Quyển 2 - Chương 64: Tam thi*
*Thi: thi thể
Ngày nhập học chính thức chờ mong bấy lâu rốt cục đã đến, Lăng Tiêu sáng sớm đã gọi bọn Tóc đỏ cùng đến giảng đường, không nghĩ tới có rất nhiều còn tới sớm hơn họ. Giảng đường rất lớn, sát tường nằm đó hai ba bộ bàn ghế, toàn bộ đồng học đều ngồi trên thảm trải sàn.
Hôm điển lễ khai giảng, nhóm tân sinh viên đều đã gặp mặt nhau, nhưng lúc đó người ở hiện trường quá đông, hôm nay mới có cơ hội chính thức mặt đối mặt giới thiệu.
“Tôi là Vân Thường, khế chủ của tôi Băng Tâm, chúng tôi đến từ học viện Tú Phương.”
“Tôi biết hai bạn, hôm trường mở cửa đó,” Lăng Tiêu nhớ đến lúc ấy hai cô nàng này vô cùng gọn ghẽ giải quyết một con thú mô phỏng cấp S.
“Tôi cũng biết cậu, cậu là cái người ngồi xe lăn,” Tiểu cô nương hé miệng cười nói.
"Ách..."
"Bất quá cuộc thi sau đó cậu biểu hiện rất không tồi, trận khiêu chiến nội quy hôm qua chúng tôi cũng xem, cậu rất lợi hại.”
"Không có đâu, đều là của tôi… Đều là Doanh Phong ở dưới giúp tôi.”
“Các cô ấy đứng đầu trong vòng thi thứ hai đó, đạt tối đa mười sao,” Băng Xán bổ sung một câu.
"Lợi hại như vậy?!" Ba sao không đạt yêu cầu Lăng Tiêu nhất thời cảm thấy các cô lòe lòe phát sáng.
“A, hai sao cũng ở đây,” Lăng Tiêu chỉ vào góc, một người ngồi trên sàn nhà, một người khác gối lên đùi anh ta, đang tập trung tinh thần... Ngủ.
Hai người chọn một chỗ hẻo lánh, đoán chừng là không muốn bị quấy rầy, những người khác đều tự giác bảo trì khoảng cách, có mỗi Lăng Tiêu là sáp lại.
“Xin chào, tôi là Lăng Tiêu, có thể làm quen không?”
Người khế chủ không ngủ ngây ngẩn, "Vũ Tập."
Lăng Tiêu cảm thấy người này vẫn rất hiền hoà, vì thế chỉ chỉ người bên cạnh, "Sao cậu ấy lại ngủ a?”
Vũ Tập cười miễn cưỡng, "Cậu ấy sau nghi thức trưởng thành vì vài chuyện ngoài ý muốn ngủ không đủ giấc, tổn thương tinh thần rớt xuống hạng trung còn mắc tật xấu thích ngủ, mỗi ngày chỉ cần vừa có cơ hội liền ngủ, giống như bây giờ.”
Lăng Tiêu rất hiểu, khuyết thiếu giấc ngủ kỳ rối loạn, làm bản thân luôn vô cớ lo lắng mình không ngủ được. Vô luận ngủ lúc nào, khi tỉnh lại nhất định đang dính lấy Doanh Phong, thân thể tự nhiên hình thành một loại phản xạ có điều kiện, tựa hồ không phát sinh tiếp xúc thì sẽ có cảm giác không vững dạ. Tuy kỳ rối loạn chỉ có ba ngày, di chứng lưu lại lại giống như vĩnh cửu.
Mà cậu chỉ mới là cường độ thấp, cường độ trung bình hiển nhiên so với cậu nghiêm trọng hơn nhiều, dù người này không nói lời nào, cũng sản sinh tình cảm tinh tinh tương tích*.
*Tình cảm giữa những người đồng cảnh ngộ
“Để cậu ấy ngủ thêm một hồi đi, tôi không quấy rầy," cậu nhẹ giọng cáo từ.
Giảng viên đi vào giảng đường, sinh viên đang nói chuyện phiếm đều ngừng lại, Lăng Tiêu cũng trở về bên người Doanh Phong ngồi xuống.
Sau khi ngắn gọn tự giới thiệu, giảng viên bắt đầu dạy chính đề.
