Chương 23: JQ mĩ nam

Con sói Diệp Tử Ninh lắc lắc đuôi to nhìn tôi, thấy vậy trên người tôi tóc gáy đều dựng đứng cả lên, người đàn ông này rốt cuộc có ý đồ gì chứ? Thái độ và hành động luôn quái gở làm tôi chẳng hiểu gì cả.
Anh ta thâm tình chân thành nói: “Trư Trư, anh sẽ phụ trách với em.”


Tôi cười gượng hai tiếng nói: “Cái này kỳ thật có thể không cần.”
Anh ta kiên trì: “Cần.”
Tôi chối từ: “Thật sự không cần.”
Anh ta mặt đen một nửa: “Anh nói là cần!”


Mặt của tôi đen toàn bộ: “Anh làm gì mà cứng đầu như lừa vậy?! Tôi nói không cần anh phụ trách là không cần phụ trách, anh nghe không hiểu à?!”
Vừa mới nói xong, trong xe lập tức im lặng, cửa kính xe chiếu ra khuôn mặt của Diệp Tử Ninh khó coi còn hơn đi đại tiện, trong lòng không khỏi lộp bộp một chút.


Đại thần ơi, thỉnh không cần hí mắt như vậy đâu, dọa thế tôi không chịu nổi đâu!
Chỉ thấy mắt phượng Diệp Tử Ninh nhíu lại, chiếu ra hai đạo ánh sáng lạnh như băng, nhìn tôi thật sâu.


Trên trán tôi một giọt mồ hôi lạnh rơi xuống, anh ta anh ta anh ta anh ta muốn làm gì vậy? Giết người? Phóng hỏa? Cướp bóc? Hay là cường gian?


Tôi trưng ra một nụ cười lấy lòng, “Hắc hắc, kỳ thật ý tứ của tôi là, bây giờ xã hội đều hiện đại, một đêm tình cũng giống như thức ăn nhanh, ăn xong rồi thôi, không ngạc nhiên chút nào, có lần đầu tiên sẽ có lần thứ hai, hơn nữa cho dù không phải với anh, nói không chừng tôi cũng sẽ cùng người khác 4- 1- , cho nên anh không cần để tâm làm gánh nặng trong lòng đâu, hoàn toàn không cần vì một chút việc nhỏ như vậy mà canh cánh trong lòng, người trẻ tuổi mà, open một chút! Ha ha ha......”


available on google playdownload on app store


Tôi vừa giả cười vừa lấy ngón tay chỉ nhẹ vào người Diệp Tử Ninh, không ngờ lại bị anh ta ôm lại.
Mẹ của con ơi, nhẹ một chút nhẹ một chút, còn như vậy nữa chắc móng vuốt của tôi gãy mất!


Lúc này mặt Diệp Tử Ninh đã muốn đen hoàn toàn, một bộ dáng sắp nổi bão, tôi nuốt nuốt nước miếng, trên trán nhỏ giọt mồ hôi lạnh thứ hai.
Tôi suy nghĩ một chút về lời tôi nói mới rồi, cảm thấy không có vấn đề gì mà, bất quá có lẽ với anh ta mà nói chắc là một loại vũ nhục.


Nghe nói đàn ông đều hy vọng được người ta khen ngợi phương diện kia rất lợi hại, tối hôm qua chúng tôi mới vừa gì kia gì kia, hôm nay tôi đã nói phải quên anh ta, có thể anh ta hiểu lầm tôi nghĩ anh ta ‘không được’, xúc phạm tới tôn nghiêm nam tính của anh ta, vì thế tôi lại cười hắc hắc hai câu an ủi anh ta: “Đương nhiên thiếu gia ngài không cần lo lắng, ngài rất khỏe mạnh a ~~!”


Nghe vậy, sắc mặt Diệp Tử Ninh cũng có chút mây mù gặp trời nắng, hoài nghi xác nhận: “Trư Trư thật sự cho rằng như vậy?”
Tôi vỗ ngực, “Đó là đương nhiên, lấy kinh nghiệm Tiêu Chu tôi duyệt J*J vô số mà nói, thiếu gia ngài...... Oppa, không cần trưng ra bộ mặt đó ~~......”


“Duyệt J–J vô số?” Diệp Tử Ninh nghiến răng nghiến lợi lặp lại, trên mặt giăng sương đầy trời.
Tôi “Bến phong, ánh lửa, giấc đìu hiu ” gật đầu, trong đầu ngừng nhớ lại lời nói mới vừa rồi nhưng thật sự nghĩ không ra những lời này làm sao lại mạo phạm tới anh ta.


