Chương 1: Sự thật
Tại biệt thự Trần Lâm
Có 1 nàng công chua “lười” đang nướng khét lẹt trên giường vs 1 tư thế rất ư là duyên dáng. 2 chân dạng rộng ra đầu tóc rối bù xù,… người con gái ấy không ai khác chính là nhân vật chính nhà ta Nó Trần Thảo Linh Băng. Đang say giấc nồng thỳ có người gọi nó:
- Tiểu thư cô dậy chưa ạ? Tiểu thư, tiểu thư- giọng nói đó không ai khác chính là bác quản gia nhà nó.
Từ lúc nó 10 tuổi cho tới giờ là 16 tuổi thỳ hầu như là ông quản gia là chuông báo thức của nó. Đang say nồng trong giấc ngủ mà bị làm phiền nên nso bực tức hét to:
- Ai dám phá giấc ngủ của bổn tiểu thư có mún bị đuổi việc k HẢAAAAAAAAAAAAAA?
Ông Qg lắc đầu vì bài ca muôn thủa này rùi ông gõ cửa nói to: - Tiểu thư tôi qg Quân đây ông chủ có việc nói cô xuống gấp ạ. (mình sẽ gọi quản gia quân là qg nha máy you) nói xong ông ngán ngẩm xuống cầu lầu.
Nó nằm trên giường giờ mới nhớ vội bật dậy vào phòng thay đồ làm vscn
--------------------20 phút sau--------------------------------
Nó bước xuống nhà vs bộ váy ren màu hồng phần tất cả người làm cúi đầu chào nó: - chúc tiểu thư buổi sáng tốt lành.
- Dạ chúc m.n bủi sáng tốt lành ạ mà papa cháu đou rùi ạ?-nó trả lời lễ phép
- Dạ tiểu thư ông chủ đang ở phòng làm việc dặn tôi nói với tiểu thư ăn sáng xong vào phòng làm việc gặp ông chủ.- qg quân cung kính.
- Vâng, nhưng bác quân bác k cần gọi con là tiểu thư đou ạ, bác cứ gọi con là Linh Băng đk rùi ạ, bác lớn tuổi hơn con lại là người thân cận vs papa con nữa bác cứ gọi tiểu thư như z con cảm thấy xa cách lắm mà đây đou phải 1 làn con nhắc bác đou ạ?- nó tuôn 1 tràng xong đi thẳng vào bếp ăn sáng lun để lại ông qg ở đó lắc đầu rùi cũng đi làm việc.
Sau khi ăn sáng xong nó lên phòng làm việc gặp papa nó----------------trong phòng làm việc--------------
Papaaaaaaaaaa nó vừa gọi vừa chạy vào ngồi lên đùi papa nó nũng nịu. papa nó thỳ xoa đầu nó nói: - nhóc con, con có còn nhỏ đâu mà vẫn nũng nịu ta như thế? Ngồi ngay ngắn vào ta có chuyện cần nói- papa nó nghiêm mặt nói
Yesss nó đứng phắt dậy chào kiểu quân đội và ngồi xuống đối diện papa nó hỏi:- papa hnay k đi làm hay s mà lại ở nhà v? mà papa gọi con có chuyện gì k ạ-nó nói khuôn mặt thỳ ngây thơ hết mức.
Papa muốn cho con bít 1 sư thật nhưng con phải thật bình tĩnh nghe nha. Thật ra ta k phải cha ruột của con, cha ruột của con là chủ tịch tập đoàn ẩm thực lớn nhất Hàn Quốc Park Dong Hyun và mẹ con là Hoàng Mai Trang đầu bếp nổi tiếng thế giới, trước đây vì vợ ta mất khi bị tai nạn giao thông và bà ấy còn mang thai con của ta, vì cú sock này nên ta đã bị trầm cảm 1 thời gian nhưng nhờ cha con là bạn chí cốt của ta đã mang con cho ta khi ấy ta đã khá hơn và nhận nuôi con. Nhưng ta bít k thể nào mà giấu mãi đk nên ta quyết định nói cho con bít mong con hiểu.- papa nó nghẹn ngào kể
Nghe xong nó k kiềm chế đk mà nói trong nước mắt: - Vậy ba k thương con nữa hay sao mà ba lại……..
-khong ta rất thương con nhưng ta k thể giấu con mãi đk vs lại hnay cha me ruột của con sẽ về VN, ta…..- ông nghẹn ngào nói
Nó kích động nói: - thương con ư, k đou, con thật sự thất vọng- nói xong nó chạy ra khỏi nhà trong nước mắt.
Ông Lâm cha nuôi của nó thỳ thật sự rất hối hận nhưng làm gì đk nữa chứ. Qg quân gõ cửa vào: -coc coc……
-vào đi, ông Lâm nói.
- Lão Gia như vậy liệu tiểu thư có…-qg quân nói vẻ mặt lo lắng
-k sao con bé sẽ nghĩ thông thôi ta hiểu tính nết con bé, thoy ông ra ngoài đi ta muốn yên tĩnh.- ông lâm trả lời vẻ cương quyết.
-vâng- qg quân cung kính đóng cửa ra ngoài. –cạch
Giờ đây chỉ còn một mình ông Lâm trong phòng suy nghĩ……