Chương 12: Gây sự
Bước vào trong nhà cô không khỏi ngỡ ngàng vì mọi thứ đã khác xưa rất nhiều...- Các con! Đây là chị Gia Hân, người mà ta đã từng nhắc đến..._ Má Hạnh giới thiệu.
- Chị! Tên chị là Gia Hân ạ?_ một cô nhóc hỏi
- Ukm. Đúng rùi! Tên em là gì?_ Cô đáp
- Dạ! Em tên Tường Vi! _ cô bé đáp
- Ukm!!! Tên của em rất hay! _ cô nói rùi xoa đầu cô bé mang tên Tường Vi này.
Nhìn cô bé, cô lại nhớ đến hình ảnh mình khi xưa! Khi đó cô cũng chạc tuổi cô bé này... Cũng rất ngây thơ, hồn nhien như vậy... Cô rất hay quậy phá, làm trò cười để chọc phá mọi người! Còn nhớ một lần, cô vì quá ham chơi mà bị lạc đường... Hôm đó là buổi đi chơi do cô nhi viện tổ chức, buổi hôm đó cô rất vui, ở nơi đó có rất nhiều cây xanh, hoa lá đủ kiểu!!! Chả hiểu sao vì mải chơi mà bị lạc khỏi đoàn, cô sợ hãi, hoảng loạn đến cực độ... Một mình ở trong rừng, cô bị mất hoàn toàn phương hướng... Và rồi cũng chính khoảnh khắc đó, cô gặp được anh _ Mối tình đầu của cô. Cô được anh dẫn ra khỏi khu rừng và đưa đến bãi tập kết. Khii đó cô và anh chỉ chừng 4- tuổi gì đó! Không biết vì sao? Trong lúc ấy, cô cảm giác tim mình như đập mạnh hơn, và lá gan của cô cũng lớn hơn nữa... Cô bắt đầu bắt chuyện với anh...
- Cám ơn anh!!!
- Hử? Ak không có gì đâu, anh chỉ tiện đường lên giúp đỡ nhóc thui mà! _ Anh đáp rùi mỉm cười với cô
- Dạ hihi!!!
- Mà nè! Nhóc sao lại đi lạc vào đây? Người thân nhóc đâu?
- Dạ! Em cùng các bạn trong nhà cô nhi viện đi tham quan, nhưng đi một hồi, em cũng chả bít vì sao mình lại đi lạc vào trong đây nữa!_ cô đáp( Má này chém nhẹ!)
- Ồ!
- Mà anh sao cũng ở đây? Hay cũng ở tong tình trạng như em?
- Ukm. Hihi. Anh à? Ờ anh thì chả hỉu tại sao... Lại đi vào hướng này, chắc có...
- Có gì? _ cô tò mò
- À!! Không có gì! Mà đén nơi rùi đó! Em đi về đoàn đi!
- Sao anh biết tụi em tập kết ở đây?_ cô thắc mắc
- Vì... Hai... Em hỏi nhìu quá! Anh có việc bận, đi trước đây!
Nói rùi anh chạy mất hút. Để lại mình cô bơ vơ
Sau buổi đó cô cũng không gặp được anh nữa. Cho đến khi cô được nhận nuôi, cô lại gặp anh! Cô và anh trong một buổi tiệc hội sinh nhật mà gặp nhau! Nhìn anh rất khác xưa! Hẳn là đã đẹp ra rất nhiều...
Sau buổi tiệc. Anh trực tiếp đi ra làm quen với cô, cô cũng không ngại gì mà đồng ý với anh!! Từ đó hai người bắt đầu tìm hiểu về nhau, và cuối cùng là thành một cặp!!! Tưởng chừng hạnh phúc mỹ mãn, nhưng người tính đâu bằng trời tính, anh đột nhiên, sau một đêm đã thay đổi, trở mặt lại với cô, trực tiếp công khai mối quan hệ vớ người khác. Cô còn nhớ. Anh đã nói với cô rằng anh sẽ không bao giờ rời xa cô, mà khi đó anh đã....
Nghĩ đến đây, cô lại cảm thấy ngộp thở, trái tim cô lại nhói lên... Hẳn rằng cô vẫn chưa quên được anh...
- Gia Hân! _ tiếng của một cậu con trai
- Anh Thiên!!! _ cô ngỡ ngàng
- Em về Việt Nam lâu chưa?
- Dạ em về được khoảng 1 tuần rùi ạ!_ cô đáp
- Ukm! Em... Dạo này sống tốt chứ?_ anh hỏi
- Dạ. Vẫn tốt. Vẫn giống như xưa thui_ cô nói
- Như xưa?_ Anh hỏi lại
- Dạ đúng vậy... Anh... Dạo này sống ra sao?_ cô cố gượng hỏi
- Anh à? Vẫn như cũ,...
Như cũ? Ý anh là sao đây? Cô nhìn anh, ánh mắt chàn đầy yêu thương... Và.. Người con trai này chính là Ric. Người yêu cũ của cô.
- Mun! Em đang làm gì vậy?_ Kelvin hỏi
Trên tay anh giờ đây là đùm lớn đùm nhỏ toàn là quà cho tụi trẻ ở cô nhi.
- Dạ.. Em chỉ gặp lại người quen tiện hỏi thăm thui! _ cô đáp.
- Người quen sao?_ ánh mắt anh dịch sao nhìn Ric.
- Chào cậu!
- Ukm. Đây là_ Ric hỏi
- À. Tôi là..._ Kelvin định nói
- Là Bạn trai của tôi! _ Mun chen ngang
- Bạn trai?_ Ric hỏi lại
- Đúng vậy! Là bạn trai, người mà tôi đang YÊU_ cô cố nhấn mạnh từng chữ một như muốn nhắc nhở ai đó.
- Ukm!! Đúng vậy! Chúng tôi đang yêu nhau! Còn anh là?_ Kelvin nói
- Tôi? _ chỉ vào mình
- Đúng!
- A... Tôi là bạn trai cũ của Người yêu anh! _ Anh cười rồi bước lên trên xe. Phóng thẳng mất hút..
" chúng ta, sẽ còn gặp lại nhau và tôi.... Nhất định sẽ có được em... Mất em rồi tôi mới biết em quan trọng với tôi như thế nào Mun à! Tôi yêu em!"