Chương 32
Đúng lúc Mạnh Phàm đang nghĩ cách tìm một người phụ nữ không cần bao cao su, Lục Lộ mang theo hành lý trở lại. Cô có thể chấp nhận việc Mạnh Phàm ngủ với bất kỳ người phụ nữ nào, nhưng cô không thể để Tiếu Thiến Nhi chiếm thế thượng phong hết lần này đến lần khác.
Giao hành lý cho người giúp việc, Lục Lộ đi thẳng lên tầng hai, vào phòng Mạnh Phàm, thấy anh nằm trên giường, trước khi cô chuẩn bị ném những tấm ảnh đã rửa lên người anh để nộp đơn ly hôn, Mạnh Phàm bước tới, ôm lấy cô, giống như thể sự việc vài ngày trước không tồn tại.
“Anh…”
Lục Lộ chưa kịp nói thì Mạnh Phàm vẻ mặt hung dữ đã cắt lời: “Cô ném đống bìa trong kho đi cho thiếu gia!”
Nghe Mạnh Phàm nghiến răng nghiến lợi, Lục Lộ trực tiếp đẩy anh ra và nói: “Anh không thể tự mình ném nó đi?”
Đúng vậy, không phải chỉ có chuyện này. Dù Mạnh Phàm không muốn tự mình làm thì cũng có thể tìm người giúp, nhưng tại sao lại như vậy. Anh muốn tự Lục Lộ ném nó? Tuy nhiên, nếu chiếc bao cao su trong thực tế bị mất, liệu chiếc bao cao su trong lòng anh có thể được lấy ra dễ dàng như vậy không?
Mạnh Phàm nhìn chằm chằm Lục Lộ với khuôn mặt rực lửa, đột nhiên nghĩ rằng người phụ nữ này là vợ anh, người phụ nữ duy nhất trên thế giới mà anh có thể ôm một cách hợp pháp. Ôm cơ thể mềm mại dưới lòng bàn tay, Mạnh Thiếu bắt đầu cảm thấy hơi bối rối.
Thấy anh không nói, Lục Lộ cũng nhớ tới mục đích hôm nay tới đây.
“Ly hôn đi.”
“Tại sao!” Mạnh Phàm bắt đầu gầm lên, ly hôn đi? Cô lên giường với ai khác sau khi ly hôn? Có thể thấy Mạnh thiếu đã quá lâu không có một cuộc sống ȶìиɦ ɖu͙ƈ bình thường, não bộ của anh cơ bản là bị đoản mạch, và anh không thể nghĩ gì khác ngoại trừ lên giường.
Lục Lộ vùng vẫy trong vòng tay anh, cố gắng lấy mấy tấm ảnh trong túi ra, nhưng Mạnh Phàm không chịu buông ra.
“Buông ra!”
“Không buông!”
“Buông ra để tôi lấy bằng chứng!”
“Bằng chứng gì?”
“Bằng chứng là anh thuê phòng một người phụ nữ. Anh lừa dối tôi chỉ sau hai tháng kết hôn. Tôi muốn ly hôn là chuyện bình thường! “
“Hai người kết hôn hai tháng không lên giường, đàn ông giải tỏa là chuyện bình thường!”
Mạnh Phàm tỉnh táo lại, không có một chút xấu hổ, cũng không cảm thấy có lỗi với Lục Lộ. Anh chưa từng ngủ với người phụ nữ đó, tại sao phải xấu hổ.
Lục Lộ sững sờ trước lời nói “chính trực” của anh: “Mặc kệ, tôi muốn ly hôn.”
“Mặc kệ, tôi muốn lên giường.”
“Đi tìm Tiếu Thiến Nhi của anh đi!”
“Ai vậy?”
“Là người ngủ cùng anh hôm qua! “
“Lão tử đã gần ba tháng không chạm vào nữ nhân, có thể ngủ với ai? “
“Cứ giả vờ đi, hôm qua có người chụp được cảnh anh và Tiếu Thiến Nhi thuê phòng trong khách sạn, muốn tôi cho anh xem một tấm hình không?”
