Chương 24: Hai cái người này, trước mặt khán giả toàn quốc, làm ám hiệu gì đấy?

Lạc Đường cúp máy xong, lái xe đưa cô đến sân bay, trước khi lên máy bay lại nhận một cuộc điện thoại nữa.
Là Chu Văn – chủ tịch Ngàn Tinh Entertainment.
Chu Văn nói luôn: “Đường Đường, bác hỏi một chút, cháu quen Du Tinh Nhan đúng không?”


Lạc Đường hơi bất ngờ: “Vâng ạ… Đương nhiên là quen rồi ạ, chị ấy là chị họ của cháu mà,” Lạc Đường cười cười: “Chị ấy làm sao ạ, bác Chu?”
Giọng nói Chu Văn có chút buồn bực: “Bác nghe ý nhà sản xuất, Du Tinh Nhan hình như cũng thích nhân vật cháu chọn.”
“… Thế ạ?”


“Ừ, bác nghĩ là mấy đứa quen nhau, con bé kia biết cháu thích vai này. Nhưng bác nói với họ là đã chọn được người và sẽ không thay đổi,” Chu Văn nói: “Bác nghĩ việc này hơi lạ, báo với cháu một tiếng.”


“Dạ vâng,” Lạc Đường cười đáp: “Cảm ơn bác ạ, bây giờ cháu chuẩn bị lên máy bay rồi, hôm nào về cháu sang chơi với bác nhé.”


“Ừ đi đi, bác cũng chuẩn bị đưa Chu Tiêm ra ngoài dạo phố, cái con bé này á, suốt ngày ở nhà đọc sách đến ngẩn người ra không biết giao lưu bạn bè gì cả.”
“Dạ vâng ạ.”
Nói thêm vài câu, Chu Văn cúp máy.


Lạc Đường tắt điện thoại ngồi ngơ ra, đến lúc tiếp viên đến hỏi muốn uống gì, cô mới tỉnh táo lại.
Mơ mơ màng ngủ mấy giấc, 12 giờ bay trôi qua.
Lần này, Lạc Đường mang tất cả bản phác thảo tay và điện tử sang Pháp, bạn thân từ hồi đại học Lý Ý đến đón cô.


available on google playdownload on app store


Lý Ý là con lai Trung – Pháp, cô nàng có một cái tên tiếng Pháp bắt đầu bằng chữ L vô cùng khó đọc, Lạc Đường coi như không biết chỉ gọi tên tiếng Trung của bạn.


Hai người mới gặp nhau gần đây, cũng không phải xa lạ gì, Lạc Đường ngồi siêu xe của Lý Ý đến phòng làm việc, cho bạn xem bản vẽ cô mang sang.


Lúc mới quen Lý Ý, cô nàng này chính là một đại mỹ nhân con lai tóc dài bồng bềnh, nhưng từ khi thân thiết và cùng nhau sáng lập L&L, cô cắt phăng mái tóc dài, thay đổi phong cách thành một lạnh lùng girl, mà còn là loại càng ngày càng lạnh.


“Cảm hứng lần này của bà… có vẻ không giống bình thường.” Lý Ý quay người, khuôn mặt đã không còn vẻ cợt nhả, dần nghiêm túc.


“Excuse me, Lory, nhà thiết kế nổi tiếng thờ ơ lạnh nhạt,” cô hỏi đầy hứng thú: “Sao chủ đề quý này của chúng ta lại thành thế này? Hửm? Sao tôi lại cảm thấy có chút cảm giác tâm hồn mùa xuân chớm nảy mầm ở đây nhở?”
Lạc Đường im lặng vài giây.


Cô nói: “Bà có nhớ tôi từng kể với bà mối tình đầu không?”
“Yep,” Lý Ý gật đầu: “Tôi khắc cốt ghi tâm vị kia nhà bà luôn.”
Lúc còn đi học, Lý Ý biết Lạc Đường rất thích một anh chàng.


Lạc Đường có một khuôn mặt hợp gu cả phương Đông lẫn phương Tây, tính tình lại ngọt ngào, tài hoa nên lúc đó, nam sinh trong trường theo đuổi cô có khi xếp hàng từ viện thiết kế đến viện mỹ thuật mới đủ.


Nhưng cô bé này mỉm cười từ chối các anh chàng soái ca nổi tiếng mà mắt còn không chớp lấy một cái.