Tôi xem AV, GV, cái gì J mà chưa không thấy qua, lớn có, ngắn có, dày có, mỏng có, hình chuối có, hình son môi có, hình ba quả trứng cũng có, thiên hạ to lớn, không chỗ nào không có, Tiêu Chu tôi đều xem qua, cho nên nói nếu đây không phải là duyệt J*J vô số thì thế nào mới nói là vô số a ~~? [AV= nam X nữ, GV: gay video là nam X nam, J là ‘ấy ấy’ của đàn ông đóa ~~]


Giọng của anh ta lạnh tới cực điểm, “Bao nhiêu?”
Bao nhiêu? Ý của anh ta là hỏi tôi xem bao nhiêu rồi đúng không?”Nhiều lắm, không đếm được a không đếm được.”
Tôi vừa dứt lời, một luồng sát khí điên cuồng ập tới!
Sát khí a sát khí! Sát khí rất nặng!!


Bên trong xe cực kỳ im lặng, phỏng chừng rớt một cây kim cũng có thể gây tiếng vang.
Tôi thật sự muốn rơi lệ mà, tôi rốt cuộc đã chọc tới ai vậy ~~?! Đại thần, nếu không ngài một chưởng đánh ch.ết tôi đi, tôi không chịu được cái loại tr.a tấn tinh thần này đâu ~~!!
“Xuống xe!”


Gì? Tôi nháy mắt, nhất thời theo không kịp ý nghĩ của anh ta.
Anh ta nhếch môi, lạnh lùng nói, “Xuống xe, việc bất quá tam, tốt nhất em đừng để tôi nói đến lần thứ ba!!”
Bà ngoại ơi, không cần độc ác như vậy chứ! Bất quá tôi vẫn ngoan ngoãn bước xuống xe.


Cửa xe mới vừa đóng lại, xe thể thao của anh ta liền “Vù ” một cái chạy ra mấy chục thước, lướt gió mà đi, chỉ còn lại có tôi một mình, bụi đầu bụi mặt đứng ngốc ở nơi đó.
Tâm sự con trai thì con gái con đừng đoán, con có đoán đến đâu cũng đoán không rõ......


Haizz, tốc độ người đàn ông này trở mặt còn nhanh hơn mình lật sách nữa a, một hồi cười tủm tỉm gọi mình là Trư Trư, một hồi giống như mình là là kẻ thù giết cha giết mẹ anh ta không bằng, kêu mình bước xuống xe đi, thật sự là tiểu nhân hỉ nộ vô thường!


Tôi mờ mịt nhìn xe đến xe đi trên quốc lộ, trong lòng yên lặng chảy hai hàng lệ. Nơi này là đường cao tốc, xe taxi cùng giao thông công cộng cũng không dừng lại, mà nơi này còn có cách xa chỗ tôi đi làm vạn dặm, nếu tôi đi bộ qua hết 11 con đường chắc phỏng chừng hôm nay hai cái đùi tôi sẽ phế đi mất. Diệp ma quỷ quả thật ngay cả cầm thú cũng không bằng, một chút phong độ đàn ông cũng chẳng có, đem như vậy một đóa nũng nịu như tôi đây vứt ở trên đường, để tôi tự sinh tự diệt. [Sunny: Trư Trư tự sướng quá đi a ~~]


Chuyện tới mức này, tôi chỉ có ———
Tôi vuốt vuốt tóc, nắm váy kéo lên trên, lộ ra một cái đùi trắng như tuyết. Hỏi tôi làm chi vậy? Chậc, làm như vậy còn không đoán được sao? Đương nhiên là đứng ‘bán sắc’ chứ chi?! >”


Tuy rằng tôi không phải quốc sắc thiên hương, cũng không có mỹ mạo khuynh quốc khuynh thành, chẳng qua là ngũ quan đoan chính, Tư Đồ nói, miễn cưỡng cũng coi tôi là thanh tú, cho nên tôi không tin hiện tại tôi chủ động ‘lộ sắc’ như thế này mà không có con cá nào mắc câu!


Nhưng mà có điều………… một chiếc xe vụt qua, hai chiếc xe vụt qua, ba chiếc, bốn chiếc...... Vô số chiếc chạy qua rồi, bà nội nó, nhiều chiếc như vậy mà sao không có chiếc nào dừng lại vậy, chẳng lẽ đàn ông mắt mù hết rồi sao?!


Tôi không tin, tôi lại nâng váy lên chút nữa, bày ra tư thế chữ S, chân đá ra ngoài, bắt chước diễn viên điện ảnh, lắc lắc lắc. [Sunny: ta sặc nước rồi Trư Trư ơi ~~]


Một bước hai bước ba bước bốn bước nhìn ngoài đường, thấy ô tô một chiếc hai chiếc ba chiếc bốn chiếc vẫn như gió chạy trên đường...... Nhưng mà không chiếc nào dừng lại giúp tôi hết...... Tôi nước mắt tuôn rơi ~~......


Ngay khi tôi sắp tuyệt vọng, một chiếc xe thể thao màu bạc bỗng nhiên dừng bên cạnh tôi, tôi tập trung nhìn vào, ý, đây một cái xe, tuy rằng không biết biển số vùng nào nhưng mà vừa thấy là biết ngay là của kẻ có tiền rồi!
Ha ha ha, lão nương đây vẫn biết vẫn mình có mị lực mà, ha ha ha......