“Hẳn là có vài người đã sớm tiếp xúc với tinh thần lực, thứ trong tay của tôi đang cầm, chính là vũ khí tác chiến chủ yếu của người Thiên Túc. Tên đầy đủ của nó là Thạch anh linh hồn, do Linh hồn thạch trong cơ thể sinh vật rơi xuống cùng một vài vật liệu khác hợp thành, khi chúng ta đem tinh thần lực rót vào hồn tinh thì thể kích hoạt năng lượng của nó.”
“Xưa kia, hồn tinh là thủ đoạn chiến đấu mà mỗi người Thiên Túc đều cần nắm giữ, nhưng hiện tại, nó đã trở thành kỹ năng đặc thù mà rất ít người có thể tập được, chỉ phổ biến trong quân bộ, học viện quân đội, hoặc là một vài chức nghiệp cương vị đặc thù.”
Thì ra hồn tinh không phải ai cũng có thể dùng, Lăng Tiêu theo bản năng đưa mắt nhìn Băng Xán.
Như cùng Lăng Tiêu tâm hữu linh tê, giảng viên chỉ tên anh, "Băng Xán."
“Có.”
“Hồn tinh của cậu làm sao có được?”
“Em lấy từ bác sĩ học đường của học viện chúng em, phương pháp sử dụng cũng là cô ấy dạy, khế chủ của cô ấy công tác trong khu điều trị của quân đội.”
Giảng viên gật đầu, "Ừ, vậy thì không có gì kỳ lạ, lấy ra lần nữa cho mọi người xem một chút được không?"
Băng Xán đem hồn tinh của mình lấy ra, Lăng Tiêu lúc này mới nhìn rõ chân diện mục của nó, một mảnh thạch anh màu trắng nho nhỏ, trông cũng không có gì khác thường.
“Hồn tinh khác nhau có đẳng cấp khác nhau, cũng có hiệu quả sử dụng bất đồng của từng loại. Bạn học Băng Xán cầm trong tay, là hồn tinh hệ tinh thần sơ cấp nhất, sau khi sử dụng có thể nhanh chóng kiểm tr.a tình huống thân thể một người, tuy không bằng dụng cụ kiểm tr.a toàn diện, nhưng trên chiến trường phi thường hữu dụng."
“Mỗi người ngồi đây đều là tinh anh trong các sơ cấp học viện, dùng năng lực của các bạn, ít nhất phải trong vòng 3 ngày học được cách sử dụng tinh thần lực, thành công kích hoạt hồn tinh cấp một, đây chính là nhiệm vụ huấn luyện tuần này của chúng ta.”
Giảng viên lấy ra 30 mảnh hồn tinh.
“Hệ này mỗi học kỳ sẽ chuẩn bị hồn tinh thiết yếu cho việc luyện tập cho mọi người, nhưng nếu cần nhiều hơn, thì chỉ có thể tự mình mua, hoặc là tìm bạn học bên chuyên ngành nghiên cứu chế ra.”
“Đây là hồn tinh cấp 0, không có hiệu quả thực tế gì, chỉ thuần là dụng cụ giảng dạy, khi nào các bạn học được cách kích hoạt nó, thì khi đó các bạn đã có thể nắm giữ phương pháp sử dụng tinh thần lực.”
Mỗi người đều tiến lên phía trước cầm một mảnh, Lăng Tiêu cùng Băng Xán trước đó đã đạt được điều kiện sử dụng hồn tinh cấp một, Doanh Phong thì không cần phải nói, ba người bọn họ lấy được hồn tinh để tập luyện, đặt trong lòng bàn tay nắm chặt, hồn tinh lập tức biến mất, chỉ để lại một đoàn bạch quang trong lòng bàn tay.
Giảng viên chứng kiến biểu hiện của họ, gật đầu tán thưởng, sinh viên lượt này trình độ quả nhiên rất cao.
Lần lượt có vài bạn học tư chất tốt dần dần nắm giữ, Tóc đỏ trong nháy mắt lúc thành công hét lớn một tiếng, dọa mọi người nhảy dựng.
"Làm gì mà lớn tiếng vậy?" Lăng Tiêu bịt lỗ tai.
"Tụ khí a," cậu ta trả lời rất đương nhiên.
"Rất không tồi," Giảng viên để những người khác tiếp tục luyện tập, lại lấy ra một bộ hồn tinh mới.
"Hồn tinh có ba hệ lớn, thể thuật
(Martial art - nghệ thuật thân thể)
, nguyên tố, tinh thần. Mỗi người có thể chất bẩm sinh bất đồng, khi sử dụng hồn tinh tiêu hao tinh thần lực cũng khác nhau, ai cũng có một thế mạnh, chúng ta gọi thế mạnh đó là sở trường.”
