Chương 15: Kết thúc

• Trịnh Gia Kỳ ( Hyo): 18 tuổi, con trai của má Trịnh, anh của Mun, rất yêu quý 3 nàng nhà ta. Đẹp một cách lạnh lùng, có một quá khứ rất đau thương...


• Thần Minh Phong( Ric): 18 tuổi, người yêu cũ của Mun, độc tài, tự cho mình là nhất và những thứ gì anh không có được thì kẻ khác cũng chẳng thể có... Đẹp trai, hào hoa, phong độ. Là một kỳ đà cản mũi của cặp Kelvin và Mun sau này.


• Hoàng Minh Đức ( Ryan): 18 tuổi, người yêu cũ của nó, rất yêu thương nó nhưng sau khi biết được một tin động trời thì quyết định từ bỏ nó.... Đẹp trai, phong độ, anh được ví như mặt trời lớn.


• Mộc Cẩm Tú ( Evi): 17 tuổi, xinh, chảnh choẹ... Là một con hồ ly tinh đội lốt người. Độc ác có một không hai, thủ đoạn tàn nhẫn. Sau này còn hành hạ chị Mun nhà ta nhìu. Rất yêu Kelvin... Là vị hôn thê của Kelvin...
______


Đại đa số nhân vật trong vật trong truyện mình đã kể gần hết, duy nhất còn 2 nhân vật nữa là mình không nhắc đến vì đây là hai nhân vật chủ chốt cho phần truyện sau này.... Hề hề. Vào học chính thức rùi lên mình không có thời gian vít truyện lên mọi người thông cảm nha!!! Cũng đừng có cho truyện mình ăn bơ nhìu nhá!!!


............
Trên màn ảnh ti vi, mọi người không ngừng bàng hoàng khi nhìn những cảnh quay đó...
" - Ê! _ Evi nói
- Gì vậy bạn?_ Mun đáp
- Đồ con hoang... Tránh ra chỗ khác cho tiểu thư ta ăn_ Ả evi hất cằm nói.
Mun cũng chẳng nói gì... Vẫn cứ tiếp tục ăn.
- Tao nói mày không nghe thấy à?
" BỐP"..." Xoảng"


available on google playdownload on app store


- AAAAA_ tiếng nhỏ Evi thất thanh.
- Cẩm Tú, em không sao chứ?_ Kelvin lo lắng
- Dạ em không sao... Là nhỏ đó. Nhỏ ganh tị vẻ đẹp của em nên mới hất bát canh nóng này vào mặt em. Anh xem đi..._ ả ta nói
- Chuyện này là sao?_ Kelvin hỏi
- Tôi..: tôi
" Chát" - Mau xin lỗi Cẩm Tú nhanh..._ Anh gắt
- Tại sao tôi phải xin lỗi?_ Mun nói
- Vì sao ư?


" CHÁT CHÁT CHÁT" Kelvin tát liên tục 3 phát vào đôi gò má gầy guộc kia.
Từ khoé miệng Mun chảy ra một dòng máu tươi... Nhưng cô vẫn cười... Nụ cười khinh bỉ."
- ĐÁNG CHẾT... Sao hai người có thể đối sử với Mun như vậy chứ?_ Kun quát...


Nó thật sự, thất sự đã tức giận... Ánh mắt nó trong tức khắc đã chuyển thành một màu đỏ thẫm. Ánh mắt như lửa đốt, thiêu rụi cả căn tin...
" Rầm.... Rầm... Xoảng...." Tiếng đổ vỡ phát ra khắp phòng ăn... Mọi người ai cũng hoảng hốt nhìn nó.


- Sao nó lại thành ra như vậy? _ Mary hoảng sợ. Đây là lần đầu tiên cô thấy nó như vậy..
- Có chuyện gì vậy?_ Hyo chạy từ ngoài vào..
- Anh Hyo... Sao anh lại về... _ Mun ngạc nhiên.
- Có chuyện gì với Kun vậy? Mun, còn em... Em không sao chứ?_ Anh hỏi han, ánh mắt anh lạnh lùng khẽ quét qua Kelvin và ả Evi kia.