Một cô nàng nhỏ bé như thế, thiết kế đồ lại vô cùng lạnh lùng cứng rắn. Người bên ngoài chắc không ai ngờ tới, nữ thần cao lãnh – thiết kế trưởng L&L lại là một công chúa nhỏ thích cười thích quậy.


‘Gió lạnh’ như thế đã mấy năm không đổi, cho nên Lý Ý thực sự tò mò cái gì có thể làm Lạc Đường thay đổi phong cách.
“Trước kia, tôi để lạc mất anh ấy.”
Lý Ý nhìn cô gái trước mặt đột nhiên cười rộ lên, mắt cong thành hình trăng non, thanh âm trở nên nhẹ nhàng.


“Mà bây giờ, anh ấy đã trở lại.”
_
Một tuần ở Pháp trôi qua rất nhanh.


Gameshow đầu tiên << Our Youth >> góp mặt là chương trình ‘đặc sản’ của Rainbow Channel – “Trại tập trung ngôi sao”. “Trại tập trung ngôi sao” gần như là một gameshow quốc dân, tập trung chủ yếu vào sự giao lưu, tương tác vui nhộn của MC và khách mời, xen kẽ với việc quảng bá phim mới của khách mời. Phát sóng tối thứ bảy và phát lại vào tối chủ nhật hàng tuần. Chương trình có lịch sử hơn mười năm, trải qua nhiều lần đổi mới, có vô số khán giả trung thành.


Dường như là tất cả phim truyền hình hay điện ảnh có tiếng tăm một chút đều sẽ xuất hiện trên << Ngôi sao >> một lần.
Tác phẩm tốt thì diễn viên tất nhiên sẽ không tệ, hiệu ứng chương trình tốt, hiệu ứng quảng bá tốt, vì thế, được có mặt trên << Ngôi sao >> có thể coi  là một điều may mắn.


Lạc Đường vốn dĩ đã dành ra nửa ngày cho thời gian diễn tập, ai ngờ máy bay cũng về trễ tận nửa ngày.


Là khách khoang hạng nhất nên Lạc Đường nhận được tin xin lỗi chậm trễ. Lạc Đường cap màn hình hình thông tin cho Trình Tranh, nhờ cô nói chuyện với ê-kip chương trình, tỏ vẻ mình sẽ xem thật kĩ kịch bản để không xảy ra sai sót.


Trùng hợp là, Tô Diên đang bay đến thành phố khác quảng bá phim điện ảnh cũng không thể sắp xếp được lịch trình, cả hai vắng mặt trong buổi tổng duyệt.


Nhưng loại gameshow này cũng không quá khó, Lạc Đường trên máy bay xem kịch bản cẩn thận, trước khi bấm máy nghiêm túc học kỹ động tác nhảy đơn giản, rất nhanh có thể sẵn sàng lên sân khấu.
Tiếp theo, chính là chờ mở màn.


Rainbow Channel thích rất thích live stream, tối chương trình phát sóng, trang web của Rainbow Channel có hàng triệu fan chờ đợi.
Đúng 8h tối, chương trình bắt đầu.
Lạc Đường là khách mời đầu tiên xuất hiện.


Diễn viên trên sân khấu chỉ có thể nghe được tiếng hoan hô của khán giả trong trường quay mà không nhìn được hàng ngàn bình luận tràn ngập màn hình —
<< A a a, Đường bảo, ma ma iêu con!!! Aaaa >>
<< Aaaa con gái Đường Đường của mẹ!!! Con gái tui hôm nay xinh quá!!! DM!!! >>


<< Đường bảo nhìn tôi kìa! DM chị ấy nhìn tôiiii! Mẹ ơi, chị kia đánh ngải con! >>
<< Huhuhu con của mẹ cute quá, váy nay mặc cũng đẹp quá, quá hợp huhu >>

Bình luận dày đặc lập tức bao phủ cả màn hình.
Hỏa Diễm và fan nhà khác: … Bị gì đấy?
Fan mẹ thực sự bá đạo.


Mở màn chắc chắn phải làm vài động tác nhỏ nhưng Lạc Đường khi bé có học qua nhảy múa, mấy cái này không làm khó được cô.
Cô phối hợp với vũ công hoàn thành màn biểu diễn, hướng tay về phía sau sân khấu mời người tiếp theo, Lương Tử Nguyệt.