Cửa kính quay xuống, hé ra một gương mặt vô cùng đẹp trai, tôi trước mắt sáng ngời, đây~~đây~~đây không phải là mĩ nam ngày đó ở khách sạn nhìn thấy sao?
“Tiểu thư, cô có muốn đi nhờ xe không?” Anh nhìn tôi nở một nụ cười thân thiện, hàm răng dưới ánh mặt trời lóng lánh chói mắt.


Tôi sửng sốt một hồi rồi mới ngây ngốc gật đầu, sau đó mới nhớ tới đùi mình còn đang ‘trần’ dưới ánh mặt trời, tôi luống cuống kéo váy xuống dưới.


Hai hàng lệ im lặng không nói nên lời, vì cái gì vì cái gì vì cái gì, lòng tôi làm bộ dạng Mã đại ca điên cuồng, vì cái gì lần thứ hai gặp ‘chàng’ tôi cũng là bộ dáng thô lỗ như thế, hình tượng thục nữ của tôi a a a a a a......
“Kia lên xe đi.”


Tôi thẹn thùng nhìn anh ta, tươi cười, “Cám ơn anh.”
Ngay tại khoảnh khắc tôi mở cửa xe, đột nhiên ————
Một tiếng phanh xe vang lên, một chiếc xe thể thao màu đen dừng trước mắt tôi
Dọa người quá!!
ch.ết rồi, đây không phải xe thể thao của Diệp Tử Ninh sao?!


Tôi hoảng hồn nhảy dựng lên, dưới chân lảo đảo một cái, thiếu chút nữa ngã bẹp trên đất.
Cửa kính xe màu đen hạ xuống, lộ ra khuôn mặt đại tiện của Diệp Tử Ninh, “Lại đây!” [Sunny: tác giả, ta hận bà, vì sao soái ca của ta mà lại là khuôn mặt đại tiện chứ *cắn khăn tay*]


Tôi vô cùng vô cùng vô cùng vô cùng khó xử, nhìn anh ta, lại quay đầu nhìn mĩ nam, nhìn nhìn lại anh ta, nhìn nhìn lại mĩ nam, cứ như vậy nhìn qua lại thiệt nhiều lần, vẫn là không hạ được quyết tâm. Diệp Tử Ninh mắt phượng nhíu lại, một tầm mắt lạnh lùng chíu về phía tôi, “Lại đây!”


Tôi nhìn gương mặt lạnh lùng của anh ta mặt mà nuốt nuốt nước miếng, tôi biết đây là động tác kinh điển của anh ta mỗi khi “Tâm tình không tốt”, bình thường chỉ cần mắt anh ta nhíu lại là trái tim của tôi sẽ nhảy loạn xạ, hiện tại cũng thế.


Tôi biết tôi hẳn phải là “Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt”, tôi hẳn là phải chân chó chạy tới dùng face của tôi làm giảm cái lạnh của anh ta, sau đó ba hoa chích choè vuốt mông ngựa của anh ta, nhưng mà...... nhưng mà tôi thật sự luyến tiếc mĩ nam ~~!


Trung Quốc có một phẩy bốn triệu người, mà trong thời gian ngắn ngủi như thế lại cùng mĩ nam gặp lại hai lần, đây chẳng lẽ không phải là thiên duyên trong truyền thuyết sao? Cho nên tôi không thể dễ dàng buông tha.


Hơn nữa trong lòng tôi cũng tức giận, Diệp Tử Ninh dựa vào cái gì mà anh ta kêu một tiếng thì tôi phải chạy tới chứ?! Tiêu Chu tôi chẳng lẽ là con chó anh ta nuôi sao?
Cho dù là một con chó thì cũng là chó có tôn nghiêm, có cốt khí!
“Anh ta là bạn của cô sao?” Mĩ nam mở miệng hỏi.


Tôi còn không kịp trả lời, giọng nói lạnh như băng của Diệp Tử Ninh đã bay lại đây, “Tiêu Chu, không cần để tôi nói đến lần thứ ba!”


Từ trước đến nay tôi biết “cốt khí” của tôi không đáng giá một đồng xu, hơn nữa từ trước đến nay tính thích ứng của tôi rất mạnh, chỉ cần ngửi được một chút bất lợi là tôi sẽ lập tức thay đổi chính sách của mình. Gì? Cây cỏ đầu tường? Không phải, tuyệt đối không phải. Gì? Thấy gió đổi chiều? Đương nhiên không phải rồi, cái này gọi là”Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt”!


Có điều hôm nay tôi không muốn anh hùng như thế, tôi cảm thấy tôi “Tuấn kiệt” lâu rồi, hôm nay tôi muốn làm “Chu Kiệt Luân” một hồi, vì thế tôi ưỡn ngực, chậc, bé quá >”


Tôi nói xong không đợi Diệp Tử Ninh phản ứng đã lập tức nhảy vọt vào trong xe, lấy tốc độ cuồng phong cuốn lá rụng đóng cửa xe: “Phiền anh lái xe đi.”






Truyện liên quan