“Cô nói là cô gái đó, tôi chưa tìm cô tính sổ đâu! “
Lục Lộ cuối cùng cũng tức giận, dùng nắm đấm nhỏ đấm vào ngực Mạnh Phàm:”Anh tìm nữ nhân kia, tôi còn chưa tính sổ với anh đâu! “
Mạnh Phàm không hề cảm thấy đau. Anh chỉ cảm thấy nắm đấm nhỏ đang đập vào ngực anh một cái, cảm giác như tim anh sắp nhảy ra ngoài.
Anh bất ngờ nắm lấy tay Lục Lộ, đặt lên môi hôn nhẹ khiến Lục Lộ nổi hết da gà.
“Thật kinh tởm, bỏ ra!” Cô tức giận ngẩng đầu lên, nhưng lại bắt gặp ánh mắt sâu thẳm của Mạnh Phàm.
Trước kia Lục Lộ từng nghĩ, Mạnh Phàm, người ngu ngốc và cứng đầu như vậy làm sao có thể khiến nhà họ phát triển được, chẳng lẽ là do anh may mắn sao? Nhưng bây giờ nhìn thấy dáng vẻ này, cô mới nhận ra Mạnh Phàm không ngốc, mà là không muốn lãng phí sức lực vào những chuyện tầm thường.
Trung tâm mua sắm vốn đã như một bãi chiến trường, nếu cẩn thận, đề phòng và bày mưu tính kế ngay cả khi tiếp xúc với bạn bè và gia đình, Mạnh Phàm sợ rằng mình sẽ già đi trông thấy vì sử dụng trí não quá nhiều. Thực tế đã chứng minh rằng, một cuộc sống thoải mái như vậy quả thực rất đáng ủng hộ, ít nhất anh cũng phải 30 tuổi, nhưng khi ra ngoài anh vẫn có thể thông đồng với các cô gái 17 18.
Anh mặc kệ những giãy giụa của Lục Lộ, hôn lên bàn tay nhỏ bé dịu dàng ấy rồi ôm chặt vợ vào lòng.
“Lục Lộ, tôi không ngủ với người phụ nữ đó. Thực ra tôi còn không nhớ rõ tên cô ta.” Anh buông tay Lục Lộ ra, nói nhỏ vào tai cô, giống như lời thì thầm giữa đôi tình nhân.
“Đều đến khách sạn rồi đem người thả đi, tôi mới không tin.”
“Này không phải lỗi của em sao.” Mạnh Phàm nén chặt lời nói giữa hai hàm răng.
“Tôi làm sao?”
“Đống bao cao su của em khiến tôi có cảm giác như em đang nhìn chằm chằm tôi.”
“Có nghĩa là anh không thể làm gì khi nhìn thấy bao cao su?”
“Đúng vậy. Em bồi thường cho tôi bằng cách nào?” Mạnh Phàm bắt đầu phát động một cuộc tấn công bất hảo.
“… Tôi sẽ giúp anh vứt đống bìa trong nhà kho đi. Sau đó, anh có thể đến bệnh viện xem xét một chút, đừng để bị bệnh.” Lục Lộ có chút xấu hổ, nếu không làm như vậy, cảm giác có chút tội lỗi.
“Lục Lộ, ba tháng nay anh không chạm vào người phụ nữ.” Mạnh Phàm không yên phận vuốt ve cơ thể cô, chọn ra những chỗ dễ cướp cò.
“Dùng ngũ cô nương* của anh đi!” Lập trường của người nào đó kiên định và không dao động.
(*: Là bàn tay đó mn)
“Tôi có vợ, tại sao phải chịu ủy khuất chứ?” Anh bí mật cởi hết cúc áo này, rồi đến cúc áo khác.
“Buông ra, vợ anh muốn ly hôn với anh!”
“Tôi không đồng ý.”
“Vậy thì anh sống cuộc sống của một quả phụ đi!”
“Tôi không đồng ý.”
“Anh… buông ra!”
