Chương 19

- Chị có đứng lại không thì bảo _ Jin Woo tức giận hét to khi Do Kyung có ý định chuồn. Ngay phía sau họ, Chang Hee đã chứng kiến tất cả, cậu ta nắm chặt hai bàn tay như hai cú đấm, môi cắn chặt vào môi " Jin Woo thì ra người cậu yêu là Lee Do Kyung ". Cậu ta nhìn họ một lúc lâu rồi bỏ đi, thật ra đôi chân không chịu về nhà mà tìm đến chỗ Yoo Kyung. Thấy Yoo Kyung đang trầm tư học bài, cậu không lỡ phá quấy, cậu mải mê ngắm nhìn góc nhìn nghiêng thần thánh của Yoo Kyung mà không để ý cô đã phát hiện ra.


- Bộ tôi có cái gì dính ở trên mặt à? _ đôi mắt to tròn, long lanh nhìn Chang Hee khiến cậu bối rối trở tay không kịp.
- Không, không có cái gì hết
- Thật không? Hai chữ có chuyện đã dính trên mặt cậu rồi kìa _ cô nàng sờ vào đầu cậu rồi chăm chú nghe câu trả lời.


- Cậu còn nhớ chuyện lần trước cậu hỏi tôi không?
- Chuyện gì?
- Thì chuyện nếu mẹ ngoại tình.....
- À! Cậu có câu trả lời chưa?


- Rồi đấy là tôi và bố sẽ không tha thứ cho mẹ đâu, bởi vì tôi biết mẹ không yêu thương hai bố con tôi nhiều như tôi nghĩ _ cậu cố kìm nén cảm xúc của mình vì dù chỉ là ví dụ nhưng cậu không hề mong muốn như vậy.


- Ra vậy, cảm ơn cậu Chang Hee _ cô thu dọn đồ đạc cho vào cặp với ánh mắt lạnh lẽo khó tả.
- Cậu có thể từ bỏ Jin Woo được không? Coi như tôi xin cậu đấy _ trước khi nói được những lời nói này, cậu đã phải đấu tranh tâm lí rất nhiều, dù biết không có kết quả nhưng cậu vẫn muốn thử và hy vọng.


- Tôi không thể, Jin Woo đã là một phần cuộc sống của tôi, tôi không thể sống thiếu anh ấy. Cũng như tôi sẽ không chấp nhận chuyện tôi chịu thua ai hết _ cô quay lại nhìn thẳng vào mắt Chang Hee trả lời.
- Anh ấy đi một bước, tôi sẽ đi hai bước, bước cho đến khi nào bắt được anh ấy thì thôi.
-.......


available on google playdownload on app store


- Cho nên nếu cậu còn khuyên tôi như vậy thì đừng đứng trước mặt tôi và tôi sẽ coi như chưa từng quen biết cậu.


- Tôi yêu cậu, tôi nói là tôi yêu cậu, từ rất lâu rồi _ Chang Hee bất lực hét lên, nước mắt lăn dài theo gò má. Rốt cuộc cậu có gì không sánh bằng Jin Woo, đúng là cậu béo, xấu, ngu ngốc, vụng về. Hoàn toàn trái ngược với gương mặt đẹp trai, thông minh, giỏi thể thao của cậu bạn nhưng cậu yêu Yoo Kyung bằng tất cả tấm lòng của mình. Thậm chí cậu sẵn sàng gián tiếp hại ch.ết So Hyun, đó đều là vì ai? Vì Yoo Kyung, cậu không nỡ để cô vì Jin Woo mà bị So Hyun bôi nhọ. Cho nên cậu đồng ý giúp đỡ, lúc đầu chỉ nghĩ là cảnh cáo nhưng về sau cậu mới tá hỏa biết Yoo Kyung giết người thật. Cậu vội vàng giúp cô che giấu, thay cô nhận tội với linh hồn của So Hyun, sống trong sợ hãi, lo lắng ngày này qua ngày khác. Vậy mà bây giờ, sau tất cả những chuyện này cậu lại nhận được kết quả đắng như vậy sao?


Câu nói " ghét của nào trời cho của đó " quả là đúng bởi Do Kyung đã phát hiện một chút tình cảm với Jin Woo đang nhen nhói trong lòng cô. Hoá ra tình yêu là như vậy đó? Lúc đầu thì ghét như chưa từng được ghét, còn bây giờ muốn được gặp mặt Jin Woo, muốn được nói chuyện với cậu, muốn được cãi nhau với cậu cho thỏa thích.






Truyện liên quan