Chương 17
Tạm thời không để ý mèo Chinchilla chân ngắn dưới sự song trọng giáo dục của mèo điền viên đen trắng sẽ là đáng thương như thế nào, Lâm Lan đã tính toán đem mấy bồn cỏ mèo nuôi ở ban công trong nhà chuyển tất qua ban công phòng mới bên kia.
Không chỉ như vậy, cô còn lại mua xuống không ít hạt giống cỏ mèo, chuẩn bị lại trồng nhiều thêm mấy bồn.
Trong nhà hiện tại có hai con mèo lông dài, bọn chúng là vương giả rụng lông trong những con mèo, Lâm Lan nhất định phải cân nhắc chuyện ở phương diện này.
Mặc kệ là mèo lông dài hay là mèo lông ngắn đều có tình huống rụng lông, mà hai mùa xuân thu hằng năm chính là mùa thay lông của bọn chúng.
Mèo rụng lông bao lâu, trên mạng có câu nói đùa, nói “Một năm rụng hai lần, một lần rụng nửa năm”, mặc dù là cách nói khuếch đại, nhưng cũng là nhắc nhở những người muốn nuôi mèo này, thật muốn làm xẻng phân quan thì điểm này tuyệt đối không đi vòng qua được.
Cảm thụ cụ thể trong lúc mèo thay lông quy mô lớn như thế nào, sau khi Lâm Lan đem Tuyết Hoa nuôi thành mèo to từng thể nghiệm rõ ràng một lần.
Quần áo trong nhà, ghế sô pha, giường chiếu, màn cửa…… chỉ cần chỗ dễ dàng dính lông, khắp nơi đều là lông mèo. Cho đến nay Lâm Lan vẫn còn khắc sâu ấn tượng về chiếc áo khoác nỉ màu đen dính đầy lông trắng y như mới từ thùng rác kiếm về mà lúc trước mình thích nhất kia.
Mẹ già một trận kia cũng bởi vì chuyện lông mèo mà nổi giận động tí là gào thét, cả nhà cẩn thận từng li từng tí bồi tiếp làm một trận hoạt động trừ lông — rõ ràng lông là mèo rụng, nhưng nổi giận toàn hướng về phía bọn họ, ấm ức.
Sau đó Lâm Lan liền bắt đầu coi trọng chuyện mèo sẽ rụng lông này hơn——không muốn coi trọng cũng không được a, vừa ra khỏi cửa trên quần áo tất cả đều là lông cũng không lấy ra được, cộng thêm hiệu quả làm tâm linh sợ hãi của tiếng rống giận dữ của mẹ ruột, cô cũng không phải liền nghĩ hết biện pháp giải quyết chuyện làm thế nào giảm bớt mèo rụng lông sao?
Cơm mèo dinh dưỡng cân đối cùng chải lông mèo định kỳ đều là thủ đoạn chống lông tương đối tốt, có điều kiện còn có thể lấy máy hút bụi mở công suất thấp làm SPA hút sảng khoái toàn thân cho mèo, hiệu quả đều rất không tệ.
Hơn nữa bởi vì thiên tính thích sạch sẽ của mèo, nó cũng sẽ thường xuyên tự ɭϊếʍƈ lông loại bỏ lông mèo cho mình, nhưng là bởi vậy, lúc đến kỳ thay lông Tuyết Hoa kiều gì cũng sẽ phun cục lông.
Sau đó, cỏ mèo liền phát huy được tác dụng. Tuyết Hoa liền luôn luôn dựa vào cỏ mèo trồng trên ban công bình yên vượt qua bốn năm, người trong nhà nuôi đến tương đối bớt lo.
Có điều tình huống bây giờ cũng không giống nhau, trước mắt trong nhà có 11 con mèo.
Tương đối may mắn chính là, lúc Lâm Lan bắt đầu nhặt mèo quy mô lớn thời gian đã xem như đầu mùa đông, miễn cưỡng tránh thoát được mùa thay lông của mèo, nếu vừa vặn chính là đang thu… hình ảnh kia quá đẹp cô không dám tưởng tượng.
