Chương 32: Thổ lộ cho mẹ

Từ khi ở doanh trại anh trở về đến ngày hôm nay đã là năm ngày sau đó, thời gian này Y Nhi chợt có một thói quen là sau giờ tan học sẽ chạy đến phòng bác bảo vệ xem tin tức trong ngày, trong kí túc xá của bọn cô không có ti vi mà nơi có ti vi duy nhất là phòng của bác bảo vệ mà bác lại rất thích xem tin tức trong ngày nên cô vì thế mới đến xem nhờ một chút.


Trên bản tin đúng thật là luôn đề cập đến tình hình lũ lụt mấy ngày gần đây, cứ mỗi lần máy quay quay đến có hình dáng áo xanh quân nhân thì mắt Y Nhi lại sáng đến đó nhưng rồi lại vụt tắt vì người trên máy quay không phải là người cô muốn gặp.


Diên Tĩnh lại khổ tâm hơn sau khi nghỉ hè vào thì cô có chút thay đổi về môn học nên không ra về cùng lúc với Y Nhi, nếu không cũng đã cùng cô bạn nhỏ của mình chạy đến phòng bảo vệ mà xem tin tức rồi.


Cho nên mỗi lần Y Nhi xem xong tin tức về thì Diên Tĩnh đều chặn đường mà hỏi, và rồi đáp án luôn luôn là cái lắc đầu.


Cô nhìn trên bảng tin thôi đã thấy một loạt hỗn độn kia rồi thì nếu nhìn thực tế nó còn ghê rợn đến mức nào, dòng nước chảy siết kia, cả những khối đất từng mãng to mà rớt ra trôi theo dòng nước một cách nhẹ nhàng, giờ phút này Y Nhi không mong gì hơn chỉ mong rằng lũ lụt mau mau dừng lại và anh sẽ an toàn trở về.


Hôm nay lại là ngày đặc biệt Y Nhi không thể đến phòng bác bảo vệ mà xem tin tức vì hôm nay cả nhà cô cùng đến trường học đón cô đi chơi, anh ba từ thành phố K trở về còn có anh hai được nghỉ phép nên một nhà bốn người đèo nhau trên chiếc xe của anh ba cô mới mua đến trường học của cô.


available on google playdownload on app store


Sáng sớm đến trường ba mẹ cô đã đến phòng giáo vụ xin phép cho cô nghỉ hai ngày rồi, nên sau khi tan học buổi trưa cô liền bị mọi người mang đi.


Anh ba của cô là Lưu Minh anh ba có niềm đam mê về game điện tử nên sau khi tốt nghiệp đại học thì đã cùng bạn bè kết hợp mở một công ty game tại thành phố K, nơi đó rất phát triễn về lĩnh vực này, Thành phố K còn xa nhà hơn cả nơi cô đang học nên cũng như anh hai anh ba rất ít về nhà.


Theo cô đoán không lầm từ khi anh ba bảo ra khỏi nhà đi lập nghiệp thì đến nay cũng đã hai năm rồi cô mới gặp lại anh ba, hơ, em gái nhỏ của anh sắp sửa quên mất mình còn có một người anh ba rồi nha.


Anh ba nhìn giống mẹ hơn, anh hai lại giống ba còn cô thì lại giống cả hai người, hôm nay tương đối là một ngày vui của Y Nhi vì cả gia đình đã hai năm rồi mới có để đoàn tụ đầy đủ như vậy.


Anh ba bảo công ty anh làm ăn rất tốt lại vừa trúng thầu được một dự án game nên kì này chuyến đi chơi này anh ba đảm đương hết chi phí.


Còn anh hai thì mặt mày u ám, đơn giản vì kì nghỉ này là anh bị bắt buộc nghỉ mẹ anh bắt anh phải về xem mắt, bà không ngày nào không thúc giục anh mau mau đem con dâu về cho bà


Y Nhi đến thành phố này cũng gần 2 năm mà do lo học không đi đầu hết vì thế cô căn bản không biết trong thành phố này có cái gì để vui chơi, ba mẹ thì càng khỏi nói còn anh hai thì chỉ biết súng đan thôi. Cũng là anh ba giao dịch rộng rãi, trong chót lát liền liên hệ được một nhà hàng có đồ ăn rất khá ở thành phố này còn có tìm ra được một khu du lịch sinh thái rất lớn ở đây. Y Nhi nhìn anh ba của mình hăng hái như vậy, lại nhìn anh hai quái quái như vậy còn cô thì ngơ ngơ như vậy thật sự không hiểu vì sao có thể là anh em ruột nữa nha.


Bữa ăn này cả gia đình ăn ngon miệng đến lạ thường, ba cô cũng cười nói nhiều hơn ngày thường mấy lần ông yêu thương các con mình đến tận tâm can, cách yêu thương của ông đối với mỗi đứa con đều khác nhau nhưng mà chung quy đều là muốn chúng nó thành người, không như vợ ông đụng một chút liền đau lòng thay tụi nó nhiều lần hai thằng con này khiến cho ông tức đến muốn hộc máu, nhưng mà đền bụ lại ông có được đứa con gái bảo bối này luôn hiếu thuận nghe lời ông vô cùng coi như là cũng an ủi được phần nào.


