Chương 36
“Mặc dù em ra mắt ở Pháp, nhưng… năm đó thay thầy đi show, em đã gặp rất nhiều siêu mẫu Âu Mỹ tên tuổi, như Eddie, Wengna,… mà tổng biên tập tạp chí Hoàng gia nước Mỹ, cũng từng giúp đỡ em nửa tháng, mặc dù bây giờ họ có thể không nhớ ra em, chỉ là khi đó, không ai biết tên tiếng trung của em là Đường Ninh, họ đều thích gọi em là Kira mà thôi.” Đường Ninh giải thích.
Nghe Đường Ninh nói về những nhân vật nỗi tiếng trong làng thời trang Âu Mỹ, chị Long và Lâm Vi đều chớp mắt nhìn về phía cô.
“Em biết rõ, Hàn Nhược Tuyết là trốn tránh trách nhiệm, cô ta dẫn dắt viên ngọc bích Mặc Vũ Nhu, vừa đến nước Mỹ, căn bản em không có cơ hội gì rồi.”
“Hừ, không biết xáu hổ.” Chị Long ậm ừ nói.
“Anh cũng quen biết tổng biên tập của Hoàng gia, em có muốn gặp thầy của mình không?” Mặc Đình hồi lâu không lên tiếng, đột nhiên hỏi Đường Ninh.
“Mặc Đình, em nói rồi, em không muốn sự giúp đỡ của anh.”
“Cứ coi như là một bữa tối riêng tư đi.” Mặc Đình cười thầm, dung mạo hoàn mỹ lại càng thêm quyến rũ dưới ánh mặt trời.
“Được rồi.” Đường Ninh gật đầu, đương nhiên Đường Ninh sẽ không đoán trước được, bữa tối riêng tư này sẽ trở thành mấu chốt thắng thua cuộc chiễn giữa cô và Mặc Vũ Nhu.
Mặc Đình có một điền trang riêng ở Mỹ, cho nên họ không cần phải sống trong khách sạn, những dãy phòng ấm áp theo phong cách Mỹ thuần túy, không biết nếu so sánh với khách sạnh thì sẽ thoải mái gấp bao nhiêu lần. Bởi vì khoảng cách từ trụ sở của Secret có chút xa, cho nên Mặc Đình bảo Lục Triệt chuẩn bị tốt lộ trình của Secret từ sớm, kể cả bữa ăn của họ cũng đã được lên lịch, Lục Triệt có thể dễ dàng tìm ra được, điều này khiến Đường Ninh cảm thấy rất thần kỳ, nó cũng cho Lâm Vi và chị Long thấy được khoảng cách giữa họ và Lục Triệt.
Sau khi tắm rửa đơn giản xong, Đường Ninh đứng bên cửa sổ nhìn ra không gian bên ngoài căn phòng, lúc này Mặc Đình cũng đang mặc một chiếc áo ngủ màu đen, đi tới trước mặt Đường Ninh với mái tóc đen ướt sũng.
Đường Ninh rất tự nhiên nhận lấy chiếc khăn mặt trong tay anh, sau đó kiễng chân lên lau những giọt nước trên mái tóc đen của anh, thế nhưng, Mặc Đình vẫn rất chân thành nhìn chằm chằm vào cô.
“Nghĩ cái gì vậy? Nhìn cái gì mà thất thần vậy…”
“Đang nghĩ bây giờ là ban ngày, anh đang muốn cùng em một số chuyện giới hạn…” Mặc Đình nâng cằm Đường Ninh lên, hôn nhẹ rồi dùng đầu lưỡi khiêu khích, sau đó đôi môi mỏng của anh rời đi rồi dừng lại bên vành tai của cô, thì thảo nói: “Trên máy bay, anh chỉ muốn hôn một cái là đủ rồi…”
Đường Ninh nhìn xem ra cửa sổ vì sợ có người, nhưng không thể chịu được sự trêu ghẹo của Mặc Đình, rất dễ dàng vứt bỏ đi lớp vỏ bọc của mình, rồi mềm nhữn ngã vào lồng ngực của anh.
Áo choàng tắm của hai người chẳng biết lúc nào cũng tuột xuống rơi trên mặt đất, hai người bộc trực với nhau cũng không nhịn được mà ngã lên chiếc giường êm ái.
Bởi vì có ánh sáng chói lọi, Đường Ninh có thể nhìn rõ hơn dáng người của Mặc Đình, tuyệt đối vượt qua các người mẫu nam Âu Mỹ, bởi vì thân hình không gầy như đàn ông châu Á, anh rắn chắc còn cường tráng, đặc biệt là cơ bắp hoàn mỹ, với màu đồng khỏe mạnh, làm cho Đường Ninh có chút si mê…
Mặc Đình hài lòng với ánh nhìn của cô, cũng khen ngợi thân hình của cô.
Bởi vì dáng người của Đường Ninh phù hợp với chiều cao vàng của người mẫu quốc tế là 178cm, ba vòng cũng không sai chút nào, vừa đúng, nhưng mà điều khiến cho anh hài lòng nhất vẫn là đôi chân dài của Đường Ninh, trắng nõn, cân xứng, để người khác nhìn thấy, chỉ muốn phạm tội.
Sự kết hợp giữa hai con người với thân hình hoàn hảo, đây là món quà trời ban cho, cũng là vận mệnh.
Mặc Đình thậm chí còn cười với Đường Ninh: “Nếu chúng ta đời này cứ giữ bộ dạng như này, khả năng ly hôn bằng không.”