Hôm qua Thành Tây mới vừa mưa hôm nay cũng không có thấy mặt trời, buổi sáng hôm sau cũng là âm u, Lâm Lan xách chậu hoa có trồng cỏ mèo, đem một đám chúng nó chuyển qua phòng mới.
“Meo meo!” (Lan Lan, đây là cái gì nha!)
Có mèo đen nhỏ hiếu kỳ lập tức vây tới hỏi thăm, thứ này bọn chúng còn chưa từng thấy qua.
“Meo ô…” (Đây là một loại cỏ, ăn có thể làm bụng không đau, còn có thể phun ra lông ăn vào.)
Lúc này mèo đen mẹ đi tới, trả lời vấn đề của bọn nhỏ.
“Mẹ mấy đứa nói rất đúng a.” Lâm Lan duỗi tay sờ lên một cái đầu trong đó: “Đây là cỏ hữu ích đối với mèo, nhân loại gọi nó là mầm yến mạch hoặc là cỏ mèo. Bởi vì mèo ăn nó có thể giúp tiêu hóa đồ ăn, tránh cho dạ dày tiêu hóa không tốt, còn có thể bổ sung ngoài định mức vitamin cùng khoáng chất hữu ích cho thân thể mèo… Ờm, không cần nhìn chị mơ hồ như thế a, dù sao mấy đứa chỉ cần biết rằng đây là đồ tốt là được. Nghe mẹ mấy đứa, bụng không thoải mái liền đến cắn hai cái.”
Quả nhiên một vài thuật ngữ của nhân loại đối với mèo mà nói vẫn là quá khó a, Lâm Lan tự mình tỉnh lại, lần sau nhất định phải đem ngôn ngữ càng thêm trẻ nhỏ hóa chút.
Nhóm mèo đen con lập tức bắt đầu chơi cỏ mèo, hiển nhiên xem chúng thành món đồ chơi mới có thể ăn có thể chơi.
Lâm Lan cũng không để ý, dù sao quá mức sẽ có mèo mẹ Mặc Mặc nhìn, nếu thật đem tài nguyên cỏ có thể làm thành thuốc gặm sạch, chắc chắn là mèo mẹ sẽ không đồng ý.
Bây giờ cô còn có chuyện khác phải làm.
Căn phòng mới này của Lâm Lan trừ bỏ một phòng ngủ hướng về ánh mặt trời làm thành phòng ngủ với hoạt động cho mèo ra thì còn lại đều là trống. Phòng khách để bọn chúng vung vẩy vui vẻ cũng chỉ có đồ chơi mèo rơi lả tả trên đất, lộ ra mười phần trống trải, đồng thời cũng phi thường thích hợp chạy chơi khắp nơi.
Rời đi ban công, cô đẩy cửa đi tới một gian phòng khóa kỹ khác, từ bên trong chuyển ra một cái hộp giấy lớn.
Vài con mèo con nhìn thấy hộp giấy lại kích động, vèo vèo lại chạy tới, liền muốn nhảy vào trong.
“Đây là để bỏ đồ vật, không phải thùng để mi chơi.” Lâm Lan vừa nói vừa bất đắc dĩ ôm mèo con nhảy vào đem ra… sau đó lại ôm ra… sau đó lại ôm ra… cô buông tha: “Đi, mấy đứa chui đi, chính là không cho phép làm hư.”
Lấy tất cả đồ vật đặt trong thùng giấy lớn ra, Lâm Lan bỏ mặc mấy con mèo yêu chui vào trong nhảy lên nhảy xuống này, lấy đồ chải lông chuyên dụng và găng tay chải lông mang theo trên tay, hướng về con mèo lông dài nào đó còn đang ngửi tới táp tới cỏ mèo bên kia ban công hô lên một tiếng.
“Bạch Ngân, tới chải lông!”
Nháy mắt, con Chinchilla kia liền bay nhảy cái chân ngắn xông lại như đạn pháo nhỏ.
