Chương 1-1: Tiết tử
Đêm hè oi bức, trên bầu trời mây đen ùn ùn.
Trong khu cấm của một tiệm net ồn ào cạnh một trường đại học được sắp xếp ngồi đầy người, mặc dù điều hòa được mở đến mức to thế nào đi chăng nữa thì mọi người ở đây cũng không khỏi có cảm giác phập phồng thấp thỏm.
Ngu Đạt khẩn trương nhìn vào màn hình máy tính, những ngón tay của cậu linh hoạt ấn bàn phím. Cậu không thể không khẩn trương. Đoàn đội của cậu hiện nay là đội vượt qua Vụ Khí Liên Minh với tiến độ nhanh nhất trong cả trò chơi Alterac nhưng bây giờ khi tranh đoạt để giết quái bọn cậu đã bị lạc hậu hơn so với Bộ Lạc đoàn đội, tuy rằng mọi người tung tin vịt rằng đối phương giết được quái là do phòng quản lý game ban tặng.
Vài cái cuối tuần trôi qua mà bọn cậu vẫn dừng lại ở cửa 7 của phó bản Cự Long Chi Hồn hình thức anh hùng của phiên bản cũ 4.3, không thể nào qua được. Hội trưởng đã trở nên nôn nóng và ra tối hậu thư nếu cuối tuần này không qua được hình thức anh hùng này thì hắn sẽ tìm việc làm để nhanh chóng tăng thành tựu của nghiệp đoàn. Điều này làm cho đội trưởng trẻ tuổi Ngu Đạt không phục nên dưới sự hướng dẫn của hội trưởng, Ngu Đạt cùng các thành viên trong nhóm đã hăng hái chiến đấu vài ngày. Sau khi cả đoàn lần lượt bị diệt mấy lần, bọn họ phối hợp ngày càng ăn ý, cách thời điểm đẩy ngã boss càng ngày càng gần.
Ánh mắt của Ngu Đạt gắt gao nhìn trạng thái của đoàn đội. Thời gian dài nhìn màn hình đã khiến cho ánh mắt của cậu chua xót không thôi nhưng cậu vẫn cố chịu đựng không dám phân tâm. Ở thời điểm thanh máu của đồng đội bắn ra gợi ý ma pháp, Ngu Đạt nhanh tay thao tác chuột máy tính để bơm đầy. Lúc này quá trình thực thuận lợi, rốt cuộc đi đến giai đoạn cuối cùng, tất cả đoàn viên trong đội đều tiến lên công kích mục tiêu cuối mà ngay cả trị liệu cũng đình chỉ thêm máu. Vào lúc thành viên trong đội kích động hô to, đắm chìm trong tin tức gợi ý của phó bản, không ai để ý cố tình thời gian này lại xảy ra sai lầm. Nhìn một giọt máu cuối cùng còn dư lại, tất cả đoàn viên trong màn hình đều ch.ết dưới dự quay cuồng rơi xuống của cự long. Ngu Đạt nhìn trạng thái phóng thích linh hồn trên màn hình máy tính mà không khỏi ngây người. Trong YY hội trưởng mắng to.
Phát tiết một trận, hội trưởng khôi phục lý trí, đầu tiên kiểm điểm chính mình không giữ được bình tĩnh, sau đó phê bình các thành viên vì vấn đề vị trí đứng. Cổ vũ đoàn viên xong, hội trưởng chỉ thị nghỉ ngơi 5 phút. Nghe các đội hữu trêu chọc lẫn nhau trên YY, Ngu Đạt thả lỏng thân thể dựa vào lưng ghế sau, làm một cái duỗi lưng thật dài, hoạt động bờ vai đã trở nên cứng ngắc. Cậu đột nhiên nhìn thấy cô nữ sinh ngồi đối diện khóc, vừa khóc vừa lay nam sinh bên cạnh.
Ngu Đạt tháo tai nghe thì chợt nghe thấy nữ sinh nghẹn ngào nói:” Giáo sư, ngài ch.ết thật thê thảm a ~~” nhất thời cười lên tiếng.
Nghe được tiếng cười, vị bên cạnh kia đại khái là bạn trai của cô nữ sinh kia nhìn lại đây, xem ra cũng là bất đắc dĩ với thái độ nhập tâm của nữ sinh, đối với cậu cười khổ một chút. Ngu Đạt đối với loại con gái xem tv tiểu thuyết hơi một tí liền rụng nước mắt thật không hiểu, tại sao tuyến lệ của các nàng lại nhiều như vậy. Dưới hành động trái nắm phải lắc của nữ sinh, nam sinh kia phiên bạch nhãn, dùng sức tránh thoát cánh tay của cô. Không tiếng động nhìn một màn chê cười trước mặt, Ngu Đạt lại một lần nữa mang tai nghe, trong YY hội trưởng đang gọi người.
Nghỉ ngơi một trận rồi chơi lại quả nhiên khá hơn nhiều, Ngu Đạt cảm giác lần này là có thể qua. Quả nhiên thuận thuận lợi lợi đi đến giai đoạn cuối cùng, cậu dần dần không để ý đến xung quanh, trong nháy mắt tất cả ý thức chỉ còn lại thế giới bên trong màn hình.
Đột nhiên cậu cảm giác xung quanh sáng ngời, ngay sau đó là một tiếng vang thật lớn, trước mắt cậu là một ánh sáng màu trắn chói lòa, đầu một trận đau nhức.
Sau đó tất cả là một mảnh tăm tối.