“Người có sở trường về một phương diện nào, sử dụng hồn tinh thuộc hệ đó thì lượng tinh thần lực tiêu hao giảm phân nửa, hơn nữa chỉ có người có sở trường mới có thể sử dụng hồn tinh cấp cao của hệ đó, những người khác cao nhất chỉ có thể dùng đến cấp bảy. Sở trường là cố định, sẽ không vì chăm chỉ khổ luyện mà có thể thay đổi, nếu không biết được mình có sở trường nào, có thể dùng loại hồn tinh kiểm tr.a này, có thể tùy cơ bộc lộ ưu điểm ở hệ nào, dựa vào đó phán đoán."
“Thì ra là vậy, tớ tới trước!" Tóc đỏ dẫn đầu tiến lên cầm một cái, nắm trong tay, nín thở ngưng thần, những người khác vừa thấy điệu bộ này, lập tức dự kiến trước bịt lỗ tai.
“Hây!” Tóc đỏ kích hoạt được hồn tinh trong tay, bắp thịt trên cánh tay nổi lên, mạch máu sôi sục.
“Có cảm giác gì?" Giảng viên hỏi.
“Tôi cảm thấy tràn ngập lực lượng!" Nói xong, cậu tay không hướng về cái bàn kế tường đập một cái, “Ha!”
Tay mọi người vừa mới bỏ xuống, lúc này toàn bộ lại đưa lên
(bịt tai tiếp á J)
.
Cái bàn gỗ bị đập một cái nát bét, “Lực lượng cường hóa chứng tỏ cậu có sở trường thể thuật, thích hợp sử dụng hồn tinh hệ thể thuật, nhớ phải đền tiền cái bàn. Kế tiếp ai lên đây?”
Lăng Tiêu nhìn cảm thấy rất thú vị, “Em tới!”
Cậu cũng cầm lấy một mảnh hồn tinh, tay phải phát lực một cái, cảnh sắc bên người liền thay đổi, cậu từ bên trong trực tiếp biến ra ngoài, cách tấm kính còn có thể nhìn thấy người trong phòng.
Thể nghiệm lơ lửng dưới chân cho cậu cảm giác không ổn, lúc này mới hậu tri hậu giác nhớ ra nơi này là lầu ba.
"A nha nha nha nha nha ~~~ "
Tay Doanh Phong quơ một cái, quyết đoán đem cậu từ ngoài cửa sổ bắt về.
"Thuấn gian di động cũng là một loại năng lực hệ thể thuật, cậu giống cậu ấy, đều có sở trường thể thuật. Chờ tinh thần lực của cậu tăng lên tới mức độ nhất định, đừng nói lầu ba, dù là lầu ba mươi, cũng có thể sử dụng Thân nhẹ như yến hồn tinh lông tóc vô thương đáp xuống đất, ngay cả rớt từ sân thượng cũng không ch.ết được. Bất quá trước khi chưa đạt tới trình độ này, tôi đề nghị mọi người mặt hướng vào trong hành lang tiến hành thí nghiệm."
Lăng Tiêu: sớm nói a!
"Không biết tôi là loại nào đây?” Băng Xán lấy một mảnh hồn tinh nắm lấy, lập tức trên tay nổi lên bạch quang nhàn nhạt, nhìn kỹ còn có những vệt sáng lấp lóe ra xung quanh.
Giảng viên hướng qua Tóc đỏ ngoắc tay, “Cậu lại đây."
Tóc đỏ nghe lời đi tới, giảng viên rút ra chủy thủ rạch một đường lên cánh tay cậu.
Tóc đỏ: …
“Giờ cậu đem tay mình đặt lên miệng vết thương của cậu ấy.”
Băng Xán nghe theo, sau đó mọi người ngạc nhiên chứng kiến, tại nơi quang mang chiếu rọi, vết thương trên cánh tay Tóc đỏ từng chút khép lại, ngay cả dấu vết đều nhìn không thấy.
“Kỳ thật từ lúc cậu sử dụng Quét hình thân thể hồn tinh tôi đã đoán được, cậu rất có thể là sở trường tinh thần, quả thế. Kỹ năng cậu vừa dùng là Trị liệu sơ cấp, có thể trị một vài ngoại thương nhỏ. Nhưng cần chú ý là, kỹ năng công kích đối chủng tộc nào cũng có thể tạo thành thương tổn, nhưng kỹ năng hệ trị liệu chỉ có thể dùng trên người người Thiên Túc, đối ngoại tộc không có hiệu quả."
