Chương 4: Vô tình gặp nhau
Vậy ư? Rồi sao nữa?... - Nguyên Tò mò
-Thôi! Tập tiếp đi! Vẫn chưa đổi wan lý đâu đấy!_Tuấn Khải đánh trống lảng
Còn Cẩm Thư:
-Trời! sao lại là TFBOYS chứ? Sao tự dưng mk lại vào đúng chỗ đó chứ? Mak lại là wan lý của anh ta nữa chứ! OMG! Thôi thôi, mk khiếp mất! mong lần sau đừng có như thế nữa! híc ! may mak thoát ch.ết k thì mk phải làm wản lý cho anh ta rùi!!!!!!!!haz!!!!
Trong phòng tập
-Hôm nay tập thế đủ rồi mấy đứa về kí túc xã trước đi! Lát nữa bọn anh về sau_Châu Hán Đường nói
- các anh đi đâu vậy?_3 người kia hỏi -
Anh, Lý Tiến Long, Tử Tiên phải làm tí việc đã .
-Vậy bọn em về trước đây!
Trên xe
-Đại ca hôm nay cta ăn gì?_Vương Nguyên nóng lòng
-Hôm nay ak để anh nghĩ đã! Hay mk ăn sủi cảo đi! Quán bà Tín lâu rồii chưa đến ăn!_Tuấn Khải suy nghĩ hồi lâu rồi đề nghị
-Đúng đấy lâu rùi cta chưa ăn sủi cảo, đi nào!_Thiên Tỉ đồng tình
-Kia rồi trong kon hẻm này đây!_Vương Nguyên ns
-Haz! Đói wa! Cta vào thôi_Thiên Tỉ mặt mũi ỉu xìu
-Bà ơi cho bọn cháu 3 bát sảu cảo ạ!_Vương Tuấn Khải lễ phép
- Ak 3 đứa đến đấy ak đợi bà tý nhé! -Vâng ạ!
Không thể ngờ CT cũng đến ăn ở đấy. mặc dù họ ngồi quay lưng vs Cẩm Thư nhưng họ k thấy nhau cho đến khi CT nhận ra giong tiểu Khải
""Có phải giọng anh ta k nhỉ?"" CT nghĩ thầm"" anh ta sao mak đến wán này ăn đc chứ"
Cái ý nghĩ đó của cô liền bị dập tắt khi cô liếc sang thì thực sự như thế
-Đúng là anh ta rồi lm sao đây?
Một lúc sau TK đi lấy thức ăn thì nhận ra CT
-Này cô cũng ăn ở đây ak?
-Đúng vậy có liên wan tới anh k?
-Chả liên wan gì!- Nói xong TK đi luôn
Sau khi ăn xong đang trên đường về thì thấy CT đi bộ nêm Tuấn Khải dừng xe lại ngó ra bảo Cẩm Thư:
- Lên xe đi tôi chở về...
- Không cần! - Cô liếc mắt
-Thì cứ coi như tôi trả nợ cô lúc sáng. Chịu ko?
-Cx được...- Cẩm Thư cười hiền rồi lên xe.
Một lúc sau khi xe về đến kí túc xá TF, Vương Tuấn Khải dừng xe lại nói:
- Hai đứa vào trước đi anh đưa Cẩm Thư về đã!
- OK Đại Ca- Vương Nguyên nháy mắt Khải
- Thôi, anh vào đi, tôi bắt Taxi tự về là dc rồi. - Cẩm Thư nói
- Không dc, tôi đã ns chở cô về thì phải chở về tận nhà chứ! Thế thì thà rằng đừng chỏ cô về ak? Với lại cô là kn gái đi một mk ban đêm nguy hiểm lắm...
Khải nói một tràng khiến Thư đành phải chấp nhận để anh đưa về.
- Mak lúc nãy ai cho anh gọi tên tôi z hả?
- Tôi thik gọi đó. Cô làm gì được toi nào!!!!!!! - Khải chu môi
-Anh....
- Tôi làm sao?
Cẩm Thư đành nuốt nước bọt cho qua . Tuy vậy nhưng cô cx rất vui vì được một ngôi sao nổi tiếng chở về nhà...
- thôi bây giờ tôi vs cô làm hoà đi. - Khải bỗng đổi giọng
- Sao tự dưng anh lại ns z? Hơi khó hiểu đó!!!!!!!!!!
- Thì tôi ko mún làm kẻ thù của ai cả. Xin lỗi vì có lần đã ko đúng với cô. Hì - Vương Tuấn Khải cười. Nụ cười của anh cx đã đủ để làm timm cô loạn nhịp, Cẩm thư đơ người ra một lúc rồi bình tĩnh lại , cô cx cười vs anh :
-ừm....Bây h chúng ta không phải kẻ thù nữa nha!!!!!!!!!! Đến nhà tôi rồi, anh dừng xe đi!
Tuấn Khải dừng xe lại rồi Cẩm Thư bước ra , cô nói:
- Anh về cẩn thận!!!!!!
- Khải vẫy tay chào cô rồi lùi xe đi về nhà mk....
Hết chương...
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
P/S mong mn sẽ ủng hộ truyện này của mk và góp ý để mk sửa nha... Thanks mn rất nhìu...