Y Nhi nhìn một bàn 5 người thật vui vẻ, cô nhìn ba mẹ mình càng thêm yêu thương họ nhiều hơn gia đình cô tuy nói giàu không giàu nghèo không nghèo mọi thứ đều nằm ở một tiêu chuẩn khá nhưng mà ba mẹ luôn đối sử với ba anh em cô rất yêu thương không thiên vị một ai cả, cô lại rất hãnh diện về hai người anh của mình một người là quân nhân khí chất hùng mạnh, một người là thương nhân lãnh đạo công ty khí thế đến ngợp người. Cô cảm thấy mình rất có phúc khi mà được sinh ra trong gia đình này, một gia dình mọi người đều thương yêu nhau hết mực.


Sau khi ăn cơm xong, cả nhà cùng nhau duy chuyển đến khi du lịch sinh thái anh ba quen người quản lý ở đây nên rất nhanh đặc được một phòng dành cho cả gia đình cùng ở. Phòng không phải loại quá sang, cũng không phải loại rẻ tiền nhìn rất vừa tầm nha, bọn họ cũng thừa biết rằng mẹ mình là một người rất tiết kiệm nên dù có nhiều tiền cở nào cũng không dám xài sang trước mặt bà không là sẽ bị chửi đến rung chuyển cả trời đất nha.


Vì đây là phòng gia đình đặc biệt nên có tới ba cái giường, bọn họ năm người nên chắc chắn sẽ có giường một người ngủ.
Thế nào cả ba người đàn ông tranh nhau ai cũng muốn ngủ một mình một giường, họ không thích chung giường với nhau như hồi nhỏ nữa.


Nhưng cuối cùng hai thanh niên ngồi xếp bằng trên cùng một cái giường khoanh tay lại ánh mắt vô cùng bất mãn nhìn người đang nằm một mình trên một cái giường, thái độ thỏa mãn đến khiêu khích người chẳng ai khác đó là ba của cô.


Ha Ha, sau một hồi tranh giành thì hai anh của cô ủy khuất đầu hàng không dám tranh giường với ba mà buồn bực ngủ chung với nhau vì ba của bọn họ ngáy rất to nha, nếu chung giường với ông thì sát định thức trắng đêm nay.


Cho nên bây giờ ánh mắt thù hận của hai cậu con trai đang nhìn về phía ông, còn ông thì lại vui vẻ cười ha ha chân đạp đạp trên giường khiêu khích bọn họ.


Hai mẹ con cô đương nhiên muốn cùng một giường, lại nhìn ba người đàn ông kia một già hai thanh niên tỏ ra những hành động còn hơn trẻ con kia liền không nhịn được bật cười.


Sau khi tắm rửa xong thì cuối cùng cũng tắt đèn đi ngủ, nhưng mà mẹ của Y Nhi lại không ngủ được nha, từ khi biết Y Nhi có người trong lòng thì bà không thể nào ngủ được, bà cứ tâm tâm niệm niệm muốn biết được đối tượng của con gái bà là ai nhưng mà đều bị lão ba một đường chặn đứng, lão già đấy nói với bà rằng khi nào Y Nhi sẵn sàn thì sẽ tự mang người về.


Nhưng bà không cam lòng.


Bà muốn mình sẽ là người biết đầu tiên về chuyện tình cảm của con gái, bà cũng lo cho hai đứa con trai kia đã bao tuổi rồi mà một cô gái kế bên cũng không có nhưng mà dù sao bọn họ cũng là con trai không vấn đề gì, cô là con gái là bảo bối là trân ngọc của nhà bà càng phải lo nhiều hơn.


_ Bảo bối con nói xem người con thích như thế nào?
Bà cuối cùng không chịu được nữa, sau khi nghe giường bên kia có tiếng ngáy ngất trời của lão ba rồi mới dám thỏ thẻ nói với con gái nhỏ của mình.


Y Nhi đang bận đạp đạp chân của anh hai đang nằm giường bên cạnh, tuy là đã lớn nhưng mà cô vẫn thích giỡn với cách anh như vậy. Khi còn nhỏ thì hai anh ngủ chung giường, cô lại thích chen giữa hai người mà ngủ, bây giờ các anh lớn rồi cô cũng đã không còn con ních nên không thể lại nằm ngủ chung giường với hai anh như hồi nhỏ có điều lại thích giỡn như vậy đó.


Đang vui vẻ thì nghe câu hỏi này của mẹ mà Y Nhi chợt khựng lại, cô không hề dự liệu được mẹ sẽ hỏi ra câu này bản thân cô không biết phải trả lời như thế nào cho hợp lý.


Không lẽ bây giờ cô nói rằng là con thích người như bạn anh hai, hay con thích người như thầy phó doanh của con, ai nha như vậy thì quá lộ liễu nha không được vẫn là không nói được.


_ Bảo bối con đừng lo lắng, nói cho mẹ biết đi a mẹ muốn biết đối phương là người như thế nào để sau này mẹ sẽ chỉ dạy cho con, mẹ không muốn con bị người khác bắt nạt đâu.


Cái này mẹ nói đúng nha, cô là luôn luôn bị anh bắt nạt nha ủy khuất muốn ch.ết mà lại không dám nói với ai, hôm bữa nếu không có tiếng còi báo động đó có phải là cô đã bị anh dụ dỗ ăn sạch sẽ rồi cũng nên.


Nhưng mà chuyện này không thể nào nói cho mẹ biết được, nếu có nói thì cũng nên chỉ là những chuyện chân chính còn những chuyện xấu đó tốt nhất nuốt hết vào bụng.
Y Nhi nhìn qua bên cạnh thấy anh hai và anh ba không để ý đến nữa mới nhích lại gần mẹ thỏ thẻ trong lỗ tai bà.






Truyện liên quan