Chương 47: Kết quả thực
Khi Zeny đến bệnh viện thì đã thấy hắn ngồi một mình trên dãy ghế, hai tay đang vào nhau, nhìn vào ánh đèn trước phòng vẫn còn sáng nghĩa là nó đang được cấp cứu.
Được một lúc thì Triết Minh và Tuấn Thanh cũng đến, cả hai người đều tỏ vẻ vô cùng lo lắng nhưng riêng Triết Minh trong lòng anh thừa biết bác sĩ có cấp cứu được hay không? Hay chất độc ở đầu đạn vừa rồi từ đâu mà có và độc tính của loại độc ấy ở mức nào.
- Bác sĩ...- bác sĩ có vẻ vội vã chạy đi đâu đó. Khiến Zeny cùng hắn đứng ngồi không yên, mặc dù đối tượng của họ đang gần ngay trước mắt nhưng bây giờ đối với họ tình hình của nó quan trọng hơn.
- Tình hình thế nào..- Zeny nghe tiếng bước chân nhanh nhẹn cùng giọng nói vô cùng quen thuộc, liền nhìn theo hướng bước chân dồn dập thì thấy anh đang chạy vừa sửa cổ áo blouse, cả 2 đều vội vã chạy vào phòng cấp cứu.
- Đó chẳng phải là Rick sao Tại sao lại về đúng lúc như thế - đây là suy nghĩ của hắn và Zeny, trong khi Triết Minh và Tuấn Thanh vẫn yên vị bình thản ở hàng ghế chờ.
...................................
Trong hai ngày nay, tin tức nó gặp phải sự cố được Dylan phong toả với bên ngoài,chỉ một số người thân trong nhà biết, thậm chí ngay cả hai người ông của nó đang ở Luân Đôn cũng không hề hay biết. Cah t1 độc trong người của nó là loại độc dược lạ, chưa từng gặp vì vậy cũng không biết được thuốc giải, cũng may thay Rick đã giúp nó áp chế được chất độc không bị phát tác trong người. Dù quan sát bên ngoài trong nó bình thường, chỉ có điều phải uống thuốc đúng giờ, còn về thuốc giải thì vẫn được Rick nghiên cứu.
- Hy à..- nó đang nghĩ ngơi trong phòng thì Rick vào, trên tay là ly sữa nóng cùng với vài viên thuốc trên khay. - áo sơ mi đã được mở cúc đầu, tay áo cũng được anh gấp lên đến khuỷ tay, có lẽ anh vừa mới đi làm về.
- Rick, anh đi làm về rồi sao. - căn phòng yên ắng, bởi nó đang xâu chuỗi lại cả một vấn đề, không hiểu sao một số chuyện đã khiến nó phải khổ sở lại xuất hiện thêm một người tên ylan kia, không biết bạn hay thù khiến nó đau đầu hơn.
- Ừm...anh mới về, em uống thuốc, xong rồi nghĩ ngơi nha. Đừng suy nghĩ nhiều...- anh vén nhẹ vài sợi tóc của nó ra sau, dáng vẻ của anh vô cùng lo lắng cho nó.
- Rick, em muốn đi làm lại. - nó nhẹ nhàng nói sau khi vừa uống xong ly sữa, khiến anh sựng người quay sang một lúc.
- Không được, sức khoẻ của em không đảm bảo. // em sẽ không tham gia phẫu thuật là được mà...anh..anh cho em làm lại nha...- đã rất rất lâu Rick mới thấy được dáng vẻ làm nũng của nó, giọng nói nhẹ nhàng mang phần nũng nịu khiến Rick đang chìm đắm trong đường mật.
- Được rồi...được rồi, nhưng em phải hứa với anh phải uống thuốc đúng giờ và không được ôm việc.. // em hứa.. - nó vẫn còn rất trẻ con vô tư đưa ngón út của mình ra Rick bật cười vì hành động trẻ con của nó. Anh đáp chăn cho nó sau đó rời khỏi phòng sang phòng làm việc của mình.
