Chương 21: Oan hồn
" Tình yêu, là thứ không bao giờ xuất hiện trong từ điển của ác ma. Vậy khi ác ma có tình yêu? Thì liệu có trở thành thiên thần? Yêu anh... Là một sai lầm lớn trong cuộc đời em"
Màn đêm bao phủ bốn bề, u tối mịt mù... Trong một phòng cao cấp ở khách sạn, có đôi trai gái đang quấn quýt vào nhau... Họ trao nhau những nụ hôn cháy bỏng. Tiếng xé quần áo vang vọng, tiếng cô gái rên rỉ cầu xin chàng trai, và tiếng chàng trai thỏa mãn dục vọng....
Khung cảnh mịt mù, tràn đầy hoan ái, cảnh Xuân đang diễn ra lồng nhiệt trong căn phòng hạng sang, hai người họ đang đạt đến đỉnh điểm của cuộc hoan ái, cô gái không ngừng kêu gào chàng trai tiến nhanh hơn, thứ tiếng uỷ mị, ɖâʍ đãng này... Thật khó mà có thể diễn tả được. Họ cứ triền miên, thỏa mãn nhau trong dục vọng... Mà không để ý đến bóng dáng một cô gái đứng núp sao tấm rèm cửa sổ kia... Nó đã chứng kiến tất cả, từng cử chỉ ra vào của chàng trai, từng tiếng rên rỉ của cô gái, tiếng giao phối, và cả tiếng gió lạnh ngoài trời.... Nhưng gió sao lạnh bằng nó... Cái bóng thoắt ẩn thoắt hiện tiến gần đến giường đôi trai gái kia, mang theo luồng khi lạnh khiến cho đôi trai gái đó phải rùng mình, nhưng điều đó lại khiến học càng tiến sâu vào nhau hơn, trao nhau từng hơn thở ấm áp...
Trò đời mà, hai mắt nó nhắm nghiền lại, sát khí nổi lên ngùn ngụt,.... Nhưng nó lại phải kiềm chế lại.... Phải kiềm chế lại....
" Trò chơi, đến đây mới là bắt đầu, kẻ nào làm người ta thương bị tổn thương, thì có ch.ết, ta cũng không tha cho kẻ đó"
Đó là câu nói nó đã nói khi còn sống. Và giờ đây....nó đã ch.ết, nhưng không phải là nó sẽ từ bỏ tất cả, nó sẽ trả thù mọi thứ, tất cả....
/// -Cót két.... Cót két....////
Tiếng kêu của chiếc giường bỗng vang vọng, khiến cho đôi trai gái đang hoan ái trên giường kia giảm dần tốc độ....
- Kelvin, anh đặt phòng kiểu gì vậy, chúng ta mới vẫn động nhẹ xíu mà cái giường nó cứ như sắp bể đến nơi rùi đó...
Tiếng của ả ta nói, hai tay không ngừng cấu xé lên tấm lưng Trần trụi của chàng trai...
- Hừ... Bớt nói đi, ta sắp ra rồi.... Hự.... Ừhm...._ Tiếng chàng trai thở gấp gáp... Dần dần lại trở về với phong thái khi xưa, gia tăng tốc độ....
Khiến cho cô gái phía dưới không ngừng rên rỉ...
/// Lạch cạch... Lạch cạch.... Xoảng....////
Tiếng va chạm của các dụng cụ.... Kèm theo là tiếng đổ vỡ...
- Anh... Ưhm.... Ke...lvin.... Ưhm. Anh ra coi xem...ưhm... Có ai..ưhm... Ngoài kia... Không... Ưhm ưhm...._ tiếng nói kèm theo tiếng rên rỉ.....
- Mặc kệ, thích nhìn thì mặc cho người ta nhìn, nhìn cho lòi đôi mắt đó ra đi. Chúng ta hoàn tất công việc này đã.... Ta hết chịu đựng được rồi... Ta muốn nàng nhiều quá.... Của nàng.....
/// Rầm....///- Cạch...
Bỗng tấm rèm cửa kính rơi xuống, tiếng công tắc đèn bật sáng choang cả lên, soi sáng hai thân thể loãng lồ trên giường. Cô gái hoảng sợ không ngừng kêu gọi chàng ta thức tỉnh, nhưng muộn rồi, hắn ta đang lên tới đỉnh điểm của dục vọng, sao có thể dập tắt đây? Tiểu đệ của hắn đang rất đói, nó vẫn chưa được ăn no.. Với lại chỗ của cô quá nhỏ, lại khít khao, rất thỏa mãn anh, làm sao có thể dừng lại đây
-Áaaaaaaaa....._ Tiếng kêu thảm khiếp của cô gái.... Hai mắt cô trợn ngược lên, hoảng loạn, không ngừng run rẩy lúp sau tấm lưng Trần trụi kia.
Tiếng thét thảm khiếp ấy cũng đánh thức Kelvin lại, dừng hết mọi hoạt động của anh, thấy người con gai trong lòng mình không ngừng run lên, anh hỏi...
- Evi, em không sao chứ?
- Ma.... Có ma.... _ Vừa nói cô vừa chỉ tay về phía cái bóng đứng sau lớp kính phía ngoài kia,...
- Chả phai phía bên ngoài kia là không khí.... Nó không có ban công phải không anh? Nó ở phía mặt đường mà... Nhưng đây ở tầng 50 sao... Sao cô ta có thể đứng ở ngoài kia, chả lẽ cô ta có cánh sao anh_ Evi hoảng loạn, nói loạn lên, phải động não suy nghĩ kĩ lại anh mới hiểu được những gì cô đàn nói...
Ánh mắt anh đánh sang phía lớp cửa kính, nói cho dễ, căn phòng này thiết kế bao bọc xung quanh là lớp cửa kính vững chắc, có màn cách âm tốt, đây chính là nơi để Anh giải tỏa ham muốn của mình... Xung quanh lớp ngoài của lớp cửa kính đấy, Hoàn toàn không có bất cứ vật cản gì có thể khiến cho một ai đó đó thể đứng phía bên ngoài, nhưng.... Chính mắt anh, hiện giờ có thể nhìn thấy rõ, phía đằng sau tấm tính kia là một cô gái, mái tóc buông thả, mang trên mình một Bộ đồ trắng toát, và....
Phía tấm kính ấy có khắc một dòng chữ bằng máu....
_________" KUN "_____