“Tôi không đồng ý.”
…………………….
Sứ giả Mạnh Phàm tối nay đã cố gắng hết sức để chiếm được Lục Lộ. Anh không dùng hoa và đồ trang sức để dỗ ngọt phụ nữ vào hạnh phúc, nhưng anh rất giỏi kỹ thuật, giàu kinh nghiệm và kỹ năng siêu việt!
Lục Lộ và Ngũ Dương đã nếm trái cấm trước đó, nhưng thứ nhất, cả hai đều là những người mới bắt đầu, thứ hai, Ngũ Dương, người hơi theo kiểu truyền thống của Trung Quốc, nghĩ rằng việc đi ngủ với nhau mà không kết hôn là không tôn trọng bạn gái. Vì vậy, mặc dù có những dịp không thể kiềm chế bản thân, nhưng cũng không nhiều, cho nên về phương diện này Lục Lộ cũng giống như một người mới, không thể chịu được sự công kích dữ dội của Mạnh Phàm.
Đặc biệt Mạnh Phàm không ngừng nói bên tai cô rằng: “Em đã khiến anh không thể động vào những người phụ nữ khác, sao anh không thể cho em? “
Vào một đêm trăng sao thưa thớt, con sói nọ đặt con thỏ trắng nhỏ lên giường, ăn thịt nó.
———————————————————————–
Trưa hôm sau, chú ý là trưa nhé!
Lục Lộ bị làm đến gần sáng, rốt cục mở mắt ra, đầu óc trống rỗng, tên khốn kiếp này làm sao có thể làm được?
Điều ngớ ngẩn nhất là người đàn ông này vừa ngủ với một người phụ nữ khác vào đêm hôm trước thì hôm sau lại đem cô áp chảo. Có phải Mạnh Phàm luôn giả heo ăn thịt hổ không, hay cô đã đánh mất lập trường khi nghe tin Tiếu Thiến Nhi thất bại lần này?
Trong thời gian ngắn, không thể giải thích được!
Lục Lộ cảm thấy đầu óc tan nát.
Lúc này, người đàn ông đã làm việc chăm chỉ cả đêm mở mắt ra và nở một nụ cười rạng rỡ với Lục Lộ. Ánh mặt trời chiếu rọi vào khuôn mặt của Mạnh Phàm, cùng với nụ cười đẹp trai đó, Lục Lộ tưởng rằng mình đã nhìn thấy một thiên sứ, trong cơn mê man, cô cảm thấy rằng mình kết hôn không phải là một tổn thất gì, có thể nhìn thấy nụ cười mỗi ngày khi anh thức dậy trong tương lai như vậy là một điều tốt.
Thế nhưng, trong cuộc sống không có từ “tưởng”, suy nghĩ này đã biến mất ngay khi Mạnh Phàm mở miệng.
Anh nói:“Thật tuyệt khi không đeo bao cao su.”
Vì vậy, một con hổ cái nào đó trở nên tức giận, và một người đàn ông nào đó khi bị đẩy xuống gầm giường, vẫn cười khúc khích.
——————————————————————-
- Buổi chiều Lục Lộ chạy đến công ty, Kỷ Y Nhiên đưa mắt nhìn cô.
“Chuẩn bị ly hôn?”
“… Chờ một chút, còn chưa làm rõ một số chuyện.” Lục Lộ khó có được lúc đỏ mặt.
Vẻ mặt này tự nhiên không thể thoát khỏi ánh mắt sắc bén của Kỷ Y Nhiên:“Chuyện gì vậy? Bị ‘ăn’ rồi à?”
Mặt Lục Lộ càng đỏ hơn, hơi cúi đầu, đơn giản là đồng ý.
“Anh ta không có quan hệ với Tiếu Thiến Nhi?”
“Làm sao cậu biết?”
“Mình không biết, nhưng nếu Mạnh Phàm thực sự dám làm những điều này, cậu nhất định sẽ khiến cả nhà họ Mạnh náo loạn.”