Chỉ cần đợi cánh cửa vừa khép lại, nó liền mở mắt ngồi bật dậy, kéo học tủ gần đầu giường lấy ra một tập hồ sơ vài hôm trước Zeny đưa cho nó. Nhanh chóng lật ra xem nội dung bên trong. Sắc mặt nó trở nên nghiêm trọng, đúng như những gì nó suy đoán, bề ngoài là vitamin nhưng trong ruột lại là những thành phần cấm.
- Cái ch.ết của ba do bàn tay của anh sao Rick....nếu như vậy thì mẹ...- nó thật sự không dám nghĩ gì thêm nhanh chóng giấu tập tài liệu đi và lấy điện thoại gửi một tin nhắn đến cho Zeny.
........................
Tại phòng họp sở cảnh sát, không khí trong phòng dần trở nên căn thẳng.
- Theo như những gì sếp Flynn nói thì đầu mối có lẽ là tên Triết Minh này. - Mary phân tích, Mark ngồi kế bên xoay xoay chiếc bút cũng nhanh chóng nói.
- Đồng ý kiến, cả hai tên này bề ngoài ra vẻ như rất biết điều họp tác với chúng ta, nhưng thực chất đang khiến cho chúng ta đi lòng vòng. Và theo như Flynn nói thì hôm madam..à không Win bị bắn thì Triết Minh đã kéo dài thời gian..
- Ý Mark nói có lẽ hành động của bọn chúng lần này là nhắm vào Win của chúng ta. - Alice nói, Jane cũng gật đầu suy đoán trong khi Zeny đang chăm chú nhìn vào điện thoại còn hắn thì ngồi bất động, như đang suy nghĩ gì đó.
- Mark và Mary, hai người giúp tôi điều tr.a về Triết Minh trong 5 năm qua, Jane và Alice, chúng ta sẽ đến hiện trường 1 lần nữa, nhất định chúng ta phải tìm được sát thủ đó. Flynn, anh thấy sao. - Zeny phân công nhiệm vụ cho từng thành viên, nhưng quay sang hắn thấy hắn vẫn như cũ, không chút để tâm.
Hắn lúc này dang suy nghĩ về nó, không biết hiện tại nó như thế nào, với thân phận của mình hắn không thể nào quan tâm quá mức đến nó được, có ai biết được trong đên hôm nó ngay lúc hai mắt của nó mệt mỏi nhắm lại, con tim của hắn như ngừng đập, một cảm giác lo sợ mất đi vô cùng lớn.
- Flynn....Flynn// à..à...sao Zeny? - tiếng Zeny kéo hắn về thực tại khiến hắn lay hoay không biết nãy giờ mọi người nói đến đâu đành nhìn đại vào tập hồ sơ trước mặt.
- Mọi người đang nói đến vụ án, anh nghĩ thế nào? - Zeny có lẽ đoán được phần nào khi hắn bối rồi.
- Mọi người làm nhiệm vụ đi, tôi có việc cần bàn với Zeny. - mọi người hiểu ý nhnah chóng thu gom hồ sơ của mình, nhnah chog rời khỏi phòng.
......................................................................................................
Màn đêm buông xuống, tĩnh mịch chỉ còn nghe tiếng sóng vỗ cùng tiếng gió, tại đây tồn tại 1 người người con gái với bộ đồ đen bó sát người, mái tóc đen dái buộc cao, gương mặt xinh đẹp được che đi bởi chiếc nón lưỡi trai đen, trên cô gái ấy có đeo sợi dây chuyền mặt thánh giá to bản.
- Jessica..em đã về rồi đây..- cô gái đó nói, trước mặt cô là biển cả mênh mông.
- Jessica, chị hãy yên nghĩ nhé..em sẽ trả thù thay chị. - ánh mắt sắc bén ánh lên sự hận thù.
- Tôi biết chắc cô sẽ ở đây mà..- một giọng nam cất lên, gió lấn át cả giọng nói của anh, nhưng cô gái đó vẫn nghe được chỉ có điều không quay lại, ánh mắt vẫn nhìn thẳng.
- Có chuyện gì. - giọng cô gái ấy lạnh nhạt, mang tính sát thương rất lớn.
- Rosie, quả là có phong cách của Rosie...ấn tượng thật đấy..- Triết Minh cho tay vào túi đứng phía sau người con gái Rosie kia như chờ đợi cô gái ấy trả lời nhưng không...