Lạc Đường không đi ngay vì theo kịch bản, cô và Lương Tử Nguyệt còn có một đoạn nhảy tỷ muột tình thâm.
Các fan mẹ gào thét.
<< Hai con gái yêu của tui nhảy với nhau! Ô tô kê? Hôm nay là sinh nhật tui ư? Cho mama ôm ôm hun hun cái nàooo!!! >>
<< Nguyệt Ngyệt xông lên!!! UWU tình bạn của người đẹp!!! >>


<< Fan Đường Nguyệt đâu rồi? Giương cao ngọn cờ CP Đường Nguyệt cho tôi!!! >>
<< Váy Nguyệt Nguyệt màu vàng, Đường Đường màu trắng, cực kỳ xứng đôi!!! >>

Hỏa Diễm và fan nhà khác: … Màu trắng và màu vàng xứng đôi…


Hai khách mời sau lên sân khấu đều là diễn viên trẻ có nhan sắc, không thiếu fan nhưng sóng bình luận cũng không quá dữ dội.
Đoàn phim hôm nay đến tổng cộng 6 người, nhưng tổ tiết mục sắp xếp rất tốt, để Tô Diên lên sân khấu cuối cùng, mở đầu là cặp chị em được yêu thích gần đây.


Nam 2 Tiểu Nghênh xuất hiện ở vị trí áp chót, sóng bình luận lại bắt đầu sôi sục, một nhóm fan chị gái hét lên “em trai tôi”.
Tiểu Nghênh luống cuống hoàn thành động tác của mình, lúc mời người tiếp theo ra sân khấu, cười tươi như nở hoa, khác hẳn nụ cười lúc mới bước ra.


Bình luận cười ch.ết.
<< Ha ha ha em trai ngốc nghếch nhà tôi khiến mọi người chê cười rôi. >>
<< Cả showbiz đều biết em tôi thích Tô thần, há há, nhưng mà, tôi cũng thích Tô thần lắm >>
<< Em trai quốc dân tự nhiên lại biến thành cún con >>
Cún con Tiểu Nghênh hào hứng nghênh đón nam thần của mình.


Tô Diên xuất hiện cuối cùng, ngay cả đèn sân khấu cũng đổi màu, nhạc vang lên. Tiếng la hét của khán giả gần như lấn át cả tiếng nhạc, máy quay thỉnh thoảng quét qua trường quay ngập một biển vàng và đỏ.
—- “Chào mọi người, tôi là Tô Diên.”
Tô Diên vừa dứt lời, mọi người bùng nổ.


<< Thần tiên hạ phàm a a a a a a >>
<< Anh iêu mặc vest a a a a a a a, DM sao tôi lại không cướp được vé! >>
<< DM Tô thần!! A a a a đẹp zai vl DM DM DM mặt này eo này chân này, tôi khen cmn cả đời cũng đíu đủ! >>
<< DM cái giọng nói này! Em xĩu rồi mọi người không cần đỡ nữa đâu! Mẹ em sẽ đến bế em về!!! >>


<< Anh yêu, anh đừng cười nữa, xin đừng cười nữa, mẹ nó tôi sắp nhập viện rồi >>
<< Tô thần! Fanboy Tô thần đâu rồi? Fanboy Tô thần tuyệt đối không chịu thua kém!!! >>
……
Toàn là miẹ nó với đờ mờ.
Fan nhà khác: … Thực ra thì tôi cũng thích Tô thần nhưng không dám nói:)


Chúng tôi không có fanboy mạnh mẽ như thế, chúng tôi thật thấp kém.
Mở đầu chương trình tất nhiên là vừa trêu đùa vừa giới thiệu bản thân.
Dựa theo trình tự lên sân khấu, Lạc Đường là người đầu tiên.


“Chào mọi người,” cô vẫy vẫy tay với máy quay, cười tươi sáng: “Tôi là Lạc Tiểu Đường, trong phim phụ trách vai Thi Âm.”
Dừng một chút, Lạc Đường bổ sung: “Tôi biết trong phim mình rất xấu tính, nhưng mà nếu gặp tôi xuống phố đi chợ, hy vọng mọi người vẫn bán cho tôi nha ~”


Từng có một diễn viên vai phản diện vô cùng xuất thần kể lại, bà tự mình đi mua đồ ăn nhưng chủ quán nói trong phim bà khinh người quá đáng nên không bán cho bà.
Vừa nói dứt lời, mọi người phá lên cười, bình luận lần nữa sôi nổi.
Fan nhà khác thì “ha ha ha ha”, chỉ có fan Đường là khác.