Màu lông mèo Chinchilla phần lớn là màu trắng với màu vàng, cách cửa hàng thú cưng thường gọi là hoàng kim sắc cùng bạch ngân sắc, cho nên Lâm Lan liền đặt cho con mèo này là Bạch Ngân, đơn giản lại dễ nhớ.
Lúc này con mèo mới bị đánh hôm qua này ăn no uống đủ sau lại khôi phục tinh thần, nghe được xẻng phân muốn cung cấp phục vụ chải lông cho nó thế là nhảy đến bay nhanh!
“Meo!” (Chải lông chải lông!)
Lâm Lan vừa mới kéo cái đệm trong thùng ra ngồi xuống, con mèo Ba Tư mèo trắng trước mặt cô đã tứ chi quỳ sát đất xuống nhu thuận nằm xuống chờ phục vụ, xõa tung cái đuôi to vẫy đến thập phần vui sướng.
Bé mèo con lông dài, tốt nhất là mỗi ngày đều phải chải lông một lần, một phương diện là giảm bớt tần suất bọn chúng rụng lông khắp nơi, một phương diện cũng là có thể tiếp tục bảo trì mỹ quan bề ngoài của bọn nó. Nhân loại đều yêu quý một bộ tóc dài mềm mại suôn thẳng, chúng mèo cũng là như thế.
Lâm Lan đeo gang tay chải lông tay phải thuận theo đầu mèo một đường nhẹ nhàng chải xuống, ngay cả cái đuôi cũng không bỏ qua chải vuốt một lần, răng chải silicon mềm mại ôn nhu lướt qua giữa da lông nó, mèo Ba Tư thoải mái đến trực tiếp khò khè ngáy nhỏ, nó hoàn toàn không có ý niệm phản kháng, mặc cho Lâm Lan trực tiếp lật ngửa cái bụng của mình lên tiếp tục chải lông, lại đem bụng của nó cũng xoa nhẹ một lần.
“Phù phù phù…” (Thật thoải mái, thật thoải mái…)
Lâm Lan nghe tiếng Chinchilla lẩm bẩm hô thẳng thoái mái cũng nhịn không được bật cười, kỳ thật cô vuốt mèo cũng rất thoải mái. Y như kỳ công tắm rửa mà đem toàn thân con mèo này xoa nắn một lần, găng tay chải lông của Lâm Lan cũng tích một tầng lông mèo thật dày, Lâm Lan đưa tay nắm một tầng lông ra để bên cạnh, một bánh lông hình gang tay đã bị hoàn chỉnh kéo xuống.
“Nhìn xem, mỗi ngày chải cho mi, mỗi ngày đều rụng lông.” Nhặt bánh lông lên cho con mèo chân ngắn nào đó tự mình ngửi ngửi, Lâm Lan lại kéo một cái thùng nhựa hình vuông qua, mở nắp cái rương đã khóa tốt ra, bên trong chứa cục hoặc bánh lông mèo màu trắng, màu xám cùng một phần nhỏ màu đen cùng kim hồng sắc – đây đều là lông mèo Lâm Lan thu thập được khi chải lông bé mèo con gần đây: “Chậc chậc, nhìn xem mấy đứa, thế này mới bao lâu đã chứa nhiều như vậy.”
Lúc Tuyết Hoa rụng lông Lâm Lan còn có thói quen thu thập lông mèo cho nó, tụ đến một đống sau đó sẽ tìm người gia công thành sợi len, sau đó dệt thành các loại vật nhỏ. Hiện tại nuôi một hơi nhiều mèo như vậy, lông mèo càng thêm không thể ném, về sau có thể dệt thành thảm lông lớn.
Lâm • tiết kiệm thành quen • Lan biểu thị không buông tha bất kỳ một thành quả sau khi cô vất vả lao động nào.
“Meo ô meo ô!” Chinchilla bị sờ hết toàn thân… không phải, là chải lông hoàn tất biểu thị cũng chưa đã ghiền, sau khi đứng lên vẫn là hướng về cô kêu, thân thể đứng thẳng lên một đôi vuốt ngắn nhỏ còn muốn lay cánh tay cô: “Meo –“
Quả thực không cần phiên dịch cũng có thể biết được nó còn chưa thỏa mãn, còn muốn lại được sờ một lần.
