Chương 62
Sáng hôm sau Yoo Kyung thức dậy rất sớm để trang điểm thật lỗng lẫy, người xịt đầy nước hoa đến nỗi Do Kyung nằm cách một phần mà mùi nước hoa bay tới nồng nặc. Ai đó hãy làm con bé thức tỉnh đi, làm gì có người nào đi học TWD mà trưng diện cầu kỳ như đi chơi thế kia. Người ta đều mặc trang phục đơn giản, để mặt mộc hay trang điểm nhẹ. Tới nơi thì thay đồ, chân trần cứ thế bước vào võ đường. Đằng này đúng là hết nói nổi.
" Chị ơi chắc là em sẽ ko về nhà đâu nha, ko phải phần cơm đâu ạ " Mặc Do Kyung nghe thấy hay ko thì cô coi như đã dặn trước, đến lúc đó còn biết đường mà cãi chày cãi cối.
Xách theo túi đồ Yoo Kyung huýt sáo rời khỏi nhà. Cô muốn tới chỗ tập càng nhanh càng tốt, ko biết Yang Yeon đã tới chưa, anh có nhận ra cô ko? Hồi hộp quá đi thôi.
K- tigers ( hay còn gọi là Korean Tigers) là đội võ thuật chuyên nghiệp của Hàn Quốc được thành lập năm 1990. Ngay sau khi thành lập K-tigers đã đạt được rất nhiều thành tích nổi trội trong nước nhờ tài năng và sự sáng tạo khi kết hợp những màn võ thuật điêu luyện với âm nhạc K - pop hiện đại.
Yoo Kyung mở cửa phòng tập, thật ngạc nhiên vì số lượng thành viên đông hơn cô tưởng. Thậm chí thành viên nhỏ tuổi nhất chỉ mới năm tuổi mà đã đạt đai đen khiến cô vô cùng nể phục.
" Em là Yoo Kyung " Một người đàn ông điển trai, nước da trắng đứng trước mặt cô.
Yoo Kyung lễ phép đáp: " Dạ vâng "
" Anh là Oh Huyng Kyun - anh già lớn tuổi nhất ở đây. Yang Yeon đã giới thiệu anh với em, đây là đồng phục của em. Thay xong anh sẽ dạy em những bài tập cơ bản như là khởi động " Anh ta đưa cho cô một bộ đồng phục màu trắng, đằng sau lưng in chữ K - tigers màu đen lấp gần hết và dây đai trắng. Cô thầm nghĩ bao giờ cho được đai đen thuần chủng đây.
Thật là thoải mái, thoát khỏi đôi giày cao gót, bộ váy đuôi cá lấp lánh mỗi lần cử động là một nỗi lo thay vào đó là bộ trang phục rộng rãi, thuận tiện cho việc di chuyển. Yoo Kyung bắt đầu học những bài tập cơ bản trước. Thời gian cũng thấm thoát trôi, vậy mà cô vẫn chưa thấy bóng dáng của Yang Yeon đâu, cô khá lo lắng và bất an.
Kết thúc buổi học Yoo Kyung thay trang phục, khi bước ra ko may va vào một cô gái. Một cô gái với thần thái sang chảnh hết sức, khí chất ngút trời. Cô từng rất tự hào về sắc đẹp chim sa cá lặn của mình nhưng khi chạm trán với cô gái này, bỗng dưng cảm thấy bản thân bé nhỏ hết sức. Ngay cả Do Kyung đẹp nghiêng nước nghiêng thành cũng chưa chắc áp đảo nổi.
" Chị xin lỗi em ko sao chứ? " Yoo Kyung đỡ lấy tay cô gái đó, phát hiện trên ngực áo cô gái thêu ba chữ " Lim Yerin " rất điêu luyện.
" Ko sao " Yerin lạnh lùng đẩy tay Yoo Kyung ko cho cô chạm vào mình.
" Em cũng học ở đây sao? Rất hân hạnh, chị là Lee Yoo Kyung....."
Chưa nói được hết câu cô đã bị Yerin cho ăn quả bơ bằng cách bỏ đi một cách trắng trợn.
" Cái con bé xấu tính, người lớn đang nói chuyện mà bỏ đi nt hả? " Yoo Kyung nuốt ko trôi cục tức, cô dám chắc con bé hỗn xược đó chắc là con gái của vị chủ tịch nào nên mới đanh đá và ngang ngược, ko coi ai ra gì.