“Anh ấy nói … bởi vì những thứ mình đưa cho anh ấy khiến anh ấy không thể chạm vào những người phụ nữ khác, cho nên anh ấy không làm gì với Tiếu Thiến Nhi…”
“Vậy lập trường kiên định của cậu thì sao?”
“Chuyện này … “
Kỷ Y Nhiên đưa ngón tay chạm vào trán Lục Lộ:” Đừng có ngốc, cậu thích anh ta.”
Màn trình diễn của Lục Lộ có thể lừa được chính mình, nhưng làm sao có thể lừa được Kỷ Y Nhiên, người vẫn luôn biết mọi ưu khuyết điểm của cô.
“Làm sao có khả năng? Đây chắc chắn là ảo giác của cậu.”
“Thật sao? Mình nhớ khi cậu yêu Ngũ Dương, nửa đêm cậu cười như ma trong ký túc xá, ở nhà mình cậu cũng cười như vậy đấy.”
“Đó là nụ cười đầy mưu mô của mình!”
“Cậu nói cái gì thì là cái đó.”
Kỷ Y Nhiên không để lộ ra điều gì, cô chỉ bình tĩnh nhìn Lục Lộ bằng đôi mắt sắc bén.
“Thích hay không tùy cậu. Bất quá cậu cũng đã cùng anh ta kết hôn, sẽ bên nhau cả đời. Có bao nhiêu người trước đây cũng như thế này, cưới trước rồi yêu cũng không có gì lạ.”
” … Được rồi, mình sẽ làm, sáng nay mình cũng có ý như vậy. Tiếc là anh ta già quá rồi, lỡ sau này sinh ra một đứa con khờ khạo thì sao?”
“Yên tâm đi. Có người mẹ bụng đầy ý xấu như cậu, đứa bé nhất định sẽ không kém đâu.”
“Ý cậu là gì?”
“Ý trên mặt chữ.”
“…” Đấu khẩu thì cô không bao giờ có thể sánh được với Kỷ Y Nhiên.
“Được rồi, đổi chủ đề đi. Dù lùi lại 10.000 bước, cậu cũng không định kết thúc với Mạnh Phàm. Còn Tiếu Thiến Nhi thì sao?”
“Vứt bỏ.”
Kỷ Y Nhiên suy nghĩ một lúc rồi nói:” Cậu định bỏ qua cho cô ta sao? Trước kia mình đã thấy lạ. Lấy tính cách của cậu, sao lại có thể để cô ta và Ngũ Dương quang minh chính đại thân mật trước mặt cậu. Hóa ra cậu đã sớm biết cô ta nhất định sẽ đá Ngũ Dương.”
Lục Lộ im lặng một hồi, sau đó gật đầu:” Nhưng lần này, mình không định bỏ qua cho cô ta. Lần đầu tiên cô ta có thể bào chữa, nhưng bây giờ cô ta rõ ràng không để mình vào mắt. Lần thứ 2, ngay cả khi biết Mạnh Phàm là chồng mình, cô ta cũng dám làm, cho dù không thành công thì người phụ nữ này cũng muốn leo lên đầu mình rồi.”
Kỷ Y Nhiên thấy dáng vẻ mạnh mẽ của Lục Lộ, không giống vẻ mặt mơ hồ của cô ấy khi nghe chuyện của Tiếu Thiến Nhi khi cô đề cập đến nó trước đây. Chắc chắn, để thoát ra khỏi cái bóng của một mối quan hệ vẫn còn phụ thuộc vào một mối quan hệ khác. Nhưng …
“Hãy cẩn thận, Mạnh Phàm của cậu đúng là nhân vật cấp kim cương. Dù biết anh ấy có vợ thì cũng có rất nhiều người tìm đến anh ấy.
“Yên tâm. Qua chuyện Tiếu Thiến Nhi mình cũng cho anh ta biết, lấy mình, đừng bao giờ mong tự do, trừ phi mình đá anh ta.”
Lục Lộ mỉm cười, Mạnh Phàm, người đang chìm trong quầy hàng, bất chợt cảm thấy lạnh gáy.