"Khế chủ thật là lợi hại! Sở trường tinh thần thiệt cừ!” Tóc đỏ hò reo, “Bất quá vì sao phải cắt tay của em?"
“Cứ vậy đi, kế tiếp!”
Lúc này đến phiên Doanh Phong, anh giống những người khác kích hoạt một hồn tinh thí nghiệm, nhưng trừ việc hồn tinh biến mất ra, thì chẳng có gì phát sinh.
"Đây là tình huống gì?" Lăng Tiêu kinh ngạc hỏi.
Giảng viên cũng cảm thấy hơi kỳ quái, "Cậu thử lại lần nữa xem.”
Doanh Phong lại thử, kết quả vẫn như trước.
“Nếu vậy… Vậy cũng chỉ có một nguyên nhân có thể giải thích, cậu là hệ đặc thù cực kỳ hiếm thấy.”
“Hệ đặc thù?” Mọi người trăm miệng một lời hỏi.
"Sở trường không thuộc về thể thuật, nguyên tố, tinh thần, sử dụng hồn tinh nào đều không thể được giảm nửa tiêu hao tinh thần lực.”
“Hỏng bét vậy á?” Lăng Tiêu nhịn không được nói.
“Không phải hỏng, tương phản, loại năng lực này rất khó được, bởi vì cậu ấy có thể sử dụng toàn bộ hồn tinh đẳng cấp cao khác hệ, không bị sở trường hạn chế, thuộc loại người càng về sau, năng lực càng mạnh. Thật không nghĩ tới, chuyên ngành chúng ta có được một sinh viên thuộc hệ đặc thù, người có thể chất trời sinh này phi thường hiếm thấy, toàn trường đại khái cũng chỉ có một hai người.”
Giảng viên lấy ra một mảnh hồn tinh, so với mấy mảnh trước hơi lớn hơn.
“Cậu có thể sử dụng triệu hoán khế tử, nghĩa là tinh thần lực của cậu ít nhất có thể khu động hồn tinh cấp bốn, thử xem xem."
Doanh Phong nhận lấy, lần này hiển nhiên so với trước tốn nhiều khí lực hơn, đem tinh thần lực rót vào, nhưng kỳ quái chính là, anh vẫn cứ không có phản ứng nào.
"Ha ha," Tóc đỏ vui vẻ ra mặt, “Tôi thấy anh không phải hệ đặc thù, là hệ lãng phí mới đúng, hồn tinh gì vào tay anh đều tự động mất hiệu lực."
Giảng viên dưới đáy lòng đối Doanh Phong yên lặng tán thưởng, không phải chỉ cần đủ tinh thần lực, là có thể ngay lần đầu đem hồn tinh chưa bao giờ sử dụng kích hoạt, rất nhiều người cần thử đến mười lần trăm lần mới có thể làm được, còn phải luyện tập rất nhiều để củng cố.
Người sinh viên này, quả nhiên có thiên tư tuyệt đối xuất sắc, hơn nữa cậu ấy có năng lực hệ đặc thù cực kỳ hiếm thấy, sớm muộn có một ngày, sẽ trở thành tinh anh đủ sánh với Phục Nghiêu Tướng quân.
"Đừng nóng vội, xem," Giảng viên chỉ ra sau mọi người.
"A a a a a!" Lăng Tiêu sau lưng bọn họ đột nhiên kêu lên, trên cánh tay phải cậu nhanh chóng lắp ráp lên một trang bị kỳ quái, kim khí ngân sắc sáng loáng, đầu ʍút̼ có dạng vòi rồng, Lăng Tiêu thậm chí có thể cảm nhận được lực lượng trong đó tuôn ra.
Không cần bất luận kẻ nào dạy, cậu theo bản năng lấy tay trái chế trụ cổ tay phải, giơ cánh tay lên, nòng pháo chỉ thẳng vào giảng viên.
Giảng viên bình tĩnh chỉ ra bên ngoài, “Hướng ngoài cửa sổ."
Lăng Tiêu di dời qua, tay hất một phát ra sau, một quả đạn ánh sáng phóng ra, đập nát tấm kính, bay ra không trung xa xa rồi nổ mạnh.