“Không vội, ngồi xuống, chưa xong đâu.” Dùng bao tay chải lông xong, Lâm Lan lại cầm lấy một đồ chải lông chuyên dụng cho thú cưng, bắt đầu làm tốt tạo hình phu nhân cuối cùng cho Bạch Ngân, trước đó là thô tu, hiện tại mới là tinh tu [tu sửa tinh tế].
Mấy phút đồng hồ sau, một con Chinchilla ưu nhã xinh đẹp bạch ngân sắc xuất hiện trước mặt Lâm Lan.
“Có thể có thể, là một đại mỹ mèo đáng yêu lại mê người, về sau ngươi khẳng định là không lo không có cá con khô ăn.” Lâm Lan rất hài lòng tạo hình lúc này của Bạch Ngân, về sau chờ quán trà mở, cô liền đem nó bỏ lên kệ kính trưng bày mèo, tùy tiện đến vài pose nhất định có thể dẫn tới không ít người yêu sờ mèo.
Đây cũng chính là hiện tại cô không đi làm, có bó lớn thời gian hầu hạ mèo thì mới có nhiều nhàn tâm làm tạo hình cho mèo.
“Meo… meo ô!” (Nô tài ngươi… không phải, Lan Lan ngươi thật tốt!)
Sau khi Chinchilla vui vẻ liền quên đau phát giác được mèo đen mẹ cách đó không xa phát tán sát khí về phía nó, lập tức nịnh hót cải biến xưng hô, ngữ khí thập phần lấy lòng.
Bộ dáng mèo túng sau khi bị giáo dục thành công mà sợ này thiếu chút làm Lâm Lan cười ra tiếng, thả con mèo túng này đi, chinchilla liền cực kỳ nhanh chóng chuồn mất, sợ bị mèo đen đuổi kịp lại đánh một trận, Lâm Lan càng nhìn càng vui.
Quay đầu, cô đưa tay chụp tới, đem mèo đen trưởng thành duy nhất ôm trên đùi, sờ sờ đầu của nó ấm giọng cảm khái: “Mặc Mặc thật sự là không tầm thường, đều đã chủ động bảo vệ chị, cảm ơn em.”
Mèo đen ngồi trên đùi của cô ngẩng đầu lên nhìn cô, đôi đồng tử dựng thẳng xanh biếc cũng ôn hòa, nhẹ nhàng mà đáp lại một tiếng mèo kêu: “Meo… meo ô.” (Lan Lan, em sẽ luôn bảo vệ chị. Chị cho bọn em chỗ ở cùng đồ ăn sung túc, em với con của em cũng sẽ một mực thủ hộ chị.)
Bỗng nhiên thu được biểu đạt ngay thẳng như thế của động vật nhỏ, Lâm Lan lập tức khẽ giật mình, sau khi hoàn hồn cô nhanh chóng chớp chớp mắt, khóe môi lại không tự chủ được cong lên. Lâm Lan cúi đầu xuống tới gần mèo đen, đem trán của mình cũng chống tại đỉnh đầu nó: “Cám ơn, chị cũng sẽ thủ hộ mấy đứa cả đời.”
Vô luận là Tuyết Hoa, hay là Mặc Mặc, đều là thiên sứ của sinh mệnh cô a.
Người mèo chống trán vô cùng thân thiết mà cọ cũng không duy trì bao lâu đã bị một đám mèo con đánh gãy.
“Meo meo meo!” (Mẹ con cũng phải!)
“Meo!” (Lan Lan em cũng phải!)
Tiếng mèo con lanh lảnh liên tiếp, cái nắm nhỏ màu đen cùng ragdoll không cam lòng yếu thế hướng về phía trên đùi Lâm Lan hoặc nhảy hoặc bò lên, từng con đều muốn cọ trán với xẻng phân quan, sau đó đã bị mèo đen mẹ không chút lưu tình cho mấy đệm thịt vỗ xuống hết.