- Hyo... Anh xem. Kun nó bị làm sao vậy. Từ trước đến nay nó chưa bao giờ như vậy hết...
- Kun... Hôm nay... Hôm nay... _ Ryan bỗng cất tiếng.
- Có chuyện gì sao? _ Ran quay ra hỏi Ryan
- Hôm nay... Cô ấy lúc xuống máy bay có đi đâu hay gặp ai không?_ Ryan quay qua hỏi Hyo.


- Có. Nó nói có một chút chuyện nên đi trước. _ Hyo đáp. Ánh mắt anh vẫn không rời khỏi nó.
- Vậy sao? _ Ryan cười chua chát.
- Chuyện gì?_ Hyo cùng Ran hỏi
- Cô ấy biết hết tất cả rùi. Chả còn gì mà phải che giấu hết... Cô ấy...
- AAAAAAAA..... Không!! Không!!! KHÔNG... _ Tiếng la thất thanh của Mun vang lên....


Nghe được tiếng la đó mọi người lại quay ra phía Mun. Và cả Kun cũng vậy, nó dừng mọi động tác của mình và hoảng hốt chạy đến bên Mun.
- Mun... Mun... Cậu không sao chứ? MUN.... MUN..._ Kun la thất thiểu
-Mau. Mau đưa Mun đi đến bệnh viện đi... Nó không xong rùi...


Hyo vừa nói vừa bế xống Kun lên không cho nó động vào Mun nữa và kêu mọi người còn lại đưa Mun đi bệnh viện.
Còn về phía Kun thì sau khi la lên thì cũng ngất lịm đi...
- Tại sao lại phải tự hành hạ mình như vậy chứ? _ Ken bây giờ mới lên tiếng.


Xong rùi mọi người ai nấy lại trở lại như bình thường... Trống vào lớp lại vang lên... Họ lại bắt đầu các tiết học....
Còn cặp Kelvin, Evi thì...
" CHÁT" - Cô lừa tôi?_ Kelvin nói
- Không... Kelvin à. Anh tin em đi. Em không có... Em...
- Im... Cô còn gì để nói? Tôi khinh thường cô...


Nói rùi anh bước đi. Bỏ lại con rắn độc. Trong mình lại ủ ấp thêm một âm mưu lớn...
_______ tại bệnh viên_______
- Xin người nhà bệnh nhân chờ ở ngoài ạ!_ Cô y tá thông báo
- Bác sĩ. Tôi xin người hãy cố cứu lấy em gái tôi, cứu lấy Mun....
- Dạ... Chúng tôi sẽ cố hết sức...


Nói rùi bác sĩ quay trở vào trong phòng phẫu thuật cùng cô y tá...
- Kun sao rùi?_ Mary hỏi
- Nó không sao! Đang ở trong phòng hồi sức... _ Hyo đáp
- Ukm.
_____ Chuyện gì sẽ sảy ra với Mun? ________
1 tiếng....
2 tiếng...
.....
5 tiếng trôi qua
" cạch" cánh cửa phòng phẫu thuật bật mở....


- Bác sĩ, Mun/ em gái tôi sao rồi ạ?_ Cả đám đồng thanh
- Chúng tôi đã cố gắng hết sức... Nhưng...
- Nhưng sao?_ Kun chạy đến tóm cổ ông bác sĩ


- Cô ấy đã bị áp lực, quá căng thẳng, cộng với ngững vết thương bầm dập trên người... Có lẽ cô ấy... Nhẹ sẽ bị trầm cảm. Nặng thì... Có thể bị mất trí nhớ. _ Bác sĩ ôn tồn nói
- Mất trí nhớ?_ Đồng thanh
- Đúng vậy... Và...
- Thôi được. Tôi biết rùi... Ông đi đi _ Kun chen ngang,.
- Dạ...


Nói rùi bác sĩ đi ra. Để lại sự im lặng đến đáng sợ cho hành lang...
- Chuyện này là sao? Sao lại đến nông nỗi này chứ? _ Mary khóc
- Kun..._ Ryan nói
- Đi theo tôi_ Kun nói rùi đi
Mọi người nhìn nhau ngơ ngác không biết nó đang gọi ai....
- Tất cả..._ Nó bổ xung.
_____
End






Truyện liên quan