Chương 7: Đối thủ xuất hiện

-Anh ơi. Anh có sao không?- Nó hoảng hốt nhìn anh ta
-…
Anh ấy đã không nghe lời của cô nói. Đáp lại chỉ là 1 sự im lặng. Nó không biết làm gì, gọi taxi rồi đưa anh ta vào bệnh viện
_____
Anh ta: Lê Hoàng Anh, cũng là 1 đại thiếu gia có thế lực nhưng không bằng hắn


Hoàng Anh tỉnh lại với 1 mùi đặc trưng của bệnh viện. Bác sĩ bảo anh không có gì đáng ngại, chỉ tai uống nhiều rượu và ở ngoải cả đêm nên bị cảm lạnh.


Hoàng Anh nhìn cô gái bên cạnh, thật sự rất đẹp, 1 vẻ đẹp hết sức thuần khiết. Anh có chút rung động nhưng cậu nghĩ lại cuộc tình đẹp vừa mới vỡ lỡ của mình tim anh lại đau như cắt. Hoàng Anh không bao giờ tin tưởng vào 1 đứa con gái nào nữa
-Anh tỉnh rồi, có sao khong?- Nó hỏi han


-Cô cũng như bao người khác, cũng lừa gạt tôi đúng không?- H.Anh nói đau buồn
-Anh im đi, tôi có lòng tốt mà anh lại nói tôi như vậy?- Nó tức giận bỏ ra ngoài
Một cánh tay rắn chắc đã vội kéo nó lại
-Cho tôi xin lỗi, tôi hơi nóng, tôi là H.Anh học lớp 12a trường XXX


-Tôi Bảo Hân lớp 11a cũng trường XXX…- Nó đã bớt tức giận
-Vậy tôi hơn 1 tuổi, gọi anh em cho thân nha…
-Được thôi. Anh nghĩ đi. Em về nhà có chút việc- Nó


Nhìn dáng của nó ra khỏi cánh cửa, H.Anh trong lòng tiếc nuối. “ Cô ấy không giống bao người con gái khác”. Có vẻ H.Anh đã để mắt đến cô gái nhỏ này…
~~~~


available on google playdownload on app store


Trở lại với ngôi biệt thự nhà nó, hôm nay là 1 ngày mệt mỏi. Nó chỉ muốn đánh 1 giâc thật ngon, baba của nó đã sang Hàn công tác 3 ngày nữa mới về.
-Sao hôm nay mày với Huy nghĩ học vậy?- Tiếng của nhỏ Thư khi vừa nhìn thấy bóng nó
-Lên phòng đi, hôm nay mày ngủ với tao nha, tao kể cho nghe- Nó bảo Thư


-Ừ, để tao gọi ba mẹ tao đã
Căn phòng trùng gam với phòng của hắn. điểm giống nữa là phía cửa sổ cũng có hoa thường xuân- loài hoa mà cả mẹ và nó đều rất thích
-Hôm nay mày ở đâu vậy hân?- Anh Thư theo sau nó lên phòng
-Ở…- Nó cảm thấy hơi ngượng khi phải nói ra


-Ở đâu? Mày có them tao là bạn không vậy? – Thư vẻ tức giận
-Được rồi.. tao..tao…ở… nhà….?
-Nhà ai, cái con này!- Thư
-Nha hắn, tảng băng hác ám đó đó- Nó đành khai nhận
-Ý mày là nhà Quốc Huy hả? Hai đứa mày chẳng lẽ….- Thư suy diễn


-Mày đừng điên nữa con kia. Chuyện dài lắm. Vậy nè…
Nó kể toàn bộ sự việc cho Thư nghe. Hai đứa chặt chém nhau rồi chìm vào giấc ngủ ngon lành
~~~~
Hôm sau, 1 ngày mới lại bắt đầu, cả nó và thư đều hăng hái đến trường
-Ê Thư, chuyện gì đằng đó mà đông vậy?


-Tao cũng không biết nữa, đến xem thử- Thư
-Mày đi đi, tao không quan tâm
Nói rồi nó lướt qua đám đông, bất chợt nó nghe tiếng gọi : “ Bảo Hân!”


Nó quay lại, trong đám đông đi ra 1 chàng trai phải nói là đẹp vui vẻ chứ không lạnh lùng như hắn. “ Sao mày lại nghĩ đến tên đó, Hân ơi là hân”- nó lại tự nói với chính mình
Hoàng Anh từ từ chạy đến chỗ nó, kề vào tai nói nhỏ: “ hết giờ học nhé, anh muốn trả ơn em”


Nó còn chưa kịp trả lời thì H.Anh đã lên lớp
-Nhỏ đó là ai mà H.Anh lại nói chuyện nhỏ với nó- ns1
-Chắc ảnh nói chia tay chứ gì, bám đuôi quá mà- ns2
-Con Bảo hân khối 11 đó tụi mày, tao thấy nó hay đi chung với coldboy Quốc Huy, trơ trẽn mà..


Bỏ mặc ngoài tai, nó cùng Thư bước thẳng lên lớp học. Sau cuộc nói chuyện đó, ánh mắt giận dữ của 1 người con trai nhìn theo bóng nó… Quốc Huy đã chứng kiến mọi chuyện. Lòng anh như đốt, anh cảm thấy mình sắp mất đi điều gì…
-Mày quen Hoàng Anh hả?- Thư hỏi
-ừ, mới hôm qua, tình cờ thôi- Nó


-Wow.. mày quen nhiều hotboy của trường quá- Thư trêu
-Mệt mày quá, chuyện của mày với Anh Duy sao rồi?- Nó đánh trống lãng
-Con điên này, vào lớp- Thư đỏ mặt
Hai đứa nó vừa gây nhau vừa chạy vào lớp học… Quốc Huy đã lên từ lâu thấy nó liền úp mặt xuống bàn vờ ngủ


-Cảm ơn anh hôm qua nha- Nó nói khẽ
-Còn nợ tôi 1 điều kiện –hắn không quên nhắc nó
Nói rồi nó cùng hắn tiếp tục “nghĩa vụ” cao cả là….NGỦ
___________________________






Truyện liên quan