"Oa!" Mọi người nhìn đến ngây người, Lăng Tiêu bắn xong, trang bị trên cánh tay hóa thành một trận khói nhẹ tán đi.
"Khốc ch.ết đi được!” Lăng Tiêu hưng phấn muốn bắn phát nữa.
“Thấy chưa? Đây chính là phương thức tác chiến đặc thù của hệ liên hợp tác chiến chúng ta, theo sự tăng cường tinh thần lực của khế tử, uy lực đạn pháo sẽ càng lớn, số lần phóng ra cũng càng nhiều. Ngoại trừ cái đó, khế chủ còn có thể dùng phụ ma hồn tinh, để đạn pháo gia tăng các loại nguyên tố thuộc tính điện, hỏa, băng, có phải cảm thấy rất lợi hại không? Đúng rồi, nhớ đền tiền kính.”
"Chẳng lẽ sinh viên hệ khác không thể sử dụng hồn tinh của chúng ta sao?”
"Có thể thì có thể, nhưng họ có trọng điểm huấn luyện của họ, không giống với nhiệm vụ giảng dạy của chúng ta. Hệ liên hợp tác chiến, chú trọng hàng đầu chính là phối hợp, làm thế nào đem năng lực tổng hợp của hai người kích phát tiềm lực lớn nhất, mới là nội dung huấn luyện trọng điểm hệ chúng ta.”
“Chúng em đây khi nào thì mới có thể nắm giữ kỹ năng như vừa rồi?” Tóc đỏ cũng khẩn cấp muốn thử.
"Không nên gấp, hồn tinh cấp bốn là nhiệm vụ giảng dạy của chúng ta năm đầu, đến cuối học kỳ này, mỗi người ở đây đều yêu cầu phải nắm giữ."
“Vậy chẳng phải là Lăng Tiêu bọn họ cả năm không có chuyện gì làm sao?”
"Đương nhiên không phải, điểm khác biệt lớn nhất giữa hệ chúng ta so với hệ khác, chính là hồn tinh chúng ta sử dụng, có rất nhiều loại có phụ gia điều kiện giá trị tình cảm, đây chính là lý do giá trị tình cảm là một trong những trọng điểm sát hạch trong cuộc thi tuyển sinh.”
“Có vài hồn tinh, ngoại trừ tinh thần lực, còn cần có đủ giá trị tình cảm mới có thể khu động, nếu không dù tinh thần lực của các bạn có cao tới đâu, cũng không cách nào sử dụng. Phàm là hồn tinh có hạn định giá trị tình cảm, thì tình cảm có giá trị càng cao, hiệu quả tăng thêm càng rõ ràng, nếu chỉ chú trọng bồi dưỡng tinh thần lực, hiện tại người đi trước, sau này liền dần tụt lùi về sau.”
"Cho nên căn cứ vào tình huống bất đồng của mọi người, tôi lập ra kế hoạch giảng dạy và học tập riêng cho từng cá nhân, các bạn xem đi.”
Giảng viên bấm lên cổng cá nhân của mình, mỗi sinh viên đều nhận được thời khoá biểu thầy truyền đến.
Lăng Tiêu vừa mở ra thời khoá biểu, biểu tình liền 囧, "Đây là cái gì a?"
Tóc đỏ sáp tới, vừa nhìn lập tức ôm bụng cười lăn lộn.
Chỉ thấy Lăng Tiêu buổi chiều mỗi thứ tư và thứ sáu lịch học chỉ có một môn: Yêu đương.
“Vầy cũng quá..." Lăng Tiêu rướn cổ qua coi của Doanh Phong, "Của anh cũng vậy sao?"
Doanh Phong trên mặt nhìn không ra biểu tình gì, “Em cho rằng thế nào?”
Được rồi, Lăng Tiêu cũng tự thấy mình hỏi vô nghĩa.
Nhưng mà, “Cái môn như vầy, làm sao học đây a?”
"Điểm này các cậu tự do sắp xếp, nhưng vô luận dùng loại phương pháp nào, trước khi chấm dứt học kỳ này, giá trị tình cảm của các cậu phải đạt bảy sao, đây là yêu cầu thấp nhất của ngành chúng ta, nếu không đạt được, cũng chỉ có thể cho các cậu chuyển hệ.”
Hắn phân biệt chỉ vào hai cặp Doanh Phong và Vũ Tập, “Tôi đang nói các, cậu, nhớ rõ chưa?”
Bốn người biểu cảm phức tạp: "... Rõ."