Chương 10: Năm Vạn Tệ Bán Đứt Đau Khổ

Có lẽ, những người cả ngày bắt nạt sỉ nhục đánh mắng cô trong tù, có một số người là do Ôn gia sắp xếp. Dẫu sao, người của Ôn gia đều không hi vọng có quan hệ với một người có vết nhơ như cô, có thể lặng lẽ ch.ết trong tù là tốt nhất.


"Hôm nay tôi tới đây, không phải để tranh luận chuyện năm đó, tôi muốn gặp mẹ của tôi."
"Tao đã đưa mẹ của mày đến một nơi yên tĩnh để dưỡng bệnh, tránh bị người khác làm phiền. Trong mắt Ôn Khải Mặc thoáng qua tia không tự nhiên.
"Bà ấy ở đâu, tôi hiện giờ muốn gặp bà ấy."


"Bà ấy là người bệnh, mày muốn gặp liền có thể gặp sao!"
"Ông đã giấu mẹ tôi đi!" Ôn Ninh lao tới đập mạnh vào bàn: "Ôn Khải Mặc, tôi đã thay con gái bảo bối của ông nhận tội ngồi tù rồi, ông còn giam cầm mẹ tôi lại làm gì, trả bà ấy cho tôi, chúng ta không còn quan hệ!"


"Con nhóc ch.ết tiệt mày nói cái gì!"Triệu Nhã Lâm vẫn luôn ở bên ngoài nghe lén liền đẩy cửa lao vào, ngón tay tô vẽ diêm dúa chỉ vào Ôn Ninh đầy giận dữ: "Mày bớt ngậm máu phun người đi! Rõ ràng là mày đâm phải người, mày mới là kẻ giết người, giờ lại dám quay ngược lại cắn, xem ra lúc đầu tao nên tìm một luật sư đưa ra cho mày án tử hình."


Ôn Ninh cười khẩy, quả nhiên năm đó khi kết án, Ôn gia cũng ở đằng sau động tay, trong bản án mười năm kia, rốt cuộc Ôn gia đã giành cho cô bao nhiêu năm?


"Không để tôi gặp mẹ của tôi, tôi sẽ nghĩ đến chuyện lật lại bản án, nghe nói Ôn Lam bây giờ là một ngôi sao lớn, không biết sự việc này đưa ra trước truyền thông, liệu có ảnh hưởng đến sự nghiệp của cô ta hay không nhỉ?"
Mắt Ôn Khải Mặc đột nhiên trở nên hung hăng: "Mày dám uy hϊế͙p͙ tao?"


available on google playdownload on app store


Triệu Nhã Lâm cũng giận dữ muốn xông vào đánh Ôn Ninh.


"Tôi là đang thỏa thuận với ông." Ôn Ninh đi đến bên cạnh cửa sổ, nhìn chiếc xe của Lục gia vẫn đang đỗ bên ngoài chờ cô, nói với Ôn Khải Mặc: "Người đưa tôi ra khỏi tù không phải là người các người có thể gây sự, hôm nay bọn họ đưa tôi trở về đây, các người đoán nếu như tôi không trở về, bọn họ có khi nào sẽ lập tức đến gây rắc rối cho các người hay không?"


Ôn Khải Mặc nghi ngờ nhìn ra cửa sổ, quả nhiên nhìn thấy chiếc xe Rolls-Royce Global phiên bản giới hạn đậu cách biệt thự không xe, loại xe này cả thành phố không quá ba chiếc, chủ sở hữu của nó thực sự không phải người Ôn gia có thể chọc vào. Ôn Ninh rốt cuộc đã bấu víu vào ai, đột nhiên lại có khí thế như vậy?


Đè nén sự hung hăng trong mắt, Ôn Khải mặc lấy ra tấm séc từ ngăn kéo, viết lên một dãy số rồi đưa cho Ôn Ninh: "Ôn Ninh à, ta biết con ở ngoài chịu khổ, mẹ của con hiện tại rất tốt, cần yên tĩnh nghỉ ngơi, bác sĩ nói bà ấy không thể bị bất cứ thứ gì quấy rầy. Chờ bà ấy tốt hơn chút ta sẽ thông báo cho con đến gặp bà ấy, số tiền này con cầm lấy, coi như cha bồi thường cho con những năm qua.” Ôn Khải Mặc một bên đưa séc, một bên dùng ánh mặt chặn Triệu Nhã Lâm đang muốn đánh Ôn Ninh, trên mặt còn kèm theo nụ cười.


Ôn Ninh trước tiên cầm lấy tấm séc, nhìn dãy số trên đó, mỉm cười.
Năm vạn.


Tiền tiêu vặt của Ôn Lam tùy tiện cũng vài chục vạn, ba năm qua không biết đã tiêu mấy trăm vạn, số tiền mỗi lần cô ta bị ốm đưa vào bệnh viện càng không đếm xuể, vậy mà năm đó số tiền bọn họ chi cho vụ kiện của cô không đến năm mươi vạn, hôm nay, Ôn Khải Mặc lại muốn đưa cho cô năm vạn để đuổi cô đi. Cô đã mấy lần khổ sở thoát khỏi cái ch.ết trong tù, vậy mà chỉ đáng năm vạn.


Ôn Ninh lạnh lùng xé tờ séc, ném vào mặt Ôn Khải Mặc, quay người rời đi.
"Ông tốt nhất nên nhanh chóng để tôi gặp mẹ, bằng không tôi nhất định khiến cho danh tiếng của Son Lam bị hủy hoại."
"Ôn Lam là em của mày, sao mày có thể làm như thế!" Triệu Nhã Lâm ở đằng sau hét lên giận dữ.


"Vậy sao? Nhưng sao tôi lại nhớ, ba năm trước tôi và Ôn gia đã không còn bất kì quan hệ gì thế nhỉ?"
Triệu Nhã Lẫm đứng đó chửi bới.
Cứ thế cho đến khi cô ra khỏi cửa lớn Ôn gia, Ôn Ninh giống như con rối bị đứt dây, cả người không còn sức lực bước ra ngoài.


Hủy hoại Ôn Lam? Đó chẳng qua chỉ là cái cớ cô tạm thời đưa ra.


Với khả năng hiện tại của cô, chỉ sợ tin tức chưa được đưa ra đã bị Ôn gia bỏ tiền ra đè ép xuống, căn bản không có cách nào hắt được một chút nước lên người cô ta. Bên cạnh đó còn có Lục gia liên tục theo dõi, kiểm soát cô, cô không có bất cứ cơ hội nào để làm chuyện khác.


Cách "cáo mượn oai hùm" này chỉ có thể dùng được một lần, dùng nhiều sẽ bị Ôn Khải Mặc phát hiện, đến khi đó, cô không có cách nào để đòi Ôn Khải Mặc giao người. Mẹ của cô, hiện tại rốt cuộc như thế nào rồi? Ôn Khải Mặc đối xử với mẹ cô có tốt hay không?


Ôn Ninh ngẩng đầu, kìm nén nước mắt đi về phía xe của Lục gia.
Nhưng khi đi qua chiếc Ferrari màu đỏ rực cô dừng lại.
Chiếc xe này cô quen. Là xe của vị hôn phu cũ của cô, Dư Phi Minh.


Lúc đó, chiếc xe đang rung với biên độ đều đặn, bên trong truyền đến những âm thanh khiến cho người khác thấy đỏ mặt ngượng ngùng.






Truyện liên quan