“Meo ngao! A–!” (Tất cả đi xuống, không cho phép đi lên!)
Mèo đen phát ra âm thanh đe dọa khí thế mười phần, mèo đen choai choai tối đa cũng chỉ sáu tháng cùng ragdoll ba tháng sợ đến nháy mắt tè ra quần đều bị dọa chạy. Lâm Lan liền nghiêm mặt không dám lên tiếng, sợ chính mình cười trộm ra.
Quả nhiên mặc kệ là mèo gì, kỳ thật hoặc nhiều hoặc ít đều có lòng ham chiếm hữu với xẻng phân quan của mình a, làm mẹ cũng không ngoại lệ.
Mãi cho đến khi mèo đen mẹ phát uy xong tự mình rời khỏi xẻng phân, mèo chung quanh mới dám chậm rãi dựa lại đây lần nữa.
Mèo anh ngắn Russia cùng mèo Xiêm La trước đó vẫn luôn không lại gần thật cẩn thận tới gần, tối hôm qua hai con mèo này cũng đã thấy qua sức chiến đấu của mèo đen, trong giới mèo lấy mèo cái thực lực vi tôn, mấy con mèo đực bọn chúng đây căn bản không phải đối thủ của mèo cái, huống chi còn là mèo sủng vật đã bị tuyệt dục, dưới ɖâʍ uy của mèo đen Mặc Mặc căn bản không dám lỗ mãng.
Nếu là đặt một cái chậu đồ ăn cho mèo, bọn chúng cùng con Chinchilla kia tuyệt đối là sắp cuối cùng ăn cơm thừa.
“Làm sao vậy, Hôi Hôi [xám tro] còn có Kim Than, là chỗ nào không thoải mái sao?” Lâm Lan gọi tên mới của anh ngắn với Xiêm La– ờm, vẫn là căn cứ vào đặc thù bề ngoài của bọn chúng là đặt tên với phong cách đơn giản thô bạo, về sau có mèo con tới nữa đại khái đều chạy không khỏi pháp tắc lấy tên này.
“Meo ô…” Hai con mèo này hướng về phía xẻng phân quan bán đáng thương, ý là hy vọng con mèo đen đại lão kia tuyệt đối không nên không có chuyện gì cũng đánh chúng.
“Có nghiêm trọng vậy à? Yên tâm đi, Mặc Mặc không phải loại mèo thích tùy tiện đánh mèo kia.”
Lâm Lan cười khổ đưa tay sờ sờ đầu hai con mèo, mở miệng trấn an, đồng thời bỗng nhiên cũng có một khái niệm trực quan nhất đối với địa vị của đàn mèo trong nhà.
Mấy con mèo thú cưng diện mạo đáng yêu giá cả đắt đỏ kia kỳ thật đều sống ở tầng dưới chót, mà mèo đen điền viên không đáng tiền trong mắt nhân loại trên thực tế mới là sự tồn tại đứng ở đỉnh kim tự tháp.
Thời gian chậm rãi đi qua trong quá trình mỗi ngày sờ mèo cùng huấn luyện mèo con, hợp đồng tiệm bán quần áo đến kỳ ngày thứ hai, Lâm Lan gọi điện thoại cho Trình Phong Dương, mời anh ấy đến xem cửa hàng. Tuy nói quán trà sữa sát vách còn phải 10 ngày nữa mới đến kỳ, nhưng vận mệnh của hai cái cửa hàng liền nhau này đều giống nhau, nhìn tiệm bán quần áo liền biết quán trà sữa là cái dạng gì.
Trình Phong Dương hùng hùng hổ hổ đúng hẹn mà đến, không chỉ đem kết cấu của tiệm bán áo đều nhìn một lần, còn chuyển tới phía sau tiểu lâu lại cẩn thận quan sát đánh giá.
Lâm Lan nhìn anh ấy còn ôm cái túi công cụ, sau đó mở ra các loại công cụ không hiểu cách đo lường gì chỉ biết là rất lợi hại bên trong không để cho cô dám phát biểu ý kiến tùy tiện, một đường liền ngoan ngoãn dẫn anh ấy dạo qua một vòng quanh trước sau cửa hàng cùng tiểu lâu.