Đường Ninh cũng cười, ôn nhu như nước, dùng tay trái nhẹ nhàng xoa nhẹ vành tai phải của Mặc Đình: “Em thích nhất nốt ruồi của anh, giống như kim cương trời sinh vậy.”
Mặc Đình cũng không kìm được cơn nóng trong lòng nữa, anh cúi người hôn lên đôi môi mỏng của Đường Ninh, đôi bàn tay to lớn nóng bỏng cũng không ngừng…
Đường Ninh không nhịn được than nhẹ, hôn lên vành tai Mặc Đình một cách nhiệt tình.
Hai người cứ quấn lấy như vậy, mệt mỏi rồi ôm lấy nhau ngủ, khi tỉnh dậy thì dựa vào nhau thủ thỉ, sau đó lại thân mật làm chút chuyện tình, đương nhiên bọn họ vẫn chưa hoàn thành bước cuối cùng, nhưng Đường Ninh vẫn là hi vọng cuộc sống như vậy có thể tĩnh lặng, bởi vì nó quá đẹp rồi.
Cùng lúc đó, Hàn Nhược Tuyết đưa Hàn Vũ Phàm và Mặc Vũ Nhu đi ăn tối ở khách sạn, nhìn Mặc Vũ Nhu có chút thận trọng, cô ta vội vàng nói: “Tôi còn không đến mức để làm cô sợ hãi như vậy.”
“Chị Nhược Tuyết…”
“Em bắt mãn với chị, nhưng cho dù bất mãn thế nào, cô cũng là do em trai tôi lựa chọn, đã muốn trở thành người một nhà, đương nhiên tôi sẽ đứng về phía cô.” Hàn Nhược Tuyết cắt một miếng bít tết đưa vào trong miệng, rồi khẽ liếc nhìn Mặc Vũ Nhu một cái: “Tôi biết rõ cô và Đường Ninh không hợp nhau, hơn nữa Hiện tại Đường Ninh thật sự là không coi ai ra một tý gì. Vốn dĩ tôi vẫn còn cảm thấy nợ cô ta vì chuyện của các người, nhưng vì những gì cô ta đã làm trong khoảng thời gian này, dưới góc độ ứng xử của cô ta, tôi cảm thấy cô ta cũng không đáng được thông cảm.”
“Cuộc họp làm việc ngày mai của Secret sẽ diễn ra vào lúc 8 giờ sáng, nhưng tôi đã nhờ trợ lý thông báo cho Đường Ninh rằng nó sẽ chính thức bắt đầu vào lúc 9 giờ. Tổng biên tập của Secret rất ghét người khác đến muộn, cho nên… Đường Ninh vào ngày mai rất có khả năng sẽ bị loại.”
“Thế nhưng mà… không phải để cho chúng tôi cùng nhau chụp sao?” Mặc Vũ Nhu không rõ cách làm của Hàn Nhược Tuyết.
Nói là chụp chung, chỉ để tạo tính thời sự và chuyển hướng sự chú ý của công chúng khỏi scandal của cô thôi. Ở Mỹ, Đường Ninh không phải là người mẫu châu Á duy nhất, đến lúc đó, để cho người khác phối hợp cùng cô là được rồi.” Hàn Nhược Tuyết nói.
“Đường Ninh sẽ không bỏ qua…”
“Đây là quyết định của tạp chí, không liên quan gì đến Thiên Nghệ, đợi đến lúc tạp chí biên tập xong, giá trị của cô sẽ tăng lên gấp đô, mà Đường Ninh ở nước ngoài sẽ chịu phải sự lạnh nhạt, cũng sẽ ảnh hưởng đến các mối liên hệ công việc trong nước, vừa hay sẽ dạy cho cô ta một bài học.”
Đường Ninh đã từng nói Hàn Nhược Tuyết là một người thích điều khiển nghệ sĩ, cho nên bộ dạng của Đường Ninh khi bước xuống sân bay, đã khiến cho Hàn Như Tuyết chán ghét, cô không nghĩ ra cách để hành hạ cô ấy mới là lạ.
Mặc Vũ Nhu nhìn hai người chống lưng bên cạnh, cảm thấy ngày mai cô sẽ là siêu sao, mà Đường Ninh, không có cái gì, lấy cái gì mà cạnh tranh với cô?
Đúng vậy, Lâm Vi đã nhận được thời gian họp từ Hàn Nhược Tuyết,là chín giờ sáng, thê nhưng mà Hàn Nhược Tuyết lại không biết rằng Mặc Đình trong tay có lịch trình về Secret chính xác hơn cô ta. Vì thế khi Đường Ninh thấy được sự chênh lệch về múi giờ, trong lòng cô đã có sự phỏng đoán đại khái.
“Đường Ninh, Thiên Nghệ bây giờ rõ ràng muốn đuổi em đi, làm sao bây giờ?”
“Hàn Nhược Tuyết muốn em đến muộn như vậy, em hết lần này đến lần khác muốn cho cô ta xem…” Đường Ninh thấp giọng nói: “Tuy nhiên các ngươi muốn làm tốt, ta chuẩn bị tâm lý bị đổi thôi.”
“Tôi đã sớm chuẩn bị sẵn sàng rồi.” Lâm Vi đáp: “Đồng thời tôi cũng đã làm xong, cô chuẩn bị để đoạt lại cơ hội này thôi…”