<< Con gái ngoan hiền thế này, ai mà nỡ không bán cho! >>
<< Huhu Đường Đường đáng yêu vl bé cười một cái tim tôi như tan chảy >>
<< Ai dám không bán cho bé iu của mẹ? Ai? Không thèm mua đồ của nó làm gì, mama tự tay trồng cho con!!! >>

Fan nhà khác: …Xịn, làm nông giỏi không dễ trêu vào.


Từng người giới thiệu xong, MC lại chọc đến hot search, đề tài xoay vài vòng lại đến Lạc Đường.
MC: “Bạn học Lạc Tiểu Đường, là một diễn viên mới, không chỉ thường xuyên lên hot search, mà còn lên với những nhân vật khác, bạn cảm thấy thế nào?”


“Còn có thể có cảm giác khác sao ạ?” Lạc Đường cười: “Mọi người rộng lượng để đàn anh đàn chị gánh tôi lên, là niềm hạnh phúc của tôi ạ.”
Câu trả lời khéo léo, kín kẽ, bình luận lại nổi lên “EQ của con gái thật cao, mama yêu con”.


20 phút trêu đùa trò chuyện trôi qua, cuối cùng cũng đến phần trò chơi được mong đợi nhất.
Thực ra, đây đều là những trò chơi cũ, nhưng mỗi lần << Ngôi sao >> chơi đều sẽ có những tình huống nhỏ khác nhau chọc người xem ôm bụng cười.


Trò chơi đầu tiên lần này đúng là cũ hơn chữ cũ, một đội hai người đoán từ.
Một người đưa lưng về đề bài, một người khoa tay múa chân, trong thời gian quy định đội nào đoán được nhiều từ nhất thì chiến thắng, nhiều nhất được thưởng, ít nhất bị phạt.


MC phổ biến quy tắc xong, nhân viên công tác nhanh chóng dọn đạo cụ lên, đặt đề bài một bên, rút thăm chia đội trước.


Sáu khách mời vừa vặn có ba nam ba nữ, nam đứng một bên nữ đứng một bên, trong hộp kín có 3 sợi dây tơ hồng, mỗi người kéo một đầu dây, người cầm đầu dây bên kia chính là teammate định mệnh.
“Nào nào nào,” MC thích nhất là xem khách mời “kéo dây tơ hồng”, “Ba – hai – một! Kéo!”


Hộp làm bằng giấy, sợi dây kéo nhẹ là rách.
Lạc Đường cầm dây của mình không kéo.
Cô nhìn theo sợi tơ hồng nhìn qua…
Bàn tay xinh đẹp này! Vừa nhìn là biết tay ai! Aaaaa! Cô cùng đội với Tô Diên!!!
Lạc Đường còn chưa hoan hô trong lòng xong đã bị kéo tiến lên một bước.


Sau đó, cô ngẩng đầu nhìn Tô Diên, không hiểu sao anh lại cong môi, ngón tay mảnh khảnh hơi dùng sức nắm cánh tay cô.
Lạc Đường không phản ứng, không thể không tiến lại gần anh, đến khi còn cách nửa mét mới tỉnh táo dừng lại.
Hửm?
Không chỉ có Lạc Đường ngơ ngác, bình luận cũng yên tĩnh vài giây.


Sau một lúc lâu, một giáo phái nào đó bắt đầu thăm dò.
<< Có lẽ… Tôi chỉ có thế hét lên một cách íu ớt… Đây là CP Âm Dự của chúng ta đúng không… huhu cảnh này xúc động vl >>
Khỏi cần nói, hai người này đứng với nhau tỏa ra một hào quang đặc biệt vl.


Hai original visual, trang phục nhìn như đồ đôi, trên tay còn đang cầm sợi tơ hồng.
Cảm giác CP như này, còn dám mở mắt nói không à?
Vì vậy Hỏa Diễm miễn cường đồng ý: << Hô thì hô be bé thôi, đừng có ảnh hưởng đến chúng tôi. >>
Fan CP Âm Dự: << Vâng =) >>


Tối nay trong dòng bình luận xuất hiện nhóm fan CP thứ hai, hai tòa núi lớn thế lực ngang nhau.