“Đằng sau tòa lầu này ban đầu còn có cái sân hẹp bị tường vây quây lại à.” Xem hết một vòng, Trình Phong Dương hơi kinh ngạc.
“Đúng vậy a, nhưng là anh cũng thấy đó, quá chật không có tác dụng gì, đều dùng để thả tạp vật.” Nếu không phải vị nhà thiết kế này yêu cầu, Lâm Lan cũng sẽ không nhớ tới còn phải đi tới phía sau, đó chính là một đường hẹp nhiều nhất là hai người đi song song, nghe nói là năm đó lúc ông nội dựng tòa nhà này sớm định ra giữ vị trí nghĩ xây một vòng bồn hoa, về sau lại ngại phiền phức liền trực tiếp dựng tường vây xem như giới địa là xong việc.
Qua nhiều năm như thế, phía sau cũng không biết lấp bao nhiêu thứ căn bản hoàn toàn không thể đi vào, đến mức bọn họ còn phải lại đi dạo một lần sau tường vây.
Nhưng mà ánh mắt Trình Phong Dương lại sáng lên, trực tiếp liền hỏi cô: “Vậy cô có nghĩ tới hay không, dùng luôn cái sân sau nhỏ này? Phía trên sân liền dùng pha lê đỉnh cao, trước sau cửa hàng đều dùng cửa sổ thủy tinh sát đất, đẩy cửa sau ra chính là một lều nhà ấm cho mèo con hoạt động?”
Lâm Lan không khỏi theo anh ấy cùng một chỗ tưởng tượng, cửa hàng sáng ngời lấy độ sáng mười phần, sân sau nhỏ hoàn toàn thuộc về mình cùng những chú mèo con thỏa thích vui chơi ở bên trong, thậm chí cô còn có thể trực tiếp trồng một mảng lớn cỏ mèo ở bên trong…!
Lúc này mắt Lâm Lan cũng sáng long lanh, hai tay không khỏi vỗ tay, cả mặt hân hoan nói: “Chủ ý này tuyệt quá! Tôi rất thích!”
Trình Phong Dương càng cao hứng: “Vậy chúng ta hãy nói về yêu cầu trang hoàng trong phòng một chút đi, cô có yêu cầu cụ thể gì sao?”
“Có! Có rất nhiều!” Lâm Lan từ trong túi áo khoác của mình lấy ra một tờ giấy A gấp lại: “Yêu cầu trước đó tôi nghĩ đến đều viết ở trên đây, anh xem trước một chút, có cái gì không đúng liền nói cho tôi biết.”
Thanh niên tiếp nhận tờ giấy cô gái đưa tới trực tiếp mở ra, chữ viết thanh tú chỉnh tề trên đó hiển hiện trong tầm mắt, thế mà còn là bản thảo viết tay, anh ấy không khỏi kêu lên: “Chữ cô thật đẹp a!”
“A, đến trước khi tốt nghiệp sơ trung tôi đều kiên trì luyện bảng chữ mẫu bằng bút máy.” Đột nhiên bị người khen chữ tốt, Lâm Lan cũng có chút đỏ mặt, nhưng tâm tình tốt hơn: “Trình Phong Dương, đừng đứng chỗ này nha, bên ngoài lạnh lão, tôi mời anh uống trà sữa, chúng ta ngồi ở cửa hàng lại trò chuyện kỹ a.”
Trình Phong Dương vốn dĩ muốn xem quán trà sữa luôn một lần liền lập tức đáp ứng, đi theo Lâm Lan liền chui vào cửa hàng.
Vì thế, cửa hàng trưởng Tiểu Trương nhìn Lâm Lan vừa là tự mình ngâm trà sữa vừa là lấy bánh tart trứng vừa nướng xong đưa đến bàn cho thanh niên trẻ kia, đứng tại chỗ một mặt phức tạp, cô đây vừa là lấy lại là tặng, động tác thuần thục cũng quá không đem mình làm người ngoài đi chứ.