Chương 17

Vân Tả Ý vừa chậm rãi hướng về phía phòng ngủ nam sinh, vừa thưởng thức cảnh sắc làm mê lòng người của học viện Ai Lý, về phần thỉnh thoảng xuất hiện từng người lại từng người “mắt gấu mèo”, hắn chẳng bận tâm. Đột nhiên có tiếng gọi “Vân thiếu gia.”


Vân Tả Ý ngừng bước, quay người lại. Hóa ra là Âu Lý, một trong những người theo hộ vệ hắn, đi cùng còn có mấy thành viên của Liệt hỏa dong binh. Vân Tả Ý vốn không bao giờ để ý tới những người xung quanh, sở dĩ hắn nhớ được Âu Lý như vậy là vì lần đó ở nhà ăn, Âu Lý đã nhìn hắn bằng ánh mắt hắn cảm thấy rất quen thuộc. Dường như đã gặp qua ở đâu, hơn nữa, còn rất quan trọng với hắn, nhưng lại không thể nhớ ra đã gặp ở đâu, suy nghĩ mãi không được bèn bỏ qua. Hắn đã nhớ rõ Âu Lý, xem như cũng có quen biết vì thế mà Vân Tả Ý dừng bước, chờ bọn hắn lại gần mình. Mấy người Liệt hỏa dong binh thực không ngờ được Vân Tả Ý dừng lại chờ, có chút ngạc nhiên, không khỏi đi nhanh hơn tới chỗ Vân Tả Ý.


“Chào ngài, Vân thiếu gia, ngài còn nhớ chúng ta không?” Âu Lý vội hỏi.






Truyện liên quan