Đội đầu tiên là Lương Tử Nguyệt và Tiểu Nghênh. Cặp này rất được yêu thích, nhưng hai người lại cứ râu ông nọ cắm cằm bà kia, Lương Tử Nguyệt khoa chân múa tay càng lúc càng cáu kỉnh, Tiểu Nghênh vẫn còn bối rối: “Bà nói cái gì cơ? Hả? Khiêu vũ à?”


Lương Tử Nguyệt tức đỏ cả mặt.
Fan cũng biết Lương Tử Nguyệt tính tình nôn nóng thì cười ch.ết.
Ba phút trôi qua mà bọn họ chỉ đoán đúng được hai câu, quá thảm.
Đội thứ hai là Lạc Tiểu Đường và Tô Diên.


Lạc Đường đã nghĩ kỹ rồi, cái dạng múa may quay cuồng này không hợp với Tô Diên, chắc chắn phải để cô!
Lạc Đường đối mặt với Tô Diên, lại thấy anh chớp chớp mắt với mình, đôi mắt thâm thúy lóe lên một tia sáng.
Còn dám làm dấu!
Đang live stream đó a a a a!


Mặt Lạc Đường lập tức nóng lên, MC nói bắt đầu tính giờ, cô nhanh chóng nhìn bảng câu hỏi.
Câu đầu tiên: Cây cối.
<< DM, từ này thì làm kiểu mẹ gì? >>
<< Khó thế, vừa nãy Nguyệt Nguyệt với mấy người khác thì toàn là uống nước rót trà, loại thực vật này thì diễn tả như nào? >>


<< Chả biết, tui cũng không nghĩ ra. >>
Khán giả nhìn Lạc Tiểu Đường giơ ra hai ngón tay, Tô Diên cầm micro: “Hai chữ?”
Lạc Tiểu Đường gật đầu.
Sau đó, cô đột nhiên ngồi xuống, trên đầu gối như có tập giấy viết viết vẽ vẽ.
Tô Diên: “Vở phác thảo?”


Lạc Tiểu Đường gật gật đầu, rồi sau đó chỉ ra hướng Tô Diên, lại bắt đầu làm động tác vẽ.
Tô Diên: “Vẽ anh?”
Lạc Tiểu Đường lại gật gật, mở to mắt nhìn anh.
Tô Diên: “Đáp án là cây cối?”
Người xem:
Đợi tí, bọn mình bỏ qua đoạn nào à


Sao ông đây méo liên tưởng được cái này với cây cối nhở
Hai người tâm linh tương thông, không biết được vẻ mặt ngơ ngác của người xem.
Đoán đúng, đề tiếp theo: Pim Pom.
Bình luận ồ lên.
<< Hớ hớ, má, cái này thiết kế riêng cho Lạc Tiểu Đường à? Pim Pom =))) >>


<< Kẹo ʍút̼ còn dễ, Pim Pom là nhãn hiệu, cái này miêu tả thế quái nào? >>
<< Cây cối hai anh chị còn đoán được, cứ chờ xem >>
Lạc Tiểu Đường giở hai ngón tay
Tô Diên hỏi: “Hai chữ?”
Cô gật gật, sau đó… lại ngồi xuống lần nữa, đầu chôn vào đầu gối, bả vai rung rung.


Tự nhiên lại giả khóc, người xem lại ngơ ngác.
Tô Diên dừng một giây: “Khóc?”
Lạc Đường ra hiệu chính xác, sau đó đứng lên sắm vai một người khác, khom lưng đưa tay ra chỗ mình vừa ngồi, trong tay như cầm gì đấy.
Tô Diên: “Kẹo ʍút̼?”
Người xem: Đợi tí? Tự dưng lại kẹo ʍút̼?


Không phải đáp án chính xác, Lạc Tiểu Đường lắc đầu, chỉ chỉ đồ vật vô hình trong tay, ánh mắt vẫn nhìn anh.
Nghĩ nghĩ, Tô Diên đột nhiên cười, giọng nói cuốn hút thông qua micro truyền đến tai từng người: “Pim Pom?”
Lạc Đường vui vẻ nhảy nhót.
Người xem:
Hỏa Diễm và fan Đường:


MC và tổ đạo diễn:
Các người có bí mật đúng không?
Nghi ngờ không bằng chứng, nhưng sao chúng tôi lại chẳng hiểu cái mẹ gì thế.






Truyện liên quan