài tên ám vệ. - Cành chừng Hoàng Hậu nương nương thật kĩ không cho ai tới gần, nếu ai dám ai dám kháng lệnh xử luôn tội ch.ết.
Ninh Phi quay về Hoài Từ cung vẻ mặt vô cùng sợ hãi ngồi uống ly trà.
- Ninh Phi nương nương thái độ của Hoàng Thượng kịch liệt bảo vệ Hoàng Hậu như thế quả là đáng sợ.- Nha hoàng của Ninh Ninh ngồi bên cạnh vừa quạt vừa nói.
- Vì vậy ta cần phải hé lộ chuyện này cho dân chúng biết, chỉ cần dân chúng nổi loạn lên kết hợp với các quan trong triều ta không tin Hoàng Thượng lại không đồng ý. A Châu chuyện này ta giao cho ngươi tìm tên thái giám lúc nãy ở ngoài cửa Thanh Nương Cung chắc chắn hắn cũng nghe thấy.- Ninh Phi vừa nói vừa cười rất nham hiểm đây rõ ràng là một mũi tên trúng hai con nhạn.
- Ninh Phi cứ giao lại cho nô tỳ.
A Châu nhanh chóng rời đi lúc sau trở lại với một tên thái giám.
- Nô tài tham kiến Ninh Phi nương nương.- tên nô tài vội hành lễ
- Tốt, ngươi tên gì.- Ninh Phi niềm nở hỏi.
- Nô tài tên Hàn Phan An, Ninh Phi nương nương không biết có dặn dò gì?
- Cũng không có gì ta chỉ muốn ngươi rao tin đồn mới nãy mà ngươi nghe được ở trước cửa Thanh Nương Cung cho dân chúng biết, ngươi có nghe được mà đúng không?- Ninh Phi nhẹ nhàn nói mà tỏ ý hâm dọa
- Nương Nương nô tài không dám nếu chuyện này tới tai Hoàng Thượng nô tài sẽ bị mất đầu.- Tên thái giám lo sợ nói một mạch.
- Ngươi sợ ch.ết sao?- Ninh Phi nhẹ nhàng hỏi lại.
- Nương nương nô tài thật sự không dám.
- Ngươi sợ ch.ết như vậy đã thế thì bổn cung sẽ giết ch.ết cả gia đình ngươi để chọn chúng ch.ết thay cho người, chỉ cần ta sai vài tên ám vệ của ta thì cả nhà ngươi chỉ còn là cát bụi thôi. Giờ có hai đường cho ngươi chọn nếu ngươi nhất quyết không đi ta sẽ giết cả nhà ngươi, còn nếu ngươi nghe lời ta thì ta sẽ trọng thưởng.- Ninh Phi nghe vậy đập mạnh ly trà xuống bàn, đe dọa với ánh mắt ghê sợ.
- Nô tài... nô tài sẽ... sẽ nghe theo nương nương chỉ cầu xin nương nương đừng làm hại người thân của nô tài.- tên thái giám nhìn thấy ánh mắt đó của Ninh phi cảm thấy rợn người đổ mồ hôi lạnh, giọng nói dập dừng do quá sợ hãi.
- Tốt, nếu như ngươi làm gì bất lợi với bổn cung thì coi chừng mạng người thân ngươi đó.- Ninh Phi ham dọa thêm. - Đi làm ngay đi.
- Nô tài cáo lui.
Chỉ chưa đầy hai canh giờ sau nhân dân ở ngoài đã loạn hết lên. Tin này cũng đã nhanh chóng tới tai các quan triều và thái hậu. Còn Ninh Phi vẫn đang cười thầm với kết quả của mình.
- Ninh Phi nương nương có cần thưởng cho tên thái giám đó...- Nha hoàng A Châu của Ninh Ninh hứng khởi nói.
- Không cần đâu, giết hắn bịt đầu mối rồi vức xác xuống giếng cạn nào đó, còn người thân hắn... sai vài tên ám vệ trừ khử sạch sẽ để bọn chúng ở chốn hoàng tuyền mà đoàn tụ.- Ninh Ninh cắt ngang lời của nha hoàng rồi lại cười nham hiểm.
-----oOo-----
Ở Ngự thư phòng Hoàng Thượng đang phê tấu chương lòng vẫn canh cánh về long chủng Huyết Họa Tinh trong bụng Kim Thanh Hoàng Hậu, vẫn chưa hay biết chuyện xảy ra ở ngoài thì cửa ngự thư phòng bật mở, không ai khác chính là Thái Hậu.
- Mẫu hậu sao đột nhiên người lại tới đây mà không nói với nhi thần.- Hoàng Thượng nói bằng giọng niềm nở nhất có thể vì trong hoàng cảnh này sao mà vui được.
- Con còn xem ta là mẫu hậu sao ai gia còn tưởng con đã quên mất rồi.- Thái hậu mặt cười nhưng giọng lại nghiêm.
- Mẫu hậu ni thần đâu dám...
- Con còn không dám, giấu ai gia một chuyện động trời như vậy mà bảo là không dám, dân chúng các quan trong triều đã nổi loạn rồi mà con còn muốn giấu tới bao giờ.- Lần này thì thái hậu đã gây gắt hơn.
- Mẫu hậu chuyện này phải hay sinh đến Kim Thanh nhi thần không làm được.
- Vì một nữ tử mà con quên luôn cả gian sơn xã tắc hay sao. Con đã quên luôn cả lời hứa với tiên đế hay sao. Con đã hứa với tiên đế sẽ luôn nghĩ cho dân chúng, sẽ không bị tình cảm chia phối sẽ là một vị vua tốt, nhưng bây giờ khi cả Huyền Đô lăm nguy con vẫn thản nhiên.- thái hậu vô cùng giận giữ.
- Dù mẫu hậu nói gì nhi thần không đổi chủ ý của mình đâu, nhi thần sẽ không để ai đụng một cọng tóc của Kim Thanh bất kể là người.- Hoàng thượng nhanh chóng phản bát lại.
Khi nghe tới đây Thái Hậu như muốn ngất đi loạn choạng lấy một tay ôm đầu. Hoàng Thượng thấy vậy liền ra bộ mặt kiên quyết.
- Hoàng thượng giờ đã đủ lông đủ cánh rồi, sẽ không cần tới bà già như ai gia nữa, hồi cung.- thái hậu mệt mỏi quay lưng đi.
- Diều tr.a rõ cho trâm ai đã làm bại tin tức.- Hoàng thượng ra lệnh
- Vâng thần sẽ đi ngay.- Một tên ám vệ nói.
Hoàng Thượng vô cùng mệt mỏi ngủ thiếp trên bàn lúc nào không hay. Ninh phi liền bước vào lấy chăn dấp cho hoàng thượng, tự lẩm bẩm nói một mình.
- Hoàng Thượng cho dù người lòng dạ sắt đá đến mấy thì thần thiếp sẽ chứng tỏ cho người thấy. Còn ả Kim Thanh không thể tiếp tục được sống.